Nương Nương Nhóm Lửa

Chương 33

Khuyết Danh

2025-02-20 02:58:37

Trong những ngày ta ngủ mê, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.   Kỳ thi khoa cử bất ngờ được đẩy lên sớm hơn, Thư tiên sinh dẫn Lâm Trạch lên đường ứng thí.   Ta thở phào nhẹ nhõm, không phải đối mặt với Thư tiên sinh, tránh được sự bối rối.   Thực ra trong lúc ngủ, ta đã nghĩ thông suốt mọi chuyện.   Thư tiên sinh không có ác ý.   Hắn hẳn đã có tình cảm với ta từ lâu, nhưng vì thân phận ta quá thấp, lại còn là thông phòng của đệ tử mình, nên suy đi nghĩ lại, thấy không thể cho ta danh phận chính thê, bèn tìm một con đường khác—vừa có thể bên nhau dài lâu, lại không bị chính thất chèn ép.   Từ nhỏ hắn đã hiểu rõ tính tình của Tiết Vô Hà, có thể tin tưởng, nên chọn nàng làm thê tử, môn đăng hộ đối, vừa khiến mẫu thân hắn hài lòng, lại có thể bao dung cho ta.   Còn những lời hoa mỹ như "yêu vợ", "dạy thiếp hầu hạ thê tử", cũng chỉ là để bảo vệ ta mà thôi—hắn không muốn ta và Tiết Vô Hà tranh sủng mà cùng chịu tổn thương.   Nhưng hắn quá tự phụ.   Hắn biết rõ Tiết Vô Hà thích mình, đã hỏi qua nàng về việc có thể nạp ta làm thiếp hay không.   Nhưng hắn chưa từng hỏi ta có muốn hay không.   Hắn tự cho là đúng, nghĩ rằng ta không muốn làm thông phòng, là vì khinh thường thân phận thấp hèn, thế nên tự quyết định nâng ta thành quý thiếp.   Hắn tưởng ta sẽ vui mừng, ai ngờ ta lại phát điên ngay tại chỗ.   Ta hiểu hắn, nhưng hắn lại không hiểu ta.   Trong mắt hắn, ta chẳng qua chỉ là một thông phòng tiểu nha hoàn không được công tử coi trọng, địa vị thấp kém chẳng khác gì cát bụi.   Nhưng trong lòng ta, ta chưa bao giờ xem nhẹ bản thân.   Cúi đầu khép nép trước mặt bọn họ, chỉ là chiến thuật tạm thời mà thôi.   Trong lòng ta, ta là một người độc lập, có chủ kiến, không phải nô tỳ của ai cả.   Làm nha hoàn chẳng qua là một vai diễn nhất thời.   Chỉ cần có cơ hội, ta nhất định sẽ chớp lấy, xoay người làm chủ nhân.   Thạch ma ma hiểu ta.   Nhưng đáng tiếc, Thư tiên sinh chẳng hiểu gì về thế giới nội tâm của ta cả.   Từ nay về sau, ta và hắn chỉ có thể là người dưng.   Có chút đáng tiếc, nhưng không nhiều.   * Tiêu Tiểu thư rời đi cùng nam tử áo tím.   Không ai ngờ được, nam tử áo tím kia lại là Thái tử đương triều.   Tiêu tiểu thư cũng không phải thiên kim nhà bình thường, mà là độc nữ của Hoài Vương.   Hoài Vương dùng hơn mười năm để phát triển binh lực ở Hoa Chi, đã có trong tay hai mươi lăm vạn đại quân.   Hoàng thượng không thể ngủ yên.   Hoài Vương là ngoại tộc vương gia, thánh thượng có ý gả nữ nhi của ông ta cho Thái tử làm trắc phi, nhằm giám sát, kiềm chế thế lực Hoài Vương.   Cái gọi là "trên đường cứu Tiêu tiểu thư" thực chất chỉ là một màn kịch đánh lạc hướng.   Mục đích chính khi Thư Bình Phong đích thân hồi kinh, ngoài việc bảo vệ mẫu thân và nữ nhi, quan trọng nhất là hộ tống Tiêu Quận chúa.   Kinh thành cách đây không xa, Tiêu Quận chúa tạm thời nghỉ lại Thư phủ, để thăm dò tình hình.   Nàng nghe nói, Thái tử và Thái tử phi tình cảm sâu đậm, trong phủ rất ít nữ nhân, chỉ có một trắc phi, vài thị thiếp, nhưng đều không có cơ hội diện kiến Thái tử.   Tiêu Quận chúa vừa nghe liền không muốn gả nữa.   Từ nhỏ, nàng chưa từng bị lạnh nhạt.   Thái tử biết tin, vội vã vi phục đến thăm, đối đãi với nàng như huynh muội, không có chút tình ý nam nữ nào.   Tiêu Quận chúa không để tâm.   Điều nàng muốn chỉ là sự coi trọng của Thái tử.   * Trùng hợp, Thư phủ tổ chức yến hội thưởng hoa, Tiêu Quận chúa hiếu kỳ muốn tham gia, Thái tử hứng thú nhất thời, bèn đi cùng nàng.   Không ngờ, bữa tiệc này lại khiến bọn họ kinh ngạc.   Sau đó, cả hai cùng thương lượng, quyết định kết thân với Thư gia.   - Tiêu Quận chúa chọn Thư Bình Sơn, vì nàng không thích phiền phức, nên đồng thời nạp Tiết Vô Hà làm thiếp.  - Thái tử chọn Thư Bình Vân làm trắc phi, vì Thái tử phi không thích quản gia, mà Thư Bình Vân lại có sở trường này.   Như vậy, đôi bên cùng có lợi.   Thông qua Thư gia, quận chúa cũng xem như đã bị gián tiếp giam lỏng.   Thái tử dâng tấu lên hoàng thượng, hoàng thượng chuẩn tấu.   Ngài chỉ ra một điều kiện—Thái tử phải để lại người ở Thư phủ, để nếu cần có thể kiểm soát quận chúa, tránh nàng bỏ trốn.   Quận chúa đồng ý.   Thư phu nhân cũng đồng ý.   Bà ta không dám không đồng ý.   Chớp mắt một cái, huynh muội Thư gia đều trở thành hoàng thân quốc thích.   Thư Bình Sơn hai lần được hoàng gia lựa chọn hôn sự—một lần là công chúa, một lần là quận chúa.   Đây chính là số mệnh.   * Điều bất ngờ nhất chính là Thôi Uyển Nhi.  🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^ Thái tử nhớ mãi không quên cảnh nàng bán sen kiếm tiền.   Hồi cung, hắn tấu lên hoàng thượng, nói Thôi Uyển Nhi rất giỏi kiếm tiền, tính toán sổ sách rõ ràng rành mạch, mà huynh muội bọn họ lại giống nhau như đúc, nếu muội muội giỏi như thế, chứng tỏ ca ca cũng không tệ.   Hoàng thượng nghe vậy vui mừng khôn xiết, đang đau đầu không biết nên bổ nhiệm Thôi Diễn vào bộ Hộ hay bộ Lại, nay liền hạ thánh chỉ, phong hắn làm Thượng thư bộ Hộ.   Hoàng thượng còn dặn dò:   "Khanh phải kiếm thật nhiều tiền cho trẫm, đừng để trẫm thất vọng. Nếu nghĩ không ra cách kiếm tiền, cứ đi hỏi muội muội của khanh."  

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nương Nương Nhóm Lửa

Số ký tự: 0