Thế Giới Thứ Nh...
2024-12-18 04:47:08
"Không cần đâu, chú tự tắm được." Sở Mẫn Thâm lau mồ hôi, vội vàng từ chối.
Sở Kiều không chịu nghe, nhân lúc Sở Mẫn Thâm không chú ý, múc nước hắt lên người anh, còn đưa cơ thể đầy bọt xà phòng của mình lại gần, ôm cổ anh mà cọ cọ.
"Kiều Kiều, đừng nghịch nữa!"
Sở Mẫn Thâm không kịp ngăn cản, chẳng mấy chốc toàn thân đã ướt sũng.
"Chát"
Cảm nhận được một cái tát bất ngờ vào mông, Sở Kiều trở nên ngoan ngoãn.
Sở Mẫn Thâm cũng im lặng.
Anh vừa làm gì vậy?
Đánh vào mông nhỏ của Kiều Kiều sao?
"hic……hic hic hic……hic oa oa!"
Sở Kiều vừa giả vờ vừa xấu hổ mà khóc lớn lên.
Người này, người này sao lại tùy tiện đánh vào mông người khác chứ? Nghĩ lại, từ nhỏ cô đã là đứa trẻ ngoan trong trại trẻ mồ côi, chưa bao giờ bị đánh. Bây giờ đã hơn hai mươi tuổi rồi, lần đầu tiên bị người ta đánh vào mông. Thật là, thật là quá xấu hổ.
Sở Mẫn Thâm xoa xoa ngón tay, cảm giác trơn mịn và đàn hồi vẫn còn vương vấn, trong lòng có chút kỳ lạ, nhưng không nghĩ nhiều, bắt đầu đau đầu dỗ dành Sở Kiều.
"Xin lỗi, Kiều Kiều, đừng khóc, chú không cố ý đánh cháu đâu!"
Sở Kiều ôm mặt, giả vờ buồn bã.
"Hu hu hu, chú chẳng thích Kiều Kiều chút nào!"
"Hu hu hu, chú không tắm cùng Kiều Kiều, còn đánh vào mông Kiều Kiều, hu hu hu!''
''Hửm, không phải, không phải, chú làm sao mà không thích Kiều Kiều chứ! Sở Mẫn Thâm vội vàng giải thích."
Anh lại nhìn quần áo ướt sũng của mình, nghĩ rằng bây giờ không tắm thì lát nữa tắm cũng không sao, để dỗ dành tiểu tổ tông, anh vội nói, "Chú tắm cùng Kiều Kiều nhé?" Vừa nói, vừa cởi quần áo ướt ra.
Một lần thỏa hiệp, thì những lần sau cũng nhất sẽ thoả hiệp.
Lúc này, Sở Mẫn Thâm vẫn chưa biết rằng cả đời này, anh sẽ bị tiểu tổ tông này làm cho khốn đốn.
Sở Kiều dần dần ngừng nức nở, mở to mắt nhìn qua kẽ ngón tay, ngắm nhìn cơ thể cường tráng trước mặt.
Làn da màu đồng.
Sáu múi bụng đều đặn.
Cơ ngực to lớn.
Eo thon gọn.
Cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay.
Mông săn chắc.
Ừng ực.
Sở Kiều không nhịn được, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Những điều đẹp đẽ khiến con người vui vẻ.
Đây là xu hướng tự nhiên của con người.
Sở Mẫn Thâm quay lại, thấy Sở Kiều vẫn ôm mặt buồn bã.
Anh vội bước vào bồn tắm, kéo Sở Kiều lại gần, nhẹ nhàng dỗ dành.
"Cháu xem, chú không phải đang tắm cùng cháu sao? Kiều Kiều không được khóc nữa nhé!"
Sở Kiều bỏ tay ra, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, gật đầu.
"Vậy chú giúp Kiều Kiều tắm, Kiều Kiều cũng giúp chú tắm!"
"Nói xong, không đợi Sở Mẫn Thâm từ chối, cô đã nhặt quả bóng tắm rơi trong bồn tắm lên và bắt đầu chà lên người anh.
"Ơ, sao không có bọt nhỉ?" Sở Kiều cảm thấy mình giống như đang đóng vai ngốc nghếch hơn là quyến rũ đàn ông.
Sở Mẫn Thâm bật cười, lấy chai sữa tắm, nhỏ hai giọt lên đó.
"Còn nói chú ngốc nữa," bàn tay lớn của anh bao lấy tay nhỏ của Sở Kiều, cùng cô chà quả bóng tắm, "như thế này, chà thêm vài lần nữa là có bọt ngay."
Sở Kiều thầm đảo mắt, tay vẫn không ngừng, bôi bọt lên người Sở Mẫn Thâm.
Vừa bôi, vừa nghĩ, miếng đậu hũ này ăn cũng khá ngon.
Sở Kiều giả vờ tò mò, đưa ngón trỏ ra, chạm vào nốt nhỏ trên ngực của Sở Mẫn Thâm.
"Wow, chú ơi, sao hạt của chú lại có màu nâu vậy?"
"còn cứng nữa"
Cô lại nhìn vào ngực mình và tự hỏi, "Sao ngực của mình lại có màu hồng nhạt như vậy?''
Sở Mẫn Thâm cảm nhận rõ ràng động tác của bàn tay nhỏ bé của cô, ngực anh rung lên, chưa kịp ngăn lại, rồi theo ánh mắt của Sở Kiều nhìn về phía trước ngực của cô gái nhỏ.
Trên ngực trắng như tuyết, hai điểm hồng hồng như hoa anh đào mới nở, nhỏ nhỏ, mềm mềm, là nhụy hoa non nớt.
"Bởi vì... " Sở Mẫn Thâm vừa mở miệng, cảm thấy cổ họng mình hơi khàn.
"Vì Kiều Kiều là con gái, còn chú là đàn ông."
"Đàn ông và con gái có gì khác nhau ạ? Chỉ là màu sắc của ngực khác nhau thôi sao?"
Sở Kiều chớp đôi mắt to đầy tò mò, với vẻ mặt khao khát tìm hiểu.
"Khụ, đúng vậy." Sở Mẫn Thâm vội nói.
Những vấn đề về sức khỏe sinh lý, sau này phải dạy từ từ.
"Hmm! Chú lừa cháu!"
Sở Kiều đưa tay nhỏ vào nước, cố nén sự xấu hổ, nắm lấy vật giữa hai chân của Sở Mẫn Thâm.
"Rõ ràng là chỗ này cũng không giống!"
Sở Kiều không chịu nghe, nhân lúc Sở Mẫn Thâm không chú ý, múc nước hắt lên người anh, còn đưa cơ thể đầy bọt xà phòng của mình lại gần, ôm cổ anh mà cọ cọ.
"Kiều Kiều, đừng nghịch nữa!"
Sở Mẫn Thâm không kịp ngăn cản, chẳng mấy chốc toàn thân đã ướt sũng.
"Chát"
Cảm nhận được một cái tát bất ngờ vào mông, Sở Kiều trở nên ngoan ngoãn.
Sở Mẫn Thâm cũng im lặng.
Anh vừa làm gì vậy?
Đánh vào mông nhỏ của Kiều Kiều sao?
"hic……hic hic hic……hic oa oa!"
Sở Kiều vừa giả vờ vừa xấu hổ mà khóc lớn lên.
Người này, người này sao lại tùy tiện đánh vào mông người khác chứ? Nghĩ lại, từ nhỏ cô đã là đứa trẻ ngoan trong trại trẻ mồ côi, chưa bao giờ bị đánh. Bây giờ đã hơn hai mươi tuổi rồi, lần đầu tiên bị người ta đánh vào mông. Thật là, thật là quá xấu hổ.
Sở Mẫn Thâm xoa xoa ngón tay, cảm giác trơn mịn và đàn hồi vẫn còn vương vấn, trong lòng có chút kỳ lạ, nhưng không nghĩ nhiều, bắt đầu đau đầu dỗ dành Sở Kiều.
"Xin lỗi, Kiều Kiều, đừng khóc, chú không cố ý đánh cháu đâu!"
Sở Kiều ôm mặt, giả vờ buồn bã.
"Hu hu hu, chú chẳng thích Kiều Kiều chút nào!"
"Hu hu hu, chú không tắm cùng Kiều Kiều, còn đánh vào mông Kiều Kiều, hu hu hu!''
''Hửm, không phải, không phải, chú làm sao mà không thích Kiều Kiều chứ! Sở Mẫn Thâm vội vàng giải thích."
Anh lại nhìn quần áo ướt sũng của mình, nghĩ rằng bây giờ không tắm thì lát nữa tắm cũng không sao, để dỗ dành tiểu tổ tông, anh vội nói, "Chú tắm cùng Kiều Kiều nhé?" Vừa nói, vừa cởi quần áo ướt ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lần thỏa hiệp, thì những lần sau cũng nhất sẽ thoả hiệp.
Lúc này, Sở Mẫn Thâm vẫn chưa biết rằng cả đời này, anh sẽ bị tiểu tổ tông này làm cho khốn đốn.
Sở Kiều dần dần ngừng nức nở, mở to mắt nhìn qua kẽ ngón tay, ngắm nhìn cơ thể cường tráng trước mặt.
Làn da màu đồng.
Sáu múi bụng đều đặn.
Cơ ngực to lớn.
Eo thon gọn.
Cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay.
Mông săn chắc.
Ừng ực.
Sở Kiều không nhịn được, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Những điều đẹp đẽ khiến con người vui vẻ.
Đây là xu hướng tự nhiên của con người.
Sở Mẫn Thâm quay lại, thấy Sở Kiều vẫn ôm mặt buồn bã.
Anh vội bước vào bồn tắm, kéo Sở Kiều lại gần, nhẹ nhàng dỗ dành.
"Cháu xem, chú không phải đang tắm cùng cháu sao? Kiều Kiều không được khóc nữa nhé!"
Sở Kiều bỏ tay ra, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, gật đầu.
"Vậy chú giúp Kiều Kiều tắm, Kiều Kiều cũng giúp chú tắm!"
"Nói xong, không đợi Sở Mẫn Thâm từ chối, cô đã nhặt quả bóng tắm rơi trong bồn tắm lên và bắt đầu chà lên người anh.
"Ơ, sao không có bọt nhỉ?" Sở Kiều cảm thấy mình giống như đang đóng vai ngốc nghếch hơn là quyến rũ đàn ông.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Mẫn Thâm bật cười, lấy chai sữa tắm, nhỏ hai giọt lên đó.
"Còn nói chú ngốc nữa," bàn tay lớn của anh bao lấy tay nhỏ của Sở Kiều, cùng cô chà quả bóng tắm, "như thế này, chà thêm vài lần nữa là có bọt ngay."
Sở Kiều thầm đảo mắt, tay vẫn không ngừng, bôi bọt lên người Sở Mẫn Thâm.
Vừa bôi, vừa nghĩ, miếng đậu hũ này ăn cũng khá ngon.
Sở Kiều giả vờ tò mò, đưa ngón trỏ ra, chạm vào nốt nhỏ trên ngực của Sở Mẫn Thâm.
"Wow, chú ơi, sao hạt của chú lại có màu nâu vậy?"
"còn cứng nữa"
Cô lại nhìn vào ngực mình và tự hỏi, "Sao ngực của mình lại có màu hồng nhạt như vậy?''
Sở Mẫn Thâm cảm nhận rõ ràng động tác của bàn tay nhỏ bé của cô, ngực anh rung lên, chưa kịp ngăn lại, rồi theo ánh mắt của Sở Kiều nhìn về phía trước ngực của cô gái nhỏ.
Trên ngực trắng như tuyết, hai điểm hồng hồng như hoa anh đào mới nở, nhỏ nhỏ, mềm mềm, là nhụy hoa non nớt.
"Bởi vì... " Sở Mẫn Thâm vừa mở miệng, cảm thấy cổ họng mình hơi khàn.
"Vì Kiều Kiều là con gái, còn chú là đàn ông."
"Đàn ông và con gái có gì khác nhau ạ? Chỉ là màu sắc của ngực khác nhau thôi sao?"
Sở Kiều chớp đôi mắt to đầy tò mò, với vẻ mặt khao khát tìm hiểu.
"Khụ, đúng vậy." Sở Mẫn Thâm vội nói.
Những vấn đề về sức khỏe sinh lý, sau này phải dạy từ từ.
"Hmm! Chú lừa cháu!"
Sở Kiều đưa tay nhỏ vào nước, cố nén sự xấu hổ, nắm lấy vật giữa hai chân của Sở Mẫn Thâm.
"Rõ ràng là chỗ này cũng không giống!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro