Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Bán Đế Thì Thế...
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Đột phá Tôn cảnh tầng tám, khoảng cách tới Thiên cảnh ngày càng gần.
Chênh lệch giữa Tôn cảnh và Thiên cảnh, chẳng khác gì con lạch trời.
Còn lớn khoảng cách từ Chân cảnh đến Đế Cảnh.
Điểm mấu chốt nhất là, khi đột phá Thiên cảnh, sẽ có thiên địa kiếp hàng lâm.
Chỉ khi nào vượt qua được thiên địa kiếp, mới có thể chân chính đột phá Thiên cảnh, nếu không sẽ vẫn lạc trong thiên địa kiếp, hoặc là trọng thương, căn cơ bị hao tổn, suốt đời sẽ dừng chân tại Tôn cảnh.
Nói chung, lần đầu tiên đột phá Thiên cảnh, nếu không vượt qua nổi thiên địa kiếp, cho dù có may mắn sống được, thì khả năng đột phá Thiên cảnh lần nữa, hầu như là không thể.
Trừ phi gặp được cơ duyên to lớn, sau đó tu luyện đến đỉnh phong, lại tiếp tục vượt qua thiên địa kiếp lần nữa.
Nhưng mà, loại cơ duyên này, lại có xác xuất vô cùng nhỏ.
Sở Huyền cũng không quá lo lắng, lúc hắn đột phá Thiên cảnh, sẽ vượt qua thiên địa kiếp bên trong tiểu viện, cũng sẽ không gây ra động tĩnh quá lớn.
Tất cả đã có hệ thống trợ giúp, không cần quá lo lắng về thiên địa kiếp.
Huống chi, chỉ dùng nội tình vững chắc của hắn, cũng có thể dễ dàng độ được thiên địa kiếp.
Nếu ngay cả hắn cũng không thể vượt qua thiên địa kiếp, thì trên thế gian này sẽ không có cường giả Tôn cảnh nào vượt qua nổi thiên địa kiếp.
Nam Vô Phật Đà đang trong quá trình ngưng luyện Kim Thân, đợi khi nào hắn ngưng luyện Kim Thân hoàn tất, thực lực khôi phục về lúc đỉnh phong, hắn sẽ có cơ hội trùng kích Thần cảnh.
Hắn không còn là Ma tộc, hiện tại đã là một vị Phật Đà.
Con đường phía trước rất bằng phẳng.
Cánh cổng Thần cảnh, đã mở ra trước mắt hắn.
Sở Huyền nhẩm tính, sau khi Nhậm Trường Hà và Phật Đà đột phá Thần cảnh, dưới trướng của mình sẽ có hai vị Thần cảnh.
Hệ thống sẽ ban thưởng rất hậu hĩnh.
Hơn nữa, Sở Huyền cho rằng, chỉ cần mình cố gắng một chút, có lẽ sẽ giúp cho Nhậm Trường Hà cùng Phật Đà, nhanh chóng đột phá đến Thần cảnh.
Vương Lạc đã là Chân cảnh hậu kỳ, đang tại đang tích luỹ nội tình, đánh vững căn cơ.
Cùng chuẩn bị đột phá Đế Cảnh.
Bất quá, nội tình của hắn vẫn còn thiếu rất nhiều, muốn thử đột phá, phải cần thêm một đoạn thời gian khá dài.
Sở Huyền nhìn về phía tổ trạch Sở gia, thực lực của Sở Vân vẫn còn yếu, hiện tại là lúc dồn một ít tài nguyên lên người muội muội này.
Trợ giúp nàng mau chóng nâng cao tu vi.
Để có thực lực tranh một chút cơ duyên Chiến Ma Cổ Địa,.
Có lẽ nên cho nàng tiến vào tiểu thế giới để tu luyện.
Sở Huyền đã quyết định, giúp Sở Vân mau chóng tăng tới Chân cảnh.
