Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !
Trảm Sát Đế Hồn...
Bán Đạo Thanh Phong
2024-08-07 14:24:40
Editor: Kingofbattle
Trong đó, ngược lại Tà Vương lại là người thoải mái nhất.
Vừa phòng ngự vừa lui về phía sau, nhưng mà bởi vì vậy, mà vòng vây của năm người đã bị phá.
Bốn đạo công kích thần hồn, vừa lao ra khỏi vòng vây, vốn là sắp tấn công bốn người, bỗng nhiên dung hợp lại, thân thể thần hồn lại được ngưng tụ.
Bốn người Liễu Bình Phong liền biến sắc, phát hiện bản thân bị lừa, không ngờ đối phương lại dùng bí thuật, tách thần hồn ra, bày ra biểu hiện lừa gạt muốn ôm nhau cùng chết.
Nhưng sau khi bức lui bọn hắn, lại ngưng tụ thành thân thể.
Một khi đế hồn này thoát ra bên ngoài, đối với bọn họ cũng không phải chuyện tốt.
Hiện tại Nam Châu không đế, vị kia ở Hắc Nguyệt Lâu có thể không tính, đối phương không nhúng tay vào chuyện ở Nam Châu.
Nhưng nếu để Đế hồn này thoát ra ngoài, bất luận là đoạt xá thân thể cường giả, hay là tìm kiếm đan dược khôi phục thần hồn, đều có ý nghĩa, Nam Châu sắp xuất hiện một vị Đế Cảnh.
Bọn hắn cũng đã quen với việc bản thân là tồn tại đỉnh phong ở Nam Châu, làm sao có thể bỏ mặc, để xuất hiện một vị Đế cảnh còn mạnh hơn bọn hắn?
Hơn nữa, thời cơ chưa tới, những cường giả ở bên ngoài Nam Châu cũng không dám tiến vào, bọn hắn vẫn còn có thể làm đại nhân vật.
Nhưng nếu để Đế hồn chạy thoát, thì hậu hoạ rất khó lường.
Sau khi Đế hồn ngưng tụ, hóa thành một luồng sáng, cũng không phải muốn chạy trốn, mà là trực tiếp lao về phía Đinh Việt.
"Nhục thể của ngươi, thuộc về ta ! "
Đúng là có ý đồ đoạt xá Đinh Việt.
Sắc mặt mấy người Liễu Bình Phong đại biến, một khi đối phương đoạt xá được thân thể Đinh Việt, không chừng sẽ lập tức khôi phục thực lực Đế Cảnh.
Tất cả mọi người ở đây đều phải chết!
Nhưng mà, mọi chuyện đã quá trễ.
Hai mắt Đinh Việt lạnh lùng nhìn Đế hồn vọt tới, hắn cũng không có ý định né tránh.
Chỉ là một tia tàn hồn suy yếu, cũng muốn đoạt xá thân thể của ta?
"Chạy mau...! "
Hàn Ánh Mộng lo lắng hét to.
Thân hình nàng khẽ động, đã lao đến, phất tay một cái, liền xuất hiện trăm đoá hoa rực rỡ, trực tiếp bao phủ Đinh Việt, ý định trợ giúp Đinh Việt ngăn cản Đế hồn.
"Nữ nhân, đừng có nhiều chuyện! "
Đinh Việt cho Hàn Ánh Mộng một ánh mắt khó chịu.
Oanh!
Đế hồn đã xông vào cơ thể Đinh Việt.
"Đã xong! "
Trên mặt Hàn Ánh Mộng lộ vẻ tuyệt vọng.
Giờ phút này, trong thần hồn Đinh Việt, là từng ngọn kiếm sơn khổng lồ, tản ra Kiếm Ý mãnh liệt.
Những kiếm sơn này, vẫn bao bọc, bảo hộ ý chí tinh thần của hắn.
Đế hồn vừa xông vào, đã lọt vào thiên la địa võng của kiếm sơn, mỗi một ngọn kiếm sơn rất chắc chắn.
