Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Anh cố ý
Dưới Ánh Trăng Kéo Dài
2024-11-04 01:42:40
Edit: Tiểu Y Y
Ngón tay cọ xát trong tiểu huyệt vài cái, Bạch Thiến Thiến phát hiện, khác thường trong thân thể, chẳng những không giảm bớt, ngược lại càng ngày càng cường liệt!
Giống như ăn phải xuân dược, toàn thân khô nóng khó nhịn, làn da phiếm hồng, miệng khô lưỡi khô, hai chân run lên.
Ngón tay nho nhỏ của cô cũng không giải được hư không mãnh liệt phía dưới thân thể.
Quả thực tra tấn chết người ——
Toàn bộ thân thể mềm mại như vũng nước, cô không còn chút sức lực nào.
Mặc dù còn trì độn, cô cũng cảm thấy không bình thường.
Cô nghĩ lại mọi chuyện ban ngày, mình cũng không có chạm vào đồ vật gì kỳ quái, như thế nào đang tốt đẹp lại bởi vì một giấc mộng xuân mà không khống chế nổi thân thể a?
Không được, cô không thể tiếp tục như vậy, phải đến về phòng ngủ, suy nghĩ biện pháp.
Vừa mới chuẩn bị đứng dậy.
Lộc cộc……
Lúc này, một tiếng bước chân thực nhẹ từ từ truyền tới.
Bây giời đã là hơn nửa đêm, rạng sáng, ai còn không ngủ?
Nghe tiếng bước chân không giống như là mẹ, Lâm thị trưởng đi công tác còn chưa trở về, chẳng lẽ là người hầu?
Bạch Thiến Thiến vội vàng chịu đựng thân thể khác thường, kéo khăn tắm đang vắt trêи giá, vội đem bao bọc lại bản thân.
Chỉ mấy động tác đơn giản cũng khiến chóp mũi cô toát mồ hôi, cô chống tay lên tường phòng tắm, thở dốc vài hơi.
Vốn tính toán chờ tiếng bước chân rời đi, lại phát hiện người tới căn bản không có ý tứ rời đi, ngược lại còn đi tới phòng tắm chỗ cô.
Cửa phòng tắm mờ mờ phản chiếu ra ảnh ngược một bóng người cao lớn.
Đàn ông?
Tiếp theo, người đó ngừng ngoài cửa phòng tắm.
Bạch Thiến Thiến cảm thấy cái bóng này rất quen thuộc, đồng tử co rụt lại.
“Cố chủ thân ái của tôi, ngài gặp khó khăn sao? Có cần tôi giúp không?”
Giọng nói nam tính mang theo tiếng cười ngả ngớn, từ cửa truyền vào.
Sắc mặt Bạch Thiến Thiến tức khắc biến đổi, gắt gao cắn môi.
Hỗn đản, anh ta cư nhiên dám rình coi?
Không được, mau đuổi anh ta đi.
“Nói bậy gì đó? Muộn như vậy, anh nhanh trở về nghỉ ngơi đi, đừng tùy tiện đi lại trong phòng!”
Lời này rõ ràng chính là đuổi người.
Nhưng Giang Ly cố tình là kiểu người không dễ tống cổ, khẽ cười một tiếng, càng ghé sát người vào cửa phòng tắm, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh cửa, giống như chỉ cần làm như vậy là có thể nhìn xuyên vào bên trong.
Giọng hơi khàn khàn trầm thấp, tuy mềm nhẹ, lại mang theo ý vị nguy hiểm: “Tôi hiện tại là bảo tiêu của ngài, cố chủ có khó khăn, sao tôi có thể mặc kệ.”
Bạch Thiến Thiến bị làm khó dễ: “Giang Ly, anh cố ý? Tôi chỉ đi tắm rửa một cái cũng cần anh giúp? Biết tôi là cố chủ của anh, anh còn cố ý đối nghịch với tôi?”
Nghe thanh âm nam tính, chóp mũi phảng phất như ngửi thấy hormone giống đực, cô gắt gao nắm chặt khăn tắm trong tay, thầm mắng một tiếng.
Xao động trong thân thể càng ngày càng nùng liệt, sắc mặt cô trở nên đỏ rực, hai chân phải mạnh mẽ chống đỡ mới không xụi lơ trêи mặt đất, tiểu huyệt vừa ngứa vừa khó chịu, thật muốn bị côn thịt nam tính thọc vào……
Cô thậm chí còn cảm giác được, có chất lỏng chảy từ bên trong ra, theo cô bắp đùi chảy xuống.
Trong nháy mắt, cả phòng tắm đều tràn ngập hương vị tình ɖu͙ƈ mà cô phát ra.
Loại cảm giác này, cực kỳ khó chịu!
Giang Ly, người này đã thành tinh, sao lại không nghe ra hơi thở của cô hổn hển, không bình thường?
Quỷ dị cười, “Sao có làm như vậy chứ?”
Cùng với đó, răng rắc một tiếng, không đợi cô phản ứng, cửa phòng tắm đã bị Giang Ly nhẹ nhàng mở ra?
Giang Ly vừa bước vào phòng tắm, liền nhìn thấy hình ảnh mỹ nhân tắm rửa.
Hai má cô phấn hồng, toàn thân vô lực dựa vào trước gương, giống như bị ai âu yếm, ngay cả con ngươi trong trẻo thường ngày, giờ phút này đều phát quang, mê ly, ngập tràn sương mù!
Mắt phượng thon dài hiện lên một mạt lưu quang.
Cả người Bạch Thiến Thiến căng chặt căng chặt, tay nhỏ không tự giác mà nắm chặt khăn tắm trước ngục, vẻ mặt tức giận, trừng mắt nhìn anh ta.
Gia hỏa này tuyệt đối cố ý!
Cô rõ ràng đã khóa cửa từ bên trong, vì sao anh ta còn có thể mở ra từ bên ngoài?
Không kịp nghi hoặc, Bạch Thiến Thiến lạnh mặt, ánh mắt sắp phát hỏa: “Giang Ly, nếu anh một hai, nhất định muốn chọc tôi không vui, tôi thà rằng xé rách da mặt với anh, cũng sẽ không để anh lưu lại nơi này, tiếp tục ngây ngốc.”
Nếu là trước đây, có lẽ còn có chút lực uy hϊế͙p͙.
Nhưng, hiện tại cô, ánh mắt như nước, ngữ khí kiều mềm vô lực, nơi nào giống đe dọa người khác, rõ ràng là làm nũng!
Giang Ly không có nửa điểm tự giác bị đuổi cuốn gói, mà ngược lại, hứng thú nhìn chằm chằm nửa thân trần trụi nữ tính trước mắt, làm bộ như bừng tỉnh đại ngộ, “Chậc chậc chậc, mất công tôi còn lo lắng cho an nguy cố chủ, nhìn bộ dáng cô động tình thế này, chắc là cô đang tự chơi rất vui vẻ a, nói, có phải cô ở trong phòng tắm vụng trộm tự an ủi?”
Bạch Thiến Thiến bị loại đức hạnh vô lại này làm điên đảo đen trắng, thiếu chút nữa tức tới ngất xỉu, cũng bất chấp những cái khác, quay đầu liền rời đi.
“Anh không đi? Được, tôi đi!”
Giang Ly nhướng mày, lúc Bạch Thiến Thiến thở phì phò đi tới cửa, anh không nhanh không chậm nhấc chân, gạt một cái.
Rốt cuộc người cao chân dài, người phụ nữ nhỏ xinh trước mặt anh, càng thêm vẻ nhỏ yếu đáng thương.
Thình thịch một tiếng, Bạch Thiến Thiến không có bất luận phòng bị nào, hung hăng té lăn trêи đất.
Khăn tắm bọc trêи người cũng rơi xuống.
Cả người trơn bóng bị Giang Ly thu hết vào đáy mắt, mắt phượng còn đang híp lại, ánh mắt càng thêm không kiêng nể.
“Chậc chậc chậc, còn không chịu thừa nhận? Tiểu huyệt đều đã bị chính mình móc tới sưng lên, còn che dấu cái gì.”
Cả người Bạch Thiến Thiến vô lực, có thể đối đáp với Giang Ly nửa ngày như vậy cũng đã tiêu hết toàn bộ lí trí ra chống đỡ.
Cú ngã này, trừ bỏ toàn thân đau đớn, đầu cũng muốn hôn mê luôn.
Nhưng cô vẫn chưa quên, bên người còn có một tên đàn ông bỉ ổi đang chờ xem trò hề của cô.
“Anh……… Ân……” Cô vừa mới nói được một chữ, mấy chữ ngay sau đó liền biến thành rêи rỉ.
Giang Ly ung dung cúi đầu, quan sát người phụ nữ này, thấy cô đang cố nén ɖu͙ƈ vọng nào đó, đôi mắt gắt gao nhắm lại, miệng nhỏ phấn hồng bị cô dùng hàm răng gắt gao cắn tới trắng bệch, đáng thương hề hề.
Bộ dáng mảnh mai vũ mị như vậy, chỉ cần là đàn ông đều nhịn không được muốn ngược chết cô ta.
Giang Ly lập tức có hứng thú.
Anh nhanh chóng đóng cửa phòng tắm đóng lại, ánh mắt quét một vòng phòng tắm, giơ tay lấy khăn lông trêи giá, cười cực kỳ quỷ dị.
“Đừng sợ, tôi tới giúp cô giải quyết.”
Bạch Thiến Thiến nghe thấy điệu cười không có ý tốt của anh, lập tức cảnh giác ngẩng đầu.
“Anh làm gì?” Hỗn đản! Người đàn ông này lại dám dùng khăn lông trục trói cổ tay cô lại, không cho cô chút cơ hội phản kháng.
Cô vội vàng giãy giụa, chỉ là lời từ miệng thoát ra, lại không tự chủ được biến thành vô lực: “Lăn… Cút ngay……”
Vốn là nên lạnh giọng gầm lên, nhưng cô đang bị tình ɖu͙ƈ khống chế, thanh âm càng giống như đã cự còn nghênh, uyển chuyển kiều diễm.
Bạch Thiến Thiến vội muốn chết, đáng chết, sao lại thế này a, sao thân thể lại phản ứng mãnh liệt như vậy, như bị xuân dược cực mạnh khống chế, thân thể giống như không còn là của mình!
Chẳng lẽ, hôm nay thật sự bị cắm?
Nghĩ như vậy, đáy lòng Bạch Thiến Thiến tràn ngập không cam lòng, hung tợn trừng mắt nhìn người đàn ông vẫn đang đùa nghịch cô.
Nhưng trong mắt Giang Ly, ánh mắt cô như là hàm xuân thủy, chờ đợi người tới yêu thương.
Động tác Giang Ly ngừng lại một chút, nhìn chằm chằm quang cảnh mị hoặc trước mắt, hô hấp không tự chủ được, trở nên dồn dập.
Ho nhẹ một tiếng, anh nhướng mày: “Được rồi, cô không cần lo lắng, tôi cũng không phải đám người Lục Ngân, tôi biết thương hương tiếc ngọc a.”
Trái tim Bạch Thiến Thiến một chút cũng không dám hạ xuống, chợt cao chợt thấp, e sợ cho người đàn ông này dùng cách gì đó càng dã man hơn tra tấn mình.
Cô không quên, tên Giang lão đại này từ đầu đến đuôi đều gắn hai chữ, biến thái!
“Đừng nhìn tôi như vậy, bằng không…… Tôi cũng không biết mình sẽ không nhịn được mà làm gì đâu.” Giang Ly cuốn khăn lông trong phòng tắm thành từng sợi dây thừng, toàn bộ dùng trêи người Bạch Thiến Thiến.
Làm xong hết thảy, anh vừa lòng, vuốt cằm, gật đầu.
Toàn thân Bạch Thiến Thiến trần trụi, cổ tay bị khăn lông gắt gao trói chặt đặt phía sau, bầu иɦũ ɦσα kiều nộn trước ngực cũng bị khăn lông trói, thành hình số tám, hai nhũ thịt bị ép tới căng chặt, thoạt nhìn càng thêm kiêu ngạo no đủ, giống như xông ra, đầu иɦũ ɦσα hồng diễm run rẩy, phảng phất như đang chờ đợi được người hôn nhẹ, vuốt ve.
Bạch Thiến Thiến cúi đầu liếc mắt nhìn chính mình một cái, lập tức gương mặt ngượng tới rỉ máu, xoay đầu trong nháy mắt, không dám nhìn lần hai.
Giang Ly này là tên hỗn trướng, đem cô chỉnh thành tư thế vô cùng sắc tình như này!
Cô oán hận nghĩ, nếu không phải lúc này không còn tí sức lực nào, sao có thể cô để anh ta tùy tiện đùa bỡn như vậy?
Nhưng nghĩ đến thủ đoạn của người đàn ông, trong lòng tức khắc càng khẩn trương.
“Giang Ly, nếu anh bức tôi tới đường cùng, tôi sẽ……” Vừa định nói không màng tất cả khiến anh ta cút đi, lại bị anh dùng tay bịt kín cái miệng nhỏ.
“Hư…… Cô cần thận một chút, chẳng lẽ cô hy vọng bị mẹ mình nghe thấy thanh âm? Nếu bà ấy nhìn thấy tình cảnh trong phòng tắm lúc này của hai chúng ta……”
Nói tới đây liền dừng lại, Giang Ly gian xảo nở nụ cười, ý uy hϊế͙p͙ trong đó không cần nói cũng biết.
Sắc mặt Bạch Thiến Thiến xanh mét, tuy sớm biết tên này đê tiện vô sỉ, nhưng trình độ bỉ ổi của anh ta vẫn khiến cô đổi mới tam quan.
Chẳng lẽ, anh ta không sợ cô trả thù?
Cho cô là quả hồng mềm dễ nắn bóp sao?
Nhìn ra cô không cam lòng, Giang Ly lần thứ hai bổ xuống một đao: “Cố chủ thân ái, nếu con gái Lâm thị trưởng mang danh ɖâʍ đãng…… Cô nói, sẽ có hậu quả gì a?”
Bạch Thiến Thiến chống đầu, chậm rãi nâng lên, mặt vô biểu tình nhìn anh: “Nếu tôi ra tay, anh không sợ bị người Hắc Ngục bắt về? Đừng quên Giang Ly, anh hiện tại là đào phạm!”
“Ha hả a……” Ai ngờ, anh ta nghe cô nói xong, lại còn cười khẽ, giống như thấy được dáng vẻ vô cùng ngu ngốc, ngây thơ của cô: “Ai nha nha, cô vẫn dễ lừa như vậy, cô cho rằng, tôi thật sự sẽ sợ những thứ đó? Tiểu Thiến Thiến a, cô thật là quá đáng yêu! Đáng yêu đến mức khiến tôi càng ngày càng cảm thấy hứng thú với cô.”
Ps (lời của tác giả): Tối hôm qua có việc không về nhà, hôm nay vừa trở về, trước liền đổi mới bản thảo.
Kỳ thật tôi viết thịt giữa Giang Ly với nữ chủ có chút tạp, nói như thế nào đây? Tuy rằng đây là NP thịt văn, nhưng tôi không muốn để nữ chủ tùy tùy tiện tiện liền bị người thượng. Huống hồ hiện tại thiết lập của nhân vật Giang Ly này, trước mắt không nói xu hướng tình ɖu͙ƈ, anh ta vẫn là gậy thọc cứt, dễ dàng lên giường với nữ chủ, tôi sẽ cảm thấy ủy khuất nữ chủ. Cho nên, hiện tại chỉ có chút canh thịt, cho hai người bọn họ có chút tiếp xúc gì đó, cũng coi như xây dựng một cái bệ cho sau này phát triển. Về phần Giang lão đại, sau này sẽ hung hăng ngược anh, cả trêи thân thể lẫn tinh thần. Rồi sau đó, nữ chủ cũng sẽ bắt đầu chân chính tiếp nhận Lục Ngân cùng Kiều Vũ, hết thảy đều cần một quá trình thích hợp.
Ngón tay cọ xát trong tiểu huyệt vài cái, Bạch Thiến Thiến phát hiện, khác thường trong thân thể, chẳng những không giảm bớt, ngược lại càng ngày càng cường liệt!
Giống như ăn phải xuân dược, toàn thân khô nóng khó nhịn, làn da phiếm hồng, miệng khô lưỡi khô, hai chân run lên.
Ngón tay nho nhỏ của cô cũng không giải được hư không mãnh liệt phía dưới thân thể.
Quả thực tra tấn chết người ——
Toàn bộ thân thể mềm mại như vũng nước, cô không còn chút sức lực nào.
Mặc dù còn trì độn, cô cũng cảm thấy không bình thường.
Cô nghĩ lại mọi chuyện ban ngày, mình cũng không có chạm vào đồ vật gì kỳ quái, như thế nào đang tốt đẹp lại bởi vì một giấc mộng xuân mà không khống chế nổi thân thể a?
Không được, cô không thể tiếp tục như vậy, phải đến về phòng ngủ, suy nghĩ biện pháp.
Vừa mới chuẩn bị đứng dậy.
Lộc cộc……
Lúc này, một tiếng bước chân thực nhẹ từ từ truyền tới.
Bây giời đã là hơn nửa đêm, rạng sáng, ai còn không ngủ?
Nghe tiếng bước chân không giống như là mẹ, Lâm thị trưởng đi công tác còn chưa trở về, chẳng lẽ là người hầu?
Bạch Thiến Thiến vội vàng chịu đựng thân thể khác thường, kéo khăn tắm đang vắt trêи giá, vội đem bao bọc lại bản thân.
Chỉ mấy động tác đơn giản cũng khiến chóp mũi cô toát mồ hôi, cô chống tay lên tường phòng tắm, thở dốc vài hơi.
Vốn tính toán chờ tiếng bước chân rời đi, lại phát hiện người tới căn bản không có ý tứ rời đi, ngược lại còn đi tới phòng tắm chỗ cô.
Cửa phòng tắm mờ mờ phản chiếu ra ảnh ngược một bóng người cao lớn.
Đàn ông?
Tiếp theo, người đó ngừng ngoài cửa phòng tắm.
Bạch Thiến Thiến cảm thấy cái bóng này rất quen thuộc, đồng tử co rụt lại.
“Cố chủ thân ái của tôi, ngài gặp khó khăn sao? Có cần tôi giúp không?”
Giọng nói nam tính mang theo tiếng cười ngả ngớn, từ cửa truyền vào.
Sắc mặt Bạch Thiến Thiến tức khắc biến đổi, gắt gao cắn môi.
Hỗn đản, anh ta cư nhiên dám rình coi?
Không được, mau đuổi anh ta đi.
“Nói bậy gì đó? Muộn như vậy, anh nhanh trở về nghỉ ngơi đi, đừng tùy tiện đi lại trong phòng!”
Lời này rõ ràng chính là đuổi người.
Nhưng Giang Ly cố tình là kiểu người không dễ tống cổ, khẽ cười một tiếng, càng ghé sát người vào cửa phòng tắm, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh cửa, giống như chỉ cần làm như vậy là có thể nhìn xuyên vào bên trong.
Giọng hơi khàn khàn trầm thấp, tuy mềm nhẹ, lại mang theo ý vị nguy hiểm: “Tôi hiện tại là bảo tiêu của ngài, cố chủ có khó khăn, sao tôi có thể mặc kệ.”
Bạch Thiến Thiến bị làm khó dễ: “Giang Ly, anh cố ý? Tôi chỉ đi tắm rửa một cái cũng cần anh giúp? Biết tôi là cố chủ của anh, anh còn cố ý đối nghịch với tôi?”
Nghe thanh âm nam tính, chóp mũi phảng phất như ngửi thấy hormone giống đực, cô gắt gao nắm chặt khăn tắm trong tay, thầm mắng một tiếng.
Xao động trong thân thể càng ngày càng nùng liệt, sắc mặt cô trở nên đỏ rực, hai chân phải mạnh mẽ chống đỡ mới không xụi lơ trêи mặt đất, tiểu huyệt vừa ngứa vừa khó chịu, thật muốn bị côn thịt nam tính thọc vào……
Cô thậm chí còn cảm giác được, có chất lỏng chảy từ bên trong ra, theo cô bắp đùi chảy xuống.
Trong nháy mắt, cả phòng tắm đều tràn ngập hương vị tình ɖu͙ƈ mà cô phát ra.
Loại cảm giác này, cực kỳ khó chịu!
Giang Ly, người này đã thành tinh, sao lại không nghe ra hơi thở của cô hổn hển, không bình thường?
Quỷ dị cười, “Sao có làm như vậy chứ?”
Cùng với đó, răng rắc một tiếng, không đợi cô phản ứng, cửa phòng tắm đã bị Giang Ly nhẹ nhàng mở ra?
Giang Ly vừa bước vào phòng tắm, liền nhìn thấy hình ảnh mỹ nhân tắm rửa.
Hai má cô phấn hồng, toàn thân vô lực dựa vào trước gương, giống như bị ai âu yếm, ngay cả con ngươi trong trẻo thường ngày, giờ phút này đều phát quang, mê ly, ngập tràn sương mù!
Mắt phượng thon dài hiện lên một mạt lưu quang.
Cả người Bạch Thiến Thiến căng chặt căng chặt, tay nhỏ không tự giác mà nắm chặt khăn tắm trước ngục, vẻ mặt tức giận, trừng mắt nhìn anh ta.
Gia hỏa này tuyệt đối cố ý!
Cô rõ ràng đã khóa cửa từ bên trong, vì sao anh ta còn có thể mở ra từ bên ngoài?
Không kịp nghi hoặc, Bạch Thiến Thiến lạnh mặt, ánh mắt sắp phát hỏa: “Giang Ly, nếu anh một hai, nhất định muốn chọc tôi không vui, tôi thà rằng xé rách da mặt với anh, cũng sẽ không để anh lưu lại nơi này, tiếp tục ngây ngốc.”
Nếu là trước đây, có lẽ còn có chút lực uy hϊế͙p͙.
Nhưng, hiện tại cô, ánh mắt như nước, ngữ khí kiều mềm vô lực, nơi nào giống đe dọa người khác, rõ ràng là làm nũng!
Giang Ly không có nửa điểm tự giác bị đuổi cuốn gói, mà ngược lại, hứng thú nhìn chằm chằm nửa thân trần trụi nữ tính trước mắt, làm bộ như bừng tỉnh đại ngộ, “Chậc chậc chậc, mất công tôi còn lo lắng cho an nguy cố chủ, nhìn bộ dáng cô động tình thế này, chắc là cô đang tự chơi rất vui vẻ a, nói, có phải cô ở trong phòng tắm vụng trộm tự an ủi?”
Bạch Thiến Thiến bị loại đức hạnh vô lại này làm điên đảo đen trắng, thiếu chút nữa tức tới ngất xỉu, cũng bất chấp những cái khác, quay đầu liền rời đi.
“Anh không đi? Được, tôi đi!”
Giang Ly nhướng mày, lúc Bạch Thiến Thiến thở phì phò đi tới cửa, anh không nhanh không chậm nhấc chân, gạt một cái.
Rốt cuộc người cao chân dài, người phụ nữ nhỏ xinh trước mặt anh, càng thêm vẻ nhỏ yếu đáng thương.
Thình thịch một tiếng, Bạch Thiến Thiến không có bất luận phòng bị nào, hung hăng té lăn trêи đất.
Khăn tắm bọc trêи người cũng rơi xuống.
Cả người trơn bóng bị Giang Ly thu hết vào đáy mắt, mắt phượng còn đang híp lại, ánh mắt càng thêm không kiêng nể.
“Chậc chậc chậc, còn không chịu thừa nhận? Tiểu huyệt đều đã bị chính mình móc tới sưng lên, còn che dấu cái gì.”
Cả người Bạch Thiến Thiến vô lực, có thể đối đáp với Giang Ly nửa ngày như vậy cũng đã tiêu hết toàn bộ lí trí ra chống đỡ.
Cú ngã này, trừ bỏ toàn thân đau đớn, đầu cũng muốn hôn mê luôn.
Nhưng cô vẫn chưa quên, bên người còn có một tên đàn ông bỉ ổi đang chờ xem trò hề của cô.
“Anh……… Ân……” Cô vừa mới nói được một chữ, mấy chữ ngay sau đó liền biến thành rêи rỉ.
Giang Ly ung dung cúi đầu, quan sát người phụ nữ này, thấy cô đang cố nén ɖu͙ƈ vọng nào đó, đôi mắt gắt gao nhắm lại, miệng nhỏ phấn hồng bị cô dùng hàm răng gắt gao cắn tới trắng bệch, đáng thương hề hề.
Bộ dáng mảnh mai vũ mị như vậy, chỉ cần là đàn ông đều nhịn không được muốn ngược chết cô ta.
Giang Ly lập tức có hứng thú.
Anh nhanh chóng đóng cửa phòng tắm đóng lại, ánh mắt quét một vòng phòng tắm, giơ tay lấy khăn lông trêи giá, cười cực kỳ quỷ dị.
“Đừng sợ, tôi tới giúp cô giải quyết.”
Bạch Thiến Thiến nghe thấy điệu cười không có ý tốt của anh, lập tức cảnh giác ngẩng đầu.
“Anh làm gì?” Hỗn đản! Người đàn ông này lại dám dùng khăn lông trục trói cổ tay cô lại, không cho cô chút cơ hội phản kháng.
Cô vội vàng giãy giụa, chỉ là lời từ miệng thoát ra, lại không tự chủ được biến thành vô lực: “Lăn… Cút ngay……”
Vốn là nên lạnh giọng gầm lên, nhưng cô đang bị tình ɖu͙ƈ khống chế, thanh âm càng giống như đã cự còn nghênh, uyển chuyển kiều diễm.
Bạch Thiến Thiến vội muốn chết, đáng chết, sao lại thế này a, sao thân thể lại phản ứng mãnh liệt như vậy, như bị xuân dược cực mạnh khống chế, thân thể giống như không còn là của mình!
Chẳng lẽ, hôm nay thật sự bị cắm?
Nghĩ như vậy, đáy lòng Bạch Thiến Thiến tràn ngập không cam lòng, hung tợn trừng mắt nhìn người đàn ông vẫn đang đùa nghịch cô.
Nhưng trong mắt Giang Ly, ánh mắt cô như là hàm xuân thủy, chờ đợi người tới yêu thương.
Động tác Giang Ly ngừng lại một chút, nhìn chằm chằm quang cảnh mị hoặc trước mắt, hô hấp không tự chủ được, trở nên dồn dập.
Ho nhẹ một tiếng, anh nhướng mày: “Được rồi, cô không cần lo lắng, tôi cũng không phải đám người Lục Ngân, tôi biết thương hương tiếc ngọc a.”
Trái tim Bạch Thiến Thiến một chút cũng không dám hạ xuống, chợt cao chợt thấp, e sợ cho người đàn ông này dùng cách gì đó càng dã man hơn tra tấn mình.
Cô không quên, tên Giang lão đại này từ đầu đến đuôi đều gắn hai chữ, biến thái!
“Đừng nhìn tôi như vậy, bằng không…… Tôi cũng không biết mình sẽ không nhịn được mà làm gì đâu.” Giang Ly cuốn khăn lông trong phòng tắm thành từng sợi dây thừng, toàn bộ dùng trêи người Bạch Thiến Thiến.
Làm xong hết thảy, anh vừa lòng, vuốt cằm, gật đầu.
Toàn thân Bạch Thiến Thiến trần trụi, cổ tay bị khăn lông gắt gao trói chặt đặt phía sau, bầu иɦũ ɦσα kiều nộn trước ngực cũng bị khăn lông trói, thành hình số tám, hai nhũ thịt bị ép tới căng chặt, thoạt nhìn càng thêm kiêu ngạo no đủ, giống như xông ra, đầu иɦũ ɦσα hồng diễm run rẩy, phảng phất như đang chờ đợi được người hôn nhẹ, vuốt ve.
Bạch Thiến Thiến cúi đầu liếc mắt nhìn chính mình một cái, lập tức gương mặt ngượng tới rỉ máu, xoay đầu trong nháy mắt, không dám nhìn lần hai.
Giang Ly này là tên hỗn trướng, đem cô chỉnh thành tư thế vô cùng sắc tình như này!
Cô oán hận nghĩ, nếu không phải lúc này không còn tí sức lực nào, sao có thể cô để anh ta tùy tiện đùa bỡn như vậy?
Nhưng nghĩ đến thủ đoạn của người đàn ông, trong lòng tức khắc càng khẩn trương.
“Giang Ly, nếu anh bức tôi tới đường cùng, tôi sẽ……” Vừa định nói không màng tất cả khiến anh ta cút đi, lại bị anh dùng tay bịt kín cái miệng nhỏ.
“Hư…… Cô cần thận một chút, chẳng lẽ cô hy vọng bị mẹ mình nghe thấy thanh âm? Nếu bà ấy nhìn thấy tình cảnh trong phòng tắm lúc này của hai chúng ta……”
Nói tới đây liền dừng lại, Giang Ly gian xảo nở nụ cười, ý uy hϊế͙p͙ trong đó không cần nói cũng biết.
Sắc mặt Bạch Thiến Thiến xanh mét, tuy sớm biết tên này đê tiện vô sỉ, nhưng trình độ bỉ ổi của anh ta vẫn khiến cô đổi mới tam quan.
Chẳng lẽ, anh ta không sợ cô trả thù?
Cho cô là quả hồng mềm dễ nắn bóp sao?
Nhìn ra cô không cam lòng, Giang Ly lần thứ hai bổ xuống một đao: “Cố chủ thân ái, nếu con gái Lâm thị trưởng mang danh ɖâʍ đãng…… Cô nói, sẽ có hậu quả gì a?”
Bạch Thiến Thiến chống đầu, chậm rãi nâng lên, mặt vô biểu tình nhìn anh: “Nếu tôi ra tay, anh không sợ bị người Hắc Ngục bắt về? Đừng quên Giang Ly, anh hiện tại là đào phạm!”
“Ha hả a……” Ai ngờ, anh ta nghe cô nói xong, lại còn cười khẽ, giống như thấy được dáng vẻ vô cùng ngu ngốc, ngây thơ của cô: “Ai nha nha, cô vẫn dễ lừa như vậy, cô cho rằng, tôi thật sự sẽ sợ những thứ đó? Tiểu Thiến Thiến a, cô thật là quá đáng yêu! Đáng yêu đến mức khiến tôi càng ngày càng cảm thấy hứng thú với cô.”
Ps (lời của tác giả): Tối hôm qua có việc không về nhà, hôm nay vừa trở về, trước liền đổi mới bản thảo.
Kỳ thật tôi viết thịt giữa Giang Ly với nữ chủ có chút tạp, nói như thế nào đây? Tuy rằng đây là NP thịt văn, nhưng tôi không muốn để nữ chủ tùy tùy tiện tiện liền bị người thượng. Huống hồ hiện tại thiết lập của nhân vật Giang Ly này, trước mắt không nói xu hướng tình ɖu͙ƈ, anh ta vẫn là gậy thọc cứt, dễ dàng lên giường với nữ chủ, tôi sẽ cảm thấy ủy khuất nữ chủ. Cho nên, hiện tại chỉ có chút canh thịt, cho hai người bọn họ có chút tiếp xúc gì đó, cũng coi như xây dựng một cái bệ cho sau này phát triển. Về phần Giang lão đại, sau này sẽ hung hăng ngược anh, cả trêи thân thể lẫn tinh thần. Rồi sau đó, nữ chủ cũng sẽ bắt đầu chân chính tiếp nhận Lục Ngân cùng Kiều Vũ, hết thảy đều cần một quá trình thích hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro