Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Lạc Doanh !
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Trên tay Tần Doanh cầm lấy đại kích, ánh mắt tràn đầy bi thương.
Cầm lấy bình sứ mà Chúc Nguyệt Bạch đưa tới, Tần Doanh lẩm bẩm: "Vẫn còn thiếu một bộ công pháp luyện thể cường đại. "
Nhớ năm đó, Đế Tôn Đại Tần nổi danh là một gã thể thu bá đạo, bách chiến bách thắng, dẫn theo một đám huynh đệ thống nhất Nam Châu.
Hiện tại thì sao?
Thân thể lại biến thành nữ nhân, bộ túi da yếu đuối này, khiến cho những công pháp, vũ kỹ năm đó đều trở nên vô dụng, không thể thi triển ra được.
Tuy là Nhân Vương Lạc gia rất cường đại, cũng không thiếu công pháp cường đại.
Thân xác ở kiếp này, cũng có thiên phú rất bá đạo.
Nhưng mà, lại là loại thiên phú mà hắn không am hiểu, hắn vẫn thích công pháp, chiến kỹ thuộc loại luyện thể ở kiếp trước, cuồng bá vô song.
Mà để tu luyện những công pháp này, cần thể chất cường hãn.
Mà thân thể hiện tại của hắn, tuy là không yếu, dù sao cũng có huyết mạch Nhân Vương, chẳng qua không thể nào so sánh với thể chất Bá Thể của hắn ở kiếp trước.
Về thiên phú đặc thù, càng không thích hợp tu luyện chiến kỹ bá khí vô song này.
Nói chung cũng là do cơ thể nữ nhân.
Tần Doanh thở dài một tiếng, hiện tại chỉ có thể dựa vào bảo vật Liệt Diêm tương này, từng bước rèn luyện nhục thể.
Thể chất không đáp ứng đủ, không thể nào phát huy trọn vẹn uy lực chiến kỹ.
Cũng may, thiên phú của hắn ở kiếp này không tệ, có thể tu luyện tuyệt học của Lạc gia, bù đắp lại chỗ thiếu hụt.
Sở Huyền nhìn biểu cảm của Tần Doanh, biết hắn đã khôi phục lại trí nhớ kiếp trước.
Liệt Viêm tương, là một loại thiên tài địa bảo nóng bỏng có lực phá hoại rất mạnh, bình thường dùng để rèn luyện nhục thân.
Có lẽ Tần Doanh chán ghét thân thể nữ nhân này quá yếu, cho nên muốn dựa vào Luyện Thể, đề thăng cường độ nhục thân.
Tất nhiên là kiếp trước của hắn có nhục thân cường hãn vô song.
Nhìn thấy hắn cầm đại kích, liền đoán được một hai.
Sở Huyền hơi do dự, có nên hiện thân lừa gạt đối phương hay không ?
Thậm chí, thu làm đệ tử?
Bất quá vừa nghĩ tới, Tần Doanh mang thân xác là tuyệt đại giai nhân, nhưng mà ý thức thần hồn của hắn lại là nam nhân, hắn cảm thấy có chút quái dị.
Cảm giác có chút là lạ.
Một lúc sau, Tần Doanh thở dài một hơi, xoay người nhảy xuống vách núi, trở về Lạc gia.
Lạc gia có uy danh hiển hách tại Đông Vực, chính là gia tộc đệ nhất Đông Vực.
Qua nhiều thế hệ đã xuất hiện rất nhiều vị thiên kiêu, mà thế hệ này, người mạnh nhất chính là Lạc Doanh (Tần Doanh), tuổi còn trẻ, đã có tu vi Đế Cảnh tầng ba.
Hơn nữa có chiến lực rất mạnh, sử dụng một thanh đại kích, quét sạch võ giả cùng cấp.
Chỉ là tính cách quá băng lãnh.
Suốt ngày chỉ bày ra một bộ mặt lãnh đạm, khó có thể nghe nàng nói chuyện, rất chán ghét những người theo đuổi nàng.
Được mọi người tôn sùng là mỹ nhân băng sơn Lạc Doanh!
Từng có một vị thiên kiêu của đại gia tộc, điên cuồng theo đuổi nàng, bỏ ra rất nhiều tài lực, mời một vị tiền bối đức cao vọng trọng, đi tới Lạc gia cầu thân.
Kết quả, Lạc Doanh xách theo đại kích, truy sát vị thiên kiêu kia một ngày một đêm, suýt nữa đánh chết người ta.
Từ đó về sau, cũng không có người dám tới cầu thân.
Dù sao thì cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.
Tộc địa của Lạc gia, có diện tích rất lớn, có vô số đại điện cổ xưa trải dài, hơn nữa còn được bố trí rất nhiều trận pháp, canh phòng rất nghiêm mật, cho dù một con muỗi cũng khó lọt vào.
Thủ vệ gác cổng đều là võ giả Chân cảnh.
Xung quanh còn có cường giả Đế Cảnh âm thầm tọa trấn.
Không hổ danh là Nhân Vương thế gia có truyền thừa từ xa xưa.
Sở Huyền cảm thán không thôi, Nhân Vương thế gia..., tổ tiên từng là người dẫn đầu nhân tộc quật khởi, thống nhất cả một vực.
Hoặc là lúc nhân tộc gặp nguy hiểm, đứng ra ngăn cơn sóng dữ, dẫn dắt nhân tộc quật khởi, trục xuất dị tộc.
Chỉ có cường giả có công lao to lớn, mới có thể được gọi là Nhân Vương, được vạn người kính trọng.
Mỗi một vị Nhân Vương, tất nhiên đều là cường giả tuyệt thế.
Nếu không, làm sao dẫn dắt Nhân tộc quật khởi, xoay chuyển tình thế ?
Trên đường Tần Doanh trở lại Lạc gia, những hộ vệ, nô bộc nhìn thấy đều nhao nhao hành lễ.
"Bái kiến Tam tiểu thư! "
Ở kiếp này, hắn xếp thứ ba.
Trên đường trở về, Tần Doanh đều nghiêm mặt, không nói một lời, mỗi lần nghe thấy ba chữ "Tam tiểu thư", đều không nhịn được mà xiết chặt tay!
Một đường đi tới tổ trạch Lạc gia.
Sau đó trở về tiểu viện của mình.
Hắn ở trong Lạc gia, cũng được xem là một người quái gở.
Trước đó, tính cảnh của hắn rất bình thường, chỉ là sau khi khôi phục trí nhớ kiếp trước, mới trở thành quái gở.
Bởi vì hắn không thể nào tiếp nhận được chuyện này.
Tần Doanh rất nghi ngờ, chuyện hắn biến thành nữ có liên quan tới Nhân Vương Đạo Binh.
Đạo Binh này, chính là vật còn sót lại của Nhân Vương Lạc gia, lại nói tiếp, kiếp trước của hắn có liên quan tới Nhân Vương Lạc gia, xem như là có chút nguồn gốc.
Nếu không, cũng sẽ không lấy được Nhân Vương Đạo Binh.
Đạo Binh này là một vòng tay, chính là một món trang sức của nữ nhân.
Chỉ sợ là Nhân Vương, trao tặng cho một nữ nhân nào đó.
Hắn vừa trở lại tiểu viện, đã có một vị phu nhân xinh đẹp đi vào, trên mặt còn lộ ra vẻ yêu thương.
Trên tay Tần Doanh cầm lấy đại kích, ánh mắt tràn đầy bi thương.
Cầm lấy bình sứ mà Chúc Nguyệt Bạch đưa tới, Tần Doanh lẩm bẩm: "Vẫn còn thiếu một bộ công pháp luyện thể cường đại. "
Nhớ năm đó, Đế Tôn Đại Tần nổi danh là một gã thể thu bá đạo, bách chiến bách thắng, dẫn theo một đám huynh đệ thống nhất Nam Châu.
Hiện tại thì sao?
Thân thể lại biến thành nữ nhân, bộ túi da yếu đuối này, khiến cho những công pháp, vũ kỹ năm đó đều trở nên vô dụng, không thể thi triển ra được.
Tuy là Nhân Vương Lạc gia rất cường đại, cũng không thiếu công pháp cường đại.
Thân xác ở kiếp này, cũng có thiên phú rất bá đạo.
Nhưng mà, lại là loại thiên phú mà hắn không am hiểu, hắn vẫn thích công pháp, chiến kỹ thuộc loại luyện thể ở kiếp trước, cuồng bá vô song.
Mà để tu luyện những công pháp này, cần thể chất cường hãn.
Mà thân thể hiện tại của hắn, tuy là không yếu, dù sao cũng có huyết mạch Nhân Vương, chẳng qua không thể nào so sánh với thể chất Bá Thể của hắn ở kiếp trước.
Về thiên phú đặc thù, càng không thích hợp tu luyện chiến kỹ bá khí vô song này.
Nói chung cũng là do cơ thể nữ nhân.
Tần Doanh thở dài một tiếng, hiện tại chỉ có thể dựa vào bảo vật Liệt Diêm tương này, từng bước rèn luyện nhục thể.
Thể chất không đáp ứng đủ, không thể nào phát huy trọn vẹn uy lực chiến kỹ.
Cũng may, thiên phú của hắn ở kiếp này không tệ, có thể tu luyện tuyệt học của Lạc gia, bù đắp lại chỗ thiếu hụt.
Sở Huyền nhìn biểu cảm của Tần Doanh, biết hắn đã khôi phục lại trí nhớ kiếp trước.
Liệt Viêm tương, là một loại thiên tài địa bảo nóng bỏng có lực phá hoại rất mạnh, bình thường dùng để rèn luyện nhục thân.
Có lẽ Tần Doanh chán ghét thân thể nữ nhân này quá yếu, cho nên muốn dựa vào Luyện Thể, đề thăng cường độ nhục thân.
Tất nhiên là kiếp trước của hắn có nhục thân cường hãn vô song.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy hắn cầm đại kích, liền đoán được một hai.
Sở Huyền hơi do dự, có nên hiện thân lừa gạt đối phương hay không ?
Thậm chí, thu làm đệ tử?
Bất quá vừa nghĩ tới, Tần Doanh mang thân xác là tuyệt đại giai nhân, nhưng mà ý thức thần hồn của hắn lại là nam nhân, hắn cảm thấy có chút quái dị.
Cảm giác có chút là lạ.
Một lúc sau, Tần Doanh thở dài một hơi, xoay người nhảy xuống vách núi, trở về Lạc gia.
Lạc gia có uy danh hiển hách tại Đông Vực, chính là gia tộc đệ nhất Đông Vực.
Qua nhiều thế hệ đã xuất hiện rất nhiều vị thiên kiêu, mà thế hệ này, người mạnh nhất chính là Lạc Doanh (Tần Doanh), tuổi còn trẻ, đã có tu vi Đế Cảnh tầng ba.
Hơn nữa có chiến lực rất mạnh, sử dụng một thanh đại kích, quét sạch võ giả cùng cấp.
Chỉ là tính cách quá băng lãnh.
Suốt ngày chỉ bày ra một bộ mặt lãnh đạm, khó có thể nghe nàng nói chuyện, rất chán ghét những người theo đuổi nàng.
Được mọi người tôn sùng là mỹ nhân băng sơn Lạc Doanh!
Từng có một vị thiên kiêu của đại gia tộc, điên cuồng theo đuổi nàng, bỏ ra rất nhiều tài lực, mời một vị tiền bối đức cao vọng trọng, đi tới Lạc gia cầu thân.
Kết quả, Lạc Doanh xách theo đại kích, truy sát vị thiên kiêu kia một ngày một đêm, suýt nữa đánh chết người ta.
Từ đó về sau, cũng không có người dám tới cầu thân.
Dù sao thì cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.
Tộc địa của Lạc gia, có diện tích rất lớn, có vô số đại điện cổ xưa trải dài, hơn nữa còn được bố trí rất nhiều trận pháp, canh phòng rất nghiêm mật, cho dù một con muỗi cũng khó lọt vào.
Thủ vệ gác cổng đều là võ giả Chân cảnh.
Xung quanh còn có cường giả Đế Cảnh âm thầm tọa trấn.
Không hổ danh là Nhân Vương thế gia có truyền thừa từ xa xưa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Huyền cảm thán không thôi, Nhân Vương thế gia..., tổ tiên từng là người dẫn đầu nhân tộc quật khởi, thống nhất cả một vực.
Hoặc là lúc nhân tộc gặp nguy hiểm, đứng ra ngăn cơn sóng dữ, dẫn dắt nhân tộc quật khởi, trục xuất dị tộc.
Chỉ có cường giả có công lao to lớn, mới có thể được gọi là Nhân Vương, được vạn người kính trọng.
Mỗi một vị Nhân Vương, tất nhiên đều là cường giả tuyệt thế.
Nếu không, làm sao dẫn dắt Nhân tộc quật khởi, xoay chuyển tình thế ?
Trên đường Tần Doanh trở lại Lạc gia, những hộ vệ, nô bộc nhìn thấy đều nhao nhao hành lễ.
"Bái kiến Tam tiểu thư! "
Ở kiếp này, hắn xếp thứ ba.
Trên đường trở về, Tần Doanh đều nghiêm mặt, không nói một lời, mỗi lần nghe thấy ba chữ "Tam tiểu thư", đều không nhịn được mà xiết chặt tay!
Một đường đi tới tổ trạch Lạc gia.
Sau đó trở về tiểu viện của mình.
Hắn ở trong Lạc gia, cũng được xem là một người quái gở.
Trước đó, tính cảnh của hắn rất bình thường, chỉ là sau khi khôi phục trí nhớ kiếp trước, mới trở thành quái gở.
Bởi vì hắn không thể nào tiếp nhận được chuyện này.
Tần Doanh rất nghi ngờ, chuyện hắn biến thành nữ có liên quan tới Nhân Vương Đạo Binh.
Đạo Binh này, chính là vật còn sót lại của Nhân Vương Lạc gia, lại nói tiếp, kiếp trước của hắn có liên quan tới Nhân Vương Lạc gia, xem như là có chút nguồn gốc.
Nếu không, cũng sẽ không lấy được Nhân Vương Đạo Binh.
Đạo Binh này là một vòng tay, chính là một món trang sức của nữ nhân.
Chỉ sợ là Nhân Vương, trao tặng cho một nữ nhân nào đó.
Hắn vừa trở lại tiểu viện, đã có một vị phu nhân xinh đẹp đi vào, trên mặt còn lộ ra vẻ yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro