Nữ Phụ Trà Xanh Này, Tôi Không Làm Nữa!
Anh Họ Ảnh Đế
Ma Nữ Làm Việc Ban Đêm
2024-11-08 19:37:58
Người ta nói rằng, có tiền có thể sai quỷ đẩy cối xay.
Huống hồ gì Lục Đông hiện tại là ngôi sao hàng đầu, nhận được giải Kim Huy cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trẻ nhất.
Hiệu trưởng của trường Nhất Cao là một quý bà trung niên, là fan hâm mộ trung thành của Lục Đông. Lục Đông mời bà hiệu trưởng ăn một bữa cơm, chuyện nhập học cứ thế mà thành.
Ngày Lục Hạ và Lục Vy Trà đến trường, Lục Đông đích thân đưa đón, cổng trường chật kín học sinh và giáo viên đứng xem.
Lục Đông vô cùng kiêu ngạo khi đỗ chiếc siêu xe Lamborghini của mình ngay cổng trường, sau khi xuống xe liền tháo kính râm ra, xuất hiện một cách ngầu lòi.
Vẻ ngoài điển trai và khí chất mạnh mẽ của anh ta ngay lập tức khiến mọi người ngây ngất.
"Ahhh! Là ảnh đế Lục Đông!"
Chồng ơi, em yêu anh! Chồng ơi, em muốn sinh con cho anh!"
"Vì Đông mà phát điên, vì Đông mà phát cuồng, vì Đông mà đâm đầu vào tường!"
Lục Vy Trà nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ ngượng ngùng, lau mồ hôi trên trán, lặng lẽ xuống xe từ phía bên kia và trốn sang một bên.
Sự cưng chiều của anh trai ảnh đế không thuộc về cô, tốt nhất là cô nên tránh xa.
Lục Hạ thấy những fan hâm mộ cuồng nhiệt bên ngoài xe cũng nhíu mày, định theo Lục Vy Trà xuống xe.
Ai ngờ Lục Đông lại mở cửa xe và làm động tác mời: "Tiểu Hạ công chúa, xuống xe nào."
Hành động của Lục Đông ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả học sinh và giáo viên.
"Cô gái này là ai? Sao ảnh đế Lục lại mở cửa cho cô ta?"
"Thật đáng ghét, nhìn là biết kiểu quyến rũ, lẳng lơ!"
"Không lẽ là bạn gái của ảnh đế Lục? A a a, không được đâu!"
Tất cả những điều này, Lục Vy Trà đều làm như không nhìn thấy, không nghe thấy gì cả.
Cô cố gắng lùi lại, nỗ lực giữ khoảng cách với Lục Đông và Lục Hạ, tránh xa vòng xoáy của các nhân vật chính để khỏi bị vạ lây.
Nhưng với vai trò là một nữ phụ trà xanh có sức hút mạnh mẽ, Thần Cốt Truyện không cho phép cô thực hiện điều đó.
Cô mới lùi được vài mét thì đã bị một nữ sinh phát hiện.
"Lục Vy Trà! Sao cậu lại ở đây? Nếu không nhầm thì vừa rồi cậu cũng xuống từ chiếc xe đó, đúng không? Cậu có quan hệ gì với ảnh đế Lục?"
Khác với đối đãi của Lục Hạ, Lục Vy Trà, với danh hiệu hoa khôi và học bá của trường, đi đến đâu cũng là tâm điểm của mọi người.
Hơn nữa vì vẻ ngoài ngọt ngào và tính tình cực kỳ thân thiện, sẽ khiến mọi người tự dưng có cảm tình với cô. Ngay cả những cô gái rất ghen tị cũng sẽ nói chuyện nhẹ nhàng với cô .
Lời nói của cô gái đó đã thành công chuyển hết sự chú ý sang Lục Vy Trà.
Trong lòng Lục Vy Trà thầm rủa, nhưng trên mặt lại phải nở một nụ cười chuyên nghiệp, vén một lọn tóc ra sau: “Đó là anh họ của tôi, hôm nay đưa chị tôi đến nhập học, nên tiện thể chở tôi một đoạn.”
Trời đất chứng giám, lời nói của Lục Vy Trà không có chút gì khoe khoang, chỉ đơn giản là nêu ra sự thật.
Nhưng trong mắt những người hóng chuyện, điều này lại gây ra một hiệu ứng bùng nổ.
“Ôi trời ơi! Không ngờ hoa khôi của chúng ta lại là em họ của ảnh đế Lục!”
“Cô gái kia là chị của Lục Vy Trà sao? Vậy cũng có nghĩa là em họ của ảnh đế Lục rồi?”
“Cùng là em họ, tại sao ảnh đế Lục lại gọi cô ấy là công chúa? Còn mở cửa xe cho cô ấy, nhưng lại không mở cửa cho Lục Vy Trà?”
“A, chuyện này…” Câu nói của bạn học khiến Lục Vy Trà cảm thấy rất ngại ngùng: “Thật ra, tôi tự mở cửa được mà…”
Không ngờ bạn học kia càng phấn khích hơn: “Không được! Những cô gái như Lục Vy Trà nên được đối xử một cách nâng niu, làm sao có thể để cậu tự mở cửa được? Nhỡ kẹt tay thì sao?”
Trên đầu Lục Vy Trà hiện ra ba vạch đen: “Không sao đâu, anh họ thứ hai là bác sĩ, chắc có thể chữa khỏi mà?”
“Ôi trời, thật tuyệt vời! Không chỉ có anh họ là ảnh đế, còn có anh họ là bác sĩ! Lục Vy Trà thật xuất sắc! Bọn tôi thật sự rất ngưỡng mộ!”
Lục Đông nhìn cảnh trước mắt với vẻ mặt khó hiểu, biểu cảm trên mặt rất vi diệu.
Đây là lần đầu tiên anh đến trường của Lục Vy Trà.
Mặc dù anh biết Lục Vy Trà rất được yêu thích ở trường, nhưng không ngờ cô lại được yêu thích đến mức này, cả trường đều là fan cuồng của cô!
Biểu cảm của Lục Hạ còn vi diệu hơn, cô khoanh tay nhìn chằm chằm vào Lục Vy Trà, không biết đang nghĩ gì.
Lục Vy Trà thấy Lục Hạ đang nhìn mình, trong lòng kêu gào điên cuồng như con chuột chũi.
A a a a! Nữ chính đại nhân, nghe tôi giải thích, tôi không cố ý chiếm sóng đâu!
Cô lập tức chạy đến bên cạnh Lục Hạ, khoác tay cô ấy và hướng về phía đám đông: “Xin mọi người nhường đường một chút được không? Hôm nay là lần đầu tiên chị tôi đến trường, có thể chị ấy hơi ngại, nếu mọi người quá nhiệt tình, chị ấy sẽ bị dọa sợ đó!”
Lời này của Lục Vy Trà vừa nói ra, hào quang thu hút sự thù địch của Lục Hạ lập tức hiện rõ.
Không ít bạn học bắt đầu chế giễu.
“Thật là chị của Lục Vy Trà sao? Nhìn chẳng giống chút nào!”
“Đúng vậy, đúng vậy, Lục Vy Trà trông thật dịu dàng, thật đáng yêu. Nhưng chị gái cô ấy lại lạnh lùng như thế, trông thật kiêu ngạo, thật đáng ghét!”
“Có khi nào là con riêng của bố Lục Vy Trà bên ngoài không? Rồi quay về giành tài sản gì đó! Lục Vy Trà tốt bụng, ngây thơ như vậy, còn coi cô ta như chị ruột! Ôi trời ơi!”
Lục Vy Trà cũng muốn nói, ôi trời ơi!
Bạn học này có trí tưởng tượng phong phú quá đi!
May mà hiệu trưởng trường Nhất Cao là người từng trải, không bị tình hình trước mắt làm cho khiếp sợ, lập tức bước ra ổn định tình hình.
"Thưa các bạn học sinh, bạn Lục Hạ đây là chị ruột của bạn Lục Vy Trà, từ nay sẽ học tại trường chúng ta. Mong mọi người hãy hòa nhã và đối xử tốt với bạn ấy."
"Bạn ấy mới đến Nhất Cao, chắc chắn có nhiều điều chưa biết, mọi người có thể giúp đỡ bạn ấy trong học tập và sinh hoạt!"
Nhất Cao là trường trung học có điểm chuẩn cao nhất thành phố, mỗi năm tỷ lệ đỗ đại học đạt 70%.
Không phải tất cả mọi người ở đây đều là học bá, nhưng ít nhất một nửa trong số họ là những kẻ cuồng học.
Nghe hiệu trưởng nói vậy, nhiều người không hài lòng.
"Gì chứ? Bài tập còn chưa làm xong, lấy đâu thời gian mà giúp cô ta?"
“Người lớn như vậy rồi, chẳng lẽ không có tay chân sao? Sao phải để chúng ta giúp?”
“Nhìn cô ta như vậy, cũng chẳng giống người học giỏi, chắc là dùng tiền đi cửa sau vào trường chứ gì?”
Lục Vy Trà thấy hiệu trưởng đang khiến Lục Hạ bị ghét, lập tức cứu nguy: “Không cần đâu thưa cô, em sẽ tự chăm sóc chị gái của mình! Không cần làm phiền các bạn học đâu, bây giờ là giai đoạn ôn tập căng thẳng, mọi người hãy tập trung học hành thì tốt hơn!”
Những học sinh đang bực tức lúc này mới im lặng.
“Đúng rồi, ai cũng bận thế này, ai có thời gian quan tâm cô ta chứ?”
"Lục Vy Trà vất vả quá, mỗi ngày bài tập nhiều như vậy còn phải chăm sóc chị gái."
"Đừng nghĩ bỏ tiền vào Nhất Cao là xong, vẫn phải qua kiểm tra phân lớp đấy. Nhất Cao có 14 lớp, các cậu đoán xem chị cô ấy sẽ vào lớp nào?"
"Lục Vy Trà là học sinh xuất sắc của lớp thực nghiệm, kỳ nào cũng đứng nhất khối, nếu chị cô ấy bị xếp vào lớp kém thì thật nực cười!"
Lục Vy Trà nắm chặt cánh tay Lục Hạ, muốn bịt miệng học sinh kia lại.
Những người này nói nhiều quá!
Cô và chị mình có ăn cơm nhà bọn họ không? Có xài tiền tài trợ của nhà bọn họ sao?
Xem ra, bài tập giáo viên giao vẫn còn quá ít rồi!
Huống hồ gì Lục Đông hiện tại là ngôi sao hàng đầu, nhận được giải Kim Huy cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trẻ nhất.
Hiệu trưởng của trường Nhất Cao là một quý bà trung niên, là fan hâm mộ trung thành của Lục Đông. Lục Đông mời bà hiệu trưởng ăn một bữa cơm, chuyện nhập học cứ thế mà thành.
Ngày Lục Hạ và Lục Vy Trà đến trường, Lục Đông đích thân đưa đón, cổng trường chật kín học sinh và giáo viên đứng xem.
Lục Đông vô cùng kiêu ngạo khi đỗ chiếc siêu xe Lamborghini của mình ngay cổng trường, sau khi xuống xe liền tháo kính râm ra, xuất hiện một cách ngầu lòi.
Vẻ ngoài điển trai và khí chất mạnh mẽ của anh ta ngay lập tức khiến mọi người ngây ngất.
"Ahhh! Là ảnh đế Lục Đông!"
Chồng ơi, em yêu anh! Chồng ơi, em muốn sinh con cho anh!"
"Vì Đông mà phát điên, vì Đông mà phát cuồng, vì Đông mà đâm đầu vào tường!"
Lục Vy Trà nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ ngượng ngùng, lau mồ hôi trên trán, lặng lẽ xuống xe từ phía bên kia và trốn sang một bên.
Sự cưng chiều của anh trai ảnh đế không thuộc về cô, tốt nhất là cô nên tránh xa.
Lục Hạ thấy những fan hâm mộ cuồng nhiệt bên ngoài xe cũng nhíu mày, định theo Lục Vy Trà xuống xe.
Ai ngờ Lục Đông lại mở cửa xe và làm động tác mời: "Tiểu Hạ công chúa, xuống xe nào."
Hành động của Lục Đông ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả học sinh và giáo viên.
"Cô gái này là ai? Sao ảnh đế Lục lại mở cửa cho cô ta?"
"Thật đáng ghét, nhìn là biết kiểu quyến rũ, lẳng lơ!"
"Không lẽ là bạn gái của ảnh đế Lục? A a a, không được đâu!"
Tất cả những điều này, Lục Vy Trà đều làm như không nhìn thấy, không nghe thấy gì cả.
Cô cố gắng lùi lại, nỗ lực giữ khoảng cách với Lục Đông và Lục Hạ, tránh xa vòng xoáy của các nhân vật chính để khỏi bị vạ lây.
Nhưng với vai trò là một nữ phụ trà xanh có sức hút mạnh mẽ, Thần Cốt Truyện không cho phép cô thực hiện điều đó.
Cô mới lùi được vài mét thì đã bị một nữ sinh phát hiện.
"Lục Vy Trà! Sao cậu lại ở đây? Nếu không nhầm thì vừa rồi cậu cũng xuống từ chiếc xe đó, đúng không? Cậu có quan hệ gì với ảnh đế Lục?"
Khác với đối đãi của Lục Hạ, Lục Vy Trà, với danh hiệu hoa khôi và học bá của trường, đi đến đâu cũng là tâm điểm của mọi người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa vì vẻ ngoài ngọt ngào và tính tình cực kỳ thân thiện, sẽ khiến mọi người tự dưng có cảm tình với cô. Ngay cả những cô gái rất ghen tị cũng sẽ nói chuyện nhẹ nhàng với cô .
Lời nói của cô gái đó đã thành công chuyển hết sự chú ý sang Lục Vy Trà.
Trong lòng Lục Vy Trà thầm rủa, nhưng trên mặt lại phải nở một nụ cười chuyên nghiệp, vén một lọn tóc ra sau: “Đó là anh họ của tôi, hôm nay đưa chị tôi đến nhập học, nên tiện thể chở tôi một đoạn.”
Trời đất chứng giám, lời nói của Lục Vy Trà không có chút gì khoe khoang, chỉ đơn giản là nêu ra sự thật.
Nhưng trong mắt những người hóng chuyện, điều này lại gây ra một hiệu ứng bùng nổ.
“Ôi trời ơi! Không ngờ hoa khôi của chúng ta lại là em họ của ảnh đế Lục!”
“Cô gái kia là chị của Lục Vy Trà sao? Vậy cũng có nghĩa là em họ của ảnh đế Lục rồi?”
“Cùng là em họ, tại sao ảnh đế Lục lại gọi cô ấy là công chúa? Còn mở cửa xe cho cô ấy, nhưng lại không mở cửa cho Lục Vy Trà?”
“A, chuyện này…” Câu nói của bạn học khiến Lục Vy Trà cảm thấy rất ngại ngùng: “Thật ra, tôi tự mở cửa được mà…”
Không ngờ bạn học kia càng phấn khích hơn: “Không được! Những cô gái như Lục Vy Trà nên được đối xử một cách nâng niu, làm sao có thể để cậu tự mở cửa được? Nhỡ kẹt tay thì sao?”
Trên đầu Lục Vy Trà hiện ra ba vạch đen: “Không sao đâu, anh họ thứ hai là bác sĩ, chắc có thể chữa khỏi mà?”
“Ôi trời, thật tuyệt vời! Không chỉ có anh họ là ảnh đế, còn có anh họ là bác sĩ! Lục Vy Trà thật xuất sắc! Bọn tôi thật sự rất ngưỡng mộ!”
Lục Đông nhìn cảnh trước mắt với vẻ mặt khó hiểu, biểu cảm trên mặt rất vi diệu.
Đây là lần đầu tiên anh đến trường của Lục Vy Trà.
Mặc dù anh biết Lục Vy Trà rất được yêu thích ở trường, nhưng không ngờ cô lại được yêu thích đến mức này, cả trường đều là fan cuồng của cô!
Biểu cảm của Lục Hạ còn vi diệu hơn, cô khoanh tay nhìn chằm chằm vào Lục Vy Trà, không biết đang nghĩ gì.
Lục Vy Trà thấy Lục Hạ đang nhìn mình, trong lòng kêu gào điên cuồng như con chuột chũi.
A a a a! Nữ chính đại nhân, nghe tôi giải thích, tôi không cố ý chiếm sóng đâu!
Cô lập tức chạy đến bên cạnh Lục Hạ, khoác tay cô ấy và hướng về phía đám đông: “Xin mọi người nhường đường một chút được không? Hôm nay là lần đầu tiên chị tôi đến trường, có thể chị ấy hơi ngại, nếu mọi người quá nhiệt tình, chị ấy sẽ bị dọa sợ đó!”
Lời này của Lục Vy Trà vừa nói ra, hào quang thu hút sự thù địch của Lục Hạ lập tức hiện rõ.
Không ít bạn học bắt đầu chế giễu.
“Thật là chị của Lục Vy Trà sao? Nhìn chẳng giống chút nào!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đúng vậy, đúng vậy, Lục Vy Trà trông thật dịu dàng, thật đáng yêu. Nhưng chị gái cô ấy lại lạnh lùng như thế, trông thật kiêu ngạo, thật đáng ghét!”
“Có khi nào là con riêng của bố Lục Vy Trà bên ngoài không? Rồi quay về giành tài sản gì đó! Lục Vy Trà tốt bụng, ngây thơ như vậy, còn coi cô ta như chị ruột! Ôi trời ơi!”
Lục Vy Trà cũng muốn nói, ôi trời ơi!
Bạn học này có trí tưởng tượng phong phú quá đi!
May mà hiệu trưởng trường Nhất Cao là người từng trải, không bị tình hình trước mắt làm cho khiếp sợ, lập tức bước ra ổn định tình hình.
"Thưa các bạn học sinh, bạn Lục Hạ đây là chị ruột của bạn Lục Vy Trà, từ nay sẽ học tại trường chúng ta. Mong mọi người hãy hòa nhã và đối xử tốt với bạn ấy."
"Bạn ấy mới đến Nhất Cao, chắc chắn có nhiều điều chưa biết, mọi người có thể giúp đỡ bạn ấy trong học tập và sinh hoạt!"
Nhất Cao là trường trung học có điểm chuẩn cao nhất thành phố, mỗi năm tỷ lệ đỗ đại học đạt 70%.
Không phải tất cả mọi người ở đây đều là học bá, nhưng ít nhất một nửa trong số họ là những kẻ cuồng học.
Nghe hiệu trưởng nói vậy, nhiều người không hài lòng.
"Gì chứ? Bài tập còn chưa làm xong, lấy đâu thời gian mà giúp cô ta?"
“Người lớn như vậy rồi, chẳng lẽ không có tay chân sao? Sao phải để chúng ta giúp?”
“Nhìn cô ta như vậy, cũng chẳng giống người học giỏi, chắc là dùng tiền đi cửa sau vào trường chứ gì?”
Lục Vy Trà thấy hiệu trưởng đang khiến Lục Hạ bị ghét, lập tức cứu nguy: “Không cần đâu thưa cô, em sẽ tự chăm sóc chị gái của mình! Không cần làm phiền các bạn học đâu, bây giờ là giai đoạn ôn tập căng thẳng, mọi người hãy tập trung học hành thì tốt hơn!”
Những học sinh đang bực tức lúc này mới im lặng.
“Đúng rồi, ai cũng bận thế này, ai có thời gian quan tâm cô ta chứ?”
"Lục Vy Trà vất vả quá, mỗi ngày bài tập nhiều như vậy còn phải chăm sóc chị gái."
"Đừng nghĩ bỏ tiền vào Nhất Cao là xong, vẫn phải qua kiểm tra phân lớp đấy. Nhất Cao có 14 lớp, các cậu đoán xem chị cô ấy sẽ vào lớp nào?"
"Lục Vy Trà là học sinh xuất sắc của lớp thực nghiệm, kỳ nào cũng đứng nhất khối, nếu chị cô ấy bị xếp vào lớp kém thì thật nực cười!"
Lục Vy Trà nắm chặt cánh tay Lục Hạ, muốn bịt miệng học sinh kia lại.
Những người này nói nhiều quá!
Cô và chị mình có ăn cơm nhà bọn họ không? Có xài tiền tài trợ của nhà bọn họ sao?
Xem ra, bài tập giáo viên giao vẫn còn quá ít rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro