Lấy Thừa Bù Thi...
Liễu Thăng Thăng
2024-11-19 15:55:53
Trong sân mô phỏng, các sinh viên kêu rên khắp nơi, từng người trong trạng thái chật vật không chịu được, hơn nữa thường thường còn có âm thanh ma quỷ của phim truyền hình máu chó xỏ xuyên qua lỗ tai, thật sự làm mọi người không thể chống đỡ nổi, nhưng sau khi nhóm sinh viên mũi nhọn cấp S lần lượt thất bại, lúc này đã không có một ai có thể giải cứu được mọi người ---
Thật đáng buồn.
Thật đáng tiếc.
……
Sau khi Quý Dữu chắc chắn rằng bản thân đã suy nghĩ chu toàn, cuối cùng cũng cất bước.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
……
Mỗi một bước đi của cô đều cực kỳ gian nan, bộ dáng lảo đảo của cô lúc nào cũng có thể bay về phía chân trời, người xem đều hận không thể lau mồ hôi giúp cô, nhưng rất kỳ quái chính là từ đầu đến cuối Quý Dữu số 4444 vẫn không ngã không đổ, vẫn vững bước đạp lên đường thẳng……
Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, các sinh viên bắt đầu đoán già đoán non:
“Các cậu nói xem cậu ta đi được mấy bước sẽ thất bại?”
“Xem bộ dáng này chắc có lẽ lại đi được hai bước thì ắt sẽ thua……”
Nhưng bị vả mặt cũng hơi nhanh, câu nói của bạn học này vừa ra thì Quý Dữu đã đi xong hai bước, vì thế mà cho bạn học này không khỏi sờ cái trán đang toát mồ hôi và nói: “Cái đó…… Tớ cho cậu ta một chút niềm tin đi, tớ cảm thấy trong vòng mười bước nhất định sẽ thất bại.”
Sau đó ---
Quý Dữu bước thêm một bước, một bước, mỗi bước nhìn thì mạo hiểm kích thích nhưng vẫn vững vàng ở trên đường thẳng, nên mặt của cậu bạn này đều cảm giác như bị đánh sưng lên, cuối cùng kết luận: “Được rồi, tớ đoán cậu ta sẽ thất bại giữa chừng, chuẩn không sai chứ?”
Đúng vậy ---
Quý Dữu chính là phế vật có thiên phú cực kém, trước đó có nhiều thiên tài như vậy đều lui bước thì không có lý do gì mà Quý Dữu có thể thành công.
Điều này không hề khoa học chút nào.
Cho dù các bạn học có không coi trọng đến đâu nhưng mỗi một hành động lúc này của Quý Dữu vẫn gây xúc động lòng người.
Theo mỗi bước đi của Quý Dữu càng ngày càng xa, các sinh viên xung quanh dần dần tập trung sự chú ý lên người cô.
“Ối chà! Số 4444 này còn đi xa hơn so với Nhạc Tê Quang hả? Nhạc Tê Quang đi được bao nhiêu mét thế? Có đến 5 mét hay không?”
“Không đâu! 3 mét đã đánh giá cao cậu ta.”
Nhạc Tê Quang ở bên cạnh nghe thấy những lời này, sắc mặt đã đen xì, chỉ cảm thấy cơn giận đang dâng lên.
Tiếp theo lại có người hỏi:
“Nói xem, Nhạc Tê Nguyên đi được bao nhiêu mét?”
“Tớ nhớ hình như là đi được 11 mét hay sao đó?”
“Chậc ---”
“Hiện tại bạn học Quý Dữu người ta đã đi được 14 mét nha.”
Ngụ ý, không cần nói cũng biết.
Lúc ấy Nhạc Tê Nguyên đang hả hê liếc nhìn bản mặt đen thui của thằng anh thiểu năng trí tuệ, thầm nghĩ may là không phải mình, vừa mới cảm thấy được an ủi một chút thì đột nhiên nghe thấy có người nhắc đến tên mình, trong nháy mắt sắc mặt cũng đen thùi lùi.
“Hai anh em này đều không được rồi!” Cuối cùng, có người dứt khoát phán.
Nhạc Tê Quang: “……”
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Nhạc Tê Quang cảm thấy ngứa tay, đột nhiên đứng lên, đang muốn tìm người đánh một trận thử xem thì chợt nghe thấy Thẩm Trường Thanh ở bên cạnh nhắc nhở: “Đừng nhúc nhích, xem bạn học Quý Dữu đi.”
Đôi mắt của Nhạc Tê Quang ngơ ngác: “???”
Nhạc Tê Nguyên trầm ngâm: “Ô??”
Sở Kiều Kiều vuốt cằm: “Còn có thể như vậy sao? Bạn học Quý Dữu thông minh thật đấy! Quả nhiên --- Là người đẹp nhất mà tớ từng thấy.”
Nhạc Tê Quang: “Chúng mày đang nói cái gì vậy?”
Thẩm Trường Thanh có lòng tốt bổ sung: “Nhìn kỹ động tác của bạn học Quý Dữu đi.”
Nhạc Tê Nguyên tập trung tinh thần quan sát, ánh mắt chợt lóe sáng.
Nhóm Louis và Lance cũng lần lượt tập trung tinh thần xem kỹ, sau khi quan sát xong, mọi người đều nhìn ra được một số manh mối.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người mắt kém hoàn toàn không nhìn ra được, chỉ cảm thấy động tác lúc này của Quý Dữu quá buồn cười, cô không giữ nguyên chân tay và cơ thể ở một điểm cân bằng giống như người khác; mà tư thế lại là cong lưng, khom người, tay chân lóng ngóng như thể muốn đi trộm thứ gì đó.
“???”
“Đây là đang làm gì vậy?”
“Chẳng lẽ chỉ có một mình tớ cảm thấy động tác hiện tại của số 4444 rất đang khinh hả?”
“Không phải chỉ có mình cậu!”
“Không phải chỉ có mình cậu + 1.”
“Không phải chỉ có mình cậu + số công dân liên minh.”
Lúc này Quý Dữu phải chịu áp lực khá lớn, không phải đến từ sự chế giễu và hoang mang của người khác về cô mà là đến từ trọng lực có mặt khắp nơi, kết hợp với kinh nghiệm qua những lần thất bại của nhóm Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh. Sau khi cân nhắc, Quý Dữu cảm thấy muốn điều khiển cơ giáp bay nhảy tự do trong không gian vũ trụ thì tuyệt đối không chỉ mỗi dựa vào sức mạnh của mình là có thể chống lại trọng lực của vũ trụ.
***Chúng ta thường hay nói ở trong vũ trụ không có trọng lực, tuy nhiên lời tuyên bố này khác xa sự thật. Lực hấp dẫn tồn tại ở khắp mọi nơi trong vũ trụ và là lực quan trọng nhất ảnh hưởng đến mọi vật chất trong không gian. Trên thực tế, nếu không có trọng lực thì mọi vật chất sẽ bay ra ngoài và mọi thứ sẽ không còn tồn tại. Lực hấp dẫn ở khắp mọi nơi trong vũ trụ và thể hiện ở các lỗ đen, quỹ đạo thiên thể, thủy triều và thậm chí là của trọng lượng của chính chúng ta. Về thuật ngữ không trọng lực thì không có nghĩa là thiếu lực hấp dẫn, khi các phi hành gia đang lơ lửng như thể lực hấp dẫn không tồn tại, họ vẫn chịu tác động của lực hút trái đất. Những người sống trên Trạm Vũ trụ quốc tế (ISS) lơ lửng vì họ thực hiện chuyển động xuống vĩnh viễn. Tóm tắt lại là: ‘Khối lượng càng lớn thì lực hấp dẫn càng lớn, khoảng cách càng xa thì lực hấp dẫn càng nhỏ’. Thêm nữa, trọng lực là trường hợp riêng của lực hấp dẫn. (sưu tầm)
Nhóm người Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh đều phạm phải sai lầm gì đây? Thực ra hướng suy luận của bọn họ quá hạn hẹp, cho rằng điều khiển cơ giáp ở ngoài không gian giống như ở trong phòng huấn luyện mà ngày thường bản thân vẫn rèn luyện trọng lực, cho nên phương hướng ngay từ đầu của mọi người cũng dựa theo phương pháp ở phòng huấn luyện thông thường ---
Để điều khiển cơ giáp ---
Nhân vật chính không chỉ đơn giản là người điều khiển mà còn bao gồm cả bản thân cơ giáp nữa.
