Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Ba người đàn ôn...

Dưới Ánh Trăng Kéo Dài

2024-11-04 01:42:40

Edit: Tiểu Y Y

Tập đoàn Lục thị, trong văn phòng.

Trước cửa sổ sát đất to đùng có một người đàn ông đang đứng, tay cắm trong túi, dáng người đĩnh bạt, anh đã giữ nguyên tư thế như vậy một lúc lâu, đôi mắt thâm thúy đen nhánh nhìn chằm chằm dòng xe như nước phía dưới, cau mày, trầm tư.

Thật lâu sau, trợ lý gõ cửa tiến vào, đem một chồng ảnh chụp đặt lên bàn: “Boss, đây là đồ vật ngài muốn.”

“Ân.” Để trợ lý đi xuống, lúc này, Lục Ngân mới xoay người, chân dài bước qua, đến trước bàn, ngón tay thon dài sạch sẽ, cầm lấy ảnh chụp.

Vừa thấy nội dung bên trong, sắc mặt anh tức khắc đen lại, trầm xuống.

“Đáng chết… Cư nhiên là anh ta…” Anh mắt Lục Ngân bỗng chốc chuyển thành âm độc, năm ngón tay đột nhiên dùng sức, ảnh chụp bị niết đến biến dạng.

Trêи ảnh chụp không phải người nào xa lạ, đúng là Bạch Thiến Thiến, bên cạnh là cái tên đàn ông yêu nghiệt, so với phụ nữ còn mỹ lệ hơn ba phần.

Tiếp theo, anh đem ảnh chụp lật từng tấm từng tấm một xem.

Cơ hồ Bạch Thiến Thiến đi đến nơi nào, Giang Ly đều sẽ đi cùng cô, như hình với bóng.

Lục Ngân hung hăng nhắm mắt lại, thở sâu, lần tiếp theo mở mắt ra, đáy mắt đã phủ một mảnh đông lạnh: “Bạch Thiến Thiến, em rời khỏi anh liền sống tiêu sái, vui vẻ như vậy? Em…… Có từng chân chính thích anh không?”

Cuối cùng còn lẩm bẩm một câu, thanh âm hạ thấp đến mức chỉ mình anh nghe được, sau đó cười tự giễu cười, ảnh chụp trong tay bị anh vo tròn lại, ném vào thùng rác.

“Anh càng không để em được như ý!”

……

……

Lâm gia.

Mẹ Bạch muốn nói lại thôi, nhìn khuê nữ nhà mình, lại quét đến vẫn Kiều Vũ luôn ngồi đối diện Bạch Thiến Thiến, thở dài: “Khuê nữ, con hiện tại có phải quá ngạo mạn rồi?”

Bạch Thiến Thiến ngồi trêи sô pha, ăn khoai tây chiên, nghe vậy kinh ngạc nhìn mẹ: “Cái gì?”

Mẹ Bạch ngắm Giang Ly trước sau luôn bồi bên người khuê nữ, bĩu môi: “Hiện tại bên ngoài đều đang truyền tai nhau, hoài nghi quan hệ của con với cậu ta.”

Nếu là bảo tiêu thật thì không nói làm gì, nhưng Thiến Thiến mang về người đàn ông này, một chút cũng không giống bảo tiêu, người đàn ông mỹ lệ như vậy, nói không có quan hệ với khuê nữ nhà mình, đến bà cũng không tin.

Bạch Thiến Thiến nghe vậy, cười: “Mẹ, miệng mọc trêи người người ta, con cũng không có biện pháp a.”

Mẹ Bạch thấy khuê nữ không muốn nhiều lời, thở dài: “Thôi, mẹ cũng lười quản.” Nói xong, trực tiếp lên lầu.

Trong phòng khách, chỉ còn lại ba người bọn họ.

Kiều Vũ hiện tại cơ bản mỗi ngày đều ở Lâm gia, Bạch Thiến Thiến vốn còn muốn trốn một thời gian, nhưng Mẹ Bạch không muốn, cô đành phải căng da đầu, thừa nhận ánh mắt ôn nhu đến ngấy chết người của Kiều Vũ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thiến Thiến, em lại bị Giang Ly bức sao?” Kiều Vũ là người thông minh, liếc mắt một cái liền nhìn mọi quan hệ trong mối hợp tác của hai người kia.

Trong lòng, Bạch Thiến Thiến đã giơ ngón tay cái lên cho anh, liếc mắt về phía sau, liếc qua người đàn ông yêu nghiệt vẫn luôn có vẻ rất bình tĩnh kia, nhẹ giọng nói: “Không thể nào, anh nghĩ nhiều rồi.”

Giang Ly cưỡng bách cô? Nếu thật như vậy, cô không làm gì hồi báo anh ta, thì khẩu khí này sao có thể nuốt xuống?

Cô trộm liếc mắt một cái, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt Kiều Vũ khẽ biến.

Bạch Thiến Thiến đứng lên, cố ý đổ thêm dầu vào lửa cháy, ghé sát vào Giang Ly, đem cánh tay mình quấn lên cánh tay Giang Ly, đôi mắt lại nhìn về phía Kiều Vũ, làm bộ ngọt ngào: “Anh trai Kiều, anh cũng thấy rồi, bên em đã có người khác, kỳ thật anh thật sự rất tốt, chỉ là em không có biện pháp thích anh, em vẫn luôn coi anh như anh trai.”

Mặc dù nội tâm Kiều Vũ cường đại hơn nữa, cũng bị câu ‘ không có biện pháp thích anh ‘ của anh, chọc đến đau đớn, chảy máu đầm đìa.

Chẳng qua, anh phải nhanh chóng thu hồi cảm xúc, mỉm cười lắc đầu: “Em không cần cảm thấy có gánh nặng, thích em, là chuyện của mình anh, em không cần phiền não về chuyện này, huống hồ, Giang Ly người này không thích hợp với em.”

Khóe miệng Bạch Thiến Thiến khẽ giật, cô biết người đàn ông này không dễ lừa mà!

Đã nói rõ ràng như vậy, mà vẫn còn muốn quấn lấy cô a?

Cũng không biết là ai, mỗi ngày đều phải tới Lâm gia báo danh, nói anh không có tâm tư, ai tin.

Nói thật, Bạch Thiến Thiến chỉ muốn tìm một người đàn ông bình thường, sống cùng người đó cả đời, hoàn toàn không muốn đem cuộc đời sau này của mình, giao cho những kẻ không bình thường thế này.

Đối với điểm này, cô trước sau đều rất nhất quán.

Giang Ly vẫn luôn đảm đương vai trò phông nền, mày hơi nhướng lên một chút, mắt phượng thon dài cười như không cười, nhìn người phụ nữ bên cạnh cả gan kéo cánh tay mình, lúc này mới mở miệng: “Bạch quản giáo, cô nói những lời này, đến đương sự như tôi cũng không tin nổi, cô còn cho rằng cậu ta sẽ tin tưởng sao? Trong Hắc Ngục, ai không biết Giang Ly tôi, thích đàn ông?”

Tuy là nói như vậy, nhưng anh vẫn không cự tuyệt cô đụng vào.

Bạch Thiến Thiến ngây ra một lúc: “Anh đã chính miệng nói, mình là song tính luyến.”

Đáy mắt Giang Ly hiện lên một mạt dị sắc: “Chuyện này cô cũng tin?”

Bạch Thiến Thiến buông cánh tay anh ta, không cho là đúng mở miệng: “Đã sớm biết anh không có ý tốt, tôi căn bản cũng chưa từng tin tưởng anh.”

Hiện tại, nơi này là địa bàn của cô, lời nói đương nhiên so với khi ở Hắc Ngục có trọng lượng hơn.

Nhìn Thiến Thiến cùng Giang Ly lúc nói chuyện còn cách nhau gần như vậy, lòng Kiều Vũ không vui, tiến lên, đem Bạch Thiến Thiến kéo ra phía sau mình, “Thiến Thiến, em cách xa người đàn ông này một chút, anh ta tiếp cận em, chỉ sợ không phải chuyện gì tốt.”

Bạch Thiến Thiến thầm than, đạo lý cô cũng hiểu, nhưng không có biện pháp, ai kêu tên yêu nghiệt kia dùng video uy hϊế͙p͙ cô đâu.

Đánh ngáp một cái, cô nói với Giang Ly: “Tôi mệt rồi, anh thân là bảo tiêu của tôi, phải có tự giác của bảo tiêu, không được để bất luận nhân vật nguy hiểm nào tới gần tôi.”

Cái cụm ‘nhân vật nguy hiểm’ này, đương nhiên là chỉ Kiều Vũ.

Không sai, Bạch Thiến Thiến tính toán, muốn mượn tay Giang Ly kiềm chế Kiều Vũ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lần thứ hai ngáp một cái, Bạch Thiến Thiến lên lầu hai.

Kiều Vũ vừa mới chuẩn bị đuổi theo, lại bị Giang Ly duỗi tay ngăn cản.

“Vì một người phụ nữ, đáng giá sao?”

Đã không còn những người khác, Kiều Vũ thu hồi ôn hòa trêи mặt, lạnh lùng nhìn anh: “Một tên gay, biết cái gì?”

Giang Ly thượng qua không ít nam nhân, cái này không sai, nhưng anh cũng không thích người khác gọi anh là gay, đặc biệt là cái tên giả đứng đắn trước mắt, anh thật chán ghét anh ta.

“Cậu hiểu? Đáng tiếc, người phụ nữ kia lại không thích cậu, tự mình đa tình, tư vị thế nào? Chia sẻ cho tôi nghe một chút? Rốt cuộc chúng ta làm hàng xóm nhiều năm như vậy ở Hắc Ngục, đừng bủn xỉn như vậy.”

Năng lực nói móc của Giang Ly chút nào không giảm, đừng nhìn dung mạo anh mỹ lệ hơn phụ nữ, nhưng vóc dáng anh khá cao a, coi như không phân cao thấp với Kiều Vũ, về mặt khí thế, lại càng không thua trận.

Kiều Vũ cũng là cao thủ lão bánh quẩy chuyên ngụy trang, sao có thể bị loại tiểu nhân trào phúng này kϊƈɦ thích?

Anh từ bỏ việc lên lầu, thong thả ung dung ngồi lại sô pha, tự rót cho mình chén nước.

Bưng lên miệng, chậm rãi nhẹ nhấp một ngụm, lười nhác nhấc lên mí mắt, mở miệng: “Giang Ly, mục đích thật sự khiến anh tiếp cận Thiến Thiến là gì? Ha hả, tôi không phải Thiến Thiến, cho dù anh muốn soạn ra mấy lời nói dối, cũng lên làm cho logic một chút.”

Giang Ly môi đỏ hơi cong, lười biếng ngồi xuống đối diện Kiều Vũ, hai chân dài vắt lên nhau, tư thế xinh đẹp: “Nếu tôi nói…… Tôi muốn tới xem náo nhiệt thì sao?”

Thấy đối phương vẫn không có bất luận phản ứng gì, Giang Ly phong tình vạn chủng nghịch nghịch tóc mái trêи trán, cười khẽ: “Những ngày buồn chán ở Hắc Ngục sắp khiến tôi hỏng mất, thật vất vả mới có thể ra ngoài, không thể tự tìm cho mình chút lạc thú sao? Cậu xem, một người phụ nữ có thể khiến cả lão đại khu 4 với lão đại khu 1 cùng khom lưng, nga thiếu chút nữa đã quên, còn có khu 2, náo nhiệt thế này, tôi có thể không xem sao?”

Kiều Vũ buông cái ly bên miệng, trầm ngâm trong chốc lát, có chút suy tính, nheo mắt lại, đột nhiên nói một câu: “Anh không phải thích Thiến Thiến rồi đi?”

Tay Giang Ly đặt trêи sô pha run lên một chút, trêи mặt vẫn bất cần đời như cũ: “Suy nghĩ nhiều rồi? Không nói đến chuyện tôi thích đàn ông, liền nói, nếu tôi muốn phụ nữ, chẳng lẽ còn không đủ xếp đầy một vòng Trái Đất? Cùng các người đoạt phụ nữ? Xin lỗi, tôi không có hứng thú.”

Kiều Vũ khẽ hừ một tiếng, rõ ràng không tin lý do thoái thác này.

Giang Ly híp híp mắt, thân mình hơi nghiêng về phía trước, ghé sát vào mặt Kiều Vũ, giơ tay điểm nhẹ lên vai Kiều Vũ, ra vẻ thần bí: “Ai, tôi nói này, nếu không cậu từ bỏ người phụ nữ kia đi, suy xét tới tôi một chút thử xem? Có lẽ, hai chúng ta sẽ rất thích hợp nga.”

Kiều Vũ chán ghét hừ lạnh một tiếng, né tránh không để đối phương đụng vào: “Tôi không thích gậy thọc cứt, đừng ghê tởm tôi.” Nói xong, thậm chí còn móc khăn tay lau vai.

“……” Giang Ly khóe miệng giật giật, gia hỏa này, miệng thật là độc.

Đúng lúc này, một tiếng đập cửa vang lên, đánh gãy không khí quỷ dị này.

Người hầu đi mở cửa, lại là cái tên sát thần lần trước, không nói hai lời vội vàng nhường đường.

Thanh âm giày da ổn trọng đạp lên tấm ván gỗ, kẽo kẹt rung động.

Lục Ngân ngựa quen đường cũ, đứng trong phòng khách, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng, giống như anh mới là chủ nhân nơi này, trầm giọng hỏi người hầu: “Bạch Thiến Thiến đâu rồi?”

Người hầu sợ tới mức mặt trắng bệch, nơm nớp lo sợ trả lời: “Trêи, trêи lầu.”

Chân dài nhanh chóng sải bước, Lục Ngân mắt nhìn thẳng, leo lên cầu thang, còn hai người đàn ông đang ngồi thù lù trêи sô pha kia, cứ như vậy bị anh lơ đẹp một cách triệt để.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Số ký tự: 0