Nam Vô Phật Đà vẫn đang ngưng luyện Kim Thân, tiến độ cũng không chậm, khoảng chừng nửa tháng, gần như có thể hoàn thành ngưng luyện.
Di tích cổ Bạch Thắng Sơn đã sắp mở ra.
Sở Huyền lấy ra Khuy Thiên Kính, bắt đầu quan sát tình hình xung quanh Bạch Thắng Sơn.
Hắn có cảm giác rất mới lạ khi thăm dò ti tích cổ này, dường như đang xem một bộ phim vậy.
Ầm ầm!
Không gian chấn động.
Di tích cổ Bạch Thắng Sơn càng ngày càng rõ ràng.
Những người đạt được danh ngạch, trên mặt đều lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn về phía di tích cổ.
Tất cả những người không lấy được danh ngạch, đều bị trục xuất cách xa trăm dặm.
Mấy thế lực lớn, mỗi người đều phái ra cường giả canh giữ lối vào di tích cổ, phòng ngừa có người lẻn vào, hoặc dùng sức xông vào.
Những người không lấy được danh ngạch, đa phần đều là tán tu, hoặc là thế lực nhỏ.
Những võ giả này, hiển nhiên là không có năng lực phản kháng mấy thế thực lớn liên thủ.
Mà cường giả tán tu mạnh nhất, như vị bán Đế kia, đã lấy được danh ngạch, đương nhiên hắn sẽ không ra mặt vì những tán tu còn lại.
Đinh Việt nhìn về phía di tích cổ sắp mở ra.
Trên mặt vẫn giữ thái độ bình tĩnh, tay ôm trường kiếm, tựa hồ không phát hiện ra ác ý từ nhóm người Cửu Kiếm Sơn.
Rầm rầm!
Không gian xung quanh chấn động dữ dội, đột nhiên nứt ra một lỗ hổng, phế tích tông môn Bạch Thắng Sơn, đã trở về từ không gian.
Di tích cổ mở ra!
"Tiến vào! "
Lão giả Cửu Kiếm Sơn dẫn theo Ứng Kiếm Không, cùng với mấy vị cường giả khác, lao về phía cổng vào di tích cổ.
Liễu Bình Phong cũng dẫn theo đội ngũ Đế Quốc Đại Càn tiến vào.
Thiên Đỉnh Sơn, Tà Vương Đình, Tần quốc......
Tất cả cường giả đều xông tới cổng vào.
Hàn Ánh Mộng dáng người thướt tha, theo sau mỹ phụ Phiêu Hoa Các, cũng bắt đầu tiến vào.
Một nhóm người Phiêu Hoa Các di chuyển, nhất thời khiến cho một mảnh hư không rơi xuống vô số cánh hoa, khiến cho đoàn người này rất nổi bật, giống như Tiên Tử trong tranh.
Hàn Ánh Mộng nhìn thấy Đinh Việt vẫn không chuyển động, ma xui quỷ khiến lại truyền âm cho hắn: "Cẩn thận một chút, người Cửu Kiếm Sơn cùng Đế Quốc Đại Càn muốn giết ngươi. "
Sau khi truyền âm xong, nàng liền hối hận.
Tại sao phải nhắc nhở tên hỗn đản này?
Nếu không phải vì hắn, mình cũng không bị mất mặt nhiều lần như vậy.
Đinh Việt hơi bất ngờ, liếc nhìn Hàn Ánh Mộng, nữ nhân này muốn gì?
Có ý tốt nhắc nhở?
Hay là muốn dùng những lời này, để giành được thiện cảm từ mình, sau đó tiếp cận mình?
Nằm mơ đi!
Đừng hòng nhiễu loạn đạo tâm của ta!
Đợi người Phiêu Hoa Các tiến vào hết, thân hình Đinh Việt khẽ động, lướt tới lối vào di tích cổ
Vây giết mình sao?
Bán Đế thì thế nào?
Đột phá Tôn cảnh tầng tám, khoảng cách tới Thiên cảnh ngày càng gần.
Chênh lệch giữa Tôn cảnh và Thiên cảnh, chẳng khác gì con lạch trời.
Còn lớn khoảng cách từ Chân cảnh đến Đế Cảnh.
Điểm mấu chốt nhất là, khi đột phá Thiên cảnh, sẽ có thiên địa kiếp hàng lâm.
Chỉ khi nào vượt qua được thiên địa kiếp, mới có thể chân chính đột phá Thiên cảnh, nếu không sẽ vẫn lạc trong thiên địa kiếp, hoặc là trọng thương, căn cơ bị hao tổn, suốt đời sẽ dừng chân tại Tôn cảnh.
Nói chung, lần đầu tiên đột phá Thiên cảnh, nếu không vượt qua nổi thiên địa kiếp, cho dù có may mắn sống được, thì khả năng đột phá Thiên cảnh lần nữa, hầu như là không thể.
Trừ phi gặp được cơ duyên to lớn, sau đó tu luyện đến đỉnh phong, lại tiếp tục vượt qua thiên địa kiếp lần nữa.
Nhưng mà, loại cơ duyên này, lại có xác xuất vô cùng nhỏ.
Sở Huyền cũng không quá lo lắng, lúc hắn đột phá Thiên cảnh, sẽ vượt qua thiên địa kiếp bên trong tiểu viện, cũng sẽ không gây ra động tĩnh quá lớn.
Tất cả đã có hệ thống trợ giúp, không cần quá lo lắng về thiên địa kiếp.
Huống chi, chỉ dùng nội tình vững chắc của hắn, cũng có thể dễ dàng độ được thiên địa kiếp.
Nếu ngay cả hắn cũng không thể vượt qua thiên địa kiếp, thì trên thế gian này sẽ không có cường giả Tôn cảnh nào vượt qua nổi thiên địa kiếp.
Nam Vô Phật Đà đang trong quá trình ngưng luyện Kim Thân, đợi khi nào hắn ngưng luyện Kim Thân hoàn tất, thực lực khôi phục về lúc đỉnh phong, hắn sẽ có cơ hội trùng kích Thần cảnh.
Hắn không còn là Ma tộc, hiện tại đã là một vị Phật Đà.
Con đường phía trước rất bằng phẳng.
Cánh cổng Thần cảnh, đã mở ra trước mắt hắn.
Sở Huyền nhẩm tính, sau khi Nhậm Trường Hà và Phật Đà đột phá Thần cảnh, dưới trướng của mình sẽ có hai vị Thần cảnh.
Hệ thống sẽ ban thưởng rất hậu hĩnh.
Hơn nữa, Sở Huyền cho rằng, chỉ cần mình cố gắng một chút, có lẽ sẽ giúp cho Nhậm Trường Hà cùng Phật Đà, nhanh chóng đột phá đến Thần cảnh.
Vương Lạc đã là Chân cảnh hậu kỳ, đang tại đang tích luỹ nội tình, đánh vững căn cơ.
Cùng chuẩn bị đột phá Đế Cảnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bất quá, nội tình của hắn vẫn còn thiếu rất nhiều, muốn thử đột phá, phải cần thêm một đoạn thời gian khá dài.
Sở Huyền nhìn về phía tổ trạch Sở gia, thực lực của Sở Vân vẫn còn yếu, hiện tại là lúc dồn một ít tài nguyên lên người muội muội này.
Trợ giúp nàng mau chóng nâng cao tu vi.
Để có thực lực tranh một chút cơ duyên Chiến Ma Cổ Địa,.
Có lẽ nên cho nàng tiến vào tiểu thế giới để tu luyện.
Sở Huyền đã quyết định, giúp Sở Vân mau chóng tăng tới Chân cảnh.
Nam Vô Phật Đà vẫn đang ngưng luyện Kim Thân, tiến độ cũng không chậm, khoảng chừng nửa tháng, gần như có thể hoàn thành ngưng luyện.
Di tích cổ Bạch Thắng Sơn đã sắp mở ra.
Sở Huyền lấy ra Khuy Thiên Kính, bắt đầu quan sát tình hình xung quanh Bạch Thắng Sơn.
Hắn có cảm giác rất mới lạ khi thăm dò ti tích cổ này, dường như đang xem một bộ phim vậy.
Ầm ầm!
Không gian chấn động.
Di tích cổ Bạch Thắng Sơn càng ngày càng rõ ràng.
Những người đạt được danh ngạch, trên mặt đều lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn về phía di tích cổ.
Tất cả những người không lấy được danh ngạch, đều bị trục xuất cách xa trăm dặm.
Mấy thế lực lớn, mỗi người đều phái ra cường giả canh giữ lối vào di tích cổ, phòng ngừa có người lẻn vào, hoặc dùng sức xông vào.
Những người không lấy được danh ngạch, đa phần đều là tán tu, hoặc là thế lực nhỏ.
Những võ giả này, hiển nhiên là không có năng lực phản kháng mấy thế thực lớn liên thủ.
Mà cường giả tán tu mạnh nhất, như vị bán Đế kia, đã lấy được danh ngạch, đương nhiên hắn sẽ không ra mặt vì những tán tu còn lại.
Đinh Việt nhìn về phía di tích cổ sắp mở ra.
Trên mặt vẫn giữ thái độ bình tĩnh, tay ôm trường kiếm, tựa hồ không phát hiện ra ác ý từ nhóm người Cửu Kiếm Sơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rầm rầm!
Không gian xung quanh chấn động dữ dội, đột nhiên nứt ra một lỗ hổng, phế tích tông môn Bạch Thắng Sơn, đã trở về từ không gian.
Di tích cổ mở ra!
"Tiến vào! "
Lão giả Cửu Kiếm Sơn dẫn theo Ứng Kiếm Không, cùng với mấy vị cường giả khác, lao về phía cổng vào di tích cổ.
Liễu Bình Phong cũng dẫn theo đội ngũ Đế Quốc Đại Càn tiến vào.
Thiên Đỉnh Sơn, Tà Vương Đình, Tần quốc......
Tất cả cường giả đều xông tới cổng vào.
Hàn Ánh Mộng dáng người thướt tha, theo sau mỹ phụ Phiêu Hoa Các, cũng bắt đầu tiến vào.
Một nhóm người Phiêu Hoa Các di chuyển, nhất thời khiến cho một mảnh hư không rơi xuống vô số cánh hoa, khiến cho đoàn người này rất nổi bật, giống như Tiên Tử trong tranh.
Hàn Ánh Mộng nhìn thấy Đinh Việt vẫn không chuyển động, ma xui quỷ khiến lại truyền âm cho hắn: "Cẩn thận một chút, người Cửu Kiếm Sơn cùng Đế Quốc Đại Càn muốn giết ngươi. "
Sau khi truyền âm xong, nàng liền hối hận.
Tại sao phải nhắc nhở tên hỗn đản này?
Nếu không phải vì hắn, mình cũng không bị mất mặt nhiều lần như vậy.
Đinh Việt hơi bất ngờ, liếc nhìn Hàn Ánh Mộng, nữ nhân này muốn gì?
Có ý tốt nhắc nhở?
Hay là muốn dùng những lời này, để giành được thiện cảm từ mình, sau đó tiếp cận mình?
Nằm mơ đi!
Đừng hòng nhiễu loạn đạo tâm của ta!
Đợi người Phiêu Hoa Các tiến vào hết, thân hình Đinh Việt khẽ động, lướt tới lối vào di tích cổ
Vây giết mình sao?
Bán Đế thì thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro