Ở Mạt Thế Mở Quán Ăn, Đứa Trẻ Bên Cạnh Thèm Đến Khóc

Chương 24

2024-12-15 17:23:04

Diệp Mặc Phong quan sát kỹ Nguyễn Điềm, phát hiện mặt cô thực sự nhăn thành bánh bao nhỏ.

Cậu không nhịn được cong khóe miệng, chỉ cảm thấy dáng vẻ hiện tại của Nguyễn Điềm không xấu, thậm chí còn hơi đáng yêu.

Nguyễn Điềm trợn tròn mắt, "Diệp Mặc Phong, tôi nghi ngờ vừa rồi cậu cười trộm tôi."

"Phải không?" Diệp Mặc Phong nhẹ nhàng chớp mắt, "Chắc là cô nhìn nhầm rồi"

"Không thể nào!" Nguyễn Điềm vô cùng chắc chắn, "Khóe miệng cậu vừa cong lên 0,2 giây, hai mắt tôi đều nhìn thấy rồi."

"Ừm, cô nhìn thấy rồi." Diệp Mặc Phong thuận theo, giống như dỗ trẻ con vậy.

Ánh mắt cậu không nhịn được rơi xuống lưng Nguyễn Điềm.

Thấy cô đau như vậy, lưng chắc chắn đã sưng đỏ một mảng rồi.

Nhất thời Diệp Mặc Phong không biết nên an ủi Nguyễn Điềm như thế nào.

Cậu từ từ rủ mắt xuống, vẻ mặt thất thần càng giống một chú chó lớn hơn.

Nguyễn Điềm bị phản ứng của Diệp Mặc Phong chọc cười, chưa kịp cười hai tiếng đã chạm đến vết bầm tím trên lưng.

"Má ơi." Nguyễn Điềm lập tức chuyển sang chế độ cá mặn, "Cũng may cậu chịu đựng giỏi, nếu bị thứ nặng như vậy đập trúng, chắc chắn sẽ vô cùng đau."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cô không cần đỡ cho tôi." Diệp Mặc Phong mím môi, "Dị năng của tôi rất mạnh, bị đập trúng cũng không sao."

Nghe vậy, Nguyễn Điềm không chút do dự buột miệng nói: "Nhưng cậu cũng sẽ cảm thấy đau mà!"

Diệp Mặc Phong nghe cô nói vậy liền sững người.

Nguyễn Điềm nhìn Diệp Mặc Phong, rất nghiêm túc nói, "Cậu không phải là vũ khí hình người, cũng không phải người máy, cậu là người bằng xương bằng thịt."

Cô cố nén đau, gắng gượng chống người dậy, tiếp tục nói ra những lời trong mình nghĩ: "Cậu là con người, có cảm xúc, biết buồn, biết đau lòng, cũng sẽ có lúc tâm trạng xuống dốc, tôi không thể để cậu bị thương."

Bởi vì mạng nhỏ của Nguyễn Điềm hiện tại đang gắn liền với điểm cảm ơn của Diệp Mặc Phong!

Cái đùi hạng A này mà chết đi, lỡ như đối tượng công lược tiếp theo rất khó chơi thì phải làm sao?

Nhìn thế này, tính tình của Diệp Mặc Phong rất tốt, ngoài việc là một tên liếm cẩu ra thì không có khuyết điểm nào.

Cảm xúc ổn định, thực lực lại mạnh, tuy người có hơi ít nói nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác an toàn.

Diệp Mặc Phong bị lời nói của Nguyễn Điềm làm chấn động.

Ngay cả ba mẹ ruột của cậu cũng chưa từng khen ngợi cậu như vậy.

Thậm chí dưới sự giáo dục gia đình cực kỳ nghiêm khắc, dù có được hạng nhất cũng chỉ nhận được những lời nói lạnh lùng như "Lần sau tiếp tục cố gắng".

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ở Mạt Thế Mở Quán Ăn, Đứa Trẻ Bên Cạnh Thèm Đến Khóc

Số ký tự: 0