Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Thấy Huynh Thì...
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Trước đây sau khi người kia đại náo Sở gia một trận, thì cũng không có gả ra ngoài, mà là nhận một vị hôn phu ở rể.
Sở Nguyên muốn hủy hôn, làm sao đối phương có thể đơn giản chấp nhận ?
Làm không tốt, hai nhà Sở Tần bởi vì chuyện sẽ có khoảng cách.
"Ta không cần biết ngươi thích ai, ngươi tuyệt đối không được phép hủy hôn, ta sẽ lập tức sắp xếp hôn sự của ngươi!"
Sở Thiên Minh gào thét điên cuồng.
Sở Thu Phong là phụ thân của Sở Nguyên, lúc này toàn thân hắn cũng chảy mồ hôi lạnh, cúi đầu không dám nhìn Sở Thiên Minh của mình.
Trong lòng có chút hối hận, trước đây không nên để Tam đệ dạy bảo con của mình.
Học cái gì không học?
Vậy mà học được cả hủy hôn!
Không phải con mình và Tần Khả Vân trò chuyện rất vui vẻ sao, dường như tình cảm cũng không tệ, làm sao lại muốn hủy hôn chứ?
Sở Thiên Minh tức giận đến mức bốc lửa.
Một khi chuyện này để Tần gia biết được, chẳng phải sẽ càng ồn ào hay sao?
Trước kia đứa con thứ ba của mình đã hủy hôn một lần, ngay lúc này đứa cháu trai thứ ba cũng muốn hủy hôn.
Người bị hủy hôn lại là con gái của người bị hại trước đó!
Quả thực !
Ánh mắt Sở Nguyên bình tĩnh, nói: "Cháu đã báo tin với Tần gia rồi, cũng đã thẳng thắn nói với Khả Vận, trong mắt cháu, nàng ta chỉ là tiểu muội muội mà thôi!"
Phốc!
Sở Thiên Minh liền ôm ngực, cảm giác khí huyết dâng trào, suýt chút nữa thì phun máu mồm.
"Ngươi, ngươi..."
Cánh tay lão run rẩy chỉ về phía Sở Nguyên, sau một lúc cũng không nói được gì.
Nếu như không phải hắn là Hư cảnh đỉnh phong, nửa chân bước vào Hợp cảnh, đoán chừng có thể tức giận tới mức nổ tung kinh mạch vì tức giận.
"Gia gia, phụ thân, đại bá, hôm nay cháu trở về để cáo biệt, cháu muốn rời khỏi Sở gia."
Ánh mắt Sở Nguyên vẫn rất bình tĩnh.
Hắn biết rằng sẽ đối mặt với lửa giận của gia gia.
Nhưng hắn vẫn muốn trở về thông báo một tiếng.
Vẻ mặt của Sở Thu Phong rất phức tạp, đứa con trai này của mình, từ nhỏ đã có thiên tư trác tuyệt, rất sùng bái Tam đệ.
Cuối cùng, con mẹ nó, ngay cả chuyện hủy hôn này cũng dám học theo.
Lão đại Sở gia là Sở Thu Trường cũng bày ra bộ mặt phức tạp.
Xưa nay huynh đệ Sở gia rất ít tranh đấu, cho nên quan hệ rất hòa thuận.
Từ sau chuyện Tam đệ Sở Thu Lạc, dường như tập tục của Sở gia bị lệch đi một chút.
Hiện tại, người thứ hai dám hủy hôn đã xuất hiện.
"Ngươi không được đi đâu cả, ta liền báo tin Tần gia tới đây cử hành hôn lễ! "
Gần như tiếng quát tháo của Sở Thiên Minh vang vọng khắp lãnh địa Sở gia.
Dù sao lão cũng là cường giả nửa bước Hợp cảnh, tiếng thét truyền đi hơn mười dặm cũng không có vấn đề gì.
Vừa dứt lời, đại quản gia đã vội vàng chạy tới, thần sắc trên mặt rất phức tạp, nói ra: "Lão gia, người của Tần gia đã tới."
Sở Thiên Minh liền biến sắc, "Người tới là ai?"
"Mẹ con Tần Bình Hà."
"! ! !"
Vẻ mặt Sở Thiên Minh lúc trắng lúc xanh như trái mướp đắng, Tần Bình Hà thiếu chút nữa đã trở thành con dâu của mình, lại mang con gái sắp trở thành cháu dâu của mình tới !
Đúng là thiên tài !
Sở Huyền cảm thán một tiếng.
Không hổ danh là người sùng bái cha của mình, ngay cả chuyện hủy hôn cũng bắt chước theo luôn.
Cách xa như vậy mà vẫn có thể nghe được tiếng gầm gừ của Sở Thiên Minh, có thể tưởng tượng được gia gia tức giận tới mức nào.
Nếu như gia gia không phải là võ giả, thì chắc chắn đã tức giận tới mức nhồi máu cơ tim rồi ?
Cũng không biết Sở Nguyên sẽ bị trừng phạt ra sao, bị giam giữ ?
Hay là cưỡng ép thành hôn với nữ tử Tần gia?
Vấn đề là, nữ tử của Tần gia kia, có nguyện ý gả hay không ?
Tứ đại gia tộc thông gia lẫn nhau, chẳng lẽ không có ai phản đối việc hôn nhân bị sắp xếp?
Chẳng lẽ đều tự nguyện?
Sở lão thất và Hà Vi Vi đúng là tự nguyện, hai người này chơi rất hứng khởi, tạm thời không đề cập tới, nhưng những người khác thì sao đây?
Nhỡ đâu bên nhà gái cũng có người thương, lại bị ép buộc gả cho một nam nhân khác ?
Đúng là phong kiến cặn bã !
Sở Huyền lắc đầu cảm thán.
Một lúc lâu vẫn không thấy tiếng quát tháo của Sở Thiên Minh, chẳng lẽ Sở Nguyên bị giam rồi?
Nếu như Sở Nguyên muốn trở về, thì hắn phải biết sẽ gặp phải kết cục gì chứ ?
Có lẽ Sở Nguyên đã sớm có sự chuẩn bị.
Hắn không sợ chút nào, hắn nắm chắc có thể rời khỏi Sở gia.
Ai cũng không giữ được hắn!
Gương mặt Tần Bình Hà tái xanh bước vào đại sảnh Sở gia.
Nhìn thấy Sở Thiên Minh, sắc mặt nàng có chút phức tạp, thiếu chút nữa thì bản thân đã trở thành con dâu của người này!
Nhớ tới nam tử phong độ nhẹ nhàng kia, trong lòng của nàng uất ức không thôi.
Bản thân mình có chỗ nào kém so với nữ nhân kia?
Sau lưng Tần Bình Hà có một thiếu nữ dung mạo tú lệ đi theo, nàng ta hơi cúi đầu.
"Sở bá bá, Sở gia lại muốn hủy hôn sao?"
Tần Bình Hà mở miệng nói.
"Làm sao có thể chứ!"
Sở Thiên Minh vội vàng phủ nhận.
"Sở gia có hủy hôn hay không là chuyện của Sở gia, nhưng mà cháu, sẽ không tán thành hôn ước này."
Sở Nguyên bình tĩnh nói.
"Ngươi câm miệng cho ta!"
Sở Thiên Minh quát lạnh.
"Gia gia, ép dầu ép mỡ chứ không ai nỡ ép duyên, ngài hỏi Khả Vận muội muội xem, nàng ta có thích cháu hay không?"
"Muội có thích."
Một giọng nói yếu ớt truyền tới.
Sở Nguyên: ”...’’
"Ngươi có nghe thấy không, nếu ngươi dám phụ lòng Khả Vận, thì ta sẽ phế một chân của ngươi!"
Sở Thiên Minh liền rít gào.
Không được hủy hôn nữa, nếu chuyện này lại tiếp diễn, chuyện thông gia của tứ đại gia tộc sẽ bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Mà bắt đầu xuất hiện vết nứt, thì cũng mang ý nghĩa tứ đại gia tộc không đoàn kết.
Ánh mắt Sở Nguyên rất kiên định, liếc nhìn Tần Khả Vận nói: "muội không nên bị hôn ước này trói buộc, muội và huynh mới gặp được vài lần, sao lại thích huynh chứ ?"
"Lần đầu tiên muội nhìn thấy huynh thì đã thích rồi."
Sắc mặt Tần Khả Vận hơi đỏ bèn trả lời.
Không có đạo lý, bản thân lại có sức hấp dẫn lớn như vậy?
Sở Nguyên có hơi choáng đầu.
Trước đây sau khi người kia đại náo Sở gia một trận, thì cũng không có gả ra ngoài, mà là nhận một vị hôn phu ở rể.
Sở Nguyên muốn hủy hôn, làm sao đối phương có thể đơn giản chấp nhận ?
Làm không tốt, hai nhà Sở Tần bởi vì chuyện sẽ có khoảng cách.
"Ta không cần biết ngươi thích ai, ngươi tuyệt đối không được phép hủy hôn, ta sẽ lập tức sắp xếp hôn sự của ngươi!"
Sở Thiên Minh gào thét điên cuồng.
Sở Thu Phong là phụ thân của Sở Nguyên, lúc này toàn thân hắn cũng chảy mồ hôi lạnh, cúi đầu không dám nhìn Sở Thiên Minh của mình.
Trong lòng có chút hối hận, trước đây không nên để Tam đệ dạy bảo con của mình.
Học cái gì không học?
Vậy mà học được cả hủy hôn!
Không phải con mình và Tần Khả Vân trò chuyện rất vui vẻ sao, dường như tình cảm cũng không tệ, làm sao lại muốn hủy hôn chứ?
Sở Thiên Minh tức giận đến mức bốc lửa.
Một khi chuyện này để Tần gia biết được, chẳng phải sẽ càng ồn ào hay sao?
Trước kia đứa con thứ ba của mình đã hủy hôn một lần, ngay lúc này đứa cháu trai thứ ba cũng muốn hủy hôn.
Người bị hủy hôn lại là con gái của người bị hại trước đó!
Quả thực !
Ánh mắt Sở Nguyên bình tĩnh, nói: "Cháu đã báo tin với Tần gia rồi, cũng đã thẳng thắn nói với Khả Vận, trong mắt cháu, nàng ta chỉ là tiểu muội muội mà thôi!"
Phốc!
Sở Thiên Minh liền ôm ngực, cảm giác khí huyết dâng trào, suýt chút nữa thì phun máu mồm.
"Ngươi, ngươi..."
Cánh tay lão run rẩy chỉ về phía Sở Nguyên, sau một lúc cũng không nói được gì.
Nếu như không phải hắn là Hư cảnh đỉnh phong, nửa chân bước vào Hợp cảnh, đoán chừng có thể tức giận tới mức nổ tung kinh mạch vì tức giận.
"Gia gia, phụ thân, đại bá, hôm nay cháu trở về để cáo biệt, cháu muốn rời khỏi Sở gia."
Ánh mắt Sở Nguyên vẫn rất bình tĩnh.
Hắn biết rằng sẽ đối mặt với lửa giận của gia gia.
Nhưng hắn vẫn muốn trở về thông báo một tiếng.
Vẻ mặt của Sở Thu Phong rất phức tạp, đứa con trai này của mình, từ nhỏ đã có thiên tư trác tuyệt, rất sùng bái Tam đệ.
Cuối cùng, con mẹ nó, ngay cả chuyện hủy hôn này cũng dám học theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão đại Sở gia là Sở Thu Trường cũng bày ra bộ mặt phức tạp.
Xưa nay huynh đệ Sở gia rất ít tranh đấu, cho nên quan hệ rất hòa thuận.
Từ sau chuyện Tam đệ Sở Thu Lạc, dường như tập tục của Sở gia bị lệch đi một chút.
Hiện tại, người thứ hai dám hủy hôn đã xuất hiện.
"Ngươi không được đi đâu cả, ta liền báo tin Tần gia tới đây cử hành hôn lễ! "
Gần như tiếng quát tháo của Sở Thiên Minh vang vọng khắp lãnh địa Sở gia.
Dù sao lão cũng là cường giả nửa bước Hợp cảnh, tiếng thét truyền đi hơn mười dặm cũng không có vấn đề gì.
Vừa dứt lời, đại quản gia đã vội vàng chạy tới, thần sắc trên mặt rất phức tạp, nói ra: "Lão gia, người của Tần gia đã tới."
Sở Thiên Minh liền biến sắc, "Người tới là ai?"
"Mẹ con Tần Bình Hà."
"! ! !"
Vẻ mặt Sở Thiên Minh lúc trắng lúc xanh như trái mướp đắng, Tần Bình Hà thiếu chút nữa đã trở thành con dâu của mình, lại mang con gái sắp trở thành cháu dâu của mình tới !
Đúng là thiên tài !
Sở Huyền cảm thán một tiếng.
Không hổ danh là người sùng bái cha của mình, ngay cả chuyện hủy hôn cũng bắt chước theo luôn.
Cách xa như vậy mà vẫn có thể nghe được tiếng gầm gừ của Sở Thiên Minh, có thể tưởng tượng được gia gia tức giận tới mức nào.
Nếu như gia gia không phải là võ giả, thì chắc chắn đã tức giận tới mức nhồi máu cơ tim rồi ?
Cũng không biết Sở Nguyên sẽ bị trừng phạt ra sao, bị giam giữ ?
Hay là cưỡng ép thành hôn với nữ tử Tần gia?
Vấn đề là, nữ tử của Tần gia kia, có nguyện ý gả hay không ?
Tứ đại gia tộc thông gia lẫn nhau, chẳng lẽ không có ai phản đối việc hôn nhân bị sắp xếp?
Chẳng lẽ đều tự nguyện?
Sở lão thất và Hà Vi Vi đúng là tự nguyện, hai người này chơi rất hứng khởi, tạm thời không đề cập tới, nhưng những người khác thì sao đây?
Nhỡ đâu bên nhà gái cũng có người thương, lại bị ép buộc gả cho một nam nhân khác ?
Đúng là phong kiến cặn bã !
Sở Huyền lắc đầu cảm thán.
Một lúc lâu vẫn không thấy tiếng quát tháo của Sở Thiên Minh, chẳng lẽ Sở Nguyên bị giam rồi?
Nếu như Sở Nguyên muốn trở về, thì hắn phải biết sẽ gặp phải kết cục gì chứ ?
Có lẽ Sở Nguyên đã sớm có sự chuẩn bị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không sợ chút nào, hắn nắm chắc có thể rời khỏi Sở gia.
Ai cũng không giữ được hắn!
Gương mặt Tần Bình Hà tái xanh bước vào đại sảnh Sở gia.
Nhìn thấy Sở Thiên Minh, sắc mặt nàng có chút phức tạp, thiếu chút nữa thì bản thân đã trở thành con dâu của người này!
Nhớ tới nam tử phong độ nhẹ nhàng kia, trong lòng của nàng uất ức không thôi.
Bản thân mình có chỗ nào kém so với nữ nhân kia?
Sau lưng Tần Bình Hà có một thiếu nữ dung mạo tú lệ đi theo, nàng ta hơi cúi đầu.
"Sở bá bá, Sở gia lại muốn hủy hôn sao?"
Tần Bình Hà mở miệng nói.
"Làm sao có thể chứ!"
Sở Thiên Minh vội vàng phủ nhận.
"Sở gia có hủy hôn hay không là chuyện của Sở gia, nhưng mà cháu, sẽ không tán thành hôn ước này."
Sở Nguyên bình tĩnh nói.
"Ngươi câm miệng cho ta!"
Sở Thiên Minh quát lạnh.
"Gia gia, ép dầu ép mỡ chứ không ai nỡ ép duyên, ngài hỏi Khả Vận muội muội xem, nàng ta có thích cháu hay không?"
"Muội có thích."
Một giọng nói yếu ớt truyền tới.
Sở Nguyên: ”...’’
"Ngươi có nghe thấy không, nếu ngươi dám phụ lòng Khả Vận, thì ta sẽ phế một chân của ngươi!"
Sở Thiên Minh liền rít gào.
Không được hủy hôn nữa, nếu chuyện này lại tiếp diễn, chuyện thông gia của tứ đại gia tộc sẽ bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Mà bắt đầu xuất hiện vết nứt, thì cũng mang ý nghĩa tứ đại gia tộc không đoàn kết.
Ánh mắt Sở Nguyên rất kiên định, liếc nhìn Tần Khả Vận nói: "muội không nên bị hôn ước này trói buộc, muội và huynh mới gặp được vài lần, sao lại thích huynh chứ ?"
"Lần đầu tiên muội nhìn thấy huynh thì đã thích rồi."
Sắc mặt Tần Khả Vận hơi đỏ bèn trả lời.
Không có đạo lý, bản thân lại có sức hấp dẫn lớn như vậy?
Sở Nguyên có hơi choáng đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro