Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Suy Nghĩ Quá No...

Bán Đạo Thanh Phong

2024-08-07 14:24:40

Editor: Kingofbattle

Hình ảnh trong kính chuyển động, Sở Huyền nhìn thấy trong hang động, có một người đang ngồi dưới đất.

Đó là một nam tử khoảng hơn hai mươi tuổi.

Trên người có vết máu, hơi thở hỗn loạn, chắc là bị thương không nhẹ.

Giờ phút này, hắn đang chữa thương, trong tay cầm một gốc bảo dược bỏ vào miệng.

Tu vi Hợp cảnh tầng ba.

Ở tầm tuổi này, có thể đạt tới Hợp cảnh tầng ba, tuyệt đối là một gã thiên tài.

Luận thiên phú, cũng không thua kém Tô Tiên Nhi.

Nên biết rõ, công pháp Tô Tiên Nhi tu luyện chính là Thái Âm Tố Tiên Quyết, cộng thêm đan dược hắn cho, mới tu luyện nhanh đến vậy.

Đối phương cũng không có tài nguyên tu luyện giống như Tô Tiên Nhi. Công pháp cũng là không bằng.

Sở Huyền dò xét một lát, công pháp dao động trên người nam tử này, đã vượt qua cấp bậc thiên kinh, hẳn là cấp bậc thần pháp.

Dời hình ảnh chuyển qua trên người nam tử, đã thấy rõ mặt mũi của đối phương.

Không phải trùng hợp như vậy chứ?

Chẳng lẽ hắn là khí vận chi tử ở Tây châu?

Cơ hội liên thông cuối cùng của Vạn Thiên Kính, không ngờ lại thông tới hắn?

Nam tử kia, chính là Tiêu Lương!

Kẻ bị Tiêu gia vứt bỏ, ở Tây Châu

Đúng lúc này, mặt dây chuyền trên cổ Tiêu lương chớp sáng, sau đó xuất hiện một bóng người.

Đó là một thân ảnh dịu dàng.

Tuy nhiên nhìn qua có chút hư ảo, bất quá vẫn có thể nhìn ra được, người kia chính là một giai nhân tuyệt sắc.

Điểm mấu chốt hơn, đây chính là một thần hồn đang suy yếu có tu vi Thiên cảnh!

Sở Huyền cũng cạn lời.

Mình lại đoán đúng, cái tên Tiêu Lương này, quả nhiên có bộ dáng của nhân vật chính.

Mang theo bên người, tuy là không phải lão gia gia, nhưng cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc có thực lực cường đại.

Nếu như có thể lựa chọn, thì nam nhân đều chọn mỹ nhân tuyệt sắc, mà không phải lão gia gia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Sư phụ. " Tiêu Lương mở mắt ra.

"Vi sư đã xuất thủ nhiều lần, sắp rơi vào quá trình ngủ say, ngươi phải nhanh chóng rời khỏi Tây châu. "

"Sư phụ, đệ tử sẽ nhanh xuất phát. "

Tiêu Lương cắn răng phẫn hận nói ra: "Tiêu gia, các ngươi sẽ phải hối hận ! "

"Cố gắng tu luyện cho tốt, tất cả đều dựa vào thực lực, chỉ cần ngươi đột phá đến Thiên cảnh, tự nhiên Tiêu gia sẽ tôn sùng ngươi. "

"Sư phụ, ngài cứ yên tâm, đệ tử nhất định sẽ dùng thời gian ngàn năm, tu luyện tới Thiên cảnh, giúp ngài tái tạo nhục thân! "

Ánh mắt Tiêu lương vô cùng kiên định, thốt ra.

Trong lòng Sở Huyền nói thầm, ngàn năm tu luyện tới Thiên cảnh?

Nếu như Tiêu lương có thể dùng thời gian nghìn năm tu luyện tới Thiên cảnh, vậy thì Nhậm Trường Hà dùng vạn năm tu luyện tới thiên cảnh, xứng đáng được xem như cặn bã.

Bất quá, nếu là khí vận chi tử của một châu, ngàn năm tu luyện tới Thiên cảnh, có lẽ cũng không phải là chuyện không thể?

Lúc nào rãnh hỏi thăm Nhậm Trường Hà xem, cửu vực năm mươi châu, có người nào dùng nghìn năm thời gian tu luyện tới Thiên cảnh.

"Ngàn năm Thiên cảnh, làm sao có thể! "

Thần hồn mỹ nữ kia lắc đầu nói: "Trăm năm Đế Cảnh, ngàn năm Tôn cảnh, vạn năm Thiên cảnh, đã là tuyệt đỉnh thiên kiêu Cửu vực năm mươi châu. "

"Dù cho ngươi dùng mười năm tu luyện tới Chân cảnh, tất nhiên sau đó muốn tu luyện tới Đế Cảnh, đâu chỉ cần dùng thời gian mười năm ? "

"Huống hồ, Thiên cảnh là một con lạch trời, vô số cường giả Tôn cảnh đỉnh phong, đã từng là tuyệt đỉnh thiên kiêu, nhưng lại mắc kẹt tại cửa ải này vạn năm, thậm chí mấy vạn năm cũng không thể đột phá. "

"Nếu muốn đột phá Thiên cảnh, không có đại cơ duyên, hoặc thiên phú mạnh hơn, cũng đừng mơ vạn năm có thể đột phá. "

Tiêu lương ngây ngốc, nói: "Thiên cảnh, lại khó khăn như thế? "

"Bất quá, ngươi không cần nhụt chí, đã có ta chỉ dẫn, hơn nữa ngươi lại có thiên tư trác tuyệt, khí vận rất hùng hậu, đột phá Thiên cảnh cũng không khó. "

Thần hồn mỹ nữ vội an ủi Tiêu Lương.

Ánh mắt thâm sâu, tựa hồ nhớ lại cái gì, nói: "Trong cùng thời của ta, cũng có một người, vạn năm luyện tới Thiên cảnh, hầu như là vô địch quét ngang cùng cảnh, đơn độc giết vào ma vực, có thể toàn thân trở ra, chỉ sợ hiện tại đã vẫn lạc. "

Tiêu Lương liền cảm thấy nóng máu, vẻ mặt mê mẩn, hỏi : "Sư phụ, người nọ là ai? "

"Vị kia chính là Nhậm Trường Hà, Trường Hà Thiên Tôn, mươi vạn năm trước, uy chấn cửu vực năm mươi châu! "

Nhậm Trường Hà?

Sở Huyền ngây như phỗng, thần hồn mỹ nhân này, không ngờ là cùng thời đại với Nhậm Trường Hà?

Quả nhiên là Tiêu Lương có hào quang của nhân vật chính, thần hồn mỹ nữ mang theo trên người, cũng là cường giả thượng cổ.

Hơn nữa, theo lời nói của thần hồn mỹ nữ, trước kia Nhậm Trường Hà rất trâu bò sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cũng không phải khoác lác ?

"Sư phụ, đệ tử nhất định sẽ giống như Trường Hà Thiên Tôn vậy, uy chấn cửu vực năm mươi châu ! "

Thần sắc trên mặt Tiêu lương vô cùng kiên định, nói ra.

Người trẻ tuổi kia, suy nghĩ quá non.

Cái con hàng Nhậm Trường Hà kia, hiện tại cũng xấu hổ vì mình rất phế vật, lại xem hắn làm gương?

Cần phải uốn nắn một chút, ý tưởng của người trẻ tuổi này, phải cho hắn mở rộng tầm mắt.

Cửu vực năm mươi châu, chẳng qua chỉ là một góc hoang sơ của Chư Thiên Vạn Giới.

Về phần Chư Thiên Vạn Giới có tồn tại hay không, đã không còn quan trọng, lấy đó lừa gạt là đủ rồi.

"Vi sư tin tưởng ngươi! "

Thần hồn mỹ nữ rất vui mừng.

"Lương nhi, sau khi ngươi rời khỏi Tây châu, thì hãy tiến về Nam Châu, chỗ đó pháp tắc thiên địa không được đầy đủ, cường giả Đế Cảnh sẽ không dám tới đó."

"Huống hồ, Chiến Ma Cổ Địa đã sắp mở ra, đều hạn chế cường giả Đế Cảnh trở lên tiến vào, ngươi đi Nam Châu vừa vặn có thể tránh khỏi sự đuổi giết của Tiêu gia. "

"Chiến Ma Cổ Địa, cũng là một hồi cơ duyên. "

"Vâng, sư phụ! "

Tiêu Lương gật đầu.

Đang muốn lâm vào ngủ say, thần hồn mỹ nữ cũng chuẩn bị quay về mặt dây chuyền.

Nhưng vào lúc này, trên đỉnh đầu của hắn, xuất hiện một vòng sáng, thất thải thần quang bắn ra ánh sáng chói mắt.

Hai người sư đồ liền chấn động!

Tiêu Lương kinh hãi liếc nhìn qua vòng sáng, suy nghĩ đầu tiên chính là, chẳng lẽ lão tổ Tiêu gia đuổi đến rồi ?

Nhưng nghĩ lại, không phải đâu, lão tổ đã vạn năm chưa xuất thế, cũng khó nói đã chết hay còn sống.

Hơn nữa, mình cũng là con cháu của hắn, ở cấp bậc như lão tổ, không có lý do giết một đứa con cháu có thiên phú trác tuyệt.

Thần hồn mỹ nữ càng thêm khiếp sợ, đây là thủ đoạn gì, tựa hồ ngay cả Thiên cảnh cũng không làm được?

Nàng cũng không cảm ứng được dao động trong không gian.

Có nghĩa là, đối phương cũng không ở gần đây.

Dù cho cường giả Thiên cảnh, cũng không thể nào xuyên thủng không gian cự ly dài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Số ký tự: 0