Hơn nữa tản mát ra Kiếm Ý mãnh liệt.
"Làm sao có thể? "
Đế hồn hoảng sợ, ý chí tinh thần của người này, tại sao lại quái dị như thế?
Dưới suy nghĩ của Đế hồn, cho dù trạng thái của hắn đang suy yếu, nhưng muốn đoạt xá ý chí tinh thần của một người, là chuyện dễ dàng.
Thân thể người này rất mạnh mẽ, hơn nữa cũng chưa tới bán Đế, vẫn chưa ngưng luyện thần hồn, muốn đoạt xá cũng rất dễ dàng.
Nhưng mà ai ngờ, hắn vừa chui vào, như lọt vào thiên la địa võng của kiếm sơn, dưới uy áp Kiếm Ý mạnh mẽ, khiến cho thần hồn của hắn như muốn tan vỡ.
Lại kể tới Đinh Việt, hắn vừa thấy Đế hồn lao về phía mình, đã đoán được đối phương muốn đoạt xá, lúc này mới thôi động kiếm sơn bày ra trận thế, lực lượng từ bốn phương tám hướng ùa tới, ý định muốn nghiền nát Đế hồn này.
Đây chính là Đế hồn, sau khi luyện hoá, tất nhiên ý chí tinh thần sẽ tăng vọt, đợi khi nào đột phá Đế Cảnh, ngưng luyện thần hồn, sẽ càng mạnh mẽ.
Đinh Việt đang vận chuyển Bách Đoán Luyện Thần Thuật, đồng thời thi triển Bất Động Như Sơn công, mong muốn nghiền nát thần hồn đối phương, để luyện hóa triệt để.
Nếu là võ giả Chân cảnh bình thường, thì không thể nào luyện hóa được thần hồn, đừng nói là thần hồn vẫn còn ý thức.
Nhưng Đinh Việt tu luyện Bất Động Như Sơn công cùng Bách Đoán Luyện Thần Thuật, lại có thể làm được điều này, đầu tiên là nghiền nát, sau đó lại luyện hoá.
Đế hồn rất hoảng sợ. Ầm ầm!
Hắn công kích điên cuồng, từng ngọn kiếm sơn bị vỡ nát, nhưng lại có nhiều ngọn kiếm sơn nhanh chóng lấp đầy.
Giống như là vô cùng vô tận.
Trốn!
Phải trốn!
Trong lòng Đế hồn đã run rẩy, hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu, vì sao ý chí tinh thần của một võ giả Chân cảnh, lại kinh khủng tới bực này.
Rốt cục, sau khi tổn thất hai phần ba lực lượng thần hồn, hắn đã trốn thoát.
Nhưng vào lúc này, lại nghe tiếng cười lạnh của Đinh Việt :"Bây giờ mới nghĩ chạy trốn? Ngươi thoát được sao?"
Xung quanh thân thể Đinh Việt xuất hiện vô số kiếm sơn, xếp chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp, đồng thời kiếm trong tay liền chém về trước.
Còn tản ra một cỗ Kiếm Ý như có như không.
Trảm Hồn Kiếm!
Từ lúc Đế hồn chui vào trong thân thể Đinh Việt, đến lúc chạy thục mạng ra ngoài, bất quá chỉ trong nháy mắt.
Đám người Hàn Ánh Mộng liền kinh hãi phát hiện, đế hồn lại xuất hiện, hơn nữa bộ dáng rất thảm hại.
Nhưng mà ở sau hắn, lại có rất nhiều hư ảnh ngọn núi lớn.
Chuyện kinh khủng hơn chính là, mỗi một hư ảnh ngọn núi này, đều tản ra Kiếm Ý mãnh liệt.
Giống như một cối xay, vây chặt Đế hồn vào trong, không ngừng nghiền ép.
"Chuyện này? ! "
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, trước thủ đoạn của Đinh Việt, rốt cuộc đây là bí thuật gì, không khỏi quá bá đạo đi.
Vậy mà dùng tu vi Chân cảnh, nghiền ép Đế hồn.
Trong đó, ngược lại Tà Vương lại là người thoải mái nhất.
Vừa phòng ngự vừa lui về phía sau, nhưng mà bởi vì vậy, mà vòng vây của năm người đã bị phá.
Bốn đạo công kích thần hồn, vừa lao ra khỏi vòng vây, vốn là sắp tấn công bốn người, bỗng nhiên dung hợp lại, thân thể thần hồn lại được ngưng tụ.
Bốn người Liễu Bình Phong liền biến sắc, phát hiện bản thân bị lừa, không ngờ đối phương lại dùng bí thuật, tách thần hồn ra, bày ra biểu hiện lừa gạt muốn ôm nhau cùng chết.
Nhưng sau khi bức lui bọn hắn, lại ngưng tụ thành thân thể.
Một khi đế hồn này thoát ra bên ngoài, đối với bọn họ cũng không phải chuyện tốt.
Hiện tại Nam Châu không đế, vị kia ở Hắc Nguyệt Lâu có thể không tính, đối phương không nhúng tay vào chuyện ở Nam Châu.
Nhưng nếu để Đế hồn này thoát ra ngoài, bất luận là đoạt xá thân thể cường giả, hay là tìm kiếm đan dược khôi phục thần hồn, đều có ý nghĩa, Nam Châu sắp xuất hiện một vị Đế Cảnh.
Bọn hắn cũng đã quen với việc bản thân là tồn tại đỉnh phong ở Nam Châu, làm sao có thể bỏ mặc, để xuất hiện một vị Đế cảnh còn mạnh hơn bọn hắn?
Hơn nữa, thời cơ chưa tới, những cường giả ở bên ngoài Nam Châu cũng không dám tiến vào, bọn hắn vẫn còn có thể làm đại nhân vật.
Nhưng nếu để Đế hồn chạy thoát, thì hậu hoạ rất khó lường.
Sau khi Đế hồn ngưng tụ, hóa thành một luồng sáng, cũng không phải muốn chạy trốn, mà là trực tiếp lao về phía Đinh Việt.
"Nhục thể của ngươi, thuộc về ta ! "
Đúng là có ý đồ đoạt xá Đinh Việt.
Sắc mặt mấy người Liễu Bình Phong đại biến, một khi đối phương đoạt xá được thân thể Đinh Việt, không chừng sẽ lập tức khôi phục thực lực Đế Cảnh.
Tất cả mọi người ở đây đều phải chết!
Nhưng mà, mọi chuyện đã quá trễ.
Hai mắt Đinh Việt lạnh lùng nhìn Đế hồn vọt tới, hắn cũng không có ý định né tránh.
Chỉ là một tia tàn hồn suy yếu, cũng muốn đoạt xá thân thể của ta?
"Chạy mau...! "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Ánh Mộng lo lắng hét to.
Thân hình nàng khẽ động, đã lao đến, phất tay một cái, liền xuất hiện trăm đoá hoa rực rỡ, trực tiếp bao phủ Đinh Việt, ý định trợ giúp Đinh Việt ngăn cản Đế hồn.
"Nữ nhân, đừng có nhiều chuyện! "
Đinh Việt cho Hàn Ánh Mộng một ánh mắt khó chịu.
Oanh!
Đế hồn đã xông vào cơ thể Đinh Việt.
"Đã xong! "
Trên mặt Hàn Ánh Mộng lộ vẻ tuyệt vọng.
Giờ phút này, trong thần hồn Đinh Việt, là từng ngọn kiếm sơn khổng lồ, tản ra Kiếm Ý mãnh liệt.
Những kiếm sơn này, vẫn bao bọc, bảo hộ ý chí tinh thần của hắn.
Đế hồn vừa xông vào, đã lọt vào thiên la địa võng của kiếm sơn, mỗi một ngọn kiếm sơn rất chắc chắn.
Hơn nữa tản mát ra Kiếm Ý mãnh liệt.
"Làm sao có thể? "
Đế hồn hoảng sợ, ý chí tinh thần của người này, tại sao lại quái dị như thế?
Dưới suy nghĩ của Đế hồn, cho dù trạng thái của hắn đang suy yếu, nhưng muốn đoạt xá ý chí tinh thần của một người, là chuyện dễ dàng.
Thân thể người này rất mạnh mẽ, hơn nữa cũng chưa tới bán Đế, vẫn chưa ngưng luyện thần hồn, muốn đoạt xá cũng rất dễ dàng.
Nhưng mà ai ngờ, hắn vừa chui vào, như lọt vào thiên la địa võng của kiếm sơn, dưới uy áp Kiếm Ý mạnh mẽ, khiến cho thần hồn của hắn như muốn tan vỡ.
Lại kể tới Đinh Việt, hắn vừa thấy Đế hồn lao về phía mình, đã đoán được đối phương muốn đoạt xá, lúc này mới thôi động kiếm sơn bày ra trận thế, lực lượng từ bốn phương tám hướng ùa tới, ý định muốn nghiền nát Đế hồn này.
Đây chính là Đế hồn, sau khi luyện hoá, tất nhiên ý chí tinh thần sẽ tăng vọt, đợi khi nào đột phá Đế Cảnh, ngưng luyện thần hồn, sẽ càng mạnh mẽ.
Đinh Việt đang vận chuyển Bách Đoán Luyện Thần Thuật, đồng thời thi triển Bất Động Như Sơn công, mong muốn nghiền nát thần hồn đối phương, để luyện hóa triệt để.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu là võ giả Chân cảnh bình thường, thì không thể nào luyện hóa được thần hồn, đừng nói là thần hồn vẫn còn ý thức.
Nhưng Đinh Việt tu luyện Bất Động Như Sơn công cùng Bách Đoán Luyện Thần Thuật, lại có thể làm được điều này, đầu tiên là nghiền nát, sau đó lại luyện hoá.
Đế hồn rất hoảng sợ. Ầm ầm!
Hắn công kích điên cuồng, từng ngọn kiếm sơn bị vỡ nát, nhưng lại có nhiều ngọn kiếm sơn nhanh chóng lấp đầy.
Giống như là vô cùng vô tận.
Trốn!
Phải trốn!
Trong lòng Đế hồn đã run rẩy, hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu, vì sao ý chí tinh thần của một võ giả Chân cảnh, lại kinh khủng tới bực này.
Rốt cục, sau khi tổn thất hai phần ba lực lượng thần hồn, hắn đã trốn thoát.
Nhưng vào lúc này, lại nghe tiếng cười lạnh của Đinh Việt :"Bây giờ mới nghĩ chạy trốn? Ngươi thoát được sao?"
Xung quanh thân thể Đinh Việt xuất hiện vô số kiếm sơn, xếp chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp, đồng thời kiếm trong tay liền chém về trước.
Còn tản ra một cỗ Kiếm Ý như có như không.
Trảm Hồn Kiếm!
Từ lúc Đế hồn chui vào trong thân thể Đinh Việt, đến lúc chạy thục mạng ra ngoài, bất quá chỉ trong nháy mắt.
Đám người Hàn Ánh Mộng liền kinh hãi phát hiện, đế hồn lại xuất hiện, hơn nữa bộ dáng rất thảm hại.
Nhưng mà ở sau hắn, lại có rất nhiều hư ảnh ngọn núi lớn.
Chuyện kinh khủng hơn chính là, mỗi một hư ảnh ngọn núi này, đều tản ra Kiếm Ý mãnh liệt.
Giống như một cối xay, vây chặt Đế hồn vào trong, không ngừng nghiền ép.
"Chuyện này? ! "
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, trước thủ đoạn của Đinh Việt, rốt cuộc đây là bí thuật gì, không khỏi quá bá đạo đi.
Vậy mà dùng tu vi Chân cảnh, nghiền ép Đế hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro