Nước Hoa - Linh Nhiên

Chương 10 (Hoàn...

Linh Nhiên

2025-03-09 22:03:42

Chương 10Edit: MinBeta: Maria–19“Vậy là cậu muốn “giải quyết nhanh gọn” trong một ngày?” Nghe xong lời giải thích của tôi, Chu Độ khoanh tay, cụp mắt liếc nhìn tôi.Tôi gật đầu lia lịa: “Tôi thật sự không ngờ thầy ấy cũng hẹn ở nhà hàng này. Tôi chỉ muốn nhanh chóng xử lý xong chuyện ngoài dự tính này thôi.”“Tuyệt đối không có ý đùa giỡn hai người!”Tang Hoài bình tĩnh, nói trúng trọng tâm: “Vậy em nghĩ thế nào? Muốn ở bên cậu ta à?”Tôi lắc đầu.Ánh mắt Chu Độ chợt ảm đạm.“Tại sao?” Cậu hỏi, giọng chậm rãi.“Tôi cần thời gian để phân biệt cảm xúc với cậu là rung động thật sự hay chỉ đơn thuần là tình bạn.”Tang Hoài liếc nhìn Chu Độ, trong giọng nói mang chút hy vọng: “Vậy còn tôi thì sao?”Tôi nhìn thầy ấy một cái, ánh mắt đầy vẻ áy náy: “Thật ra em không hiểu gì về thầy cả, chuyện này quá đột ngột với em, vì vậy… Xin lỗi.”“Hóa ra em không nhận ra tôi.” Tang Hoài khẽ nhếch môi một cách bất lực, lẩm bẩm gì đó mà tôi không nghe rõ.Tôi hỏi lại, anh chỉ lắc đầu: “Không quan trọng nữa. Tôi còn việc, đi trước đây.”“Vâng…Thầy đi cẩn thận.”Tang Hoài bước đi không ngoảnh lại, bóng lưng anh toát lên vẻ cô đơn.Chu Độ vẫn đứng bên cạnh với ánh mắt khó hiểu: “Đi thôi, tôi đưa cậu về.”“À, không cần đâu.” Tôi né tránh ánh nhìn của cậu.Cậu cau mày khó hiểu nhìn tôi.“Thật ra… Tôi còn hẹn người khác đi xem phim nữa.”“Bạch Chỉ, hôm nay lịch trình của cậu dày đặc thật đấy.” Chu Độ nghiến răng.“Tôi cũng không muốn thế, chỉ là muốn giải quyết nhanh thôi mà.”Tôi cúi đầu, xoắn tay đầy ngượng ngùng.Cậu hừ lạnh: “Vậy thì tôi không làm phiền nữa.”Nói xong, cậu cũng quay người bỏ đi.Tôi lại thở dài, cảm giác như thở hết số hơi của vài năm qua.Khi bước ra khỏi nhà hàng, tôi còn gặp lại anh phục vụ quen mặt, người đó giơ ngón cái lên tỏ vẻ ngưỡng mộ.Tôi: …20Tại rạp chiếu phim, Phong Hào đẹp trai ngời ngời cong mắt cười, vẫy tay với tôi.Tôi kìm nén cảm giác áy náy, mỉm cười đáp lại anh ấy.“Xin lỗi, em đến muộn.”“Dù chờ Chi Chi bao lâu tôi cũng thấy đáng giá.” Anh ấy cười nói.“Đi thôi.” Phong Hào định xoay người bước đi, tôi lại kéo góc áo anh ấy.“Chúng ta… Đừng xem phim nữa, đi dạo quanh công viên gần đây thôi được không?” Tôi lí nhí.Anh ấy có chút ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười đáp: “Được.”Tôi cúi đầu cố gắng không giẫm lên các khe gạch trên đường.Trong đầu đang tìm cách nói nào giảm thiểu tổn thương nhất.“Chi Chi, em muốn từ chối tôi đúng không?” Phong Hào bất ngờ lên tiếng.Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy với ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc như thể đang nói “Sao anh biết?”Anh ấy khẽ cười: “Em dễ đoán lắm, nghĩ gì đều hiện hết trên mặt.”“Bị từ chối thì có chút buồn nhưng không phải không chấp nhận được.”“Người theo đuổi Chi Chi nhiều thế, tôi đành xếp hàng trước đã, đúng không?”Tôi tròn mắt: “Sao anh biết có người theo đuổi em?”Đáy mắt Phong Hào thoáng qua vẻ tối tăm nhưng ngoài mặt anh ấy vẫn giữ nụ cười đúng mực: “Tất cả mọi thứ về Chi Chi, tôi đều biết.”Không hiểu sao tôi cảm thấy lạnh sống lưng giống như bị thứ gì đó nguy hiểm bám theo.Luôn có cảm giác trước đây cũng như này nhưng tôi lại phớt lờ hoàn toàn.Khi tôi nhíu mày định nói gì đó thì Phong Hào chỉ tay về một phía: “Em nhìn bên kia kìa.”Tôi quay đầu nhìn theo hướng anh ấy chỉ nhưng chẳng thấy gì.Một chiếc khăn tay bất ngờ bịt lấy mũi miệng tôi từ phía sau, một mùi hăng hắc ập đến rồi tôi mất hoàn toàn ý thức.“Muse của tôi, từ giờ mãi mãi chỉ thuộc về tôi.”Trong cơn mơ hồ, tôi nghe thấy tiếng ai đó thì thầm bên tai.Hết truyện.Hết chương 10!HOÀN

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nước Hoa - Linh Nhiên

Số ký tự: 0