Nữ Thần Cao Lãnh Bị Kéo Xuống Vực Sâu
H
2024-10-04 23:36:09
“Thoải mái thì thả lỏng một chút, bé ngoan, em đẹp như vậy, trời sinh là để làm tình thật nhiều.”
“Em có biết nơi nào trên cơ thể của em đẹp nhất không?”
Mồ hôi ướt đẫm vải, sợi tóc bết chặt vào cơ thể, trước mắt Thẩm Tây Nguyệt choáng váng một mảnh, hô hấp dần dần yếu đi.
Không hài lòng với phản ứng của cô, Hạ Ôn Luân dùng lực ở lòng bàn tay vào giữa hai chân cô.
Năm ngón tay bất ngờ khép lại, lòng bàn tay niết phần thịt non mềm của cô như đang vắt bọt biển.
“Á!!”
Hai chân cân xứng của Thẩm Tây Nguyệt đột nhiên cong lên, vặn vẹo đá đạp trên thảm, hai chân liều mạng quẫy quẫy như một con cá sắp chết, có thể tưởng tượng được đây là hoảng sợ và đau đớn đến mức độ nào.
Hạ Ôn Luân kỳ thật cũng không dùng sức quá nhiều.
Hắn tiếp xúc với cô gái xinh đẹp này lâu như vậy, tự nhiên sẽ biết chừng mực.
Điều khiến cô phải chịu khổ chính là sự mâu thuẫn tâm lý của cô, điều này sẽ phóng đại bất kỳ sự khó chịu nào mà cô gặp phải khi quan hệ tình dục.
Mà cô càng mâu thuẫn… Hạ Ôn Luân cười chế nhạo, khép ngón giữa và ngón trỏ lại đặt ở miệng huyệt của cô, nhanh chóng cắm vào.
“Đừng!—— Hư…”
Tiếng khóc thật dài biểu lộ sự đau đớn của thiếu nữ, nhưng mà âm cuối lại thay đổi một giai điệu khác, khàn khàn trêu người, mềm mại thanh ngọt, mang theo mị hoặc không tương xứng với khí chất của cô.
Hạ Ôn Luân bất ngờ khuấy khuấy, “Chậc chậc, mới ăn vú cho em đã ướt rồi, kỹ nữ.”
Ngón tay người đàn ông thô to, đầu ngón tay lại dài, ấn vào huyệt hẹp là vật khuếch trương thích hợp nhất.
Cảm giác chiếm lĩnh nơi riêng tư quả thực muốn ép điên Thẩm Tây Nguyệt, mu bàn tay của người đàn ông đè lên miệng huyệt trơn bóng trắng nõn của cô, hình dạng đầy đặn như thịt trai run rẩy, hai cánh môi hoa cắn chặt.
Độ trắng và khô ráo khiến cho nơi riêng tư của cô có một cảm giác thánh khiết không thể xâm phạm nhất định, phảng phất như một nữ tư tế đang trần truồng nằm trên thánh đàn, cho dù cởi sạch thánh bào, bị tiện dân ép buộc đùa bỡn, cô vẫn sẽ duy trì vô tình và lạnh như băng, không nhìn ra đầu ngón tay đang cắm thật sâu bị vùi lấp trong bùn lầy như thế nào.
“Em có biết nơi nào trên cơ thể của em đẹp nhất không?”
Mồ hôi ướt đẫm vải, sợi tóc bết chặt vào cơ thể, trước mắt Thẩm Tây Nguyệt choáng váng một mảnh, hô hấp dần dần yếu đi.
Không hài lòng với phản ứng của cô, Hạ Ôn Luân dùng lực ở lòng bàn tay vào giữa hai chân cô.
Năm ngón tay bất ngờ khép lại, lòng bàn tay niết phần thịt non mềm của cô như đang vắt bọt biển.
“Á!!”
Hai chân cân xứng của Thẩm Tây Nguyệt đột nhiên cong lên, vặn vẹo đá đạp trên thảm, hai chân liều mạng quẫy quẫy như một con cá sắp chết, có thể tưởng tượng được đây là hoảng sợ và đau đớn đến mức độ nào.
Hạ Ôn Luân kỳ thật cũng không dùng sức quá nhiều.
Hắn tiếp xúc với cô gái xinh đẹp này lâu như vậy, tự nhiên sẽ biết chừng mực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điều khiến cô phải chịu khổ chính là sự mâu thuẫn tâm lý của cô, điều này sẽ phóng đại bất kỳ sự khó chịu nào mà cô gặp phải khi quan hệ tình dục.
Mà cô càng mâu thuẫn… Hạ Ôn Luân cười chế nhạo, khép ngón giữa và ngón trỏ lại đặt ở miệng huyệt của cô, nhanh chóng cắm vào.
“Đừng!—— Hư…”
Tiếng khóc thật dài biểu lộ sự đau đớn của thiếu nữ, nhưng mà âm cuối lại thay đổi một giai điệu khác, khàn khàn trêu người, mềm mại thanh ngọt, mang theo mị hoặc không tương xứng với khí chất của cô.
Hạ Ôn Luân bất ngờ khuấy khuấy, “Chậc chậc, mới ăn vú cho em đã ướt rồi, kỹ nữ.”
Ngón tay người đàn ông thô to, đầu ngón tay lại dài, ấn vào huyệt hẹp là vật khuếch trương thích hợp nhất.
Cảm giác chiếm lĩnh nơi riêng tư quả thực muốn ép điên Thẩm Tây Nguyệt, mu bàn tay của người đàn ông đè lên miệng huyệt trơn bóng trắng nõn của cô, hình dạng đầy đặn như thịt trai run rẩy, hai cánh môi hoa cắn chặt.
Độ trắng và khô ráo khiến cho nơi riêng tư của cô có một cảm giác thánh khiết không thể xâm phạm nhất định, phảng phất như một nữ tư tế đang trần truồng nằm trên thánh đàn, cho dù cởi sạch thánh bào, bị tiện dân ép buộc đùa bỡn, cô vẫn sẽ duy trì vô tình và lạnh như băng, không nhìn ra đầu ngón tay đang cắm thật sâu bị vùi lấp trong bùn lầy như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro