Nữ Tiến Sĩ Địa Chất Nỗ Lực Làm Bạch Liên Hoa Trong Giới Giải Trí
Giải Thích (2)
2024-12-12 14:06:33
Dù là chị em song sinh, nhưng từ khi cha mẹ ly hôn lúc họ tám tuổi, hai chị em gần như không gặp lại nhau. Người em gái nhút nhát, thích núp sau lưng chị, giờ đã trở thành một ngôi sao sáng chói.
Một đoạn video được quay gần đây hiện lên.
Trong video, Tô Cẩn diện một chiếc váy dạ hội bạc lấp lánh, mái tóc búi cao, lấp lánh như bầu trời sao. Với làn da trắng muốt và thân hình mảnh mai, cô bước đi trên thảm đỏ, nụ cười dịu dàng gửi đến fan hâm mộ.
Tuy nhiên, khi cô định bước về phía các fan, Phương Giải đã chặn lại, lạnh lùng nhắc nhở điều gì đó. Biểu cảm rạng rỡ của Tô Cẩn lập tức tắt ngấm. Cô cúi đầu, lặng lẽ theo sau anh ta rời khỏi thảm đỏ, trông giống như một chú thiên nga buồn bã.
Tô Kỷ Thời: “...”
Cô trả điện thoại lại, giọng nói lạnh tanh:
“Anh cho tôi xem những thứ này để làm gì? Nếu anh là quản lý của Cẩn Thanh, tại sao lại bắt cóc tôi?”
“Không phải bắt cóc... thật sự không phải. Chúng tôi chỉ muốn nhờ cô giúp một chuyện nhỏ thôi.” Phương Giải sợ hãi khai thật:
“Tô Cẩn ra mắt được ba năm, hiện là ngôi sao hàng đầu của làng giải trí trong nước. Nhưng cách đây hai tháng, cô ấy đột ngột thông báo muốn rời khỏi giới showbiz. Tôi đã cố gắng thuyết phục, thậm chí cắt giảm lịch trình không cần thiết, nhưng hôm qua, cô ấy để lại một lá thư tuyên bố giải nghệ... rồi biến mất!”
Phương Giải lo cô không tin, liền vội vàng rút từ trong túi ra một lá thư, hai tay dâng lên trước mặt Tô Kỷ Thời:
“Chị Tô…” Anh ta vô thức đổi cách xưng hô.
“Đây là lá thư tay mà cô ấy để lại. Chúng tôi đã đưa đi kiểm tra chữ viết tay, đúng là của cô ấy.”
Tô Kỷ Thời nghi hoặc mở lá thư ra. Trên giấy chỉ có vài dòng ngắn gọn:
[Kính gửi các lãnh đạo của Giải trí Hoàn Thần, quản lý Phương ca và toàn đội ngũ của tôi:
Xin lỗi, tôi đi đây.
Ban đầu gia nhập giới giải trí là một lựa chọn bất đắc dĩ. Nhờ sự giúp đỡ của quý nhân, tôi may mắn có được vị trí như hôm nay.
Ba năm trôi qua, tôi càng nhận ra rằng, giới giải trí không phù hợp với tôi.
Toàn bộ thu nhập những năm qua tôi đã để lại trong tài khoản, mong mọi người giúp tôi thu xếp việc hủy hợp đồng.
Xin thay tôi gửi lời xin lỗi đến người hâm mộ.
Cũng xin thay tôi gửi lời cảm ơn đến quý nhân.
Tô Cẩn
Tô Cẩn Thanh]
Tô Kỷ Thời: “…”
Tô Kỷ Thời: “……”
Tô Kỷ Thời: “……………Phụt!”
Đã lâu không gặp, cô em gái này đúng là to gan thật. Tốt lắm, hành động dứt khoát, quả nhiên có chút phong thái của chị cô.
Cô tiện tay ném lá thư trả lại, hỏi:
“Cô ấy đã nói rất rõ ràng rồi mà. Cô ấy thấy giới giải trí quá phức tạp, nên rời khỏi. Tiền cũng không mang đi, để lại làm tiền bồi thường hợp đồng. Các người tìm tôi làm gì?”
Phương Giải sắp khóc đến nơi:
“Cô ấy kiếm được không ít, nhưng cũng chỉ đủ để trả một phần tiền phạt thôi!”
Anh ta không biết từ đâu lấy ra một xấp tài liệu dày cộp, ném lên giường:
“Đây là hợp đồng quảng cáo dầu gội, đây là hợp đồng mỹ phẩm, đây là hợp đồng trang sức; đây là hợp đồng show thực tế, đây là hợp đồng chương trình cuối năm trên đài trung ương; đây là hợp đồng phim điện ảnh, đây là hợp đồng phim truyền hình... chị Tô, chị có biết tất cả hợp đồng này cộng lại, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu không?”
Tô Kỷ Thời: “…”
Cô đoán đại: “Ba…”
Phương Giải vội gật đầu:
“Đúng rồi! Ba tỷ!”
Tô Kỷ Thời: “…Tôi nghĩ là ba mươi triệu thôi.”
Một đoạn video được quay gần đây hiện lên.
Trong video, Tô Cẩn diện một chiếc váy dạ hội bạc lấp lánh, mái tóc búi cao, lấp lánh như bầu trời sao. Với làn da trắng muốt và thân hình mảnh mai, cô bước đi trên thảm đỏ, nụ cười dịu dàng gửi đến fan hâm mộ.
Tuy nhiên, khi cô định bước về phía các fan, Phương Giải đã chặn lại, lạnh lùng nhắc nhở điều gì đó. Biểu cảm rạng rỡ của Tô Cẩn lập tức tắt ngấm. Cô cúi đầu, lặng lẽ theo sau anh ta rời khỏi thảm đỏ, trông giống như một chú thiên nga buồn bã.
Tô Kỷ Thời: “...”
Cô trả điện thoại lại, giọng nói lạnh tanh:
“Anh cho tôi xem những thứ này để làm gì? Nếu anh là quản lý của Cẩn Thanh, tại sao lại bắt cóc tôi?”
“Không phải bắt cóc... thật sự không phải. Chúng tôi chỉ muốn nhờ cô giúp một chuyện nhỏ thôi.” Phương Giải sợ hãi khai thật:
“Tô Cẩn ra mắt được ba năm, hiện là ngôi sao hàng đầu của làng giải trí trong nước. Nhưng cách đây hai tháng, cô ấy đột ngột thông báo muốn rời khỏi giới showbiz. Tôi đã cố gắng thuyết phục, thậm chí cắt giảm lịch trình không cần thiết, nhưng hôm qua, cô ấy để lại một lá thư tuyên bố giải nghệ... rồi biến mất!”
Phương Giải lo cô không tin, liền vội vàng rút từ trong túi ra một lá thư, hai tay dâng lên trước mặt Tô Kỷ Thời:
“Chị Tô…” Anh ta vô thức đổi cách xưng hô.
“Đây là lá thư tay mà cô ấy để lại. Chúng tôi đã đưa đi kiểm tra chữ viết tay, đúng là của cô ấy.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Kỷ Thời nghi hoặc mở lá thư ra. Trên giấy chỉ có vài dòng ngắn gọn:
[Kính gửi các lãnh đạo của Giải trí Hoàn Thần, quản lý Phương ca và toàn đội ngũ của tôi:
Xin lỗi, tôi đi đây.
Ban đầu gia nhập giới giải trí là một lựa chọn bất đắc dĩ. Nhờ sự giúp đỡ của quý nhân, tôi may mắn có được vị trí như hôm nay.
Ba năm trôi qua, tôi càng nhận ra rằng, giới giải trí không phù hợp với tôi.
Toàn bộ thu nhập những năm qua tôi đã để lại trong tài khoản, mong mọi người giúp tôi thu xếp việc hủy hợp đồng.
Xin thay tôi gửi lời xin lỗi đến người hâm mộ.
Cũng xin thay tôi gửi lời cảm ơn đến quý nhân.
Tô Cẩn
Tô Cẩn Thanh]
Tô Kỷ Thời: “…”
Tô Kỷ Thời: “……”
Tô Kỷ Thời: “……………Phụt!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đã lâu không gặp, cô em gái này đúng là to gan thật. Tốt lắm, hành động dứt khoát, quả nhiên có chút phong thái của chị cô.
Cô tiện tay ném lá thư trả lại, hỏi:
“Cô ấy đã nói rất rõ ràng rồi mà. Cô ấy thấy giới giải trí quá phức tạp, nên rời khỏi. Tiền cũng không mang đi, để lại làm tiền bồi thường hợp đồng. Các người tìm tôi làm gì?”
Phương Giải sắp khóc đến nơi:
“Cô ấy kiếm được không ít, nhưng cũng chỉ đủ để trả một phần tiền phạt thôi!”
Anh ta không biết từ đâu lấy ra một xấp tài liệu dày cộp, ném lên giường:
“Đây là hợp đồng quảng cáo dầu gội, đây là hợp đồng mỹ phẩm, đây là hợp đồng trang sức; đây là hợp đồng show thực tế, đây là hợp đồng chương trình cuối năm trên đài trung ương; đây là hợp đồng phim điện ảnh, đây là hợp đồng phim truyền hình... chị Tô, chị có biết tất cả hợp đồng này cộng lại, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu không?”
Tô Kỷ Thời: “…”
Cô đoán đại: “Ba…”
Phương Giải vội gật đầu:
“Đúng rồi! Ba tỷ!”
Tô Kỷ Thời: “…Tôi nghĩ là ba mươi triệu thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro