Ở Nhà Trẻ Làm Đầu Bếp Nuôi Bé Cưng
Chương 46
Tô Hương Lan Sắc
2024-08-17 21:17:47
Phòng bếp là nơi quan trọng, người không phận sự miễn vào, đến cả các thầy cô khi không có việc gì cũng không được phép tùy tiện đến phòng bếp, đương nhiên cô không thể dẫn đứa bé đến đó cùng mình.
Lúc đầu cô định để cậu bé ngồi ở bên ngoài phòng bếp đợi cô giáo, nhưng so với chuyện để cậu bé ngồi chơi một mình thì rõ ràng để bé ở lại phòng bảo vệ có người trông coi sẽ an toàn hơn nhiều.
“Không sao đâu, một mình chú ở đây cũng nhàm chán, trẻ con không nên rời khỏi mắt người lớn, cháu cứ để bé ở lại đây đi.” Chú Trương nói xong lại bổ sung thêm câu nữa: “Bình thường các em nhỏ được phụ huynh đưa tới sớm cũng ở lại chỗ chú chờ cô giáo như thế này.”
Trong nhà trẻ có rất nhiều trẻ em, mà lúc nào cũng có những phụ huynh muốn gửi con sớm vì nhiều lý do khác nhau. Chú Trương luôn luôn nhiệt tình đón tiếp họ, cho trẻ nhỏ vào phòng bảo vệ chơi một lát.
Đó là nguyên nhân tại sao chú Trương không chỉ được giáo viên, Hiệu trưởng và phụ huynh tôn trọng mà trẻ em cũng rất yêu quý, mỗi khi đi học và tan học đều nhớ chào hỏi.
“Vậy thì cháu cảm ơn chú Trương ạ.” Liễu Nhất Nhất ghi nhớ phần tình cảm này vào trong lòng, trước khi đi cũng không quên dặn dò cậu bé con hai câu.
Húc Húc nhìn bóng lưng cô rời đi, hơi mím môi lại, rõ ràng lòng đã không vui, nhưng mà cậu bé vẫn không làm loạn đòi đi cùng với cô.
Phòng bếp.
Nhóm chị Lý phụ trách công việc mua sắm nguyên liệu nấu ăn, rửa sạch nguyên liệu nên đã tới sớm hơn một chút.
Liễu Nhất Nhất mặc tạp dề, đeo khẩu trang khử trùng xong xuôi đi vào thì họ đã bận rộn vội vã trong phòng bếp.
“Chào buổi sáng.”
Mấy người nhóm chị Lý nhao nhao ngẩng đầu đáp lời, sau đó hỏi thăm về Húc Húc. Biết được Húc Húc đã đi học cùng với Liễu Nhất Nhất, bây giờ đang ở trong phòng bảo vệ, dì Ngô mở miệng nói: “Cháu đến lúc sáu giờ ba mươi cũng được, không cần tới sớm thế đâu.”
“Cũng không còn sớm đâu ạ.” Hiện tại cũng chỉ còn mười phút nữa là đến sáu giờ ba mươi, Liễu Nhất Nhất vừa nói chuyện vừa bắt tay vào công việc nấu nướng bữa sáng.
Nhân viên và học sinh trong nhà trẻ An Tâm có tổng cộng khoảng hai trăm người, cho dù lượng cơm trẻ em ăn ít hơn người lớn thì một bữa cũng phải tiêu tốn không ít nguyên liệu.
Bữa sáng hôm nay là món cháo thịt nạc rau xanh, bánh trứng gà, nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị xong xuôi, Liễu Nhất Nhất vừa tới là có thể bắt tay ngay vào làm.
Thật ra nhóm người chị Lý cũng biết nấu cháo, nhưng hai hôm trước sau khi được nếm thử tay nghề của Liễu Nhất Nhất, họ cảm thấy rằng món gì qua tay của cô cũng sẽ ngon càng thêm ngon nên dứt khoát chỉ chuẩn bị nguyên liệu để ra cho cô nấu.
Lúc đầu cô định để cậu bé ngồi ở bên ngoài phòng bếp đợi cô giáo, nhưng so với chuyện để cậu bé ngồi chơi một mình thì rõ ràng để bé ở lại phòng bảo vệ có người trông coi sẽ an toàn hơn nhiều.
“Không sao đâu, một mình chú ở đây cũng nhàm chán, trẻ con không nên rời khỏi mắt người lớn, cháu cứ để bé ở lại đây đi.” Chú Trương nói xong lại bổ sung thêm câu nữa: “Bình thường các em nhỏ được phụ huynh đưa tới sớm cũng ở lại chỗ chú chờ cô giáo như thế này.”
Trong nhà trẻ có rất nhiều trẻ em, mà lúc nào cũng có những phụ huynh muốn gửi con sớm vì nhiều lý do khác nhau. Chú Trương luôn luôn nhiệt tình đón tiếp họ, cho trẻ nhỏ vào phòng bảo vệ chơi một lát.
Đó là nguyên nhân tại sao chú Trương không chỉ được giáo viên, Hiệu trưởng và phụ huynh tôn trọng mà trẻ em cũng rất yêu quý, mỗi khi đi học và tan học đều nhớ chào hỏi.
“Vậy thì cháu cảm ơn chú Trương ạ.” Liễu Nhất Nhất ghi nhớ phần tình cảm này vào trong lòng, trước khi đi cũng không quên dặn dò cậu bé con hai câu.
Húc Húc nhìn bóng lưng cô rời đi, hơi mím môi lại, rõ ràng lòng đã không vui, nhưng mà cậu bé vẫn không làm loạn đòi đi cùng với cô.
Phòng bếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhóm chị Lý phụ trách công việc mua sắm nguyên liệu nấu ăn, rửa sạch nguyên liệu nên đã tới sớm hơn một chút.
Liễu Nhất Nhất mặc tạp dề, đeo khẩu trang khử trùng xong xuôi đi vào thì họ đã bận rộn vội vã trong phòng bếp.
“Chào buổi sáng.”
Mấy người nhóm chị Lý nhao nhao ngẩng đầu đáp lời, sau đó hỏi thăm về Húc Húc. Biết được Húc Húc đã đi học cùng với Liễu Nhất Nhất, bây giờ đang ở trong phòng bảo vệ, dì Ngô mở miệng nói: “Cháu đến lúc sáu giờ ba mươi cũng được, không cần tới sớm thế đâu.”
“Cũng không còn sớm đâu ạ.” Hiện tại cũng chỉ còn mười phút nữa là đến sáu giờ ba mươi, Liễu Nhất Nhất vừa nói chuyện vừa bắt tay vào công việc nấu nướng bữa sáng.
Nhân viên và học sinh trong nhà trẻ An Tâm có tổng cộng khoảng hai trăm người, cho dù lượng cơm trẻ em ăn ít hơn người lớn thì một bữa cũng phải tiêu tốn không ít nguyên liệu.
Bữa sáng hôm nay là món cháo thịt nạc rau xanh, bánh trứng gà, nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị xong xuôi, Liễu Nhất Nhất vừa tới là có thể bắt tay ngay vào làm.
Thật ra nhóm người chị Lý cũng biết nấu cháo, nhưng hai hôm trước sau khi được nếm thử tay nghề của Liễu Nhất Nhất, họ cảm thấy rằng món gì qua tay của cô cũng sẽ ngon càng thêm ngon nên dứt khoát chỉ chuẩn bị nguyên liệu để ra cho cô nấu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro