Nương Tử Lưu Manh

SỨ THẦN YẾN QUỐ...

2024-10-23 12:52:31

- Thế tử phi, thế tử bảo nô tỳ chuyển lời người cứ dùng bữa sáng trước, ngài ấy cùng vương gia thượng triều sẽ về trễ

- Ta biết rồi, dọn lên đi, ta đến mời mẫu thân cùng ăn

- Vâng

Nàng căn dặn nô tỳ rồi đến viện của Tiêu Nhu, bà ấy vừa hay đang đợi nàng.

- Tiểu Nghê thỉnh an mẫu thân

- Tiểu Nghê ngồi đi

- Đa tạ mẫu thân

Nghê Thường ngồi xuống ghế, Hoa Thế Lan dẫn theo tỳ nữ bước vào, vừa đến cửa đã vênh váo.

- Tỷ tỷ còn thảnh thơi uống trà sao, e là trong phủ sắp có thêm một cái thiếp thất rồi, à mà quên, người ta là công chúa Yến quốc, làm sao có thể làm thiếp

Hoa Thế Lan một bộ châm chọc, hôm nay là ngày sứ thần Yến quốc đến Đại Sở nghị hoà.

Chiến sự cùng với Man quốc vừa kết thúc, Man quốc thua thảm bại phải cắt đất cho Đại Sở, Yến quốc chỉ là một nước nhỏ đương nhiên sẽ chủ trương cầu hoà.

Nói về Sở vương tuy gần tứ tuần nhưng cũng được xem là mỹ nam, cộng thêm bề ngoài rất trẻ, lại là người nắm trong tay binh quyền, nếu chọn người liên hôn chắc sẽ rơi vào Sở vương phủ bọn họ.

Nhưng nàng thắc mắc, chẳng phải chọn thái tử vẫn là một lựa chọn tốt hay sao, còn có Sở Thương Dạ cũng không tồi mà, tại sao lại chọn Sở vương ?

' Ây xúi quẩy, khi không cầu mong tình địch làm gì nhỉ, nhưng phải tìm cách đá công chúa kia khỏi vương phủ thôi"

Cho dù là chọn ai trong vương phủ đều không được, nhưng chuyện này vẫn chưa có gì chắc chắn, nói về địa vị của Tiêu Nhu chắc chắn là rất vững, Sở vương sẽ không phế bỏ vị trí vương phi này.Còn nói về Sở Thương Dạ, nàng cũng chẳng biết thật sự trọng lượng của mình trong lòng hắn có bao nhiêu.

- Chuyện đó dù gì cũng là quốc gia đại sự, một thiếp thất như ngươi lại bàn luận, không muốn sống nữa sao?

- Ây da, ta chỉ nói sự thật thôi mà, tỷ tỷ đừng giận

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Con mắt nào của ngươi thấy mẫu thân ta giận thế, nhị nương sáng sớm không đến thỉnh an mẫu thân lại muốn gây sự sao?

- Các ngươi lớn lối gì chứ, địa vị sắp không giữ nổi rồi còn muốn lên mặt với taHoa Thế Lan không cho là Sở vương sẽ từ bỏ công chúa Yến quốc mà bảo vệ

Tiêu Nhu, dù sao ông ấy vẫn là mang huyết mạch của hoàng tộc, mà hoàng tộc mấy ai có chân tình thật sự đây!

- Chuyện gì mà ồn ào vậy?

- Phu quân về rồi

Ừm, Tiểu Nghê, nàng cùng mẫu thân đã dùng bữa sáng chưa?

Sở Thương Dạ trên người vẫn mặc triều phục đã bước vào trong điện, chỉ là ngó nghiêng một hồi vẫn chẳng thấy Sở vương đâu.

- Vẫn chưa

-

- Vậy chúng ta đi dùng bữa thôi

- Dạ nhi, phụ vương của con đâu?

- Ông ấy vừa hạ triều đã rẽ sang hướng khác, con cũng không biết ông ấy đi đâu

- Hừ, chắc chắn là đi tìm sứ thần rồi, còn ở đấy cho rằng bản thân rất quan trọng sao

Bà ta như tìm cảm giác tồn tại mà nói xen vào, chỉ là sau đó liền nhận lấy ánh mắt sắc lạnh của hắn, ba người chẳng quản Hoa Thế Lan mà kéo đi dùng bữa.

- Chàng nói xem, chuyện hoà thân này sẽ rơi trên đầu ai đây ?

- Chuyện đó còn chưa chắc chắn, nhưng là sẽ không rơi trên đầu ta đâu, nàng đừng lo

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dùng xong bữa sáng hai người liền đối Tiêu Nhu cáo lui trở về phòng, đối với vị công chúa Yến quốc kia ấn tượng đầu tiên với hắn chính là nam nhân nhu nhược, yếu đuối tay trói gà không chặt, mà nàng ta thích chính là cái đại nam nhân uy phong lẫm liệt đương nhiên là hắn không trở thành điểm chú ý của nàng ta.

Còn về phần thái tử thì hẳn là sẽ chiếm nhiều điểm trong lòng vị công chúa kia hơn.

Nói về phụ vương hắn tuy rằng không có mặt trong đoàn tiếp đón sứ thần nhưng trên triều cũng đã gặp mặt, cũng không có tiếp xúc nhiều, nhưng tương lai không hẳn là không có, mọi chuyện diễn ra vẫn là một biến số chưa nói trước được điều gì.

Bản thân hắn cũng không lo lắng, công chúa kia nhìn so với nàng đấu không lại, đối mẫu thân hắn càng không là đối thủ, đặt biệt là hắn cùng phụ vương sẽ không cho phép nữ nhân khác chen chân vào phá hoại tình cảm của bọn họ.

Dù sao con đường truy thê của hắn vẫn chưa đến hồi kết, nàng còn chưa nói yêu hắn, hắn không thể để người không liên quan làm hỏng đại sự cả đời của hắn đâu!

- Sao chàng nói chắc được, lỡ đâu nàng ta nhìn trúng gương mặt hại nước hại dân này của chàng rồi sao?

- Ây, ta tuy là thế tử nhưng thân thể lại không tốt, mặt dù dung mạo không tồi nhưng cái mà vị công chúa kia cần nhất không phải dung mạo, huống hồ nam nhân dung mạo có thể so với ta cũng không ít

- Chàng nói cũng đúng

- Ngược lại là nàng đấy- Ta thì làm sao?

Hắn bất chợt đề cập đến làm nàng chẳng hiểu chuyện gì, nhìn hắn trên bàn ăn uống hết một chén giấm là nàng nghi rồi!

- Vị thái tử Yến quốc kia có cùng nàng quen biết sao, hắn có đề cập với ta về nàng, còn nói sẽ đến bái phỏng

- Người ta quen? Ta cũng chẳng nhớ nổi mình quen những ai đấy!

- Ta không biết đâu, đào hoa của nàng toàn là người quyền cao chức trọng, xem ra vi phu phải sứt đầu mẻ trán một phen

-

- Đào hoa gì chứ, không chừng là người ta muốn kết giao thôi

- Nàng không hiểu đâu

Hắn không cho là đúng, linh cảm của hắn ít khi nào sai lắm, nhìn ánh mắt người kia là hắn thấy không ổn, phải hảo hảo giấu nương tử nhà hắn đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nương Tử Lưu Manh

Số ký tự: 0