Ở Game Kinh Dị Cao Trào Không Ngừng
Hông Thể Quyến...
Đại Phi
2024-10-10 19:22:12
Ngồi trên đài sen, (Đức) Phật làm bằng ngọc cao lớn, Ngài hai tay chắp lại đặt trên đầu gối, (áo) cà sa được chạm khắc tinh xảo như thật, ngay cả chuỗi tràng hạt trên cổ cũng từng hạt sáng bóng, chỉ có điều không có ngũ quan.
"Chậc chậc, tôi chưa từng thấy tượng Phật nào xa hoa như vậy, nhìn chất ngọc này thì sợ là vô giá, bên trong còn có cả vân vàng, bảo vật đây! Chắc chắn đây là một vị Phật lớn." Lam Lam kinh ngạc nói rồi chắp tay vội vàng vái lạy tượng Phật: "Cầu xin đức Phật phù hộ, nhất định phải để tôi sống sót ra khỏi trò chơi này! Đợi ra khỏi trò chơi tôi sẽ nghỉ việc, thế giới rộng lớn như vậy, tôi phải nhanh chóng đi ngắm cho đã mắt."
Sau khi bị Tào Sĩ Kiệt và Đào Tuyết dọa cho sợ chết khiếp, tinh thần làm việc hăng hái của Lam Lam đã biến mất sạch, trước đây cô ấy làm việc cật lực, sếp nói một cô ấy không dám nói hai, sếp bảo hôm nay tăng ca, cô ấy có thể làm một mạch hai ngày!
Bây giờ thì không được rồi, nếu cô ấy có thể sống sót ra khỏi trò chơi, nhất định phải hưởng thụ cho đã, tiêu sạch số tiền tiết kiệm gần tám chữ số của mình.
Khương Ly thì đã hoàn toàn cạn lời, dứt khoát ngồi phịch xuống đất, thái độ thay đổi tà ác của trò chơi này khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Chẳng trách đi một mạch mà không thấy bóng người nào, chẳng trách một chùa to như vậy lại không có một đệ tử nhà Phật nào, hóa ra Đức Phật cô phải tìm là Đức Phật này! Thực ra... cô sớm nên nhận ra rồi, vì nhiệm vụ của Trịnh Liêm chính là [Tìm cống phẩm mà Phật tử thích].
Một Đức Phật cần đồ cúng tế, sao có thể là người sống.
Lúc nhắm mắt lại, bảng điều khiển nhân vật liền hiện ra, ở mục nhiệm vụ phụ, tình yêu hường phấn đỏ chót liên tục nhấp nháy vui vẻ.
[Thiếu nữ dũng cảm ơi, nhìn thấy Đức Phật trước mặt chưa? Hãy mạnh dạn mê hoặc, quyến rũ anh đi, chỉ cần dùng thân thể lấy được tinh dịch của Phật tử, một trăm điểm thông quan không phải là mơ đâu~]
Cô không cam lòng ngẩng đầu nhìn lại tượng Phật, cho dù cô có vô đạo đức, có biến thái đến đâu thì đối mặt với một pho Phật làm bằng ngọc lớn như vậy cũng không thể quyến rũ nổi!
Hơn nữa, một Đức Phật như vậy, làm sao có thể lấy được tinh dịch???
Xem ra trò chơi chết tiệt này muốn giết cô quá rõ ràng!
"Sao thế?"
Lâu không thấy Khương Ly nói gì, Lam Lam vừa quay đầu lại thì thấy cô ngồi dưới đất cười nhưng rõ ràng là đang cười nhưng lại giống như sắp khóc, ánh đèn của chánh điện chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, trông khá đáng sợ, cô ấy vội vàng đi tới.
Khương Ly nắm lấy tay cô ấy đưa ra đứng dậy, tiện tay vuốt lại chiếc váy trước đó bị nắm nhăn nhúm, sau đó bình thản chấp nhận sự truy đuổi vô tình và vô liêm sỉ của trò chơi trò chơi chết tiệt, cười nói với Lam Lam: "Không có gì, chỉ là phát hiện ra mình có thể thực sự phải lãnh cơm hộp rồi."
Con người cô vốn dĩ rất cá mặn mọi chuyện đều có thể mặc kệ, đến lúc phát hiện mình có thể sắp chết, trong lúc kinh hoàng sợ hãi, cô đã vượt qua đủ loại tuyệt vọng và hoang mang, lựa chọn nằm im chịu trận.
Lam Lam không ngờ rằng chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Khương Ly đã trải qua nỗi buồn lớn như thế nào, chỉ nghe cô nói ra những lời này, mũi cô ấy đã hơi cay, cô ấy biết ý nghĩa của việc lãnh cơm hộp, cô gái nhỏ trông có vẻ yếu đuối và xinh đẹp này, có một sự mạnh mẽ mà cô ấy rất ngưỡng mộ.
"Đừng nghĩ nhiều, đây chỉ là một trò chơi, chúng ta hãy cố gắng tìm manh mối để hoàn thành nhiệm vụ, nhất định có thể thông quan, nhất định sẽ cùng nhau sống sót ra ngoài, không phải em cũng ở Vân Xuyên sao, đến lúc đó chị sẽ đưa em đi du lịch khắp nơi trên thế giới."
Biết mình chắc chắn sẽ chết, Khương Ly đã suýt khóc nhưng cũng cố gắng nhịn. Nhưng lúc này nghe Lam Lam nói vậy, cô không nhịn được nữa, nước mắt rơi lã chã.
"Cảm ơn chị, chị Lam."
"Được rồi, đừng khóc nữa."
Khương Ly nhắm mắt lau nước mắt, bong bóng đỏ trên bảng điều khiển vẫn đang nổi, vừa mở mắt ra thì thấy (Đức) Phật làm bằng ngọc tỏa ra ánh sáng vàng trong trẻo, cô vội vàng dời mắt đi, không dám nhìn nữa.
Quá chói mắt.
Khương Tiểu Ly cô thề, cho dù ngày mai bị quỷ ăn thịt, bị dây leo treo lên, cũng tuyệt đối sẽ không đụng vào pho tượng Phật lớn này!
Tuyệt đối không!
Lúc này có người tìm thấy thức ăn, Chương Hằng liền lớn tiếng gọi mọi người đến một điện phụ trống trải, cách chánh điện này không xa. Chỉ là khi sắp ra khỏi chánh điện, Lam Lam lại nắm lấy tay Khương Ly, suy nghĩ một chút rồi thì thầm bên tai cô ấy.
"Đừng đến quá gần Chương Hằng đó, cũng đừng tin lời anh ta quá."
"Chậc chậc, tôi chưa từng thấy tượng Phật nào xa hoa như vậy, nhìn chất ngọc này thì sợ là vô giá, bên trong còn có cả vân vàng, bảo vật đây! Chắc chắn đây là một vị Phật lớn." Lam Lam kinh ngạc nói rồi chắp tay vội vàng vái lạy tượng Phật: "Cầu xin đức Phật phù hộ, nhất định phải để tôi sống sót ra khỏi trò chơi này! Đợi ra khỏi trò chơi tôi sẽ nghỉ việc, thế giới rộng lớn như vậy, tôi phải nhanh chóng đi ngắm cho đã mắt."
Sau khi bị Tào Sĩ Kiệt và Đào Tuyết dọa cho sợ chết khiếp, tinh thần làm việc hăng hái của Lam Lam đã biến mất sạch, trước đây cô ấy làm việc cật lực, sếp nói một cô ấy không dám nói hai, sếp bảo hôm nay tăng ca, cô ấy có thể làm một mạch hai ngày!
Bây giờ thì không được rồi, nếu cô ấy có thể sống sót ra khỏi trò chơi, nhất định phải hưởng thụ cho đã, tiêu sạch số tiền tiết kiệm gần tám chữ số của mình.
Khương Ly thì đã hoàn toàn cạn lời, dứt khoát ngồi phịch xuống đất, thái độ thay đổi tà ác của trò chơi này khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Chẳng trách đi một mạch mà không thấy bóng người nào, chẳng trách một chùa to như vậy lại không có một đệ tử nhà Phật nào, hóa ra Đức Phật cô phải tìm là Đức Phật này! Thực ra... cô sớm nên nhận ra rồi, vì nhiệm vụ của Trịnh Liêm chính là [Tìm cống phẩm mà Phật tử thích].
Một Đức Phật cần đồ cúng tế, sao có thể là người sống.
Lúc nhắm mắt lại, bảng điều khiển nhân vật liền hiện ra, ở mục nhiệm vụ phụ, tình yêu hường phấn đỏ chót liên tục nhấp nháy vui vẻ.
[Thiếu nữ dũng cảm ơi, nhìn thấy Đức Phật trước mặt chưa? Hãy mạnh dạn mê hoặc, quyến rũ anh đi, chỉ cần dùng thân thể lấy được tinh dịch của Phật tử, một trăm điểm thông quan không phải là mơ đâu~]
Cô không cam lòng ngẩng đầu nhìn lại tượng Phật, cho dù cô có vô đạo đức, có biến thái đến đâu thì đối mặt với một pho Phật làm bằng ngọc lớn như vậy cũng không thể quyến rũ nổi!
Hơn nữa, một Đức Phật như vậy, làm sao có thể lấy được tinh dịch???
Xem ra trò chơi chết tiệt này muốn giết cô quá rõ ràng!
"Sao thế?"
Lâu không thấy Khương Ly nói gì, Lam Lam vừa quay đầu lại thì thấy cô ngồi dưới đất cười nhưng rõ ràng là đang cười nhưng lại giống như sắp khóc, ánh đèn của chánh điện chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, trông khá đáng sợ, cô ấy vội vàng đi tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khương Ly nắm lấy tay cô ấy đưa ra đứng dậy, tiện tay vuốt lại chiếc váy trước đó bị nắm nhăn nhúm, sau đó bình thản chấp nhận sự truy đuổi vô tình và vô liêm sỉ của trò chơi trò chơi chết tiệt, cười nói với Lam Lam: "Không có gì, chỉ là phát hiện ra mình có thể thực sự phải lãnh cơm hộp rồi."
Con người cô vốn dĩ rất cá mặn mọi chuyện đều có thể mặc kệ, đến lúc phát hiện mình có thể sắp chết, trong lúc kinh hoàng sợ hãi, cô đã vượt qua đủ loại tuyệt vọng và hoang mang, lựa chọn nằm im chịu trận.
Lam Lam không ngờ rằng chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Khương Ly đã trải qua nỗi buồn lớn như thế nào, chỉ nghe cô nói ra những lời này, mũi cô ấy đã hơi cay, cô ấy biết ý nghĩa của việc lãnh cơm hộp, cô gái nhỏ trông có vẻ yếu đuối và xinh đẹp này, có một sự mạnh mẽ mà cô ấy rất ngưỡng mộ.
"Đừng nghĩ nhiều, đây chỉ là một trò chơi, chúng ta hãy cố gắng tìm manh mối để hoàn thành nhiệm vụ, nhất định có thể thông quan, nhất định sẽ cùng nhau sống sót ra ngoài, không phải em cũng ở Vân Xuyên sao, đến lúc đó chị sẽ đưa em đi du lịch khắp nơi trên thế giới."
Biết mình chắc chắn sẽ chết, Khương Ly đã suýt khóc nhưng cũng cố gắng nhịn. Nhưng lúc này nghe Lam Lam nói vậy, cô không nhịn được nữa, nước mắt rơi lã chã.
"Cảm ơn chị, chị Lam."
"Được rồi, đừng khóc nữa."
Khương Ly nhắm mắt lau nước mắt, bong bóng đỏ trên bảng điều khiển vẫn đang nổi, vừa mở mắt ra thì thấy (Đức) Phật làm bằng ngọc tỏa ra ánh sáng vàng trong trẻo, cô vội vàng dời mắt đi, không dám nhìn nữa.
Quá chói mắt.
Khương Tiểu Ly cô thề, cho dù ngày mai bị quỷ ăn thịt, bị dây leo treo lên, cũng tuyệt đối sẽ không đụng vào pho tượng Phật lớn này!
Tuyệt đối không!
Lúc này có người tìm thấy thức ăn, Chương Hằng liền lớn tiếng gọi mọi người đến một điện phụ trống trải, cách chánh điện này không xa. Chỉ là khi sắp ra khỏi chánh điện, Lam Lam lại nắm lấy tay Khương Ly, suy nghĩ một chút rồi thì thầm bên tai cô ấy.
"Đừng đến quá gần Chương Hằng đó, cũng đừng tin lời anh ta quá."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro