Nhặt Mót Vào Ba...
Liễu Thăng Thăng
2024-11-19 15:55:53
***Tu La Tràng: Xuất phát từ Phật giáo, nói về A Tu La (Asura) là một trong những vị thần cổ xưa nhất trong tín ngưỡng ở Ấn Độ. Là một loại quỷ thần hiếu chiến, thường bị coi là ác thần và thường tranh đấu với Đế Thích Thiên không ngừng nên có danh từ A Tu La trường, A Tu La chiến v.v… Vì thế nên ‘Tu La Tràng’ thường dùng để miêu tả một chiến trường bi thảm. Sau này từ này được mở rộng trong tiếng Nhật để chỉ các chiến trường thực tế và những dịp phải cạnh tranh chiến đấu. Về sau cách sử dụng này cũng được đưa sang tiếng Trung do ảnh hưởng từ nền văn hóa ACGN (Animation, Comic, Game, Novel). Tu La Tràng là nơi diễn ra sự cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống. (sưu tầm mệt nghỉ)
Khi Quý Dữu mở ra thư tín mà Trình Dục gửi đến là lúc cô đang giấu mình ở bên trong một cái động bẩn thỉu, còn bên ngoài là những trận gió lốc, khi trận gió lốc quét tới ‘chém giết lung tung’ và cuốn theo rác rưởi đen nghìn nghịt che trời lấp đất đến đây, có tư thế muốn đem toàn bộ thế giới mặt đất bao trùm hết……
Nơi Quý Dữu ẩn náu ban đầu là cái động của một con Thực Hủ thử đào lên, nhưng hiện giờ con Thực Hủ thử đáng thương đó đã trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của cô, thi thể còn đang nằm bên cạnh chân của Quý Dữu đấy ---
Huyệt động này vốn không lớn, theo đống rác phía trên đang đấu đá nhau thì không gian dần dần thay đổi, huyệt động càng bị che lấp càng nhỏ lại, vậy nên Quý Dữu không cử động được nữa mà chỉ có thể cố gắng cuộn tròn không cho mình bị lấp hết.
Cô mặc trang phục phòng hộ, mở ra hệ thống dưỡng khí tuần hoàn được bố trí ở bên trong là trong thời gian ngắn cơ thể không phải lo lắng. Nhưng --- Bởi vì cô mua bộ trang phục phòng hộ này là đồ second-hand, nguồn năng lượng vốn không nhiều lắm, hệ thống dưỡng khí tuần hoàn này nhiều nhất chỉ có thể kiên trì 24 giờ, sau 24 giờ nếu gió lốc bên ngoài không ngừng lại thì cô xong đời.
Quý Dữu âm thầm hối hận, cô không nên đánh cuộc, vì dự báo thời tiết nói hôm nay sẽ không xuất hiện gió lốc nên cô tin luôn, nhưng cô hoàn toàn không dự đoán được ở cái thời đại tinh tế này mà dự báo thời tiết vẫn có lúc không đúng.
Xui xẻo nhất là hôm nay nó lại không đúng.
Nếu mình thành thành thật thật ở trong nhà rèn luyện thể chất thì đã không có chuyện gì.
Ai!
Nhiều lời cũng vô ích.
Quý Dữu không cho phép mình có quá nhiều cảm xúc tiêu cực, thay vì miên man suy nghĩ thì còn không bằng tìm chút việc tống cổ thời gian. Vì thế cô liền đăng nhập tinh võng, tính đi gia viên tư nhân làm cu li……
Vì thế mới phát hiện Trình Dục gửi cho mình 99+ thư tín.
Tiện tay mở ra một lá.
[Đại sư hồn khí tôn kính:
Thấy tin như thấy người, nhất định là ngài cảm nhận được sự tôn kính và niềm yêu thích mãnh liệt giống như gió lốc như sóng thần của tôi đối với ngài rồi đúng không? Ngày đêm tôi nhung nhớ ngài, nghĩ đến ngài, mong mỏi về ngài, trông ngóng tới ngài……]
Quý Dữu: “……”
Tên mập này thật đúng là không hiểu được hàm súc.
Blah blah một tràng giang đại hải cũng không nổi một câu trọng điểm.
Quý Dữu xem qua loa đại khái, cuối cùng cũng tìm được tin tức mình muốn, quả nhiên không ra sở liệu của cô, gửi hai hạt Thảo Quả cho Trình Dục thì trong đó có một cái là hồn khí, một cái khác không phải. Cùng nhất trí với suy đoán của Quý Dữu.
Trong lòng cô không khỏi thả lỏng hơn.
Điều này chứng minh phán đoán của mình là chính xác, thí nghiệm lần này được chứng thực thì sau này Quý Dữu chế tác hồn khí có ý nghĩa tham khảo rất lớn, về sau xác suất thành công khi cô chế tác hồn khí nhất định sẽ đề cao không nhỏ.
Tiếp theo, cô tùy tiện lật giở mấy lá thư tín của Trình Dục thì phát hiện nội dung khá tương đồng, trừ việc nịnh nọt ra thì chính là một đống lời nói buồn nôn, không nhất thiết phải đọc làm gì, vì thể chỉ gửi lại một lá thư: [Đã đọc.]
Vốn dĩ cô muốn viết thêm mấy câu, cường điệu để về sau Trình Dục viết thư tín thì chú ý ngắn gọn súc tích nhưng ngẫm lại nếu mình là một đại sư cao ngạo lạnh lùng thì tự nhiên sẽ không dài dòng làm gì ---
Vì thế Quý Dữu cố gắng nhịn xuống, hơn nữa thậm chí trong đầu sinh ra sự hoài nghi, hoài nghi ngày đó mình sắm vai hình tượng đại sư cao ngạo lạnh lùng có phải là một sự sai lầm hay không?
1 giờ trôi qua.
3 giờ trôi qua.
5 giờ trôi qua.
……
Ban ngày qua đi, màn đêm đã buông xuống hoàn toàn, một mình Quý Dữu thu lu trong cái động chuột này, rất có cảm giác kêu trời trời không thấu gọi đất đất không nghe, cũng không hiểu được gió lốc bên ngoài đã ngừng hay chưa?
Khi cuộn tròn ở chỗ này, Quý Dữu không dám đắm chìm hoàn toàn vào Tinh Võng, nếu không nhỡ đâu bên ngoài tình cờ gặp phải tình huống đột nhiên thì căn bản là không phản ứng kịp. Thường thường cô sẽ offline rồi quan sát tình huống bên ngoài một lần.
Giơ tay nhẹ nhàng đẩy cửa động rồi cô liếc nhìn bên ngoài một lần, phát hiện gió đã ngừng, rác rưởi đang bay ở không trung không có ngoại lực chống đỡ nên rơi lộp bộp xuống, Quý Dữu vừa mới gật đầu một cái thì thiếu chút nữa bị túi rác đập trúng, may mắn là trong khoảng thời gian này có rèn luyện, cơ thể phản ứng nhanh nhạy hơn rất nhiều nên đã tránh thoát được.
Trừ cái túi đừng rác này thì may mắn của Quý Dữu không tồi chút nào, sau khi cô bò ra khỏi cái động bèn lập tức chạy về lưới phòng hộ, đương nhiên cô cũng không quên chiến lợi phẩm mà mình nhặt mót được. Mạo hiểm đi vào ban ngày để nhặt rác rưởi nên Quý Dữu thu hoạch không tệ chút nào, tổng cộng cô nhặt được ba hộp năng lượng bị vứt đi, một người máy giúp việc bị hư hại, đương nhiên chip gì đó được cài đặt bên trong là không có, chỉ là một cái xác ngoài nát bươm. Mặt khác còn có một số đồ vật có giá trị mang đi bán được.
Tóm lại mấy thứ này mà được đưa đến trạm thu gom thì ước tính có thể bán được 200 điểm tín dụng.
Lần mạo hiểm này chỉ có một chữ:
Giá trị!
Trong lòng Quý Dữu rất mỹ mãn, cô khiêng một bao tải to rách nát rồi gió nhanh chớp mạnh chạy về lớp chắn phòng hộ.
Sau đó ---
Thần suy vong buông xuống.
Một quân đoàn Thực Hủ thử ríu rít chen chúc hướng về Quý Dữu.
Mặt Quý Dữu xanh mét.
Một tay túm chặt lấy bao tải, một tay nắm chặt khảm đao năng lượng.
Một con Thực Hủ Thử có cái đầu to dẫn đoàn nhảy bổ vào, Quý Dữu nâng tay lên, ánh sáng của khảm đao năng lượng hung hăng chém xuống.
Răng rắc.
Con Thực Hủ thử này bị chém thành hai nửa.
Nhưng mà ---
Sở dĩ cái đồ chơi Thực Hủ thử này khiến người phiền là bởi vì bọn chúng không sợ hãi nhân loại một chút nào, lại còn không sợ chết, làm người buồn bực nhất chính là bọn nó vừa thối vừa không biết xấu hổ, khi đánh người còn kéo bè kéo lũ tới đánh!
Một con, hai con, ba con……
……
Quý Dữu cũng không biết mình chém được bao nhiêu con, trang phục phòng hộ second-hand của cô đã xuất hiện vài lỗ thủng.
Vừa trốn tránh vừa công kích làm Quý Dữu mệt đến sắp mất hết sức lực.
Lúc này có một cơn gió mạnh đánh úp tới, một con Thực Hủ thử to như con sơn dương hung hăng hướng tới cổ của Quý Dữu cắn ---
[Xong rồi!]
Quý Dữu vào đường cùng.
Bỗng nhiên ---
Một kiếm quang màu trắng bạc hiện lên trực tiếp đục lỗ vào đầu của con Thực Hủ thử dẫn đầu.
Oanh ---
Đột nhiên thi thể cồng kềnh của Thực Hủ thử nện xuống trước mặt Quý Dữu.
Quý Dữu ngẩng đầu, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc và vui sướng: “Ryan!”
Trên khuôn mặt tuấn lãng của Ryan hiện lên vẻ không tán đồng: “Dịch ra sau anh đi.”
Quý Dữu nào dám từ chối? Cô nhanh như chớp bò dậy, rác rưởi dính lên sau mông cũng không có thời gian lo lắng phủi đã nhảy ra sau lưng Ryan.
Ryan xuất kiếm vừa nhanh vữa mạnh mẽ, chỉ trong nháy mắt đã rửa sạch toàn bộ Thực Hủ thử xung quanh trong phạm vị 1m…… Thân hình của anh ta cao lớn, tựa như một ngọn núi cao mang đến cho Quý Dữu cảm giác quá nhiều sự an toàn, cô tránh ở phía sau Ryan, thỉnh thoảng bổ một hai nhát đao.
……
Mười phút sau, trên mặt đất chất đống thi thể của Thực Hủ thử, mấy con dưa vẹo táo nứt còn sót lại cuối cùng cũng biết sợ hãi bèn giản tán ngay lập tức.
Hai mắt của Quý Dữu sáng lấp lánh: “Ryan, cảm ơn anh nhé. Anh đã cứu em rất nhiều lần……”
Ryan nghiêng đầu liếc nhìn cô gái mặt xám mày tro trước mắt, im lặng một lúc mới khuyên: “Lần sau không được làm những việc lỗ mãng như này nữa.”
Quý Dữu gật gật đầu nói với vẻ nghiêm túc: “Em đã biết, về sau em không dám mạo hiểm nữa.” Cô nghĩ là tranh thủ lúc phi thuyền vũ trụ đang đổ rác thì chạy ra nhặt rác mới đổ, như thế tỉ lệ vớt được thứ tốt càng cao.
Sự thật chứng minh ý nghĩ của Quý Dữu không sai.
Nhưng mà ---
--- Ban ngày chạy ra nhặt mót hoàn toàn chính là Tu La tràng a.
Khi Quý Dữu mở ra thư tín mà Trình Dục gửi đến là lúc cô đang giấu mình ở bên trong một cái động bẩn thỉu, còn bên ngoài là những trận gió lốc, khi trận gió lốc quét tới ‘chém giết lung tung’ và cuốn theo rác rưởi đen nghìn nghịt che trời lấp đất đến đây, có tư thế muốn đem toàn bộ thế giới mặt đất bao trùm hết……
Nơi Quý Dữu ẩn náu ban đầu là cái động của một con Thực Hủ thử đào lên, nhưng hiện giờ con Thực Hủ thử đáng thương đó đã trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của cô, thi thể còn đang nằm bên cạnh chân của Quý Dữu đấy ---
Huyệt động này vốn không lớn, theo đống rác phía trên đang đấu đá nhau thì không gian dần dần thay đổi, huyệt động càng bị che lấp càng nhỏ lại, vậy nên Quý Dữu không cử động được nữa mà chỉ có thể cố gắng cuộn tròn không cho mình bị lấp hết.
Cô mặc trang phục phòng hộ, mở ra hệ thống dưỡng khí tuần hoàn được bố trí ở bên trong là trong thời gian ngắn cơ thể không phải lo lắng. Nhưng --- Bởi vì cô mua bộ trang phục phòng hộ này là đồ second-hand, nguồn năng lượng vốn không nhiều lắm, hệ thống dưỡng khí tuần hoàn này nhiều nhất chỉ có thể kiên trì 24 giờ, sau 24 giờ nếu gió lốc bên ngoài không ngừng lại thì cô xong đời.
Quý Dữu âm thầm hối hận, cô không nên đánh cuộc, vì dự báo thời tiết nói hôm nay sẽ không xuất hiện gió lốc nên cô tin luôn, nhưng cô hoàn toàn không dự đoán được ở cái thời đại tinh tế này mà dự báo thời tiết vẫn có lúc không đúng.
Xui xẻo nhất là hôm nay nó lại không đúng.
Nếu mình thành thành thật thật ở trong nhà rèn luyện thể chất thì đã không có chuyện gì.
Ai!
Nhiều lời cũng vô ích.
Quý Dữu không cho phép mình có quá nhiều cảm xúc tiêu cực, thay vì miên man suy nghĩ thì còn không bằng tìm chút việc tống cổ thời gian. Vì thế cô liền đăng nhập tinh võng, tính đi gia viên tư nhân làm cu li……
Vì thế mới phát hiện Trình Dục gửi cho mình 99+ thư tín.
Tiện tay mở ra một lá.
[Đại sư hồn khí tôn kính:
Thấy tin như thấy người, nhất định là ngài cảm nhận được sự tôn kính và niềm yêu thích mãnh liệt giống như gió lốc như sóng thần của tôi đối với ngài rồi đúng không? Ngày đêm tôi nhung nhớ ngài, nghĩ đến ngài, mong mỏi về ngài, trông ngóng tới ngài……]
Quý Dữu: “……”
Tên mập này thật đúng là không hiểu được hàm súc.
Blah blah một tràng giang đại hải cũng không nổi một câu trọng điểm.
Quý Dữu xem qua loa đại khái, cuối cùng cũng tìm được tin tức mình muốn, quả nhiên không ra sở liệu của cô, gửi hai hạt Thảo Quả cho Trình Dục thì trong đó có một cái là hồn khí, một cái khác không phải. Cùng nhất trí với suy đoán của Quý Dữu.
Trong lòng cô không khỏi thả lỏng hơn.
Điều này chứng minh phán đoán của mình là chính xác, thí nghiệm lần này được chứng thực thì sau này Quý Dữu chế tác hồn khí có ý nghĩa tham khảo rất lớn, về sau xác suất thành công khi cô chế tác hồn khí nhất định sẽ đề cao không nhỏ.
Tiếp theo, cô tùy tiện lật giở mấy lá thư tín của Trình Dục thì phát hiện nội dung khá tương đồng, trừ việc nịnh nọt ra thì chính là một đống lời nói buồn nôn, không nhất thiết phải đọc làm gì, vì thể chỉ gửi lại một lá thư: [Đã đọc.]
Vốn dĩ cô muốn viết thêm mấy câu, cường điệu để về sau Trình Dục viết thư tín thì chú ý ngắn gọn súc tích nhưng ngẫm lại nếu mình là một đại sư cao ngạo lạnh lùng thì tự nhiên sẽ không dài dòng làm gì ---
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì thế Quý Dữu cố gắng nhịn xuống, hơn nữa thậm chí trong đầu sinh ra sự hoài nghi, hoài nghi ngày đó mình sắm vai hình tượng đại sư cao ngạo lạnh lùng có phải là một sự sai lầm hay không?
1 giờ trôi qua.
3 giờ trôi qua.
5 giờ trôi qua.
……
Ban ngày qua đi, màn đêm đã buông xuống hoàn toàn, một mình Quý Dữu thu lu trong cái động chuột này, rất có cảm giác kêu trời trời không thấu gọi đất đất không nghe, cũng không hiểu được gió lốc bên ngoài đã ngừng hay chưa?
Khi cuộn tròn ở chỗ này, Quý Dữu không dám đắm chìm hoàn toàn vào Tinh Võng, nếu không nhỡ đâu bên ngoài tình cờ gặp phải tình huống đột nhiên thì căn bản là không phản ứng kịp. Thường thường cô sẽ offline rồi quan sát tình huống bên ngoài một lần.
Giơ tay nhẹ nhàng đẩy cửa động rồi cô liếc nhìn bên ngoài một lần, phát hiện gió đã ngừng, rác rưởi đang bay ở không trung không có ngoại lực chống đỡ nên rơi lộp bộp xuống, Quý Dữu vừa mới gật đầu một cái thì thiếu chút nữa bị túi rác đập trúng, may mắn là trong khoảng thời gian này có rèn luyện, cơ thể phản ứng nhanh nhạy hơn rất nhiều nên đã tránh thoát được.
Trừ cái túi đừng rác này thì may mắn của Quý Dữu không tồi chút nào, sau khi cô bò ra khỏi cái động bèn lập tức chạy về lưới phòng hộ, đương nhiên cô cũng không quên chiến lợi phẩm mà mình nhặt mót được. Mạo hiểm đi vào ban ngày để nhặt rác rưởi nên Quý Dữu thu hoạch không tệ chút nào, tổng cộng cô nhặt được ba hộp năng lượng bị vứt đi, một người máy giúp việc bị hư hại, đương nhiên chip gì đó được cài đặt bên trong là không có, chỉ là một cái xác ngoài nát bươm. Mặt khác còn có một số đồ vật có giá trị mang đi bán được.
Tóm lại mấy thứ này mà được đưa đến trạm thu gom thì ước tính có thể bán được 200 điểm tín dụng.
Lần mạo hiểm này chỉ có một chữ:
Giá trị!
Trong lòng Quý Dữu rất mỹ mãn, cô khiêng một bao tải to rách nát rồi gió nhanh chớp mạnh chạy về lớp chắn phòng hộ.
Sau đó ---
Thần suy vong buông xuống.
Một quân đoàn Thực Hủ thử ríu rít chen chúc hướng về Quý Dữu.
Mặt Quý Dữu xanh mét.
Một tay túm chặt lấy bao tải, một tay nắm chặt khảm đao năng lượng.
Một con Thực Hủ Thử có cái đầu to dẫn đoàn nhảy bổ vào, Quý Dữu nâng tay lên, ánh sáng của khảm đao năng lượng hung hăng chém xuống.
Răng rắc.
Con Thực Hủ thử này bị chém thành hai nửa.
Nhưng mà ---
Sở dĩ cái đồ chơi Thực Hủ thử này khiến người phiền là bởi vì bọn chúng không sợ hãi nhân loại một chút nào, lại còn không sợ chết, làm người buồn bực nhất chính là bọn nó vừa thối vừa không biết xấu hổ, khi đánh người còn kéo bè kéo lũ tới đánh!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một con, hai con, ba con……
……
Quý Dữu cũng không biết mình chém được bao nhiêu con, trang phục phòng hộ second-hand của cô đã xuất hiện vài lỗ thủng.
Vừa trốn tránh vừa công kích làm Quý Dữu mệt đến sắp mất hết sức lực.
Lúc này có một cơn gió mạnh đánh úp tới, một con Thực Hủ thử to như con sơn dương hung hăng hướng tới cổ của Quý Dữu cắn ---
[Xong rồi!]
Quý Dữu vào đường cùng.
Bỗng nhiên ---
Một kiếm quang màu trắng bạc hiện lên trực tiếp đục lỗ vào đầu của con Thực Hủ thử dẫn đầu.
Oanh ---
Đột nhiên thi thể cồng kềnh của Thực Hủ thử nện xuống trước mặt Quý Dữu.
Quý Dữu ngẩng đầu, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc và vui sướng: “Ryan!”
Trên khuôn mặt tuấn lãng của Ryan hiện lên vẻ không tán đồng: “Dịch ra sau anh đi.”
Quý Dữu nào dám từ chối? Cô nhanh như chớp bò dậy, rác rưởi dính lên sau mông cũng không có thời gian lo lắng phủi đã nhảy ra sau lưng Ryan.
Ryan xuất kiếm vừa nhanh vữa mạnh mẽ, chỉ trong nháy mắt đã rửa sạch toàn bộ Thực Hủ thử xung quanh trong phạm vị 1m…… Thân hình của anh ta cao lớn, tựa như một ngọn núi cao mang đến cho Quý Dữu cảm giác quá nhiều sự an toàn, cô tránh ở phía sau Ryan, thỉnh thoảng bổ một hai nhát đao.
……
Mười phút sau, trên mặt đất chất đống thi thể của Thực Hủ thử, mấy con dưa vẹo táo nứt còn sót lại cuối cùng cũng biết sợ hãi bèn giản tán ngay lập tức.
Hai mắt của Quý Dữu sáng lấp lánh: “Ryan, cảm ơn anh nhé. Anh đã cứu em rất nhiều lần……”
Ryan nghiêng đầu liếc nhìn cô gái mặt xám mày tro trước mắt, im lặng một lúc mới khuyên: “Lần sau không được làm những việc lỗ mãng như này nữa.”
Quý Dữu gật gật đầu nói với vẻ nghiêm túc: “Em đã biết, về sau em không dám mạo hiểm nữa.” Cô nghĩ là tranh thủ lúc phi thuyền vũ trụ đang đổ rác thì chạy ra nhặt rác mới đổ, như thế tỉ lệ vớt được thứ tốt càng cao.
Sự thật chứng minh ý nghĩ của Quý Dữu không sai.
Nhưng mà ---
--- Ban ngày chạy ra nhặt mót hoàn toàn chính là Tu La tràng a.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro