Ở Nhà Trẻ Làm Đầu Bếp Nuôi Bé Cưng
Chương 20
Tô Hương Lan Sắc
2024-08-17 21:17:47
Bốn vị này xem như đều là phụ bếp trong phòng bếp, bọn họ không có chứng nhận đầu bếp, lúc trước là do đầu bếp Triệu dẫn dắt chuẩn bị cơm nước trong nhà trẻ.
"Làm xong rồi, phiền hiệu trưởng và mọi người đánh giá một chút."
Liễu Nhất Nhất dứt lời, chị Lý lập tức lấy đũa ra chia cho hiệu trưởng bọn họ.
Phần cánh gà kho trước mặt này, bề ngoài được bày biện ra cho vào khách sạn bán cũng không có vấn đề gì, chưa kể đến là nó ngửi mùi còn thơm như vậy.
Hiệu trưởng nhận đũa và bát, không nói hai lời gắp một cái cánh gà lên đưa đến bên miệng, mùi thơm tức khắc xông vào mũi.
Cắn một miếng, đầu tiên nếm được vị đậm đà của nước sốt trên da gà, theo sau chính là thịt gà trơn mềm. Trước khi làm cánh gà dùng dầu chiên qua, da ăn vào rất ngon, bên trong càng hấp dẫn hơn.
"Má ơi, đây là cánh gà kho sao? Cũng ngon quá rồi đấy!"
Ngon mà không ngán, cánh gà ăn vào không có một chút mùi tanh nào thật sự là quá mỹ vị, chị Lý không biết hình dung cụ thể thế nào, chỉ cảm thấy cánh gà kho trước kia từng ăn đều không bằng phần trước mặt này.
Cánh gà dễ dàng rút xương hai miếng đã bị chị ấy ăn hết, lập tức nhanh chóng gắp cái tiếp theo.
Bình thường hiệu trưởng cũng sẽ ăn cơm ở nhà trẻ, trước đó bà ấy cũng đã từng nếm món cánh gà kho của vị đầu bếp Triệu kia làm, dùng lương tâm nói, cánh gà ông ấy làm rất ngon, nhưng thật sự so ra, lại không bằng phần bây giờ.
Nói thật, bà ấy đồng ý để Liệu Nhất Nhất tới nấu thử, chủ yếu là thấy thái độ thành khẩn như thế, có chút khó trực tiếp từ chối. Lúc đầu nghĩ chỉ cần món ăn cô làm kém hơn đầu bếp Triệu thì có thể uyển chuyển từ chối, không nghĩ tới tay nghề của cô còn tốt hơn cả đầu bếp Triệu.
Hiệu trưởng không phải kiểu tính cách cứng nhắc, nếu tài nấu nướng của cô đủ tốt, đương nhiên sẽ không từ chối cô vì chứng nhận đầu bếp.
Bà ấy ăn xong một cái cánh gà thì phát hiện cánh gà kho còn lại trong đĩa sắp bị chị Lý bọn họ cướp sạch, lập tức không để ý tới thận trọng gì nữa, nhanh chóng gắp mấy cái vào bát, quyết định ăn xong trước rồi nói cái khác sau.
"Hiệu trưởng, đồ ăn làm xong rồi mà cô lại không gọi em đến nếm cùng!" Cô giáo Lữ dắt bé Liễu Húc đứng ở cửa phòng bếp nói.
Cửa phòng bếp không đóng, mùi thơm của cánh gà kho thuận theo cửa bay ra ngoài, trực tiếp thu hút cô ấy đến đây.
Cô ấy còn kiềm chế một chút, nhóc con ngửi mùi thơm là đã không nhịn được nuốt nước miếng.
Lúc này hiệu trưởng căn bản không rảnh để ý tới cô ấy, cô giáo Lữ thấy vậy dứt khoát tự mình đi vào cầm bát đoạt hai cái, thấy nhóc con ngoan ngoãn đứng ở cửa phòng bếp, không quên chia cho cậu bé một cái.
"Cảm ơn cô giáo Lữ."
Liễu Nhất Nhất thấy hình như nhóc con ở cùng với cô giáo cũng không tệ lắm, mang theo mấy phần vui vẻ đi qua, dẫn nhóc con rửa tay sạch sẽ, để cậu bé trực tiếp dùng tay cầm ăn.
"Dì nhỏ của Húc Húc, cánh gà cô làm cũng quá ngon rồi, chẳng trách Húc Húc nói cô nấu cơm ngon." Cô giáo Lữ bị hương vị của cánh gà kho làm kinh ngạc, chỉ hối hận vừa rồi không đi theo vào phòng bếp.Liễu Nhất Nhất cười cười, sau khi bọn họ ăn xong đưa ánh mắt rơi trên người hiệu trưởng.
Cho dù cô rất tự tin với tay nghề của mình, nhưng nghĩ tới chứng nhận đầu bếp mà hiệu trưởng nói trước đó, trong lòng không khỏi vẫn có chút khẩn trương.
"Làm xong rồi, phiền hiệu trưởng và mọi người đánh giá một chút."
Liễu Nhất Nhất dứt lời, chị Lý lập tức lấy đũa ra chia cho hiệu trưởng bọn họ.
Phần cánh gà kho trước mặt này, bề ngoài được bày biện ra cho vào khách sạn bán cũng không có vấn đề gì, chưa kể đến là nó ngửi mùi còn thơm như vậy.
Hiệu trưởng nhận đũa và bát, không nói hai lời gắp một cái cánh gà lên đưa đến bên miệng, mùi thơm tức khắc xông vào mũi.
Cắn một miếng, đầu tiên nếm được vị đậm đà của nước sốt trên da gà, theo sau chính là thịt gà trơn mềm. Trước khi làm cánh gà dùng dầu chiên qua, da ăn vào rất ngon, bên trong càng hấp dẫn hơn.
"Má ơi, đây là cánh gà kho sao? Cũng ngon quá rồi đấy!"
Ngon mà không ngán, cánh gà ăn vào không có một chút mùi tanh nào thật sự là quá mỹ vị, chị Lý không biết hình dung cụ thể thế nào, chỉ cảm thấy cánh gà kho trước kia từng ăn đều không bằng phần trước mặt này.
Cánh gà dễ dàng rút xương hai miếng đã bị chị ấy ăn hết, lập tức nhanh chóng gắp cái tiếp theo.
Bình thường hiệu trưởng cũng sẽ ăn cơm ở nhà trẻ, trước đó bà ấy cũng đã từng nếm món cánh gà kho của vị đầu bếp Triệu kia làm, dùng lương tâm nói, cánh gà ông ấy làm rất ngon, nhưng thật sự so ra, lại không bằng phần bây giờ.
Nói thật, bà ấy đồng ý để Liệu Nhất Nhất tới nấu thử, chủ yếu là thấy thái độ thành khẩn như thế, có chút khó trực tiếp từ chối. Lúc đầu nghĩ chỉ cần món ăn cô làm kém hơn đầu bếp Triệu thì có thể uyển chuyển từ chối, không nghĩ tới tay nghề của cô còn tốt hơn cả đầu bếp Triệu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiệu trưởng không phải kiểu tính cách cứng nhắc, nếu tài nấu nướng của cô đủ tốt, đương nhiên sẽ không từ chối cô vì chứng nhận đầu bếp.
Bà ấy ăn xong một cái cánh gà thì phát hiện cánh gà kho còn lại trong đĩa sắp bị chị Lý bọn họ cướp sạch, lập tức không để ý tới thận trọng gì nữa, nhanh chóng gắp mấy cái vào bát, quyết định ăn xong trước rồi nói cái khác sau.
"Hiệu trưởng, đồ ăn làm xong rồi mà cô lại không gọi em đến nếm cùng!" Cô giáo Lữ dắt bé Liễu Húc đứng ở cửa phòng bếp nói.
Cửa phòng bếp không đóng, mùi thơm của cánh gà kho thuận theo cửa bay ra ngoài, trực tiếp thu hút cô ấy đến đây.
Cô ấy còn kiềm chế một chút, nhóc con ngửi mùi thơm là đã không nhịn được nuốt nước miếng.
Lúc này hiệu trưởng căn bản không rảnh để ý tới cô ấy, cô giáo Lữ thấy vậy dứt khoát tự mình đi vào cầm bát đoạt hai cái, thấy nhóc con ngoan ngoãn đứng ở cửa phòng bếp, không quên chia cho cậu bé một cái.
"Cảm ơn cô giáo Lữ."
Liễu Nhất Nhất thấy hình như nhóc con ở cùng với cô giáo cũng không tệ lắm, mang theo mấy phần vui vẻ đi qua, dẫn nhóc con rửa tay sạch sẽ, để cậu bé trực tiếp dùng tay cầm ăn.
"Dì nhỏ của Húc Húc, cánh gà cô làm cũng quá ngon rồi, chẳng trách Húc Húc nói cô nấu cơm ngon." Cô giáo Lữ bị hương vị của cánh gà kho làm kinh ngạc, chỉ hối hận vừa rồi không đi theo vào phòng bếp.Liễu Nhất Nhất cười cười, sau khi bọn họ ăn xong đưa ánh mắt rơi trên người hiệu trưởng.
Cho dù cô rất tự tin với tay nghề của mình, nhưng nghĩ tới chứng nhận đầu bếp mà hiệu trưởng nói trước đó, trong lòng không khỏi vẫn có chút khẩn trương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro