Nữ Phụ Trọng Sinh: Gia Đình Tranh Nhau Sủng Ái

Chương 25

2024-11-21 13:18:04

Khi nhìn thấy hành động Cảnh Vân Sơ đóng sầm cửa lại, không chỉ Ôn Thiều Hoa có chút ngạc nhiên mà ngay cả La Hạo đang chờ bên ngoài cũng thấy không thể tin được.

Vì vậy, khi cửa biệt thự lần nữa mở ra, nét mặt La Hạo không còn dễ chịu nữa.

Gia đình anh tuy không giàu có bằng nhà Sở, nhưng việc anh có thể lớn lên cùng Sở Hựu Dương từ nhỏ đã nói lên rằng địa vị của anh cũng không thua kém. Những cô gái mà La Hạo gặp đều dễ dàng chinh phục chỉ bằng cách chi chút ít tiền. Theo anh thấy, Cảnh Vân Sơ còn không cần đến điều đó; Sở Hựu Dương có ngoại hình, học vấn, và chỉ cần tỏ chút ý là cô nàng sẽ như cún con mà vẫy đuôi đón chào. Một cô gái biết nghe lời như vậy thật tiện, thế mà lại dám làm ra vẻ trước mặt bọn họ.

Trong lúc La Hạo đang cau mày suy nghĩ, cánh cửa lại mở và Cảnh Vân Sơ, mặc trang phục đơn giản, nhanh chóng bước ra.

"La Hạo, chào buổi sáng!" - Cảnh Vân Sơ vẫy tay chào La Hạo, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng và nụ cười mỉm thoáng qua, không quá xa cách cũng không quá thân thiết, tự nhiên và thoải mái. Lời chào của cô hoàn toàn khác với cách nói trong video mà La Hạo từng thấy, nhưng điều đó lại khiến anh có chút động lòng.

Cô ấy đang chào mình? Trong khi Sở Hựu Dương cũng đứng đây, vậy mà cô ấy lại chào mình trước?

Trong thoáng chốc, La Hạo quên mất những lời không hay anh vừa nghĩ về Cảnh Vân Sơ. Anh hơi lắp bắp:

"Sớm, chào buổi sáng."

Anh và Sở Hựu Dương là bạn thân vì cả hai đều có gu thẩm mỹ tương đồng. Ngay từ lần đầu gặp, La Hạo đã nhận thấy Cảnh Vân Sơ rất đẹp, một vẻ đẹp tinh xảo hiếm có. Nhưng anh vẫn nghĩ rằng tính cách của cô không hợp để duy trì mối quan hệ lâu dài.

Nhưng lúc này, La Hạo lại có suy nghĩ hoàn toàn khác. Anh cảm thấy Cảnh Vân Sơ có gì đó đặc biệt, như thể mang theo một chút tiên khí khiến người ta muốn tiếp cận nhưng lại ngại không dám quá gần. Khi cô chào anh, anh cảm thấy tim đập mạnh, thậm chí còn nảy ra ý nghĩ muốn đem mọi thứ tốt nhất dành cho cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


La Hạo nhìn chăm chú vào khuôn mặt trắng nõn của Cảnh Vân Sơ, không khỏi nuốt nước bọt.

Cảnh Vân Sơ giơ tay che bớt ánh nắng, dường như không để ý đến ánh mắt của La Hạo.

Cô tò mò hỏi:

"Sớm như vậy, sao các anh lại đứng trước cửa nhà tôi làm gì?"

Nếu lúc trước La Hạo bị vẻ đẹp của Cảnh Vân Sơ cuốn hút, thì giờ đây anh hoàn toàn tỉnh táo trở lại. Anh và Sở Hựu Dương đều đang ở đây, vậy mà Cảnh Vân Sơ chỉ chào hỏi và hỏi thăm anh? Phải chăng cô ấy đã xảy ra mâu thuẫn gì với Sở Hựu Dương?

Nhưng chẳng phải cô ấy từng thích Sở Hựu Dương nhất sao? Trước kia, mỗi khi anh nói chuyện với cô, cô đều phải xem biểu cảm của Sở Hựu Dương rồi mới quyết định có trả lời anh hay không. La Hạo cảm thấy hơi bối rối, nhưng trong lòng lại thấy vui vẻ.

Có khi nào cô nàng xinh đẹp này đã thay đổi sở thích và giờ lại thích kiểu người hài hước và dễ gần như anh?

La Hạo mỉm cười tươi, khuôn mặt đầy tự tin:

"Chúng tôi định đi leo núi. Đã lâu rồi không gặp cô, nên muốn hỏi xem cô có muốn đi cùng không."

Cảnh Vân Sơ suy nghĩ một chút, rồi tiếc nuối lắc đầu:

"Các anh đi đi, sáng nay tôi có việc phải làm."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói xong, cô thở dài như thể rất muốn đi nhưng lại không có thời gian.

Thấy thế, suýt chút nữa La Hạo đã hét lên: "Không sao! Khi nào cô rảnh thì chúng ta đi!"

Sở Hựu Dương đứng phía trước đã bắt đầu nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng, và La Hạo bất giác nhận ra. Chết rồi, Cảnh Vân Sơ đã lơ Sở Hựu Dương, và anh suýt chút nữa cũng quên luôn sự hiện diện của Sở Hựu Dương.

Giọng điệu thay đổi, La Hạo hỏi thêm một cách cẩn trọng:

"Cô đi đâu làm việc vậy? Có tiện nói cho chúng tôi biết không?"

Cảnh Vân Sơ mỉm cười:

"Tôi đến công ty của ba tôi. Xin lỗi, không thể đi chơi cùng các anh."

"Có gì mà phải xin lỗi, vốn dĩ chúng tôi cũng chưa báo trước cho cô."

La Hạo vẫy tay, vẻ mặt cởi mở:

"Công ty của ba cô là An Cảnh Văn Hóa đúng không? Nếu tôi nhớ không lầm thì tiện đường, cô có muốn chúng tôi đưa cô đi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Trọng Sinh: Gia Đình Tranh Nhau Sủng Ái

Số ký tự: 0