Cho nên ---
Quý Dữu cảm thấy khẳng định vấn đề là nằm ở cơ giáp.
Trong tình huống bình thường, sau khi đã đủ độ tương xứng của cơ thể và cơ giáp mới có thể điều khiển cơ giáp một cách tự nhiên. Vì thế cách sinh viên lựa chọn cơ giáp đều dựa trên phương thức tác chiến thích hợp với mình và độ tương xứng cao với chính họ.
Rõ ràng khi trên mặt đất, mọi người đã có thể coi cơ giáp như cơ thể mình và đi lại bình thường, nhưng vừa tiến vào môi trường không gian sao lại mất đi khả năng đó?
--- Trọng lực.
Đương nhiên trọng lực là nguyên nhân không thể bỏ qua.
Nhưng những nguyên nhân khác thì sao?
--- Cơ giáp.
Bởi vì mọi người đã không để cơ giáp thực sự phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này.
Quý Dữu đã chi 200 nghìn mua thiết bị huấn luyện, bên trong cũng có hạng mục huấn luyện không trọng lực, mới đầu cô hoàn toàn không thể chống lại được trọng lực, nhưng với quá trình luyện tập từng bước và tăng cường độ luyện tập lên dần thì cơ thể cũng có thể đi lại trong môi trường mô phỏng không gian. Những kinh nghiệm trước kia rất dễ khiến cô sinh ra hiểu lầm, cho rằng sau khi bản thân kết nối tinh thần với cơ giáp cũng có thể dùng phương pháp huấn luyện trước đó để điều khiển cơ giáp.
Trước đó nhóm Sở Kiều Kiều đã mắc phải sai lầm kiểu này.
Nhưng không, tư duy cần phải mở rộng hơn.
Ít nhiều cũng nhờ có độ tương xứng cao với cơ giáp cỡ nhỏ, sau khi tiến vào môi trường không gian, thực ra Quý Dữu chỉ cảm giác được áp lực của môi trường không trọng lực, cũng không cảm thấy bất kỳ vấn đề gì về việc kết nối với cơ giáp. Cho nên trước khi cô hành động đã thử làm rất nhiều động tác nhỏ hơi quái lạ, có một số thành công, có một số lại không thành công. Cô cẩn thận phân tích nguyên nhân thành công và thất bại, phát hiện vấn đề vẫn xuất hiện ở việc thao tác cơ giáp của cô.
Động tác thất bại, Quý Dữu trực tiếp loại bỏ.
Thành công, Quý Dữu phát hiện rằng hóa ra phần lớn những động tác này bắt nguồn từ thiết bị phản trọng lực của chính cơ giáp gây ra.
Thực ra ---
Trong khi thiết kế rất nhiều cơ giáp thì nhất định sẽ suy xét tới khả năng thích ứng với môi trường không trọng lực, hầu hết các cơ giáp đều trang bị các thiết bị liên quan; thậm chí nếu cơ thể người điều khiển xuất hiện vấn đề thì chỉ cần cài đặt trước đường bay là cơ giáp có thể tới đích dựa theo trình tự cài đặt đường bay.
Cho nên?
Quý Dữu nảy ra ý tưởng, quyết định giảm bớt vai trò của chính mình ở cơ giáp, khuyếch đại năng lực của chính cơ giáp.
Cô lảo đảo từng bước đi về phía lộ trình đã định sẵn, trong thời gian đó, phần lớn thời gian cô chỉ cần dùng tinh thần lực khống chế chính xác sự cân bằng của chân tay và cơ thể, sau đó để cơ giáp tự bước đi ---
Vừa bớt lo lại dùng ít sức.
Cái này gọi là gì?
Gian lận?
Không không không……
Cái này gọi là lấy thừa bù thiếu.
Thật đáng buồn.
Thật đáng tiếc.
……
Sau khi Quý Dữu chắc chắn rằng bản thân đã suy nghĩ chu toàn, cuối cùng cũng cất bước.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
……
Mỗi một bước đi của cô đều cực kỳ gian nan, bộ dáng lảo đảo của cô lúc nào cũng có thể bay về phía chân trời, người xem đều hận không thể lau mồ hôi giúp cô, nhưng rất kỳ quái chính là từ đầu đến cuối Quý Dữu số 4444 vẫn không ngã không đổ, vẫn vững bước đạp lên đường thẳng……
Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, các sinh viên bắt đầu đoán già đoán non:
“Các cậu nói xem cậu ta đi được mấy bước sẽ thất bại?”
“Xem bộ dáng này chắc có lẽ lại đi được hai bước thì ắt sẽ thua……”
Nhưng bị vả mặt cũng hơi nhanh, câu nói của bạn học này vừa ra thì Quý Dữu đã đi xong hai bước, vì thế mà cho bạn học này không khỏi sờ cái trán đang toát mồ hôi và nói: “Cái đó…… Tớ cho cậu ta một chút niềm tin đi, tớ cảm thấy trong vòng mười bước nhất định sẽ thất bại.”
Sau đó ---
Quý Dữu bước thêm một bước, một bước, mỗi bước nhìn thì mạo hiểm kích thích nhưng vẫn vững vàng ở trên đường thẳng, nên mặt của cậu bạn này đều cảm giác như bị đánh sưng lên, cuối cùng kết luận: “Được rồi, tớ đoán cậu ta sẽ thất bại giữa chừng, chuẩn không sai chứ?”
Đúng vậy ---
Quý Dữu chính là phế vật có thiên phú cực kém, trước đó có nhiều thiên tài như vậy đều lui bước thì không có lý do gì mà Quý Dữu có thể thành công.
Điều này không hề khoa học chút nào.
Cho dù các bạn học có không coi trọng đến đâu nhưng mỗi một hành động lúc này của Quý Dữu vẫn gây xúc động lòng người.
Theo mỗi bước đi của Quý Dữu càng ngày càng xa, các sinh viên xung quanh dần dần tập trung sự chú ý lên người cô.
“Ối chà! Số 4444 này còn đi xa hơn so với Nhạc Tê Quang hả? Nhạc Tê Quang đi được bao nhiêu mét thế? Có đến 5 mét hay không?”
“Không đâu! 3 mét đã đánh giá cao cậu ta.”
Nhạc Tê Quang ở bên cạnh nghe thấy những lời này, sắc mặt đã đen xì, chỉ cảm thấy cơn giận đang dâng lên.
Tiếp theo lại có người hỏi:
“Nói xem, Nhạc Tê Nguyên đi được bao nhiêu mét?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tớ nhớ hình như là đi được 11 mét hay sao đó?”
“Chậc ---”
“Hiện tại bạn học Quý Dữu người ta đã đi được 14 mét nha.”
Ngụ ý, không cần nói cũng biết.
Lúc ấy Nhạc Tê Nguyên đang hả hê liếc nhìn bản mặt đen thui của thằng anh thiểu năng trí tuệ, thầm nghĩ may là không phải mình, vừa mới cảm thấy được an ủi một chút thì đột nhiên nghe thấy có người nhắc đến tên mình, trong nháy mắt sắc mặt cũng đen thùi lùi.
“Hai anh em này đều không được rồi!” Cuối cùng, có người dứt khoát phán.
Nhạc Tê Quang: “……”
Nhạc Tê Nguyên: “……”
Nhạc Tê Quang cảm thấy ngứa tay, đột nhiên đứng lên, đang muốn tìm người đánh một trận thử xem thì chợt nghe thấy Thẩm Trường Thanh ở bên cạnh nhắc nhở: “Đừng nhúc nhích, xem bạn học Quý Dữu đi.”
Đôi mắt của Nhạc Tê Quang ngơ ngác: “???”
Nhạc Tê Nguyên trầm ngâm: “Ô??”
Sở Kiều Kiều vuốt cằm: “Còn có thể như vậy sao? Bạn học Quý Dữu thông minh thật đấy! Quả nhiên --- Là người đẹp nhất mà tớ từng thấy.”
Nhạc Tê Quang: “Chúng mày đang nói cái gì vậy?”
Thẩm Trường Thanh có lòng tốt bổ sung: “Nhìn kỹ động tác của bạn học Quý Dữu đi.”
Nhạc Tê Nguyên tập trung tinh thần quan sát, ánh mắt chợt lóe sáng.
Nhóm Louis và Lance cũng lần lượt tập trung tinh thần xem kỹ, sau khi quan sát xong, mọi người đều nhìn ra được một số manh mối.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người mắt kém hoàn toàn không nhìn ra được, chỉ cảm thấy động tác lúc này của Quý Dữu quá buồn cười, cô không giữ nguyên chân tay và cơ thể ở một điểm cân bằng giống như người khác; mà tư thế lại là cong lưng, khom người, tay chân lóng ngóng như thể muốn đi trộm thứ gì đó.
“???”
“Đây là đang làm gì vậy?”
“Chẳng lẽ chỉ có một mình tớ cảm thấy động tác hiện tại của số 4444 rất đang khinh hả?”
“Không phải chỉ có mình cậu!”
“Không phải chỉ có mình cậu + 1.”
“Không phải chỉ có mình cậu + số công dân liên minh.”
Lúc này Quý Dữu phải chịu áp lực khá lớn, không phải đến từ sự chế giễu và hoang mang của người khác về cô mà là đến từ trọng lực có mặt khắp nơi, kết hợp với kinh nghiệm qua những lần thất bại của nhóm Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh. Sau khi cân nhắc, Quý Dữu cảm thấy muốn điều khiển cơ giáp bay nhảy tự do trong không gian vũ trụ thì tuyệt đối không chỉ mỗi dựa vào sức mạnh của mình là có thể chống lại trọng lực của vũ trụ.
***Chúng ta thường hay nói ở trong vũ trụ không có trọng lực, tuy nhiên lời tuyên bố này khác xa sự thật. Lực hấp dẫn tồn tại ở khắp mọi nơi trong vũ trụ và là lực quan trọng nhất ảnh hưởng đến mọi vật chất trong không gian. Trên thực tế, nếu không có trọng lực thì mọi vật chất sẽ bay ra ngoài và mọi thứ sẽ không còn tồn tại. Lực hấp dẫn ở khắp mọi nơi trong vũ trụ và thể hiện ở các lỗ đen, quỹ đạo thiên thể, thủy triều và thậm chí là của trọng lượng của chính chúng ta. Về thuật ngữ không trọng lực thì không có nghĩa là thiếu lực hấp dẫn, khi các phi hành gia đang lơ lửng như thể lực hấp dẫn không tồn tại, họ vẫn chịu tác động của lực hút trái đất. Những người sống trên Trạm Vũ trụ quốc tế (ISS) lơ lửng vì họ thực hiện chuyển động xuống vĩnh viễn. Tóm tắt lại là: ‘Khối lượng càng lớn thì lực hấp dẫn càng lớn, khoảng cách càng xa thì lực hấp dẫn càng nhỏ’. Thêm nữa, trọng lực là trường hợp riêng của lực hấp dẫn. (sưu tầm)
Nhóm người Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh đều phạm phải sai lầm gì đây? Thực ra hướng suy luận của bọn họ quá hạn hẹp, cho rằng điều khiển cơ giáp ở ngoài không gian giống như ở trong phòng huấn luyện mà ngày thường bản thân vẫn rèn luyện trọng lực, cho nên phương hướng ngay từ đầu của mọi người cũng dựa theo phương pháp ở phòng huấn luyện thông thường ---
Để điều khiển cơ giáp ---
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhân vật chính không chỉ đơn giản là người điều khiển mà còn bao gồm cả bản thân cơ giáp nữa.
Cho nên ---
Quý Dữu cảm thấy khẳng định vấn đề là nằm ở cơ giáp.
Trong tình huống bình thường, sau khi đã đủ độ tương xứng của cơ thể và cơ giáp mới có thể điều khiển cơ giáp một cách tự nhiên. Vì thế cách sinh viên lựa chọn cơ giáp đều dựa trên phương thức tác chiến thích hợp với mình và độ tương xứng cao với chính họ.
Rõ ràng khi trên mặt đất, mọi người đã có thể coi cơ giáp như cơ thể mình và đi lại bình thường, nhưng vừa tiến vào môi trường không gian sao lại mất đi khả năng đó?
--- Trọng lực.
Đương nhiên trọng lực là nguyên nhân không thể bỏ qua.
Nhưng những nguyên nhân khác thì sao?
--- Cơ giáp.
Bởi vì mọi người đã không để cơ giáp thực sự phát huy tác dụng trong hoàn cảnh này.
Quý Dữu đã chi 200 nghìn mua thiết bị huấn luyện, bên trong cũng có hạng mục huấn luyện không trọng lực, mới đầu cô hoàn toàn không thể chống lại được trọng lực, nhưng với quá trình luyện tập từng bước và tăng cường độ luyện tập lên dần thì cơ thể cũng có thể đi lại trong môi trường mô phỏng không gian. Những kinh nghiệm trước kia rất dễ khiến cô sinh ra hiểu lầm, cho rằng sau khi bản thân kết nối tinh thần với cơ giáp cũng có thể dùng phương pháp huấn luyện trước đó để điều khiển cơ giáp.
Trước đó nhóm Sở Kiều Kiều đã mắc phải sai lầm kiểu này.
Nhưng không, tư duy cần phải mở rộng hơn.
Ít nhiều cũng nhờ có độ tương xứng cao với cơ giáp cỡ nhỏ, sau khi tiến vào môi trường không gian, thực ra Quý Dữu chỉ cảm giác được áp lực của môi trường không trọng lực, cũng không cảm thấy bất kỳ vấn đề gì về việc kết nối với cơ giáp. Cho nên trước khi cô hành động đã thử làm rất nhiều động tác nhỏ hơi quái lạ, có một số thành công, có một số lại không thành công. Cô cẩn thận phân tích nguyên nhân thành công và thất bại, phát hiện vấn đề vẫn xuất hiện ở việc thao tác cơ giáp của cô.
Động tác thất bại, Quý Dữu trực tiếp loại bỏ.
Thành công, Quý Dữu phát hiện rằng hóa ra phần lớn những động tác này bắt nguồn từ thiết bị phản trọng lực của chính cơ giáp gây ra.
Thực ra ---
Trong khi thiết kế rất nhiều cơ giáp thì nhất định sẽ suy xét tới khả năng thích ứng với môi trường không trọng lực, hầu hết các cơ giáp đều trang bị các thiết bị liên quan; thậm chí nếu cơ thể người điều khiển xuất hiện vấn đề thì chỉ cần cài đặt trước đường bay là cơ giáp có thể tới đích dựa theo trình tự cài đặt đường bay.
Cho nên?
Quý Dữu nảy ra ý tưởng, quyết định giảm bớt vai trò của chính mình ở cơ giáp, khuyếch đại năng lực của chính cơ giáp.
Cô lảo đảo từng bước đi về phía lộ trình đã định sẵn, trong thời gian đó, phần lớn thời gian cô chỉ cần dùng tinh thần lực khống chế chính xác sự cân bằng của chân tay và cơ thể, sau đó để cơ giáp tự bước đi ---
Vừa bớt lo lại dùng ít sức.
Cái này gọi là gì?
Gian lận?
Không không không……
Cái này gọi là lấy thừa bù thiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro