Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Lừa Gạt Tần Doa...
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Tần Doanh rất buồn rầu, rốt cuộc vẫn chưa tìm được một bộ đại thuật Luyện Thể.
Vì bộ công pháp này, thậm chí hắn còn lừa gạt Chúc Nguyên Bạch, khiến cho đối phương chết mê chết mệt, giúp hắn tìm đại thuật Luyện Thể.
Kết quả, tìm được một bộ, nhưng lại thiếu khuyết bá khí.
Thiên phú ở kiếp này, tuy là không kém, trong người lại có huyết mạch Nhân Vương, có thể tu luyện tuyệt học của Nhân Vương Lạc gia.
Nhưng thực lực so với kiếp trước vẫn kém một chút.
Hiện tại, chỉ cần tu luyện đại thuật luyện thể, thì thực lực của hắn sẽ vượt xa kiếp trước.
Chỉ có như thế, Tần Doanh mới có nắm chắc giành lấy thắng lợi.
Cho dù hắn đã lưu lại hậu chiêu trên khí vận chí bảo, nhưng mà thời gian đã trôi qua lâu như vậy, ai biết được có còn tác dụng hay không?
Người cùng hắn tranh phong, chính là cường giả Thần cảnh.
Thủ đoạn lưu lại của cường giả thần cảnh, há có thể đơn giản ?
Tần Doanh thở dài một hơi.
Cho dù hắn có mượn uy thế Nhân Vương Lạc gia, cũng không có nắm chắc mười phần, có thể thắng được trong trận tranh đoạt này.
Vị trí Nhân Vương Bắc Vực, cũng có không ít người thèm muốn.
Huống hồ, Lạc gia có toàn lực ủng hộ hắn hay không, phải trông vào thủ đoạn của hắn.
Tât cả, đều dựa vào thực lực cùng thủ đoạn để nói chuyện.
Mục tiêu thấp nhất của Tần Doanh, là đoạt lại khí vận chí bảo của Nam Châu.
Chỉ cần đối phương không tập hợp được khí vận chí bảo năm châu, thì sẽ không thể nào ngồi lên vị trí Nhân Vương.
Tần Doanh không cam tâm, Nhân Vương đời đầu của Bắc Vực, lại là kẻ phản bội nhân tộc, là loại người cố tình tạo ra gió tanh mưa máu.
Lúc trước hắn liên thủ cùng cường giả Bắc Vực, chính là vì phá vỡ âm mưu của người này.
Tần Doanh cúi đầu nhìn lại thân thể của mình, lại thở dài một hơi.
Đời này, làm sao đối mặt với huynh đệ kiếp trước...?
Bỗng nhiên, hư không trước mặt xuất hiện một vòng gợn sóng dập dờn.
Tần Doanh liền đứng bật dậy, tay cầm đại kích.
Chẳng lẽ lại có sát thủ?
Nơi này là lãnh địa của Lạc gia, kẻ nào dám to gan tới đây ám sát?
Có thể đột phá lớp phòng hộ Lạc gia, lẻn vào đến tận đây?
Gợn sóng dập dờn mở ra một khe nứt, xuất hiện một hình ảnh.
Đột nhiên nhìn thấy hình ảnh kia, Tần Doanh liền chấn kinh, trợn mắt há mồm.
Sở Huyền nhìn thấy biểu cảm hiện giờ của Tần Doanh, khóe miệng không nhịn được mà vểnh lên.
Nghĩ tới người trước mặt là tuyệt đại giai nhân, nhưng lại là nam nhân, hắn liền có cảm giác quái dị.
Dù cho thần sắc hiện tại của Tần Doanh, rất xinh đẹp cùng mê người, hắn cũng không dám nhìn thẳng !
Một bóng người cao lớn che trời, đắm chìm trong ánh sáng bảy màu, trên người còn lượn lờ đại đạo. Đây là cường giả bực gì!
Trong lòng Tần Doanh khiếp sợ không thôi, cho dù là cường giả Thần cảnh cũng không thể so sánh với vị thần bí trước mặt này.
"Lạc Doanh bái kiến tiền bối! "
Dù sao Tần Doanh cũng là lão quái vật, chỉ một lát đã bình tĩnh lại, cung kính hành lễ nói.
Nơi này là lãnh địa Lạc gia, người trước mắt này, không biết dùng loại thủ đoạn nào mà liên thông tới đây, thực lực không thể đo đếm được.
Chẳng lẽ là vị Nhân Vương của Lạc gia?
Lúc hắn ở kiếp trước, Lạc Nhân Vương đã biến mất vô số năm, giống như những cường giả trong truyền thuyết, toàn bộ đều biến mất.
Nếu không phải Lạc Nhân Vương, thì là ai?
"Lạc Doanh? "
Sở Huyền khẽ cười một tiếng, nói: "Ngươi là Lạc Doanh hay Tần Doanh? "
Tần Doanh khẽ biến sắc, làm sao đối phương biết được thân phận kiếp trước của mình?
Hắn đã chuyển thế trùng sinh, cách kiếp trước không biết bao nhiêu năm tháng.
Trải qua thời gian dài như thế, hơn nữa còn dựa vào Nhân Vương Đạo Binh, theo lý thuyết thì không có ai có thể khám phá ra thân phận của hắn.
"Ngươi là ai? "
"Tiểu oa nhi, không cần căng thẳng, bất luận là ai, đứng trước mặt bản tôn cũng không thể che giấu được gì. "
Sở Huyền cười khẽ một tiếng, rất có phong phạm của cao nhân.
"Gặp nhau tức là có duyên, có thể gặp được bản tôn, đã là đại cơ duyên của ngươi. "
Tần Doanh hít sâu một hơi, đối phương có thể nhận ra lai lịch của mình, chứng tỏ Nhân Vương Đạo Binh không thể ngăn cản.
Có thể thấy được đối phương rất mạnh.
Tuyệt đối là tồn tại vượt qua Thần cảnh.
"Xin hỏi tiền bối có phải là Lạc Nhân Vương? "
Tần Doanh càng nghĩ, càng thấy đối phương có khả năng là Lạc Nhân Vương, bởi vậy nên Nhân Vương Đạo Binh không thể ngăn cản đối phương dò xét.
Dù sao thì Nhân Vương Đạo Binh, là vật mà Lạc Nhân Vương lưu lại.
Nếu là Lạc Nhân Vương, vậy đúng là đại cơ duyên.
Trong lòng Tần Doanh hơi kích động, nếu như được sự tán thành của Lạc Nhân Vương, thì toàn bộ Lạc gia sẽ coi trọng mình hơn.
Đang định đứng lên, thì nghe thấy.
"Lạc Nhân Vương? "
Sở Huyền cười ha hả, nói: "Tên tiểu tử kia, ta đã thấy từ nhiều năm trước, là một tiểu gia hoả có thiên phú không tệ. "
Tần Doanh liền giật thót, Lạc Nhân Vương trong miệng người này, chỉ là tiểu gia hỏa?
"Tiền bối ngươi là? "
"Bản tôn.... "
Sở Huyền bày ra dáng vẻ đang nhớ lại trước kia, ngừng lại một chút, mới nói: "Không nhớ rõ đã bao nhiêu năm, rất nhiều người gọi ta bằng cái tên : Vạn cổ bất diệt vĩnh hằng bất hủ tuấn dật vô song đại uy đại đức vô thượng chí thánh chư thiên vạn giới đệ nhất đại đạo tôn'. "
Có vẻ rất trâu bò !
Tần Doanh nghe thấy cũng ngây người.
Lại nhìn về bóng người cao lớn che trời, lượn lờ đại đạo, trong lòng không sinh ra nổi một tia nghi ngờ.
Hắn đã từng cảm ngộ đại đạo, cho nên nhận thức rất sâu sắc, bóng người cao lớn trên kia, dùng đại đạo bện thành y phục, là khủng bố bực nào.
Tần Doanh rất buồn rầu, rốt cuộc vẫn chưa tìm được một bộ đại thuật Luyện Thể.
Vì bộ công pháp này, thậm chí hắn còn lừa gạt Chúc Nguyên Bạch, khiến cho đối phương chết mê chết mệt, giúp hắn tìm đại thuật Luyện Thể.
Kết quả, tìm được một bộ, nhưng lại thiếu khuyết bá khí.
Thiên phú ở kiếp này, tuy là không kém, trong người lại có huyết mạch Nhân Vương, có thể tu luyện tuyệt học của Nhân Vương Lạc gia.
Nhưng thực lực so với kiếp trước vẫn kém một chút.
Hiện tại, chỉ cần tu luyện đại thuật luyện thể, thì thực lực của hắn sẽ vượt xa kiếp trước.
Chỉ có như thế, Tần Doanh mới có nắm chắc giành lấy thắng lợi.
Cho dù hắn đã lưu lại hậu chiêu trên khí vận chí bảo, nhưng mà thời gian đã trôi qua lâu như vậy, ai biết được có còn tác dụng hay không?
Người cùng hắn tranh phong, chính là cường giả Thần cảnh.
Thủ đoạn lưu lại của cường giả thần cảnh, há có thể đơn giản ?
Tần Doanh thở dài một hơi.
Cho dù hắn có mượn uy thế Nhân Vương Lạc gia, cũng không có nắm chắc mười phần, có thể thắng được trong trận tranh đoạt này.
Vị trí Nhân Vương Bắc Vực, cũng có không ít người thèm muốn.
Huống hồ, Lạc gia có toàn lực ủng hộ hắn hay không, phải trông vào thủ đoạn của hắn.
Tât cả, đều dựa vào thực lực cùng thủ đoạn để nói chuyện.
Mục tiêu thấp nhất của Tần Doanh, là đoạt lại khí vận chí bảo của Nam Châu.
Chỉ cần đối phương không tập hợp được khí vận chí bảo năm châu, thì sẽ không thể nào ngồi lên vị trí Nhân Vương.
Tần Doanh không cam tâm, Nhân Vương đời đầu của Bắc Vực, lại là kẻ phản bội nhân tộc, là loại người cố tình tạo ra gió tanh mưa máu.
Lúc trước hắn liên thủ cùng cường giả Bắc Vực, chính là vì phá vỡ âm mưu của người này.
Tần Doanh cúi đầu nhìn lại thân thể của mình, lại thở dài một hơi.
Đời này, làm sao đối mặt với huynh đệ kiếp trước...?
Bỗng nhiên, hư không trước mặt xuất hiện một vòng gợn sóng dập dờn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Doanh liền đứng bật dậy, tay cầm đại kích.
Chẳng lẽ lại có sát thủ?
Nơi này là lãnh địa của Lạc gia, kẻ nào dám to gan tới đây ám sát?
Có thể đột phá lớp phòng hộ Lạc gia, lẻn vào đến tận đây?
Gợn sóng dập dờn mở ra một khe nứt, xuất hiện một hình ảnh.
Đột nhiên nhìn thấy hình ảnh kia, Tần Doanh liền chấn kinh, trợn mắt há mồm.
Sở Huyền nhìn thấy biểu cảm hiện giờ của Tần Doanh, khóe miệng không nhịn được mà vểnh lên.
Nghĩ tới người trước mặt là tuyệt đại giai nhân, nhưng lại là nam nhân, hắn liền có cảm giác quái dị.
Dù cho thần sắc hiện tại của Tần Doanh, rất xinh đẹp cùng mê người, hắn cũng không dám nhìn thẳng !
Một bóng người cao lớn che trời, đắm chìm trong ánh sáng bảy màu, trên người còn lượn lờ đại đạo. Đây là cường giả bực gì!
Trong lòng Tần Doanh khiếp sợ không thôi, cho dù là cường giả Thần cảnh cũng không thể so sánh với vị thần bí trước mặt này.
"Lạc Doanh bái kiến tiền bối! "
Dù sao Tần Doanh cũng là lão quái vật, chỉ một lát đã bình tĩnh lại, cung kính hành lễ nói.
Nơi này là lãnh địa Lạc gia, người trước mắt này, không biết dùng loại thủ đoạn nào mà liên thông tới đây, thực lực không thể đo đếm được.
Chẳng lẽ là vị Nhân Vương của Lạc gia?
Lúc hắn ở kiếp trước, Lạc Nhân Vương đã biến mất vô số năm, giống như những cường giả trong truyền thuyết, toàn bộ đều biến mất.
Nếu không phải Lạc Nhân Vương, thì là ai?
"Lạc Doanh? "
Sở Huyền khẽ cười một tiếng, nói: "Ngươi là Lạc Doanh hay Tần Doanh? "
Tần Doanh khẽ biến sắc, làm sao đối phương biết được thân phận kiếp trước của mình?
Hắn đã chuyển thế trùng sinh, cách kiếp trước không biết bao nhiêu năm tháng.
Trải qua thời gian dài như thế, hơn nữa còn dựa vào Nhân Vương Đạo Binh, theo lý thuyết thì không có ai có thể khám phá ra thân phận của hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngươi là ai? "
"Tiểu oa nhi, không cần căng thẳng, bất luận là ai, đứng trước mặt bản tôn cũng không thể che giấu được gì. "
Sở Huyền cười khẽ một tiếng, rất có phong phạm của cao nhân.
"Gặp nhau tức là có duyên, có thể gặp được bản tôn, đã là đại cơ duyên của ngươi. "
Tần Doanh hít sâu một hơi, đối phương có thể nhận ra lai lịch của mình, chứng tỏ Nhân Vương Đạo Binh không thể ngăn cản.
Có thể thấy được đối phương rất mạnh.
Tuyệt đối là tồn tại vượt qua Thần cảnh.
"Xin hỏi tiền bối có phải là Lạc Nhân Vương? "
Tần Doanh càng nghĩ, càng thấy đối phương có khả năng là Lạc Nhân Vương, bởi vậy nên Nhân Vương Đạo Binh không thể ngăn cản đối phương dò xét.
Dù sao thì Nhân Vương Đạo Binh, là vật mà Lạc Nhân Vương lưu lại.
Nếu là Lạc Nhân Vương, vậy đúng là đại cơ duyên.
Trong lòng Tần Doanh hơi kích động, nếu như được sự tán thành của Lạc Nhân Vương, thì toàn bộ Lạc gia sẽ coi trọng mình hơn.
Đang định đứng lên, thì nghe thấy.
"Lạc Nhân Vương? "
Sở Huyền cười ha hả, nói: "Tên tiểu tử kia, ta đã thấy từ nhiều năm trước, là một tiểu gia hoả có thiên phú không tệ. "
Tần Doanh liền giật thót, Lạc Nhân Vương trong miệng người này, chỉ là tiểu gia hỏa?
"Tiền bối ngươi là? "
"Bản tôn.... "
Sở Huyền bày ra dáng vẻ đang nhớ lại trước kia, ngừng lại một chút, mới nói: "Không nhớ rõ đã bao nhiêu năm, rất nhiều người gọi ta bằng cái tên : Vạn cổ bất diệt vĩnh hằng bất hủ tuấn dật vô song đại uy đại đức vô thượng chí thánh chư thiên vạn giới đệ nhất đại đạo tôn'. "
Có vẻ rất trâu bò !
Tần Doanh nghe thấy cũng ngây người.
Lại nhìn về bóng người cao lớn che trời, lượn lờ đại đạo, trong lòng không sinh ra nổi một tia nghi ngờ.
Hắn đã từng cảm ngộ đại đạo, cho nên nhận thức rất sâu sắc, bóng người cao lớn trên kia, dùng đại đạo bện thành y phục, là khủng bố bực nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro