Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Xuất Hiện Nhân...

Bán Đạo Thanh Phong

2024-08-07 14:24:40

Editor: Kingofbattle

Cho dù là hệ thống tình báo của Hắc Nguyệt lâu, cũng chỉ có sử dụng một loại, dùng yêu cầm đặc thù để truyền tin.

Phần lớn thường sử dụng một loại Huyền châu tiếp nhận mệnh lệnh, dùng màu sắc khác nhau để phân biệt từng mệnh lệnh.

Trước mắt, cũng là thứ mà các thế lực lớn thường dùng để truyền tin.

Những chuyện này đều được quy ước trước, ví dụ như Hắc châu vỡ vụn, đại biểu nguy hiểm, trở về, nhanh trốn, Hoàng châu vỡ vụn thì đại biểu cho ẩn nấp, Hồng châu vỡ vụn thì tượng trưng cho hành động, công kích.

Đều được quy ước từ trước, một khi châu vỡ thì sẽ biết làm thế nào.

Hiện nay, cũng không tồn tại loại Linh khí có thể truyền tin.

Tử Mẫu Thông Tấn phù xuất hiện, tuyệt đối là vũ khí quan trọng cho công tác tình báo, có thể truyền tin ngay lập tức, sẽ không tồn tại tình huống chậm trễ.

Hắc Nguyệt lâu bồi dưỡng ra Yêu cầm tình báo, cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa thì vẫn xảy ra chậm trễ.

Huống hồ, lỡ như trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì tin tức sẽ tới càng lâu.

Sở Huyền đang nảy ra một ý tưởng để thu hoạch tình báo, khống chế Mẫu phù trong tay rồi bán Tử phù ra, thông tin người dùng Tử phù sẽ được hắn nắm rõ.

Nhất là bán cho một vài thế lực lớn, bọn họ lại không biết tới sự tồn tại của Mẫu phù, mà Tử phù sau khi khắc ấn ký, mới có thể truyền tin qua lại, kể từ đó, tất cả tin tức tình báo của những thế lực này đều nằm gọn trong tay hắn.

Sờ Huyền quyết định luyện chế ra một bộ dùng thử.

Trong quá trình sử dụng còn có thể khai thác thêm chức năng mình chưa biết.

Hơn nữa, Tử Mẫu Thông Tấn phù cũng có thể tiến hành thăng cấp, mở rộng thêm các chức năng.

Vạn Thường vừa rời đi không bao lâu thì được Sở Huyền gọi trở lại.

Hắn giao danh sách vật liệu cần thiết cho Vạn Thường đi thu mua, sau đó lại đuổi hắn đi.

Luyện chế Tử Mẫu Thông Tấn phù, đối với Sở Huyền dễ như ăn cháo, nhưng nếu phải luyện chế số lượng lớn thì rất phiền phức.

Cho nên Sở Huyền lại đang suy nghĩ, làm thế nào mới thu được một đệ tử có thiên phú ưu việt, thay thế hắn luyện chế Tử Mẫu Thông Tấn phù.

Trong đầu Sở Huyền đã vạch ra một kế hoạch lớn cho Tử Mẫu Thông Tấn phù, một khi thực hiện thành công, sẽ tạo dựng được một mạng lưới thông tin liên lạc khổng lồ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà bản thân hắn lại là người nắm giữ mạng lưới này.

Đã như thế, dù cho núp lùm ở một chỗ cũng có thể biết chuyện trong thiên hạ, thậm chí là tin tức bí mật của tất cả tông môn.

Cho nên, hắn nhất định phải tự tay kiểm soát bí mật của Mẫu phù, không thể để cho người thứ hai biết được.

Bằng không, những tông môn kia, làm sao mà yên tâm sử dụng?

Sở Huyền lại nhìn về phía Bí cảnh cơ duyên, thời gian dài như vậy mà vẫn chưa thu hút được người nào?

Bản thân mình đang thiếu thốn nhân thủ!

Thiên phú tầm thường, bồi dưỡng không có giá trị, hắn không thèm.

Về phần Sở gia, quên đi, bản thân mình còn phải điệu thấp, rách việc mới đi tìm Sở gia.

Rất nhanh vật liệu luyện chế Tử Mẫu Thông Tấn phù đã được mang tới, người đưa vật liệu tới là Thiệu Hộc.

Bản thân Vạn Thường là Lâu chủ, đương nhiên không thể tùy tiện rời đi, không phải chuyện quan trọng, Sở Huyền cũng không bảo hắn xách đít tới.

Trước mắt Thiệu hộc phụ trách làm chân chạy cho Sở Huyền.

Sở Huyền bỏ ra hơn hai canh giờ, mới luyện chế xong một cái Mẫu phù và một trăm cái Tử phù.

Giao mấy cái Tử phù cho Thiệu Hộc, bảo hắn mang về cho Vạn Thường, cũng chỉ hắn phương pháp sử dụng.

Trên mặt Thiệu Hộc lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bản thân hắn là Tình báo viên, đương nhiên là hắn hiểu, sự xuất hiện của Tử Mẫu Thông Tấn phù có tác dụng to lớn tới mức nào.

Sở Huyền cũng biết, một khi cao tầng cùa Hắc Nguyệt lâu biết được sự tồn tại của Tử Mẫu Thông Tấn phù thì sẽ dẫn tới sự chú ý, bởi vậy tạm thời hắn không có dự định sử dụng thứ này rộng rãi.

Tạm thời chỉ giao cho mấy người Vạn Thường, để có thể nhanh chóng truyền tin cho mình.

Đợi tới khi nào thực lực đủ mạnh sẽ công bố ra ngoài.

Vũng nước ở Hắc Nguyệt lâu còn rất sâu, tuy là đã tới Đế cảnh, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa mấy an toàn.

Hắn vẫn lo lắng đối phương còn mạnh hơn mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiệu Hộc mang theo Thông Tấn phù rời đi.

Mấy ngày sau, Sở Huyền tiếp tục dùng Vạn Thiên kính kết nối ngẫu nhiên tới những nơi khác, cũng thỉnh thoảng tìm Đỗ Nguyên để tâm sự.

Một vị cường giả Tôn cảnh, lại xuất thân từ tán tu, có thể lừa dối một chút thì cũng tốt.

Sở Huyền rất hưởng thụ cảm giác giả mạo cao nhân.

Thỉnh thoảng chỉ cần giảng giải một hai tiểu bí thuật cũng đã khiến Đỗ Nguyên kính nể không thôi, càng kính trọng đối với Sở Huyền.

Dĩ nhiên cảnh giới của Sở Huyền không bằng Đỗ Nguyên, nhưng bí thuật mà hắn biết đều tới từ hệ thống, đồng thời cũng nắm giữ hoàn toàn.

Chỉ có cảnh giới thấp hơn mà thôi.

Riêng đối với việc lĩnh ngộ bí thuật mà nói, thì Đỗ Nguyên còn thua xa hắn.

Trong lúc hai người trò chuyện, ngẫu nhiên Đỗ Nguyên cũng thỉnh giáo vài vấn đề mà hắn gặp phải với Sở Huyền.

"Tiền bối, gần đây vãn bối gặp phải một chuyện, do dự không quyết, xin thỉnh giáo tiền bối một chút."

"Ngươi nói xem, là chuyện gì?"

Sở Huyền giả bộ đang buồn phiền, tìm người tâm sự, thấy có duyên với Đỗ Nguyên nên mới chỉ điểm một hai.

"Tây châu có một đại gia tộc, trong đám hậu bối có một vị đã từng là thiên tài, tuy nhiên ba năm trước lại bỗng nhiên tàn phế, tu vi trì trệ không tiến, trước đây không lâu, hắn bị người ta từ hôn..."

Sở Huyền nghe được thì biểu lộ ra vẻ mặt quái dị, vị đã từng là thiên tài của đại gia tộc kia, làm sao lại có cảm giác rất giống một khuôn nhân vật chính nhỉ ?

Đã từng là thiên kiêu, hiện tại là trở thành phế vật, còn bị từ hôn, có phải nên gào to một câu : đừng khinh thiếu niên nghèo?

Chuyện này rất đơn giản, cha của vị thiên tài kia vì chữa trị cho hắn, mà ra ngoài tìm dược liệu nên mất tích, vị thiên tài kia ở gia tộc nhận hết đủ loại sỉ nhục.

Cuối cùng, cách đây ba ngày, vị thiên tài kia đột nhiên bùng nổ.

Đè một tên thiên kiêu dám xúc phạm hắn xuống trên mặt đất rồi chà đạp, thậm chí còn đánh cắp một số tài nguyên của gia tộc, sau đó nói lời ngông cuồng rồi chạy trốn khỏi gia tộc.

Trước mắt, gia tộc kia đã phát ra lệnh truy sát, bất kỳ người nào chỉ cần giết được hắn, hoặc là bắt được đối phương thì chắc chắn sẽ được phần thưởng hậu hĩnh.

Gia tộc nơi Đỗ Nguyên ở, có người động tâm, đồng thời còn phát hiện tung tích của vị thiên tài này, nhưng dù sao vị thiên tài này cũng xuất thân từ đại gia tộc, sợ chuyện này ảnh hưởng lớn, nuốt không trôi nên tới xin ý kiến của Đỗ Nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Số ký tự: 0