Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Ban Thưởng Thần...
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Binh khí có thể cất vào đan điền uẫn dưỡng, tuyệt không phải đế binh bình thường, lại có thể dựa vào uẫn dưỡng mà liên tục tăng cường uy lực.
Sư tôn quá giàu rồi !
Giờ khắc này, Đinh Việt cảm động đến rơi nước mắt!
Vừa bái sư, sư tôn liền tặng cho mình bảo vật trân quý như thế, ân trọng như núi, chả khác gì ân tái tạo!
Hắn vừa đưa tay chạm đến thân kiếm, đang định cất vào đan điền uẫn dưỡng.
Ông!
Bảo kiếm rung lên, tựa hồ truyền tới tâm tình vui sướng.
Quả nhiên, kiếm này có linh tính!
Trên mặt Tô Tiên Nhi lộ vẻ hâm mộ cùng đau xót !
Nàng làm thị nữ trong thời gian dài như vậy, cần cù chăm chỉ, làm các loại công việc bẩn thỉu cực nhọc, khiến cho Sở Huyền thoả mãn.
Đến nay, còn chưa được tặng bất cứ món bảo vật nào.
Mà Đinh Việt vừa mới bái sư không bao lâu, liền được tặng một thanh thần kiếm!
Đinh Việt không biết hàng, thế nhưng Tô Tiên Nhi lại biết rõ.
Dù sao thì nàng cũng xuất thân từ đại gia tộc Trung Châu, thấy qua không ít đế binh, cho dù là thiên binh, cũng đã thấy qua.
Nhưng mà thanh kiếm này, bất luận là pháp tắc, vận vị, đều vượt xa so với Thiên binh.
Chắc chắn đến chín phần là Thần binh.
"Đây là bảo kiếm có cấp bậc thần binh, bây giờ ngươi còn chưa thể sử dụng. "
Tô Tiên Nhi bèn nhắc nhở một câu.
Đinh Việt khiếp sợ không thôi, lại là thần binh?
Đây chính là tồn tại chỉ có trong truyền thuyết !
Ừng ực!
Đinh Việt sắp chảy nước mắt, lao ra không gian Càn Khôn, quỳ gối xuống trước mặt Sở Huyền.
"Đại ân đại đức của Sư tôn, đệ tử suốt đời không quên! "
"Được rồi, gia hoả này, không nên làm lố quá. "
Sở Huyền phất tay nói.
Một kiện thần binh mà thôi, ta cũng không coi ra gì.
Tô Tiên Nhi đau xót đứng ở một bên, ủy khuất liếc nhìn Sở Huyền.
"Tiên sinh! "
"Được rồi, được rồi, hôm nay ta cao hứng, lại tặng cho ngươi một kiện thần binh. "
Sở Huyền phất tay, ném một trường tiên(roi dài) màu trắng tới trước mặt Tô Tiên Nhi.
Trường tiên này một màu tuyết trắng, pháp tắc lượn quanh, có thể cảm giác được lờ mờ, ẩn chứa lực lượng băng hàn.
Tô Tiên Nhi đại hỉ, cầm trường tiên ở trong tay, thích vô cùng.
Trường tiên này, vừa vặn thích hợp với công pháp mà nàng đang tu luyện.
"Tạ ơn tiên sinh. "
Nàng vui vẻ cầm lấy trường tiên, quay trở về không gian càn khôn tu luyện.
Thần binh...!
Cho dù là bảo vật trấn tộc của Tô gia, cũng không có đẳng cấp này.
Tuy là hiện tại nàng không dùng được, nhưng chỉ cần đến Đế Cảnh, đã có thể phát huy ra một hai phần uy lực rồi.
Đợi đến lúc thực lực mạnh lên, quay về Trung Châu báo thù, lại để cho đám người mắt chó ở Tô gia, hâm mộ đố kỵ đến chết!
"Nhanh củng cố cảnh giới, vi sư sẽ truyền cho ngươi vô thượng kiếm đạo! "
Sở Huyền phất tay, để cho Đinh Việt quay về không gian Càn Khôn, tiếp tục củng cố tu vi.
Hắn từ Huyền cảnh tầng một, trực tiếp đột phá đã đến Linh cảnh tầng một, cảnh giới tăng lên quá nhanh.
Cần một thời gian nhất định để củng cố tu vi.
Không phải ai cũng như Sở Huyền, vừa đột phá thì tu vi đã vững chắc.
Sở Huyền nằm ở trên ghế, híp mắt, tiếp tục cảm ngộ đại đạo.
Hắn tính toán thời gian, khoảng cách kỳ hạn ba năm, chỉ còn lại mười ngày.
Hiện tại đã đột phá đến Tôn cảnh tầng một, cũng nên khống chế toàn bộ Hắc Nguyệt Lâu Nam Châu.
Người phụ trách chính thức Hắc Nguyệt Lâu ở Nam Châu, chính là vị lâu chủ nhất tinh thần bí kia.
Căn cứ theo tình báo của Hắc Nguyệt Lâu, vị lâu chủ nhất tinh kia, cũng là người mạnh nhất của Hắc Nguyệt Lâu tại Nam Châu.
Người mạnh nhất bộ phận bảo hộ Hắc Nguyệt Lâu, là ba vị bán Đế, chỉ cần pháp tắc thiên địa Nam Châu được hoàn thiện, là có thể bước vào Đế Cảnh.
Hiện tại, tất cả đều bị Sở Huyền khống chế.
Vị lâu chủ nhất tinh kia, đã xác nhận là một vị cường giả Đế Cảnh.
Là người mạnh nhất Nam Châu, trừ Sở Huyền ra.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tà Vương Đình không dám thò tay vào Hắc Nguyệt Lâu.
Chính là bởi vì có một vị cường giả Đế Cảnh âm thầm bảo hộ Hắc Nguyệt Lâu,.
Tựa hồ bán Đế chỉ chênh lệch một bước nhỏ, là có thể đột phá Đế Cảnh, nhưng so sánh cùng Đế Cảnh chính thức, thì mức độ chênh lệch vẫn rất lớn.
Cho dù có thể thi triển ra ngụy vực, đối mặt cường giả Đế Cảnh, cũng không hề có lực lượng chống cự.
Sở Huyền đã đột phá đến Tôn cảnh, chỉ dựa vào một sợi lực lượng, đã có thể dễ dàng trấn áp Đế Cảnh.
Vị lâu chủ nhất tinh kia, bất quá chỉ là Đế Cảnh tầng một mà thôi, dù cho hắn có mang bí bảo Hắc Nguyệt Lâu, cũng không thể làm nên cơm cháo gì.
Sở Huyền gọi Tô Tiên Nhi tới đây, bảo nàng truyền tin cho Bảo Hồng Diễm, nghĩ biện pháp liên lạc vị lâu chủ nhất tinh kia.
Chỉ cần có thể nhìn thấy đối phương, là có thể trấn áp, cưỡng chế gieo xuống Chủng Hồn Ấn.
Một ngày sau, Bảo Hồng Diễm đã đến.
Vị lâu chủ nhất tinh kia không dám gặp người, dù cho nàng có là lâu chủ kim bài đi nữa, trừ phi có chuyện hệ trọng, hoặc sự tình lâu chủ kim bài không thể giải quyết, thì hắn mới hiện thân.
Cho nên, Bảo Hồng Diễm cũng không có biện pháp trực tiếp gặp đối phương.
Sở Huyền đưa tay gõ bàn, phất tay ném ra một viên đan dược cho Bảo Hồng Diễm.
"Viên thuốc này, có tác dụng rất lớn đối với Đế Cảnh, tin tưởng hắn sẽ chịu gặp ngươi. "
Binh khí có thể cất vào đan điền uẫn dưỡng, tuyệt không phải đế binh bình thường, lại có thể dựa vào uẫn dưỡng mà liên tục tăng cường uy lực.
Sư tôn quá giàu rồi !
Giờ khắc này, Đinh Việt cảm động đến rơi nước mắt!
Vừa bái sư, sư tôn liền tặng cho mình bảo vật trân quý như thế, ân trọng như núi, chả khác gì ân tái tạo!
Hắn vừa đưa tay chạm đến thân kiếm, đang định cất vào đan điền uẫn dưỡng.
Ông!
Bảo kiếm rung lên, tựa hồ truyền tới tâm tình vui sướng.
Quả nhiên, kiếm này có linh tính!
Trên mặt Tô Tiên Nhi lộ vẻ hâm mộ cùng đau xót !
Nàng làm thị nữ trong thời gian dài như vậy, cần cù chăm chỉ, làm các loại công việc bẩn thỉu cực nhọc, khiến cho Sở Huyền thoả mãn.
Đến nay, còn chưa được tặng bất cứ món bảo vật nào.
Mà Đinh Việt vừa mới bái sư không bao lâu, liền được tặng một thanh thần kiếm!
Đinh Việt không biết hàng, thế nhưng Tô Tiên Nhi lại biết rõ.
Dù sao thì nàng cũng xuất thân từ đại gia tộc Trung Châu, thấy qua không ít đế binh, cho dù là thiên binh, cũng đã thấy qua.
Nhưng mà thanh kiếm này, bất luận là pháp tắc, vận vị, đều vượt xa so với Thiên binh.
Chắc chắn đến chín phần là Thần binh.
"Đây là bảo kiếm có cấp bậc thần binh, bây giờ ngươi còn chưa thể sử dụng. "
Tô Tiên Nhi bèn nhắc nhở một câu.
Đinh Việt khiếp sợ không thôi, lại là thần binh?
Đây chính là tồn tại chỉ có trong truyền thuyết !
Ừng ực!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Việt sắp chảy nước mắt, lao ra không gian Càn Khôn, quỳ gối xuống trước mặt Sở Huyền.
"Đại ân đại đức của Sư tôn, đệ tử suốt đời không quên! "
"Được rồi, gia hoả này, không nên làm lố quá. "
Sở Huyền phất tay nói.
Một kiện thần binh mà thôi, ta cũng không coi ra gì.
Tô Tiên Nhi đau xót đứng ở một bên, ủy khuất liếc nhìn Sở Huyền.
"Tiên sinh! "
"Được rồi, được rồi, hôm nay ta cao hứng, lại tặng cho ngươi một kiện thần binh. "
Sở Huyền phất tay, ném một trường tiên(roi dài) màu trắng tới trước mặt Tô Tiên Nhi.
Trường tiên này một màu tuyết trắng, pháp tắc lượn quanh, có thể cảm giác được lờ mờ, ẩn chứa lực lượng băng hàn.
Tô Tiên Nhi đại hỉ, cầm trường tiên ở trong tay, thích vô cùng.
Trường tiên này, vừa vặn thích hợp với công pháp mà nàng đang tu luyện.
"Tạ ơn tiên sinh. "
Nàng vui vẻ cầm lấy trường tiên, quay trở về không gian càn khôn tu luyện.
Thần binh...!
Cho dù là bảo vật trấn tộc của Tô gia, cũng không có đẳng cấp này.
Tuy là hiện tại nàng không dùng được, nhưng chỉ cần đến Đế Cảnh, đã có thể phát huy ra một hai phần uy lực rồi.
Đợi đến lúc thực lực mạnh lên, quay về Trung Châu báo thù, lại để cho đám người mắt chó ở Tô gia, hâm mộ đố kỵ đến chết!
"Nhanh củng cố cảnh giới, vi sư sẽ truyền cho ngươi vô thượng kiếm đạo! "
Sở Huyền phất tay, để cho Đinh Việt quay về không gian Càn Khôn, tiếp tục củng cố tu vi.
Hắn từ Huyền cảnh tầng một, trực tiếp đột phá đã đến Linh cảnh tầng một, cảnh giới tăng lên quá nhanh.
Cần một thời gian nhất định để củng cố tu vi.
Không phải ai cũng như Sở Huyền, vừa đột phá thì tu vi đã vững chắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Huyền nằm ở trên ghế, híp mắt, tiếp tục cảm ngộ đại đạo.
Hắn tính toán thời gian, khoảng cách kỳ hạn ba năm, chỉ còn lại mười ngày.
Hiện tại đã đột phá đến Tôn cảnh tầng một, cũng nên khống chế toàn bộ Hắc Nguyệt Lâu Nam Châu.
Người phụ trách chính thức Hắc Nguyệt Lâu ở Nam Châu, chính là vị lâu chủ nhất tinh thần bí kia.
Căn cứ theo tình báo của Hắc Nguyệt Lâu, vị lâu chủ nhất tinh kia, cũng là người mạnh nhất của Hắc Nguyệt Lâu tại Nam Châu.
Người mạnh nhất bộ phận bảo hộ Hắc Nguyệt Lâu, là ba vị bán Đế, chỉ cần pháp tắc thiên địa Nam Châu được hoàn thiện, là có thể bước vào Đế Cảnh.
Hiện tại, tất cả đều bị Sở Huyền khống chế.
Vị lâu chủ nhất tinh kia, đã xác nhận là một vị cường giả Đế Cảnh.
Là người mạnh nhất Nam Châu, trừ Sở Huyền ra.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tà Vương Đình không dám thò tay vào Hắc Nguyệt Lâu.
Chính là bởi vì có một vị cường giả Đế Cảnh âm thầm bảo hộ Hắc Nguyệt Lâu,.
Tựa hồ bán Đế chỉ chênh lệch một bước nhỏ, là có thể đột phá Đế Cảnh, nhưng so sánh cùng Đế Cảnh chính thức, thì mức độ chênh lệch vẫn rất lớn.
Cho dù có thể thi triển ra ngụy vực, đối mặt cường giả Đế Cảnh, cũng không hề có lực lượng chống cự.
Sở Huyền đã đột phá đến Tôn cảnh, chỉ dựa vào một sợi lực lượng, đã có thể dễ dàng trấn áp Đế Cảnh.
Vị lâu chủ nhất tinh kia, bất quá chỉ là Đế Cảnh tầng một mà thôi, dù cho hắn có mang bí bảo Hắc Nguyệt Lâu, cũng không thể làm nên cơm cháo gì.
Sở Huyền gọi Tô Tiên Nhi tới đây, bảo nàng truyền tin cho Bảo Hồng Diễm, nghĩ biện pháp liên lạc vị lâu chủ nhất tinh kia.
Chỉ cần có thể nhìn thấy đối phương, là có thể trấn áp, cưỡng chế gieo xuống Chủng Hồn Ấn.
Một ngày sau, Bảo Hồng Diễm đã đến.
Vị lâu chủ nhất tinh kia không dám gặp người, dù cho nàng có là lâu chủ kim bài đi nữa, trừ phi có chuyện hệ trọng, hoặc sự tình lâu chủ kim bài không thể giải quyết, thì hắn mới hiện thân.
Cho nên, Bảo Hồng Diễm cũng không có biện pháp trực tiếp gặp đối phương.
Sở Huyền đưa tay gõ bàn, phất tay ném ra một viên đan dược cho Bảo Hồng Diễm.
"Viên thuốc này, có tác dụng rất lớn đối với Đế Cảnh, tin tưởng hắn sẽ chịu gặp ngươi. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro