Chiêm ngưỡng phủ Tứ bối lặc mới xây
Gấu Trúc Nhỏ Thích Yên Tĩnh
2024-09-11 16:35:05
Sáng sớm ngày hôm sau, các cung nữ hôm qua được chọn xếp hàng lần lượt lên ba chiếc xe ngựa di chuyển đến phủ các bối lặc.Phù Hoa,Phúc nhi và Bích Nguyệt chia nhau tiến vào các xe ngựa, cũng may các phủ gần nhau xe ngựa đi cùng một đường. Trên đường đi mọi người đều hưng phấn nhìn con đường phồn hoa xung quanh nhỏ giọng nói chuyện ríu rít. Phù Hoa ngồi yên trong góc không lên tiếng, nhìn thành Bắc Kinh tường đỏ ngói xanh, ít nhiều có cảm giác trải qua mấy đời. Không ai biết rằng trong cơ thể nhỏ bé này là linh hồn của một cô gái đã hai mươi năm tuổi đến từ hàng trăm năm sau.
Xe ngựa lần lượt dừng trước phủ Tứ bối lặc và Bát bối lặc, còn phủ Thập Tam gia thì ở con đường bên cạnh. Đứng trước hai phủ đệ uy nghiêm, nàng bấy giờ mới biết hai phủ gần nhau đến như vậy. Thở dài trong lòng, nơi này sẽ là nơi an thân gửi phận hiện tại của nàng.Quản gia của phủ Tứ bối lặc thúc giục bọn họ nhanh chóng xếp hàng, đương nhiên nô tì bọn họ không thể vào từ cửa chính được, chỉ có thể đi vào từ cửa bên, giáp đó là phủ của Bát bối lặc. Nàng xếp hàng đi theo quản gia cùng các nô tì khác tiến vào phủ đệ rộng lớn trang nghiêm. Tiến vào trong phủ nàng ngạc nhiên vì phủ mới xây nhưng cây cối đều xanh um tươi tốt,cảnh vật vô cùng đẹp. Các sân viện đan xen vào nhau đầy nghệ thuật, đình đài lầu các không nơi đâu là không tôn quý, dòng nước nhỏ chảy quanh các núi giả, con đường cổ kính quanh co. Nàng vừa ngắm nhìn vừa nghĩ đúng là có tiền có quyền nó khác, uy nghiêm không thể coi thường được. Phù Hoa trong đám người hơi cúi đầu xuống, không tiếp tục nhìn xung quanh nữa. Một lúc sau họ tiến đến sương phòng dành cho hạ nhân trong phủ,bốn người được phân một phòng ngủ, tốt hơn nhiều ở trong cung.
Phù Hoa tiến vào phòng, chọn giường, sắp xếp bọc hành lí,thu dọn đơn giản giường của mình. Chợt nghe tiếng bắt đầu tập trung ngoài sân, nàng đứng dậy cùng mọi người đi ra sân tập hợp. Bọn họ vừa tập trung xong dưới hiệu lệnh của một gã sai vặt, thì một quản gia với tấm lưng gầy gò nhưng ánh mắt lại cực kì có tinh thần tiến lên nói:
“ Ta là quản gia của phủ Tứ bối lặc, các ngươi có thể gọi ta là Cao quản gia. Nay các ngươi tiến tới phủ Tứ bối lặc này, phải nhớ cả đời mình là nô tài của Tứ gia. Hiện tại phủ Tứ bối lặc mới xây xong có rất nhiều việc cần làm, hy vọng các ngươi trung thành với chủ nhân, làm theo đúng quy củ, tất sau này sẽ có ngày lành cho các ngươi. Cái kết của kẻ không tuân thủ quy củ, không trung thành với chủ nhân.... đừng trách ta không nói. Các ngươi hiểu hết chưa?
“ Chúng nô tì hiểu rồi ạ. Nhất định sẽ tuân thủ quy củ, trung thành với Tứ gia. “
Mọi người đồng thanh trả lời, khoé miệng Phù Hoa giật giật,không theo kịp câu nói của mọi người. Sau khi quản gia rồi đi, mọi người nghe theo sắp xếp của nha hoàn, sai vặt đứng đầu tới các viện làm việc.
Các viện đều mới xây, phải sắp xếp lại từ đầu. Cây cỏ cũng mới trồng, hoặc đánh cây lâu năm về trồng nên phải sửa sang chăm sóc cẩn thận. Mỗi ngày đều có đồ dùng gia đình, vật dụng trang trí tinh xảo được chuyển vào trong phủ, xa hoa lộng lẫy đủ cả. Hàng ngày nàng đều phải cùng một đại nha hoàn sắp xếp những đồ dùng, trang trí các viện, Chăm sóc hoa cỏ,Phù Hoa cảm thấy yên bình hơn hẳn, ngày ngày nhìn phủ đệ từ từ trở lên xinh đẹp phong phú.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, các viện dần dần hoàn thiện, lần lượt treo các tấm hoành phi lên.
Phù Hoa đang cẩn thận lau một cái bình gốm sứ Thanh hoa vẽ hình rồng uốn lượn, chất lượng sứ của cái bình tinh tế mà sáng bóng. Nàng thấy dưới đáy bình in dòng chữ ' chế tạo Đại Thanh năm Khang Hi ', ngẫm lại làm việc ở phủ hoàng tử cũng làm cho nàng được mở rộng tầm mắt nhỉ. Nàng vừa lau xong cái bình thì bị Thu Hạnh một đại nha hoàn gọi đi sắp xếp các cuộn tranh. Chạy đến sân thì thấy các cuộn tranh được sắp xếp đầy trên xe ngựa. Nàng vội ôm một bó tranh to đi theo sự chỉ dẫn của Thu Hạnh mang đến một sân viện trong góc hướng Đông Nam. Vị trí chỗ này cực kì kín đáo, loanh quanh, luẩn quẩn đi qua cây cầu bắc ngang sông nhỏ,mới vất vả tìm thấy căn phòng cần đến. Phù Hoa dĩ nhiên mồ hôi đã đầm đìa, ngẩng đầu lên nhìn, bên trên có treo tấm hoành phi 'Tứ nghi đường '. Khung cảnh xung quanh yên tĩnh mà trang nhã, trong sân trồng đầy cây hoa lộc vừng và ngọc lan. Lúc này đang là cuối hạ, mùi hương Ngọc Lan thoang thoảng, khiến người ta vui vẻ thanh tĩnh, thấm vào trong lòng người. Nhìn cây hoa lộc vừng, nàng thầm mong chờ được ngắm nhìn sắc hoa và hương hoa của nó.
Phù Hoa bước vào căn phòng, trong phòng đã kê sẵn một cái bàn, nàng đặt các cuộn tranh lên đó. Rồi quay lại tiếp tục chuyển các cuộn tranh còn lại. Phù Hoa cực kì thích góc sân này, thích những cây lộc vừng, những cây hoa ngọc lan, và cả sự yên tĩnh ở đây nữa.
Xe ngựa lần lượt dừng trước phủ Tứ bối lặc và Bát bối lặc, còn phủ Thập Tam gia thì ở con đường bên cạnh. Đứng trước hai phủ đệ uy nghiêm, nàng bấy giờ mới biết hai phủ gần nhau đến như vậy. Thở dài trong lòng, nơi này sẽ là nơi an thân gửi phận hiện tại của nàng.Quản gia của phủ Tứ bối lặc thúc giục bọn họ nhanh chóng xếp hàng, đương nhiên nô tì bọn họ không thể vào từ cửa chính được, chỉ có thể đi vào từ cửa bên, giáp đó là phủ của Bát bối lặc. Nàng xếp hàng đi theo quản gia cùng các nô tì khác tiến vào phủ đệ rộng lớn trang nghiêm. Tiến vào trong phủ nàng ngạc nhiên vì phủ mới xây nhưng cây cối đều xanh um tươi tốt,cảnh vật vô cùng đẹp. Các sân viện đan xen vào nhau đầy nghệ thuật, đình đài lầu các không nơi đâu là không tôn quý, dòng nước nhỏ chảy quanh các núi giả, con đường cổ kính quanh co. Nàng vừa ngắm nhìn vừa nghĩ đúng là có tiền có quyền nó khác, uy nghiêm không thể coi thường được. Phù Hoa trong đám người hơi cúi đầu xuống, không tiếp tục nhìn xung quanh nữa. Một lúc sau họ tiến đến sương phòng dành cho hạ nhân trong phủ,bốn người được phân một phòng ngủ, tốt hơn nhiều ở trong cung.
Phù Hoa tiến vào phòng, chọn giường, sắp xếp bọc hành lí,thu dọn đơn giản giường của mình. Chợt nghe tiếng bắt đầu tập trung ngoài sân, nàng đứng dậy cùng mọi người đi ra sân tập hợp. Bọn họ vừa tập trung xong dưới hiệu lệnh của một gã sai vặt, thì một quản gia với tấm lưng gầy gò nhưng ánh mắt lại cực kì có tinh thần tiến lên nói:
“ Ta là quản gia của phủ Tứ bối lặc, các ngươi có thể gọi ta là Cao quản gia. Nay các ngươi tiến tới phủ Tứ bối lặc này, phải nhớ cả đời mình là nô tài của Tứ gia. Hiện tại phủ Tứ bối lặc mới xây xong có rất nhiều việc cần làm, hy vọng các ngươi trung thành với chủ nhân, làm theo đúng quy củ, tất sau này sẽ có ngày lành cho các ngươi. Cái kết của kẻ không tuân thủ quy củ, không trung thành với chủ nhân.... đừng trách ta không nói. Các ngươi hiểu hết chưa?
“ Chúng nô tì hiểu rồi ạ. Nhất định sẽ tuân thủ quy củ, trung thành với Tứ gia. “
Mọi người đồng thanh trả lời, khoé miệng Phù Hoa giật giật,không theo kịp câu nói của mọi người. Sau khi quản gia rồi đi, mọi người nghe theo sắp xếp của nha hoàn, sai vặt đứng đầu tới các viện làm việc.
Các viện đều mới xây, phải sắp xếp lại từ đầu. Cây cỏ cũng mới trồng, hoặc đánh cây lâu năm về trồng nên phải sửa sang chăm sóc cẩn thận. Mỗi ngày đều có đồ dùng gia đình, vật dụng trang trí tinh xảo được chuyển vào trong phủ, xa hoa lộng lẫy đủ cả. Hàng ngày nàng đều phải cùng một đại nha hoàn sắp xếp những đồ dùng, trang trí các viện, Chăm sóc hoa cỏ,Phù Hoa cảm thấy yên bình hơn hẳn, ngày ngày nhìn phủ đệ từ từ trở lên xinh đẹp phong phú.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, các viện dần dần hoàn thiện, lần lượt treo các tấm hoành phi lên.
Phù Hoa đang cẩn thận lau một cái bình gốm sứ Thanh hoa vẽ hình rồng uốn lượn, chất lượng sứ của cái bình tinh tế mà sáng bóng. Nàng thấy dưới đáy bình in dòng chữ ' chế tạo Đại Thanh năm Khang Hi ', ngẫm lại làm việc ở phủ hoàng tử cũng làm cho nàng được mở rộng tầm mắt nhỉ. Nàng vừa lau xong cái bình thì bị Thu Hạnh một đại nha hoàn gọi đi sắp xếp các cuộn tranh. Chạy đến sân thì thấy các cuộn tranh được sắp xếp đầy trên xe ngựa. Nàng vội ôm một bó tranh to đi theo sự chỉ dẫn của Thu Hạnh mang đến một sân viện trong góc hướng Đông Nam. Vị trí chỗ này cực kì kín đáo, loanh quanh, luẩn quẩn đi qua cây cầu bắc ngang sông nhỏ,mới vất vả tìm thấy căn phòng cần đến. Phù Hoa dĩ nhiên mồ hôi đã đầm đìa, ngẩng đầu lên nhìn, bên trên có treo tấm hoành phi 'Tứ nghi đường '. Khung cảnh xung quanh yên tĩnh mà trang nhã, trong sân trồng đầy cây hoa lộc vừng và ngọc lan. Lúc này đang là cuối hạ, mùi hương Ngọc Lan thoang thoảng, khiến người ta vui vẻ thanh tĩnh, thấm vào trong lòng người. Nhìn cây hoa lộc vừng, nàng thầm mong chờ được ngắm nhìn sắc hoa và hương hoa của nó.
Phù Hoa bước vào căn phòng, trong phòng đã kê sẵn một cái bàn, nàng đặt các cuộn tranh lên đó. Rồi quay lại tiếp tục chuyển các cuộn tranh còn lại. Phù Hoa cực kì thích góc sân này, thích những cây lộc vừng, những cây hoa ngọc lan, và cả sự yên tĩnh ở đây nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro