Cốt Truyện Ngu...
Liễu Thăng Thăng
2024-11-19 15:55:53
***Ngu ngốc: Bản convert là ‘Sa điêu’. Nghĩa đen là điêu khắc tượng cát, nhưng theo ngôn ngữ mạng hiện tại thì sa điêu là từ đồng âm với từ ngu ngốc bên Trung.
[Ngài có 99+ tin mới, trong đó có 13 tin từ bạn tốt, người lạ có 99+, xin hỏi có đọc hay không?]
Trình Dục nhíu mày rồi nói: “Người quen gửi hết cho tôi.”
Hệ thống truyền tin tới.
Sau khi Trình Dục xem xong thì trả lời từng tin một.
Đến khi anh ta chuẩn bị đóng cửa khung tin nhắn thì khóe mắt nhìn thấy ba tin mới. Ba tin này rất đặc biệt, quá bắt mắt, phong cách hoàn toàn khác với bọn chó quảng cáo kia, thậm chí……
[Đây là anh lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu?]
[Đây là anh muốn muôn lần chết không chối từ?]
[Đây là nguyện vọng suốt đời của anh?]
Gì?
Gì?
Cả đời Trình Dục này muốn lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu với ai? Muôn lần chết không chối từ với ai? Nguyện vọng suốt đời với ai? Trong lòng khinh bỉ không thôi, Trình Dục đang muốn đóng cửa thì bỗng nhiên cả người giật nảy mình! Anh ta mới nhớ ra đây không phải là những câu mà anh ta gửi cho đại sư sao?
Đột nhiên cả người Trình Dục chấn động:
Đây ---
Đây chẳng phải là ---
Đại sư!
Trời ơi!
Trình Dục vui sướng điên rồi.
“Đại sư gửi tin nhắn cho mình?”
“Ông trời của tôi ơi ---”
“Trời xanh có mắt! Nhất định là tình ý chân thành của mình đã làm đại sư cảm động nên ngài mới gửi tin nhắn cho mình!” Trình Dục ôm quang não nhảy nhót trong biệt thự cao cấp rộng lớn của mình, khóe miệng nở ra nụ cười ngây ngô, vừa nhìn chằm chằm vào tin nhắn vừa tìm được số liên lạc của đại sư theo tin nhắn đã gửi.
Sau đó ---
Trình Dục cười không nổi nữa.
Mình ---
Mình liên tục từ chối ba cuộc gọi của đại sư!
Ba lần!
Trời ạ……
Quả thật là Trình Dục muốn ôm đầu khóc rống.
Mình đang làm cái gì nha?
Mình coi đại sư như chó quảng cáo mà từ chối.
“Oa ---” Trình Dục cực kỳ bi thương.
Hiện tại ---
Đi ôm đùi đại sư một lần nữa còn kịp không?
Đại sư có muốn đánh chết mình hay không nha?
Điện thoại này ---
Gọi?
Không gọi?
……
Sự do dự chỉ dừng ở trong lòng Trình Dục có nửa giây:
[Sợ cái búa!]
[Hôm nay Trình Dục này có chết cũng muốn chết ở trong ngực đại sư!]
Ôm sự tín niệm này, Trình Dục lập lức móc ra quang não nhập số liên lạc của đại sư rồi gọi tới.
“Tích……”
“Tích……”
“Tích……”
Tiếng chuông vang lên ba lần, lần sau so với lần trước càng khiến Trình Dục tâm hoảng ý loạn, chời lát nữa gặp mặt đại sư, câu đầu tiên mình nên nói cái gì bây giờ?
“Đại sư, chào ngài……”
Không được, quá bình thường.
“Hay là…… Đại sư, tôi nhớ ngài muốn chết?”
Không được, không đứng đắn gì cả.
“Hoặc là……”
Trình Dục còn chưa nghĩ được lời kịch hay ho đâu, thì bỗng nhiên cuộc gọi đi được tiếp nhận, Trình Dục hoảng sợ, cả khuôn mặt đỏ lên: “Đại đại đại…… Đại đại đại……”
Từ ‘đại’ được nói rất nhiều lần nhưng ngay cả một câu cũng nói không nên lời, cả khuôn mặt càng đỏ lên như máu heo vậy……
***Máu heo: đúng là máu heo ạ (⋟﹏⋞) Mình định để máu lợn, cơ mà nghe kiểu thô thiển quá nên mới để máu heo cho kute hơn (~_~)
Quý Dữu buồn bực: “…… Nói lắp?”
Trình Dục lắc đầu: “Đại đại đại…… A!!! Tôi không phải nói lắp!”
Quý Dữu duy trì phong phạm của đại sư, mặt nghiêm lại nói: “Vậy --- Kéo thẳng đầu lưỡi rồi nói chuyện.”
Trình Dục lớn tiếng: “Aiii!”
Mẹ ơi ~
Đại sư dễ gần quá.
Còn nữa ---
Không nghĩ tới đại sư lại là một cô gái.
Hơn nữa ---
Tuổi còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy sao?
Mẹ ơi ~
[Suýt nữa trái tim đàn ông của mình ~]
[Không giữ được ~]
Nếu phía sau Trình Dục có cái đuôi dài khẳng định là có thể nhìn thấy cái đuôi kia điên cuồng uốn éo, cả người anh ta suýt chút nữa không nhịn được kích động chạy tới ôm đùi của đại sư, nhưng mà vẫn cố gắng khắc chế.
Trình Dục nói: “Đại sư, chào ngài, đầu tiên là xin cho phép tôi tự giới thiệu một lần, công việc của tôi là Tinh Võng chủ bá, võng danh là ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’, kẻ hèn bất tài, khinh doanh 5 năm phòng phát sóng trực tiếp đã có 10.000.000 fans……”
“……”
Bah, blah, nói xong một lần, Trình Dục nhìn sắc mặt của Quý Dữu vẫn bình tĩnh, bỗng nhiên giật mình một cái, ý thức được mình đang lảm nhảm nên thu miệng lại luôn rồi lớn tiếng: “Nếu sau này đại sư có chỗ nào cần dùng tới A Đại thì tất nhiên là A Đại tôi sẽ dùng toàn lực đến làm.”
Ánh mắt Quý Dữu nhàn nhạt: “Chuyện này trước chưa đề cập tới vội, anh đã có ý kết giao với tôi thì vì sao không giám lộ mặt thật?”
Trên Quang não có thể che giấu và sửa khuôn mặt. Khuôn mặt người đàn ông trước mắt này giống với lúc phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng nhưng cuối cùng có phải là mặt thật hay không thì Quý Dữu không xác định. Nhưng người đàn ông này nói blah blah một lúc lâu lại không giới thiệu tên thật của anh ta, có lẽ là cố ý phòng bị, có lẽ là……
Tóm lại Quý Dữu có lý do hoài nghi người này che giấu thân phận thật sự với mình.
Vì sao lại phải che giấu đây?
Nhân sinh trên đời, không thể có lòng hại người nhưng không thể không có lòng phòng người.
Đối với thời đại này mà nói, hồn khí là cái gi? Đại sư chế tạo hồn khí có ý nghĩa gì? Về điểm này Quý Dữu rất rõ ràng, nhưng cô cũng không rõ về sau mình còn có thể làm ra hồn khí khác được nữa hay không, cô cũng không biết về sau hồn khí mình chế tác có thể đối với hệ thống hồn khí hiện tại và hoàn cảnh hiện tại sinh ra ảnh hưởng gì ---
Chính mình đột nhiên xuất hiện có thể vô tình động vào bánh kem của người khác hay không?
***Bánh kem: Là khách hàng đó. Ý của Dữu mei mei sợ rằng cướp mất khách của đại sư khác sẽ gây ra hâu quả chưa lường trước được.
……
Càng sâu hơn --- Là có thể có người vì chuyện này mà làm tổn thương mình hay không?
Bản thân chỉ là một kẻ có tinh thần lực và thể chất bỏ đi, tự thân không có thực lực mạnh mẽ gì, phía sau cũng không có gia tộc khổng lồ giữ gìn, hiện tại cô giống như một đứa trẻ đang ôm núi bảo vật, thật uổng có bảo vật lại không có sức tự bảo vệ mình.
Đương nhiên Quý Dữu biết điều này rất nguy hiểm.
Cho nên ---
Cái người gọi là ‘A Đại’ này nếu không giám lấy gương mặt thật gặp người thì khẳng định là có mục đích khác.
Quý Dữu không thể không phòng ngừa được.
Hiện tại cô dùng gương mặt cũng không phải khuôn mặt thật của mình mà đã sửa lại, đổi thành khuôn mặt hoàn toàn không giống mình tí nào, không chỉ là khuôn mặt mà ngay cả giọng nói cũng sửa lại, trở nên trầm thấp hơn.
Trình Dục vừa nghe xong trợn trừng mắt:
[A a a…… Không hổ là đại sư, liếc mắt một cái thế mà nhìn được ra mình giấu mặt thật.]
[Thông minh thật!]
[Sùng bái ing……]
Quý Dữu cũng không biết trong lòng Trình Dục đang nghĩ gì, cô vừa hỏi xong liền phát hiện đồng tử của Trình Dục đột nhiên co lại, cô nghĩ thầm: Quả đúng như mình đoán trước, có vấn đề.
Sau đó ---
Một màn khiến Quý Dữu khiếp sợ đã ra đời:
Hình ảnh người đàn ông anh tuấn không tầm thường chút nào đột nhiên bắt đầu dùng tay cưởi quần áo, ngay sau đó, bỗng dưng một đoạn cánh tay thô to, gầy nhưng rắn chắc lại phình to ra, còn bụng thì tròn như quả bóng cao su vậy, càng khiến người trợn mắt há hốc mồm chính là khuôn mặt lông mày lưỡi kiếm, dung mạo anh tuấn như thượng đế tự tay điêu khắc thế mà biến mất không thấy, trong nháy mắt liền biến thành mắt nhỏ, môi dày, khuôn mặt to lớn mập mạp.
***Lông mày lưỡi kiếm: Bản convert là ‘Mày kiếm nhập tấn’.
“???”
Mỹ nam anh tuấn biến thành xấu nam?
Đây ---
Là cốt truyện ngu ngốc gì vậy?
Quý Dữu sắp hôn mê đến nơi.
Sau đó ---
Liền thấy Trình Dục ngượng ngùng hướng cô gãi gãi đầu, còn thuận tay xoa bóp cái bụng của ông ta rồi đỏ mặt: “Ai! Khiến đại sư chê cười rồi, ở trong hiện thực tôi lớn lên như vậy, chắc ngài cũng biết hình tượng này của tôi mà làm Tinh Võng chủ bá là không nổi tiếng được cho nên tôi phải sửa bề ngoài của mình. Yêu cầu công việc nên không có biện pháp, ha ha……”
Trình Dục gượng cười vài tiếng: “Ha ha……”
Sau đó ông ta yếu ớt hỏi: “Đại sư, ngài sẽ không chê tôi xấu chứ?”
Quý Dữu: “……”
Cô nên nói gì bây giờ?
Một anh chàng đẹp trai có một không hai đang yên lành như thế đột nhiên biến thành một tên mập thì cô còn có thể nói gì đây?
Cô cũng là một đứa nhan khống nha!
***Nhan khống: cuồng nhan sắc, sắc đẹp, coi trọng cái đẹp dù lài trai hay gái.
Sớm biết vậy ---
Còn không bằng không truy cứu thân phận thật của ông ta đâu.
[Ngài có 99+ tin mới, trong đó có 13 tin từ bạn tốt, người lạ có 99+, xin hỏi có đọc hay không?]
Trình Dục nhíu mày rồi nói: “Người quen gửi hết cho tôi.”
Hệ thống truyền tin tới.
Sau khi Trình Dục xem xong thì trả lời từng tin một.
Đến khi anh ta chuẩn bị đóng cửa khung tin nhắn thì khóe mắt nhìn thấy ba tin mới. Ba tin này rất đặc biệt, quá bắt mắt, phong cách hoàn toàn khác với bọn chó quảng cáo kia, thậm chí……
[Đây là anh lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu?]
[Đây là anh muốn muôn lần chết không chối từ?]
[Đây là nguyện vọng suốt đời của anh?]
Gì?
Gì?
Cả đời Trình Dục này muốn lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu với ai? Muôn lần chết không chối từ với ai? Nguyện vọng suốt đời với ai? Trong lòng khinh bỉ không thôi, Trình Dục đang muốn đóng cửa thì bỗng nhiên cả người giật nảy mình! Anh ta mới nhớ ra đây không phải là những câu mà anh ta gửi cho đại sư sao?
Đột nhiên cả người Trình Dục chấn động:
Đây ---
Đây chẳng phải là ---
Đại sư!
Trời ơi!
Trình Dục vui sướng điên rồi.
“Đại sư gửi tin nhắn cho mình?”
“Ông trời của tôi ơi ---”
“Trời xanh có mắt! Nhất định là tình ý chân thành của mình đã làm đại sư cảm động nên ngài mới gửi tin nhắn cho mình!” Trình Dục ôm quang não nhảy nhót trong biệt thự cao cấp rộng lớn của mình, khóe miệng nở ra nụ cười ngây ngô, vừa nhìn chằm chằm vào tin nhắn vừa tìm được số liên lạc của đại sư theo tin nhắn đã gửi.
Sau đó ---
Trình Dục cười không nổi nữa.
Mình ---
Mình liên tục từ chối ba cuộc gọi của đại sư!
Ba lần!
Trời ạ……
Quả thật là Trình Dục muốn ôm đầu khóc rống.
Mình đang làm cái gì nha?
Mình coi đại sư như chó quảng cáo mà từ chối.
“Oa ---” Trình Dục cực kỳ bi thương.
Hiện tại ---
Đi ôm đùi đại sư một lần nữa còn kịp không?
Đại sư có muốn đánh chết mình hay không nha?
Điện thoại này ---
Gọi?
Không gọi?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
……
Sự do dự chỉ dừng ở trong lòng Trình Dục có nửa giây:
[Sợ cái búa!]
[Hôm nay Trình Dục này có chết cũng muốn chết ở trong ngực đại sư!]
Ôm sự tín niệm này, Trình Dục lập lức móc ra quang não nhập số liên lạc của đại sư rồi gọi tới.
“Tích……”
“Tích……”
“Tích……”
Tiếng chuông vang lên ba lần, lần sau so với lần trước càng khiến Trình Dục tâm hoảng ý loạn, chời lát nữa gặp mặt đại sư, câu đầu tiên mình nên nói cái gì bây giờ?
“Đại sư, chào ngài……”
Không được, quá bình thường.
“Hay là…… Đại sư, tôi nhớ ngài muốn chết?”
Không được, không đứng đắn gì cả.
“Hoặc là……”
Trình Dục còn chưa nghĩ được lời kịch hay ho đâu, thì bỗng nhiên cuộc gọi đi được tiếp nhận, Trình Dục hoảng sợ, cả khuôn mặt đỏ lên: “Đại đại đại…… Đại đại đại……”
Từ ‘đại’ được nói rất nhiều lần nhưng ngay cả một câu cũng nói không nên lời, cả khuôn mặt càng đỏ lên như máu heo vậy……
***Máu heo: đúng là máu heo ạ (⋟﹏⋞) Mình định để máu lợn, cơ mà nghe kiểu thô thiển quá nên mới để máu heo cho kute hơn (~_~)
Quý Dữu buồn bực: “…… Nói lắp?”
Trình Dục lắc đầu: “Đại đại đại…… A!!! Tôi không phải nói lắp!”
Quý Dữu duy trì phong phạm của đại sư, mặt nghiêm lại nói: “Vậy --- Kéo thẳng đầu lưỡi rồi nói chuyện.”
Trình Dục lớn tiếng: “Aiii!”
Mẹ ơi ~
Đại sư dễ gần quá.
Còn nữa ---
Không nghĩ tới đại sư lại là một cô gái.
Hơn nữa ---
Tuổi còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy sao?
Mẹ ơi ~
[Suýt nữa trái tim đàn ông của mình ~]
[Không giữ được ~]
Nếu phía sau Trình Dục có cái đuôi dài khẳng định là có thể nhìn thấy cái đuôi kia điên cuồng uốn éo, cả người anh ta suýt chút nữa không nhịn được kích động chạy tới ôm đùi của đại sư, nhưng mà vẫn cố gắng khắc chế.
Trình Dục nói: “Đại sư, chào ngài, đầu tiên là xin cho phép tôi tự giới thiệu một lần, công việc của tôi là Tinh Võng chủ bá, võng danh là ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’, kẻ hèn bất tài, khinh doanh 5 năm phòng phát sóng trực tiếp đã có 10.000.000 fans……”
“……”
Bah, blah, nói xong một lần, Trình Dục nhìn sắc mặt của Quý Dữu vẫn bình tĩnh, bỗng nhiên giật mình một cái, ý thức được mình đang lảm nhảm nên thu miệng lại luôn rồi lớn tiếng: “Nếu sau này đại sư có chỗ nào cần dùng tới A Đại thì tất nhiên là A Đại tôi sẽ dùng toàn lực đến làm.”
Ánh mắt Quý Dữu nhàn nhạt: “Chuyện này trước chưa đề cập tới vội, anh đã có ý kết giao với tôi thì vì sao không giám lộ mặt thật?”
Trên Quang não có thể che giấu và sửa khuôn mặt. Khuôn mặt người đàn ông trước mắt này giống với lúc phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng nhưng cuối cùng có phải là mặt thật hay không thì Quý Dữu không xác định. Nhưng người đàn ông này nói blah blah một lúc lâu lại không giới thiệu tên thật của anh ta, có lẽ là cố ý phòng bị, có lẽ là……
Tóm lại Quý Dữu có lý do hoài nghi người này che giấu thân phận thật sự với mình.
Vì sao lại phải che giấu đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhân sinh trên đời, không thể có lòng hại người nhưng không thể không có lòng phòng người.
Đối với thời đại này mà nói, hồn khí là cái gi? Đại sư chế tạo hồn khí có ý nghĩa gì? Về điểm này Quý Dữu rất rõ ràng, nhưng cô cũng không rõ về sau mình còn có thể làm ra hồn khí khác được nữa hay không, cô cũng không biết về sau hồn khí mình chế tác có thể đối với hệ thống hồn khí hiện tại và hoàn cảnh hiện tại sinh ra ảnh hưởng gì ---
Chính mình đột nhiên xuất hiện có thể vô tình động vào bánh kem của người khác hay không?
***Bánh kem: Là khách hàng đó. Ý của Dữu mei mei sợ rằng cướp mất khách của đại sư khác sẽ gây ra hâu quả chưa lường trước được.
……
Càng sâu hơn --- Là có thể có người vì chuyện này mà làm tổn thương mình hay không?
Bản thân chỉ là một kẻ có tinh thần lực và thể chất bỏ đi, tự thân không có thực lực mạnh mẽ gì, phía sau cũng không có gia tộc khổng lồ giữ gìn, hiện tại cô giống như một đứa trẻ đang ôm núi bảo vật, thật uổng có bảo vật lại không có sức tự bảo vệ mình.
Đương nhiên Quý Dữu biết điều này rất nguy hiểm.
Cho nên ---
Cái người gọi là ‘A Đại’ này nếu không giám lấy gương mặt thật gặp người thì khẳng định là có mục đích khác.
Quý Dữu không thể không phòng ngừa được.
Hiện tại cô dùng gương mặt cũng không phải khuôn mặt thật của mình mà đã sửa lại, đổi thành khuôn mặt hoàn toàn không giống mình tí nào, không chỉ là khuôn mặt mà ngay cả giọng nói cũng sửa lại, trở nên trầm thấp hơn.
Trình Dục vừa nghe xong trợn trừng mắt:
[A a a…… Không hổ là đại sư, liếc mắt một cái thế mà nhìn được ra mình giấu mặt thật.]
[Thông minh thật!]
[Sùng bái ing……]
Quý Dữu cũng không biết trong lòng Trình Dục đang nghĩ gì, cô vừa hỏi xong liền phát hiện đồng tử của Trình Dục đột nhiên co lại, cô nghĩ thầm: Quả đúng như mình đoán trước, có vấn đề.
Sau đó ---
Một màn khiến Quý Dữu khiếp sợ đã ra đời:
Hình ảnh người đàn ông anh tuấn không tầm thường chút nào đột nhiên bắt đầu dùng tay cưởi quần áo, ngay sau đó, bỗng dưng một đoạn cánh tay thô to, gầy nhưng rắn chắc lại phình to ra, còn bụng thì tròn như quả bóng cao su vậy, càng khiến người trợn mắt há hốc mồm chính là khuôn mặt lông mày lưỡi kiếm, dung mạo anh tuấn như thượng đế tự tay điêu khắc thế mà biến mất không thấy, trong nháy mắt liền biến thành mắt nhỏ, môi dày, khuôn mặt to lớn mập mạp.
***Lông mày lưỡi kiếm: Bản convert là ‘Mày kiếm nhập tấn’.
“???”
Mỹ nam anh tuấn biến thành xấu nam?
Đây ---
Là cốt truyện ngu ngốc gì vậy?
Quý Dữu sắp hôn mê đến nơi.
Sau đó ---
Liền thấy Trình Dục ngượng ngùng hướng cô gãi gãi đầu, còn thuận tay xoa bóp cái bụng của ông ta rồi đỏ mặt: “Ai! Khiến đại sư chê cười rồi, ở trong hiện thực tôi lớn lên như vậy, chắc ngài cũng biết hình tượng này của tôi mà làm Tinh Võng chủ bá là không nổi tiếng được cho nên tôi phải sửa bề ngoài của mình. Yêu cầu công việc nên không có biện pháp, ha ha……”
Trình Dục gượng cười vài tiếng: “Ha ha……”
Sau đó ông ta yếu ớt hỏi: “Đại sư, ngài sẽ không chê tôi xấu chứ?”
Quý Dữu: “……”
Cô nên nói gì bây giờ?
Một anh chàng đẹp trai có một không hai đang yên lành như thế đột nhiên biến thành một tên mập thì cô còn có thể nói gì đây?
Cô cũng là một đứa nhan khống nha!
***Nhan khống: cuồng nhan sắc, sắc đẹp, coi trọng cái đẹp dù lài trai hay gái.
Sớm biết vậy ---
Còn không bằng không truy cứu thân phận thật của ông ta đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro