Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90
Chương 27
Hà Trúc
2024-08-18 11:32:07
Chỉ thấy quỷ vận tài ở chính giữa càng trực tiếp xuất hiện trên tế đàn.
Châu Thiện chau mày, nhưng vẫn vẽ một tấm bùa lôi cương, chuẩn bị phá trận pháp sự này.
Cô bé lo lắng người đàn ông này là bị người ta lừa gạt tới làm pháp sự, căn bản không biết sự hung hiểm của ngũ quỷ vận tài.
Ngay lúc này, người đàn ông quay nửa đầu lại.
Châu Thiện hơi sửng sốt, đây chẳng phải là ông bác hời Phan Mỹ Long của cô bé đó ư?
Mệnh cách bản thân của Phan Mỹ Long vốn đã chẳng ra làm sao, cộng thêm ảnh hưởng của việc Châu Thiện bố trí đối góc sát ở nhà anh ta, vận thế càng xuống dốc không phanh.
Lá bùa lôi cương trên tay Châu Thiện đang chần chừ không ném ra.
Cô bé tự hỏi liệu Phan Mỹ Long có thật sự không biết tai họa do ngũ quỷ vận tài mang đến hay không.
Ngộ nhỡ anh ta biết, nhưng thèm tiền đến phát điên rồi, khăng khăng làm theo ý mình thì sao?
Có tiền có thể sai quỷ đẩy ma, chuyện này cũng không phải không có khả năng.
Châu Thiện bỗng nhiên thở dài.
Cô bé không phải là loại người thấy chết không cứu, càng chưa từng nghĩ qua chuyện hại người, ban đầu có tức giận nhà họ Châu bị bố trí khảm trận đó đến đâu đi nữa, cô bé cũng chẳng qua thúc cho đối góc sát của nhà họ Phan hung dữ thêm một chút mà thôi, chỉ giảm bớt may mắn mà sẽ không hại đến tính mạng.
Nhưng thường có câu nói rằng: “Lời hay khó khuyên quỷ đáng chết, từ bi không độ người tự tuyệt”.
Nếu bản thân Phan Mỹ Long muốn tìm đến cái chết, vậy cô bé cũng hết cách.
Châu Thiện cân nhắc trong lòng hồi lâu, thời điểm khi quỷ ở năm phương vị tụ tập trên tế đàn tận hưởng nến thơm hương trầm, mí mắt vẫn cụp xuống, tay phải khẽ nhấc lên, một đạo khí cơ bắn mạnh ra ngoài, chớp mắt chui vào giữa trán Phan Mỹ Long.
Mà sau đó động tác tay của cô bé biến đổi, bắt ra pháp quyết cực kỳ huyền diệu, Phan Mỹ Long đang niệm chú trên mặt đột nhiên lóe ra linh quang.
Châu Thiện dùng pháp lực giúp Phan Mỹ Long mở ra thiên nhãn, thời gian không dài, vỏn vẹn mười lăm phút, nhưng đủ để anh ta nhìn thấy bộ mặt thật của năm con quỷ vận tài kia.
Đến lúc đó muốn từ bỏ hay tiếp tục, dựa hết vào tâm ý của bản thân Phan Mỹ Long, nếu chính anh ta muốn tìm cái chết, Châu Thiện sẽ khoanh tay làm ngơ.
Phan Mỹ Long vừa niệm chú tới “Ngày ngày tài, tháng tháng tài, năm năm tài”, đột nhiên cảm thấy bên người khá rét lạnh, có âm thanh xì xà xì xồ vang lên bên tai.
“Dương khí trên người tên này khá nhiều đấy, không biết đủ dùng trong bao lâu. “
“Tên lần trước nửa tháng đã hết rồi, cơ thể lần này khá hơn một chút, có lẽ có thể chống đỡ được một tháng. “
“Muốn mời chúng ta phục vụ, không trả giá chút làm sao được. “
......
Loại giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm đó vô cùng vô cùng nhẹ, nhưng lại xoáy thẳng vào lỗ tai như khoan điện, cho dù lá gan Phan Mỹ Long cực kỳ lớn cũng bị dọa hết hồn.
Tiếng niệm chú của anh ta bất giác nhỏ đi một chút, Phan Mỹ Long nơm nớp lo sợ mở to mắt, vừa mở mắt đã bắt gặp năm cặp mắt quỷ lạnh lùng.
Năm con quỷ vận tài mặt mũi lờ mờ, trên người bao trùm khí đen nặng nề, khiến người ta vừa nhìn đã khiếp sợ.
Phan Mỹ Long dáng người cao lớn, lần này dám một mình tới nơi hung địa có tiếng này trong đêm tối làm pháp sự, đã đủ chứng minh sự can đảm của anh ta.
Nhưng mà anh ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy quỷ.
Châu Thiện chau mày, nhưng vẫn vẽ một tấm bùa lôi cương, chuẩn bị phá trận pháp sự này.
Cô bé lo lắng người đàn ông này là bị người ta lừa gạt tới làm pháp sự, căn bản không biết sự hung hiểm của ngũ quỷ vận tài.
Ngay lúc này, người đàn ông quay nửa đầu lại.
Châu Thiện hơi sửng sốt, đây chẳng phải là ông bác hời Phan Mỹ Long của cô bé đó ư?
Mệnh cách bản thân của Phan Mỹ Long vốn đã chẳng ra làm sao, cộng thêm ảnh hưởng của việc Châu Thiện bố trí đối góc sát ở nhà anh ta, vận thế càng xuống dốc không phanh.
Lá bùa lôi cương trên tay Châu Thiện đang chần chừ không ném ra.
Cô bé tự hỏi liệu Phan Mỹ Long có thật sự không biết tai họa do ngũ quỷ vận tài mang đến hay không.
Ngộ nhỡ anh ta biết, nhưng thèm tiền đến phát điên rồi, khăng khăng làm theo ý mình thì sao?
Có tiền có thể sai quỷ đẩy ma, chuyện này cũng không phải không có khả năng.
Châu Thiện bỗng nhiên thở dài.
Cô bé không phải là loại người thấy chết không cứu, càng chưa từng nghĩ qua chuyện hại người, ban đầu có tức giận nhà họ Châu bị bố trí khảm trận đó đến đâu đi nữa, cô bé cũng chẳng qua thúc cho đối góc sát của nhà họ Phan hung dữ thêm một chút mà thôi, chỉ giảm bớt may mắn mà sẽ không hại đến tính mạng.
Nhưng thường có câu nói rằng: “Lời hay khó khuyên quỷ đáng chết, từ bi không độ người tự tuyệt”.
Nếu bản thân Phan Mỹ Long muốn tìm đến cái chết, vậy cô bé cũng hết cách.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Châu Thiện cân nhắc trong lòng hồi lâu, thời điểm khi quỷ ở năm phương vị tụ tập trên tế đàn tận hưởng nến thơm hương trầm, mí mắt vẫn cụp xuống, tay phải khẽ nhấc lên, một đạo khí cơ bắn mạnh ra ngoài, chớp mắt chui vào giữa trán Phan Mỹ Long.
Mà sau đó động tác tay của cô bé biến đổi, bắt ra pháp quyết cực kỳ huyền diệu, Phan Mỹ Long đang niệm chú trên mặt đột nhiên lóe ra linh quang.
Châu Thiện dùng pháp lực giúp Phan Mỹ Long mở ra thiên nhãn, thời gian không dài, vỏn vẹn mười lăm phút, nhưng đủ để anh ta nhìn thấy bộ mặt thật của năm con quỷ vận tài kia.
Đến lúc đó muốn từ bỏ hay tiếp tục, dựa hết vào tâm ý của bản thân Phan Mỹ Long, nếu chính anh ta muốn tìm cái chết, Châu Thiện sẽ khoanh tay làm ngơ.
Phan Mỹ Long vừa niệm chú tới “Ngày ngày tài, tháng tháng tài, năm năm tài”, đột nhiên cảm thấy bên người khá rét lạnh, có âm thanh xì xà xì xồ vang lên bên tai.
“Dương khí trên người tên này khá nhiều đấy, không biết đủ dùng trong bao lâu. “
“Tên lần trước nửa tháng đã hết rồi, cơ thể lần này khá hơn một chút, có lẽ có thể chống đỡ được một tháng. “
“Muốn mời chúng ta phục vụ, không trả giá chút làm sao được. “
......
Loại giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm đó vô cùng vô cùng nhẹ, nhưng lại xoáy thẳng vào lỗ tai như khoan điện, cho dù lá gan Phan Mỹ Long cực kỳ lớn cũng bị dọa hết hồn.
Tiếng niệm chú của anh ta bất giác nhỏ đi một chút, Phan Mỹ Long nơm nớp lo sợ mở to mắt, vừa mở mắt đã bắt gặp năm cặp mắt quỷ lạnh lùng.
Năm con quỷ vận tài mặt mũi lờ mờ, trên người bao trùm khí đen nặng nề, khiến người ta vừa nhìn đã khiếp sợ.
Phan Mỹ Long dáng người cao lớn, lần này dám một mình tới nơi hung địa có tiếng này trong đêm tối làm pháp sự, đã đủ chứng minh sự can đảm của anh ta.
Nhưng mà anh ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro