Chương 35
Chư Cát Hàm Ngư
2024-08-25 10:55:53
Thành lập công ty điện ảnh, xây dựng ngành công nghiệp IP.
Thời Vi đang sống trong một thế giới tiểu thuyết nơi ngành IP chưa thực sự phát triển! Phần lớn các sản phẩm điện ảnh hoặc là do chính tác giả sáng tạo hoặc được chuyển thể từ trò chơi điện tử.
Chỉ đến khi một bộ phim truyền hình do tập đoàn Thịnh Thế đầu tư, chuyển thể từ một tiểu thuyết online, tạo nên cơn sốt lớn khoảng một tháng sau, làm cho manga, anime, phim điện ảnh và trò chơi liên quan lần lượt nổi tiếng, giới làm phim mới thực sự bắt đầu nhận ra giá trị của việc sử dụng IP.
Ban đầu, giá bản quyền cho một IP chỉ vài trăm nghìn, nhưng sau đó được đẩy lên tới hàng triệu.
Và bây giờ, cô đang ở trong giai đoạn IP chưa bùng nổ.
Cô biết chắc chắn những IP nào sẽ thành công rực rỡ, chỉ cần sớm mua lại chúng, tiến hành phát triển và tiếp thị, chắc chắn lợi nhuận sẽ rất cao.
Nghĩ đến đây, Thời Vi bất giác mỉm cười.
Trong tiểu thuyết, bất kỳ IP nào có sự tham gia của Hạ Đóa Đóa sau này đều bùng nổ. Nếu cô mua trước bản quyền của những tiểu thuyết này, sau khi Hạ Đóa Đóa tham gia và thấy mình là nhà sản xuất, cô ta chắc chắn sẽ tức giận đến chết.
Lúc đó, giá trị phản cảm của cô lại tăng lên!
Hoàn hảo! ^O^
Hệ thống đột nhiên hiểu ra: [Aha! Chủ nhân! Bề ngoài cô nói đến đón nhân vật phản diện tan làm, thực chất là muốn tìm hiểu về thị trường IP tương lai cho điện ảnh? Cô thật là ranh mãnh!]
[Ranh mãnh cái gì chứ? Đừng nói linh tinh!] Thời Vi tỏ ra nghiêm túc: [Tôi chỉ đến đây để xem xét mức giá mua bản quyền và định hướng phát triển của họ để nắm bắt tiên cơ.]
Đồng thời, cô cũng ghi chép lại thông tin liên hệ của các website tiểu thuyết, chuẩn bị trước khi IP bùng nổ, hốt hết một lượt.
Không đúng! Cô là muốn mua cả một giỏ IP!
[Vậy nhân vật phản diện thì sao?] Hệ thống hỏi: [Chủ nhân không đón nữa à?]
[Thịnh Cảnh Thần có tay có chân, tự đi về không được à?] Thời Vi không coi là việc quan trọng: [Anh ấy bận rộn từ sáng tới tối, đâu có biết tôi đến! Chúng ta không nên làm phiền anh ấy, về tới nhà chỉ cần nói với quản gia Ngô là Thịnh Cảnh Thần đang tăng ca, không về nhà cùng ta không phải là xong sao!"
Thịnh Cảnh Thần bị buộc phải tăng ca: "…"
Đến công ty của anh xem xét bố cục chiến lược của bộ phận phim ảnh đã đành, còn lấy anh làm cớ? Bị lấy làm cớ đã đành, cuối cùng không đón anh về mà bắt anh tự mình ở lại tăng ca??
Thịnh Cảnh Thần mím môi lại thành một đường thẳng, hít sâu một hơi.
[Điểm phản cảm từ Thịnh Cảnh Thần +1+1+1……]
[Tại sao Thịnh Cảnh Thần lại tức giận nữa vậy?] Thời Vi vừa xem dự án, vừa liếc nhìn điểm phản cảm tăng lên trên bảng điều khiển của hệ thống, lắc đầu khinh bỉ: [Cứ bất chấp mà nổi giận, khả năng quản lý cảm xúc của Thịnh Cảnh Thần thật là kém!]
Thịnh Cảnh Thần: [???]
[Điểm phản cảm từ Thịnh Cảnh Thần +1+1+1……]
Thôi nào. Dù sao tính khí của Thịnh Cảnh Thần thường xuyên thất thường, Thời Vi đã quen nên cô tiếp tục tập trung vào cuốn sổ dự án.
Cửa phòng họp sau lưng Hạ Thời Vi "kẽo kẹt" một tiếng mở ra làm cô giật mình quay đầu lại thì thấy Thịnh Cảnh Thần đứng ngay cửa.
Người đàn ông cao lớn với vai rộng eo thon, cao 188cm mặc bộ vest, như thể bước ra từ truyện tranh. Ngoại trừ khuôn mặt điển trai lúc này có chút nghiêm túc, mọi thứ khác đều có thể gọi là hoàn hảo.
Thời Vi lập tức chuyển từ chế độ sự nghiệp sang chế độ hôn thê, mỉm cười ngọt ngào với Thịnh Cảnh Thần, tay kia lặng lẽ đóng cuốn sổ dự án mua bản quyền lại.
"C-Cảnh Thần, sao anh xuống đây vậy? Em vừa định lên đón anh về nhà đấy~"
Nghe vậy, miệng Thịnh Cảnh Thần cứng đờ nhưng rất nhanh anh cũng trở lại bình thường, lạnh lùng nói: "Em quan tâm đến việc phát triển phim ảnh của công ty?"
"Không! Em chỉ là một bình hoa di động, làm sao quan tâm đến những thứ này được?" Thời Vi nhìn qua tập tài liệu dự án trên bàn, tỏ vẻ khinh bỉ: "Chỉ là ở nhà xem phim chán quá nên khi em nghe nói có một số phim do Thịnh Thế đầu tư thì muốn đến đây xin thêm phần mà thôi!"
Thời Vi đang sống trong một thế giới tiểu thuyết nơi ngành IP chưa thực sự phát triển! Phần lớn các sản phẩm điện ảnh hoặc là do chính tác giả sáng tạo hoặc được chuyển thể từ trò chơi điện tử.
Chỉ đến khi một bộ phim truyền hình do tập đoàn Thịnh Thế đầu tư, chuyển thể từ một tiểu thuyết online, tạo nên cơn sốt lớn khoảng một tháng sau, làm cho manga, anime, phim điện ảnh và trò chơi liên quan lần lượt nổi tiếng, giới làm phim mới thực sự bắt đầu nhận ra giá trị của việc sử dụng IP.
Ban đầu, giá bản quyền cho một IP chỉ vài trăm nghìn, nhưng sau đó được đẩy lên tới hàng triệu.
Và bây giờ, cô đang ở trong giai đoạn IP chưa bùng nổ.
Cô biết chắc chắn những IP nào sẽ thành công rực rỡ, chỉ cần sớm mua lại chúng, tiến hành phát triển và tiếp thị, chắc chắn lợi nhuận sẽ rất cao.
Nghĩ đến đây, Thời Vi bất giác mỉm cười.
Trong tiểu thuyết, bất kỳ IP nào có sự tham gia của Hạ Đóa Đóa sau này đều bùng nổ. Nếu cô mua trước bản quyền của những tiểu thuyết này, sau khi Hạ Đóa Đóa tham gia và thấy mình là nhà sản xuất, cô ta chắc chắn sẽ tức giận đến chết.
Lúc đó, giá trị phản cảm của cô lại tăng lên!
Hoàn hảo! ^O^
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hệ thống đột nhiên hiểu ra: [Aha! Chủ nhân! Bề ngoài cô nói đến đón nhân vật phản diện tan làm, thực chất là muốn tìm hiểu về thị trường IP tương lai cho điện ảnh? Cô thật là ranh mãnh!]
[Ranh mãnh cái gì chứ? Đừng nói linh tinh!] Thời Vi tỏ ra nghiêm túc: [Tôi chỉ đến đây để xem xét mức giá mua bản quyền và định hướng phát triển của họ để nắm bắt tiên cơ.]
Đồng thời, cô cũng ghi chép lại thông tin liên hệ của các website tiểu thuyết, chuẩn bị trước khi IP bùng nổ, hốt hết một lượt.
Không đúng! Cô là muốn mua cả một giỏ IP!
[Vậy nhân vật phản diện thì sao?] Hệ thống hỏi: [Chủ nhân không đón nữa à?]
[Thịnh Cảnh Thần có tay có chân, tự đi về không được à?] Thời Vi không coi là việc quan trọng: [Anh ấy bận rộn từ sáng tới tối, đâu có biết tôi đến! Chúng ta không nên làm phiền anh ấy, về tới nhà chỉ cần nói với quản gia Ngô là Thịnh Cảnh Thần đang tăng ca, không về nhà cùng ta không phải là xong sao!"
Thịnh Cảnh Thần bị buộc phải tăng ca: "…"
Đến công ty của anh xem xét bố cục chiến lược của bộ phận phim ảnh đã đành, còn lấy anh làm cớ? Bị lấy làm cớ đã đành, cuối cùng không đón anh về mà bắt anh tự mình ở lại tăng ca??
Thịnh Cảnh Thần mím môi lại thành một đường thẳng, hít sâu một hơi.
[Điểm phản cảm từ Thịnh Cảnh Thần +1+1+1……]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Tại sao Thịnh Cảnh Thần lại tức giận nữa vậy?] Thời Vi vừa xem dự án, vừa liếc nhìn điểm phản cảm tăng lên trên bảng điều khiển của hệ thống, lắc đầu khinh bỉ: [Cứ bất chấp mà nổi giận, khả năng quản lý cảm xúc của Thịnh Cảnh Thần thật là kém!]
Thịnh Cảnh Thần: [???]
[Điểm phản cảm từ Thịnh Cảnh Thần +1+1+1……]
Thôi nào. Dù sao tính khí của Thịnh Cảnh Thần thường xuyên thất thường, Thời Vi đã quen nên cô tiếp tục tập trung vào cuốn sổ dự án.
Cửa phòng họp sau lưng Hạ Thời Vi "kẽo kẹt" một tiếng mở ra làm cô giật mình quay đầu lại thì thấy Thịnh Cảnh Thần đứng ngay cửa.
Người đàn ông cao lớn với vai rộng eo thon, cao 188cm mặc bộ vest, như thể bước ra từ truyện tranh. Ngoại trừ khuôn mặt điển trai lúc này có chút nghiêm túc, mọi thứ khác đều có thể gọi là hoàn hảo.
Thời Vi lập tức chuyển từ chế độ sự nghiệp sang chế độ hôn thê, mỉm cười ngọt ngào với Thịnh Cảnh Thần, tay kia lặng lẽ đóng cuốn sổ dự án mua bản quyền lại.
"C-Cảnh Thần, sao anh xuống đây vậy? Em vừa định lên đón anh về nhà đấy~"
Nghe vậy, miệng Thịnh Cảnh Thần cứng đờ nhưng rất nhanh anh cũng trở lại bình thường, lạnh lùng nói: "Em quan tâm đến việc phát triển phim ảnh của công ty?"
"Không! Em chỉ là một bình hoa di động, làm sao quan tâm đến những thứ này được?" Thời Vi nhìn qua tập tài liệu dự án trên bàn, tỏ vẻ khinh bỉ: "Chỉ là ở nhà xem phim chán quá nên khi em nghe nói có một số phim do Thịnh Thế đầu tư thì muốn đến đây xin thêm phần mà thôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro