Dinh Dưỡng Tề
Liễu Thăng Thăng
2024-11-19 15:55:53
Nằm im như cá ướp muối được một lúc, Quý Dữu không chỉ đói đến mức bụng sôi ùng ục mà cô còn có cảm giác đầu mình càng lúc càng đau, rơi vào đường cùng, cô bò dậy lục tung phòng thì tìm được hai lọ dinh dưỡng tề.
Trong tay Quý Dữu là hai lọ dinh dưỡng tề rẻ tiền nhất, được sản xuất gia công phân phối từ xưởng thực phẩm lớn nhất liên minh thuộc công ty ‘Hoa Thái’, sản phẩm của công ty Hoa Thái trải rộng các góc trong liên minh nên rất dễ dàng mua được, giá bán cũng rất rẻ, một lọ chỉ mất 2 điểm tín dụng mà thôi, là thức ăn chủ yếu của đại bộ phận công dân liên minh thuộc tầng chót khốn cùng nhất.
Hình dáng của lọ dinh dưỡng tề hơi giống que kem ở thế kỷ 21, nhưng sau khi mở ra, bên trong có màu trắng như cháo, chỉ cần uống một lọ chẳng khác gì ăn hai bát cơm cỡ lớn nên rất no, người dân bình thường thì chỉ cần uống ba lọ một ngày là có thể duy trì hoạt động cả buổi.
Dinh dưỡng tề chia làm: Thấp cấp, trung cấp, cao cấp…… Các cấp bậc được phân chia dựa theo nguyên liệu sản xuất và khẩu vị, giá một lọ dinh dưỡng tề trung cấp là 50 điểm tín dụng, còn bậc cao cấp thì nghe nói đều làm từ nguyên liệu tự nhiên, một lọ dinh dưỡng tề cao cấp bình thường vị ‘trứng sốt cà chua’ đã có giá ít nhất là 500 điểm tín dụng, còn những loại khác sử dụng nguyên liệu hiếm có sản xuất ra dinh dưỡng tề cao cấp giá cả càng đắt hơn nhiều.
Đương nhiên ---
Vô luận là trung cấp hay cao cấp thì Quý Dữu cũng không ăn nổi, chỉ có thể ngước nhìn mà thôi.
Ai ~
Đến nơi đây đã được nửa năm mà đồ Quý Dữu có thể ăn chỉ có dinh dưỡng tề thấp cấp, đương nhiên hàng xóm của cô cũng không ngoại lệ, đồ ăn chủ yếu đều là dinh dưỡng tề thấp cấp, cho nên đến bây giờ cô chưa tận mắt thấy được dinh dưỡng tề cao cấp khác thấp cấp ở chỗ nào.
Cuộc sống thường ngày khó khăn thật đấy nhưng nhất định không thể để sinh hoạt mất đi quy luật được.
Quý Dữu chuyển chỗ ngồi lên ghế cạnh cái bàn làm bằng hợp kim rồi dọn hết bát đũa trên bàn đi, sau cùng để trên bàn một đóa hồng làm bằng nhựa dẻo làm điểm xuyết, thế là nghi thức trước bữa cơm được hoàn thành rồi.
Quý Dữu tìm niềm vui trong đau khổ mà oán giận bản thân: “A~~~ mình đáng chết thật, không còn chỗ để đồ mới nha ~~~”
Sau đó ---
Quý Dữu dơ tay lên chia lọ dinh dưỡng tề ra làm hai, chỉ dám dùng một nửa, nửa còn lại cô cẩn thận bọc kín miệng lọ rồi để sang một bên, tính giữ lại để ngày mai làm bữa sáng.
Không sai.
Phải tiết kiệm như vậy.
Ừ!
Cái nghèo nó bức đấy, vì để bớt chi tiêu là có thể nghĩ ra được mọi biện pháp hà khắc chính mình.
Nhưng rất nhanh cô nhíu chặt mày lại, khuôn mặt trắng nõn nhăn thành cái bánh bao.
Này!
Này!
Dinh dưỡng tề chết bằm này! Dù có ăn biết bao nhiêu lần, ít hay nhiều gì đi chăng nữa thì cái vị chua xót, tanh nồng, sền sệt vẫn khiến con người ta khó nuốt trôi a.
Trên thế giới này sao có thể tồn tại dinh dưỡng tề khó nuốt vậy chứ?
Rốt cuộc là ai?
Là cái tên quỷ xấu xa nào phát minh ra cái đồ chơi này?
Quá tàn ác rồi, đúng là phát minh hủy thiên diệt địa a!
Quý Dữu nhét nửa lọ dinh dưỡng tề đang cầm trên tay vào miệng, toàn bộ đều nuốt vào bụng rồi nhanh chóng cầm cốc nước uống sạch.
Một cốc, một cốc nữa, uống liền ba cốc nước, hương vị cổ quái trong miệng cô mới bớt đi nhiều.
Thực ra, sở dĩ dinh dưỡng tề cấp thấp có vị một-lời-khó-nói-hết như vậy cũng có nguyên nhân cả. Bởi vì bản thân sản phẩm này xác định là dòng rẻ tiền, được gọi là thức ăn mà kẻ lưu lạc đầu đường cũng có thể sử dụng. Cho nên từ khi xuất hiện dinh dưỡng tề đến nay, giá ban đầu của nó cũng chỉ có 0.5 điểm tín dụng, sau vài trăm năm, dù có lạm phát đến mức nào thì giá trị của nó cũng chỉ từ 0.5 đến 2 điểm tín dụng mà thôi. Nếu bàn về vấn đề này, công ty thực phẩm muốn đảm bảo thành phần dinh dưỡng trong dinh dưỡng tề không bị xói mòn, lại muốn tận lực hạ thấp chi phí thì chỉ có thể hy sinh mùi vị.
Kỳ thật, trải qua nhiều năm nghiên cứu, vị của dinh dưỡng tề cấp thấp so với vị của sản phẩm mới ra đời đầu đã tốt hơn rất nhiều. Mùi vị đời đầu đó mới đúng là khủng bố.
Ngược lại, có thể sử dụng sản phẩm rẻ tiền để lấp đầy bụng, không đến mức làm cả nhà già trẻ đói chết đầu đường, đông đảo công dân liên minh tầng chót khốn cùng tỏ vẻ rằng họ có thể mong mỏi được gì đây?
Vị?
Không có đâu.
Chỉ cần giá thấp một chút là tốt rồi, thấp hơn đương nhiên càng tốt hơn.
Nhưng trong liên minh tinh tế, công ty thực phẩm chuyên sản xuất dinh dưỡng tề thấp cấp dù lớn dù bé đều có không ít, trong đó có ba công ty lớn chiếm định mức chủ yếu là: Hoa Thái, Chính Hưng, Mỹ Vị Giai. Ba công ty cạnh tranh với nhau khiến cho vị của dinh dưỡng tề thấp cấp không ngừng được cải tiến nhưng trên hết vẫn duy trì được dinh dưỡng cùng chi phí, ít nhất thì vị hiện tại không còn chua xót và tanh nồng nữa.
Nhưng mà ---
Từ 50 năm trước, Hoa Thái trèo lên được một vị quan lớn có chức vị quan trọng trong liên minh, sau khi lũng đoạn toàn bộ thị trường dinh dưỡng tề thấp cấp thì vị của nó không còn được cải tiến nữa.
Thời đại trăm hoa đua nở chính thức kết thúc từ đây.
Công ty thực phẩm Chính Hưng biến mất, đổi hình thức kinh doanh sang công ty nghiên cứu tài liệu cơ giáp.
Mỹ Vị Giai còn tồn tại nhưng chỉ tận sức nghiên cứu dinh dưỡng tề trung cấp và cao cấp, từ bỏ hoàn toàn thị trường thấp cấp.
Các công ty nhỏ khác thì sao? Đã sớm bị mai táng ở một góc xó xỉnh nào rồi.
Công dân liên minh vừa yêu vừa hận tên đầu sỏ công ty thực phẩm Hoa Thái.
Yêu?
Là bởi vì công ty đó có rất nhiều sản phẩm giá rẻ, chỉ cần trả ít tiền là có thể duy trì cuộc sống cho cả nhà.
Hận?
Đương nhiên là vì công ty không có chút tiến thủ, mấy chục năm qua khẩu vị của sản phẩm đinh ‘dinh dưỡng tề thấp cấp’ không hề được cải tiến, thậm chí vì để hạ thấp phí tổn mà nguyên vật liệu đầu vào càng kém hơn trước dẫn tới khẩu vị càng ngày càng khó ăn.
Hoa Thái làm đầu sỏ, nó chiếm cứ toàn bộ thị trường dinh dưỡng tề thấp cấp, hành vi cực kỳ ngạo mạn và tự đại, không chịu nghe dân chúng kiến nghị, hoàn toàn tự mình mình làm ---
……
Quý Dữu nhíu chặt mày, mới ăn xong dinh dưỡng tề cô liền lập tức muốn tế! --- đại khái có thể coi đó là một trong những tác dụng phụ của thức ăn khủng bố.
Hừ hừ ~
Ngay sau đó cô đăng nhập Tinh Võng, nhanh chóng vào website chính thức của Hoa Thái xem bình luận phía dưới của dinh dưỡng tề thấp cấp, khi thấy mấy lời khen ngợi ít ỏi cùng với đánh soa bình kèm bình luận kêu ca vị khó ăn, Quý Dữu đang định đánh soa bình thì ngừng lại, cô nổi lên ý xấu đầy thích thú, cô đánh năm sao khen ngợi, cũng thổi cầu vồng thí: [Đây là dinh dưỡng tề thần tiên nào vậy, tôi uống xong lập tức thấy trước mắt vô số hình người bé nhỏ đang bay bay, bọn họ đang ca hát nhảy múa…… Bọn họ hoan hô, nhảy nhót, chúc mừng…… Chẳng lẽ tôi thành tiên rồi hả? Ngay tại đây tôi muốn cảm ơn Hoa Thái, cảm ơn công ty đã làm tôi cảm nhận được sự sung sướng như sét đánh, làm tôi biết đồ ăn đáng quý biết bao, sau khi ăn xong dinh dưỡng tề thấp cấp còn có thể tồn tại thật quá tốt a ~~~]
***Đánh soa bình: đánh giá một thương phẩm nào đó chất lượng kém bằng cách cho ít sao, như đánh giá 1-2 sao chẳng hạn.
***Cầu vồng thí: nghĩa như vỗ mông ngựa vậy, ý của câu là nịnh hót, lấy lòng người khác, vì đạt được mục đích mà mù quáng khen ngợi để họ thích mình sau đó đạt được mục đích.
Sau khi Quý Dữu viết bình luận xong lập tức thoát ra. Cô không phát hiện ra vừa rời đi 1 giây sau, dưới bình luận của cô xuất hiện vài phản hồi, vì cô bình luận quá kỳ lạ nên số người phản hồi càng ngày càng nhiều, xuất hiện cả những lời trêu chọc.
Phản hồi 01: [Tú nhi, Tú nhi là em sao?]
Phản hồi 02: [Trâu, cậu thật sự rất trâu.]
Phản hồi 03: [Hoa Thái: Hừ! mày cứ việc im lặng đi! Tao liếc nhìn mày một cái coi như tao thua!]
Phản hồi 04: [Hoa Thái: Không sai nga ~ dinh dưỡng tề nhà chúng ta khiến mọi người không ngừng nhìn thấy hình người nhỏ bé, ăn xong còn có thể biến thành hình người bay bay nha.]
Phản hồi 05: [Pháo năng lượng của tao vừa mới gác lên, mẹ nó! Làm hại ông đây thiếu chút nữa bắn sai người! Đội trưởng! Đây là quân đội bạn!]
Phản hồi 06: [Chú cảnh sát ơi: Chính là người này! Là cô ta! Là cô ta hại tôi cũng thấy vô số hình người bé nhỏ đang nhảy múa không ngừng, xua mãi không hết……]
……
Trong tay Quý Dữu là hai lọ dinh dưỡng tề rẻ tiền nhất, được sản xuất gia công phân phối từ xưởng thực phẩm lớn nhất liên minh thuộc công ty ‘Hoa Thái’, sản phẩm của công ty Hoa Thái trải rộng các góc trong liên minh nên rất dễ dàng mua được, giá bán cũng rất rẻ, một lọ chỉ mất 2 điểm tín dụng mà thôi, là thức ăn chủ yếu của đại bộ phận công dân liên minh thuộc tầng chót khốn cùng nhất.
Hình dáng của lọ dinh dưỡng tề hơi giống que kem ở thế kỷ 21, nhưng sau khi mở ra, bên trong có màu trắng như cháo, chỉ cần uống một lọ chẳng khác gì ăn hai bát cơm cỡ lớn nên rất no, người dân bình thường thì chỉ cần uống ba lọ một ngày là có thể duy trì hoạt động cả buổi.
Dinh dưỡng tề chia làm: Thấp cấp, trung cấp, cao cấp…… Các cấp bậc được phân chia dựa theo nguyên liệu sản xuất và khẩu vị, giá một lọ dinh dưỡng tề trung cấp là 50 điểm tín dụng, còn bậc cao cấp thì nghe nói đều làm từ nguyên liệu tự nhiên, một lọ dinh dưỡng tề cao cấp bình thường vị ‘trứng sốt cà chua’ đã có giá ít nhất là 500 điểm tín dụng, còn những loại khác sử dụng nguyên liệu hiếm có sản xuất ra dinh dưỡng tề cao cấp giá cả càng đắt hơn nhiều.
Đương nhiên ---
Vô luận là trung cấp hay cao cấp thì Quý Dữu cũng không ăn nổi, chỉ có thể ngước nhìn mà thôi.
Ai ~
Đến nơi đây đã được nửa năm mà đồ Quý Dữu có thể ăn chỉ có dinh dưỡng tề thấp cấp, đương nhiên hàng xóm của cô cũng không ngoại lệ, đồ ăn chủ yếu đều là dinh dưỡng tề thấp cấp, cho nên đến bây giờ cô chưa tận mắt thấy được dinh dưỡng tề cao cấp khác thấp cấp ở chỗ nào.
Cuộc sống thường ngày khó khăn thật đấy nhưng nhất định không thể để sinh hoạt mất đi quy luật được.
Quý Dữu chuyển chỗ ngồi lên ghế cạnh cái bàn làm bằng hợp kim rồi dọn hết bát đũa trên bàn đi, sau cùng để trên bàn một đóa hồng làm bằng nhựa dẻo làm điểm xuyết, thế là nghi thức trước bữa cơm được hoàn thành rồi.
Quý Dữu tìm niềm vui trong đau khổ mà oán giận bản thân: “A~~~ mình đáng chết thật, không còn chỗ để đồ mới nha ~~~”
Sau đó ---
Quý Dữu dơ tay lên chia lọ dinh dưỡng tề ra làm hai, chỉ dám dùng một nửa, nửa còn lại cô cẩn thận bọc kín miệng lọ rồi để sang một bên, tính giữ lại để ngày mai làm bữa sáng.
Không sai.
Phải tiết kiệm như vậy.
Ừ!
Cái nghèo nó bức đấy, vì để bớt chi tiêu là có thể nghĩ ra được mọi biện pháp hà khắc chính mình.
Nhưng rất nhanh cô nhíu chặt mày lại, khuôn mặt trắng nõn nhăn thành cái bánh bao.
Này!
Này!
Dinh dưỡng tề chết bằm này! Dù có ăn biết bao nhiêu lần, ít hay nhiều gì đi chăng nữa thì cái vị chua xót, tanh nồng, sền sệt vẫn khiến con người ta khó nuốt trôi a.
Trên thế giới này sao có thể tồn tại dinh dưỡng tề khó nuốt vậy chứ?
Rốt cuộc là ai?
Là cái tên quỷ xấu xa nào phát minh ra cái đồ chơi này?
Quá tàn ác rồi, đúng là phát minh hủy thiên diệt địa a!
Quý Dữu nhét nửa lọ dinh dưỡng tề đang cầm trên tay vào miệng, toàn bộ đều nuốt vào bụng rồi nhanh chóng cầm cốc nước uống sạch.
Một cốc, một cốc nữa, uống liền ba cốc nước, hương vị cổ quái trong miệng cô mới bớt đi nhiều.
Thực ra, sở dĩ dinh dưỡng tề cấp thấp có vị một-lời-khó-nói-hết như vậy cũng có nguyên nhân cả. Bởi vì bản thân sản phẩm này xác định là dòng rẻ tiền, được gọi là thức ăn mà kẻ lưu lạc đầu đường cũng có thể sử dụng. Cho nên từ khi xuất hiện dinh dưỡng tề đến nay, giá ban đầu của nó cũng chỉ có 0.5 điểm tín dụng, sau vài trăm năm, dù có lạm phát đến mức nào thì giá trị của nó cũng chỉ từ 0.5 đến 2 điểm tín dụng mà thôi. Nếu bàn về vấn đề này, công ty thực phẩm muốn đảm bảo thành phần dinh dưỡng trong dinh dưỡng tề không bị xói mòn, lại muốn tận lực hạ thấp chi phí thì chỉ có thể hy sinh mùi vị.
Kỳ thật, trải qua nhiều năm nghiên cứu, vị của dinh dưỡng tề cấp thấp so với vị của sản phẩm mới ra đời đầu đã tốt hơn rất nhiều. Mùi vị đời đầu đó mới đúng là khủng bố.
Ngược lại, có thể sử dụng sản phẩm rẻ tiền để lấp đầy bụng, không đến mức làm cả nhà già trẻ đói chết đầu đường, đông đảo công dân liên minh tầng chót khốn cùng tỏ vẻ rằng họ có thể mong mỏi được gì đây?
Vị?
Không có đâu.
Chỉ cần giá thấp một chút là tốt rồi, thấp hơn đương nhiên càng tốt hơn.
Nhưng trong liên minh tinh tế, công ty thực phẩm chuyên sản xuất dinh dưỡng tề thấp cấp dù lớn dù bé đều có không ít, trong đó có ba công ty lớn chiếm định mức chủ yếu là: Hoa Thái, Chính Hưng, Mỹ Vị Giai. Ba công ty cạnh tranh với nhau khiến cho vị của dinh dưỡng tề thấp cấp không ngừng được cải tiến nhưng trên hết vẫn duy trì được dinh dưỡng cùng chi phí, ít nhất thì vị hiện tại không còn chua xót và tanh nồng nữa.
Nhưng mà ---
Từ 50 năm trước, Hoa Thái trèo lên được một vị quan lớn có chức vị quan trọng trong liên minh, sau khi lũng đoạn toàn bộ thị trường dinh dưỡng tề thấp cấp thì vị của nó không còn được cải tiến nữa.
Thời đại trăm hoa đua nở chính thức kết thúc từ đây.
Công ty thực phẩm Chính Hưng biến mất, đổi hình thức kinh doanh sang công ty nghiên cứu tài liệu cơ giáp.
Mỹ Vị Giai còn tồn tại nhưng chỉ tận sức nghiên cứu dinh dưỡng tề trung cấp và cao cấp, từ bỏ hoàn toàn thị trường thấp cấp.
Các công ty nhỏ khác thì sao? Đã sớm bị mai táng ở một góc xó xỉnh nào rồi.
Công dân liên minh vừa yêu vừa hận tên đầu sỏ công ty thực phẩm Hoa Thái.
Yêu?
Là bởi vì công ty đó có rất nhiều sản phẩm giá rẻ, chỉ cần trả ít tiền là có thể duy trì cuộc sống cho cả nhà.
Hận?
Đương nhiên là vì công ty không có chút tiến thủ, mấy chục năm qua khẩu vị của sản phẩm đinh ‘dinh dưỡng tề thấp cấp’ không hề được cải tiến, thậm chí vì để hạ thấp phí tổn mà nguyên vật liệu đầu vào càng kém hơn trước dẫn tới khẩu vị càng ngày càng khó ăn.
Hoa Thái làm đầu sỏ, nó chiếm cứ toàn bộ thị trường dinh dưỡng tề thấp cấp, hành vi cực kỳ ngạo mạn và tự đại, không chịu nghe dân chúng kiến nghị, hoàn toàn tự mình mình làm ---
……
Quý Dữu nhíu chặt mày, mới ăn xong dinh dưỡng tề cô liền lập tức muốn tế! --- đại khái có thể coi đó là một trong những tác dụng phụ của thức ăn khủng bố.
Hừ hừ ~
Ngay sau đó cô đăng nhập Tinh Võng, nhanh chóng vào website chính thức của Hoa Thái xem bình luận phía dưới của dinh dưỡng tề thấp cấp, khi thấy mấy lời khen ngợi ít ỏi cùng với đánh soa bình kèm bình luận kêu ca vị khó ăn, Quý Dữu đang định đánh soa bình thì ngừng lại, cô nổi lên ý xấu đầy thích thú, cô đánh năm sao khen ngợi, cũng thổi cầu vồng thí: [Đây là dinh dưỡng tề thần tiên nào vậy, tôi uống xong lập tức thấy trước mắt vô số hình người bé nhỏ đang bay bay, bọn họ đang ca hát nhảy múa…… Bọn họ hoan hô, nhảy nhót, chúc mừng…… Chẳng lẽ tôi thành tiên rồi hả? Ngay tại đây tôi muốn cảm ơn Hoa Thái, cảm ơn công ty đã làm tôi cảm nhận được sự sung sướng như sét đánh, làm tôi biết đồ ăn đáng quý biết bao, sau khi ăn xong dinh dưỡng tề thấp cấp còn có thể tồn tại thật quá tốt a ~~~]
***Đánh soa bình: đánh giá một thương phẩm nào đó chất lượng kém bằng cách cho ít sao, như đánh giá 1-2 sao chẳng hạn.
***Cầu vồng thí: nghĩa như vỗ mông ngựa vậy, ý của câu là nịnh hót, lấy lòng người khác, vì đạt được mục đích mà mù quáng khen ngợi để họ thích mình sau đó đạt được mục đích.
Sau khi Quý Dữu viết bình luận xong lập tức thoát ra. Cô không phát hiện ra vừa rời đi 1 giây sau, dưới bình luận của cô xuất hiện vài phản hồi, vì cô bình luận quá kỳ lạ nên số người phản hồi càng ngày càng nhiều, xuất hiện cả những lời trêu chọc.
Phản hồi 01: [Tú nhi, Tú nhi là em sao?]
Phản hồi 02: [Trâu, cậu thật sự rất trâu.]
Phản hồi 03: [Hoa Thái: Hừ! mày cứ việc im lặng đi! Tao liếc nhìn mày một cái coi như tao thua!]
Phản hồi 04: [Hoa Thái: Không sai nga ~ dinh dưỡng tề nhà chúng ta khiến mọi người không ngừng nhìn thấy hình người nhỏ bé, ăn xong còn có thể biến thành hình người bay bay nha.]
Phản hồi 05: [Pháo năng lượng của tao vừa mới gác lên, mẹ nó! Làm hại ông đây thiếu chút nữa bắn sai người! Đội trưởng! Đây là quân đội bạn!]
Phản hồi 06: [Chú cảnh sát ơi: Chính là người này! Là cô ta! Là cô ta hại tôi cũng thấy vô số hình người bé nhỏ đang nhảy múa không ngừng, xua mãi không hết……]
……
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro