Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày
Chương 36
Đại Viên Tử
2024-11-20 21:29:51
Edit: Kuro
Beta: Ka
Trương Tri Âm vẫn thấp thỏm không yên.
Thấy Ân Niệm trà trộn vào doạnh trại chính nghĩa lại giống như chính bản thân mình mới là kẻ trà tộn lo sợ bất an không thôi, không biết hắn đang lo sợ cho Ân Niệm hay vì những nhân sĩ phía chính nghĩa mà lo lắng.
Từ lo lắng thấm thỏm, Trương Tri Âm chăm chú nghe Tiểu Kim thao thao bất tuyệt.
Sau khi thăm Lý Chuẩn, hắn giả vờ tùy ý nói: “Tiểu Kim, ngươi biết gì về Ân dược sĩ?”
Tiểu Kim phối hợp nói cho hắn biết tất cả tiểu sự của Ân dược sĩ.
Cái gì từ nhỏ đã là thần đồng.
Vô số giải thưởng.
14 tuổi đã đủ căn cơ có thể tiến vào phòng thí nghiệm W, cùng một bác sĩ ở trong phòng thí nghiệm kia.
Tại phòng thực nghiệm W thể hiện xuất sắc nhất, nghe nói từ trước đến nay hai người năng lực ngang nhau. Nhưng hai người bất đồng quan điểm cho nên không hợp nhau.
Sau đó tận thế bùng phát, chỉ còn một người duy nhất sống sót, mang kỹ thuật cùng kiến thức giúp con người giải dị năng chống lại tang thi và phương pháp chữa trị bệnh khuẩn.
Thu nạp nhiều dược sĩ còn sống sót thành lập “Hiệp hội Bạch Mang”, là người sáng lập, đứng giữa các căn cứ, tận sức giúp đỡ nhân loại phục hưng.
“Người đi đầu kia chính là hội trưởng Hiệp hội Bạch Mang, tên Tang Nhạc, cũng rất có tài năng. Có người nói rằng vừa vào phòng thực nghiệm thời điểm tận thể xảy ra liền đột phát, thoát được một kiếp” – Tiểu Kim nói.
“À”. Trương Tri Âm không nhịn được hỏi “ Nếu ở phòng thực nghiệm w mọi người đều gặp nạn, như vậy là ai nói thông tin về Ân Niệm cùng Lý Niệm?”
Tiểu Kim: “Là Ân dược sĩ tự mình nói ra”. Không có chút nghi ngờ nào.
Trương Tri Âm: “…”. Hắn tin Ân Niệm không phải loại người cố ý nói dối để lấy tiếng tăm, nhưng không hiểu sao hắn lại lừa dối để lấy danh tiếng. Nếu như không phải đã biết trước, người thường sẽ không hề nghi ngờ.
Cũng có thể không hoàn toàn là lời nói dối.
Công ty game thiết lập thông tin Y trong game cũng là từ nhỏ đã là thần đồng, khen thưởng vô số và vân vân. Chỉ là không giải thích vì sao hắn lại tạo ra tận thế, giống như đột nhiên mắc bệnh, nhưng đa số người chơi cũng không truy cứu kĩ.
Ngày thứ hai, bốn đội trưởng triệu tập tất cả tổ trưởng, vội vã dẫn họ đến phòng họp lớn, nói là Ân dược sĩ muốn khảo sát phụ cận căn cứ, muốn đích thân tuyển một nhóm nhỏ bảo vệ hắn.
Loại nhiệm vụ này thoải mái, ít nguy hiểm mà phúc lợi cao, còn có một nhớm võ giả lợi hại thoạt nìn rất quen mắt, nói không chừng lại kiếm được chỗ tốt.
Tuy nói vậy nhưng nhất định sẽ tuyển một hoặc hai nhóm tinh anh nhỏ, vì vừa trải qua mẫu thuẫn nội bộ khá gay gắt nên cả bốn đội không có hi vọng được chọn ___ tổ trưởng một tổ vẫn có khả năng. Nhưng bọn họ còn phải đi thu thập quân số do Ân dược sĩ tuyển, không thể không đi.
Bons đội trưởng được thông báo tương đối trễ, xem ra căn cứ vốn không muốn họ được chọn, thế nhưng khi Ân dược sĩ đến, liếc mắt liền nói “Chỉ có những người này?”
Vì vậy liền ra thông báo gọi cả tứ và tam đội tới.
Cho nên đợi bọn họ đến, tất cả đều đã đông đủ.
Ân Niệm ngồi ở vị trí chính giữa, thủ lĩnh cùng Tang Nhạc ngồi hai bên thấp hơn hắn. Tuy nói “Cường long không áp địa đầu xà” nhưng Ân Niệm không có chút gì gọi là đoạt vị trí thủ lĩnh, tất cả mọi người cùng thủ lĩnh đều coi đó là điều hiển nhiên.
Ân Niệm còn mang bộ dạng lạnh băng, nghe động tĩnh cũng chỉ nhẹ nhàng mở mắt nhìn các đội trước mắt, hoàn toàn không chú ý dáng dấp của họ.
Giữa hai người cách nhau cũng chỉ đến mười mét, chỉ là hai đầu gian nhà mà thôi, nhìn người kia, Trương Tri Âm cảm thấy cổ họng dâng lên một cảm giác chua xót.
Bọn họ là như vậy, gần ngay trước mặt nhưng xa tận chân trời, vừa quen vừa lạ. Chỉ vừa hai ngày trước hắn còn là một con mèo, tùy ý làm nũng trong lòng Ân Niệm, được hắn hôn môi, vuốt ve, tắm, ăn cơm, giơ móng vuốt đánh hắn lại bị hắn nhẹ nhàng nắm lấy, thân thiết đến mức còn ngủ chung giường…Nhưng bây giờ tất cả lại trở về hiện thực, cho dù cùng tồn tại ở một thế giới, Trương Tri Âm với Ân Niệm cũng chỉ là quan hệ qua đường mà thôi.
Trương Tri Âm yên lặng cúi thấp đầu.
Ân Niệm đột nhiên nhíu mày.
Thủ lĩnh luôn yên lặng quan sát động tính, thấy vậy lập tức hỏi: “Ngài có chuyện gì không vừa lòng?”
Ân Niệm lắc đầu, hỏi: “Người tới không đủ sao?”
Thủ lĩnh nhìn một lượt, gật đầu lia lịa: “Đến đông đủ, đến đông đủ, ngài có thể tùy ý chọn một tổ để bảo vệ”
Ân Niệm gật đầu, đột nhiên đứng lên, đi thẳng tới chỗ Trương Tri Âm
Thâm tâm bốn đội trưởng phấn chấn lên.
Trương Tri Âm nhìn không ngừng thân ảnh đang tới gần mình, một lần nữa mất đi năng lực suy tính.
Cuối cùng Ân Niệm dừng ở trước mặt hắn, nhàn nhạt nói: “Nhóm này đi”
Du Khôn cùng đội trưởng khác đều vô cùng ngạc nhiên.
Tang Nhạc đối chiếu tư liệu trên tay, nhíu mày lại: “Nhóm này…Dị năng hệ Băng cấp bốn? Không tính là mạnh đúng không?”
Dừng một chút, hiếm khi thấy hắn giải thích thêm: “Các ngươi tương đối kém, ta muốn tìm nhóm mạnh”
Tang Nhạc: “…”
Hắn đi tới, nhỏ giọng hỏi Ân Niệm: “…Dược sĩ, ngươi tại sao lại chọn nhóm này?”
“Thuận mắt” – Ân Niệm ném hai chữ, rời khỏi gian phòng.
Tất nhiên không phải thuận mắt. Ân Niệm nhìn, đắc ý với thủ đoạn vụng về của mình.
Ta thích hắn, cần gì phải nói cho các người biết.
…Có thể quang minh chính đại cùng Tri Âm nhiều ngày, mỗi ngày đều đi với hắn. Không đúng, làm cho hắn lúc nào cũng ở cạnh mình, không thể đi chỗ khác…
Hắn chậm rãi tản bộ, trên mặt vẫn biểu cảm lạnh lùng hờ hững.
Đáng thương cho Trương Tri Âm bị thủ lĩnh liên tiếp giáo huấn, mãi đến tối mới rời đi.
Bọn Đại Đao nghe tin tức này đều rất hưng phấn.
Ngày tiếp theo Ân Niệm muốn đi xem nguồn nước, thực sự không nguy hiểm gì, Trương Tri Âm chỉ dẫn theo Tiểu Kim và Đại Đao.
Không biết có phải ảo giác hay không, trong nháy mắt khi mình đi theo phía sau đổi trưởng, Tiểu Kim cảm nhận được một luồng khí đến từ Ân dược sĩ, vô cùng ghét bỏ.
Bốn người đi mang theo không khí có phần nặng nề.
Dù sao Tiểu Kim cũng được xem như một thiếu niên nhiều chuyện, không chịu được yên tĩnh. Hắn rất thích gây sự cùng Đại Đao.
“Tên Du Khôn kia mỗi ngày mắt đều để trên đỉnh đầu, cho là có người chống lưng, không coi người khác ra gì. Người yêu của đội trưởng không phải lợi hại lắm sao?”
Trương Tri Âm thất hồn lạc phách ở cạnh Ân Niệm, không để ý hai người đằng sau đang nói gì.
Ân Niệm lại lặng lẽ dỏng tai nghe.
______Lẽ nào khi không chú ý, Tri Âm đã nói cho người khác biết hắn thích mình?
…Thật đáng ghét, bỏ lỡ cơ hội được nghe Tri Âm tỏ tình…
…Vậy khi quay lại ta cũng phải nói với tất cả mọi người ta yêu Tri Âm…
Đại Đao: “Éc, người ngươi nói lần trước là thật?”
Tiểu Kim: “Không sai, là hắn”
So với “người yêu đã chết” thì người yêu của đội trưởng là người mang dị năng Không gian cao cấp dễ nghe hơn nhiều. Dị năng Không gian cao cấp không dễ dàng chết như vậy ___ vẫn câu nói cũ, đánh không lại thì chạy chứ sao.
Ân dược sĩ vẫn luôn cao lãnh đi phía trước đột nhiên quay đầu lại: “Các ngươi nói ai?”
Người mà đội trưởng các người yêu lẽ nào không phải Y dược sĩ trong truyền thuyết? ____ Đây là tiếng lòng Ân Niệm ngay lúc này.
Beta: Ka
Trương Tri Âm vẫn thấp thỏm không yên.
Thấy Ân Niệm trà trộn vào doạnh trại chính nghĩa lại giống như chính bản thân mình mới là kẻ trà tộn lo sợ bất an không thôi, không biết hắn đang lo sợ cho Ân Niệm hay vì những nhân sĩ phía chính nghĩa mà lo lắng.
Từ lo lắng thấm thỏm, Trương Tri Âm chăm chú nghe Tiểu Kim thao thao bất tuyệt.
Sau khi thăm Lý Chuẩn, hắn giả vờ tùy ý nói: “Tiểu Kim, ngươi biết gì về Ân dược sĩ?”
Tiểu Kim phối hợp nói cho hắn biết tất cả tiểu sự của Ân dược sĩ.
Cái gì từ nhỏ đã là thần đồng.
Vô số giải thưởng.
14 tuổi đã đủ căn cơ có thể tiến vào phòng thí nghiệm W, cùng một bác sĩ ở trong phòng thí nghiệm kia.
Tại phòng thực nghiệm W thể hiện xuất sắc nhất, nghe nói từ trước đến nay hai người năng lực ngang nhau. Nhưng hai người bất đồng quan điểm cho nên không hợp nhau.
Sau đó tận thế bùng phát, chỉ còn một người duy nhất sống sót, mang kỹ thuật cùng kiến thức giúp con người giải dị năng chống lại tang thi và phương pháp chữa trị bệnh khuẩn.
Thu nạp nhiều dược sĩ còn sống sót thành lập “Hiệp hội Bạch Mang”, là người sáng lập, đứng giữa các căn cứ, tận sức giúp đỡ nhân loại phục hưng.
“Người đi đầu kia chính là hội trưởng Hiệp hội Bạch Mang, tên Tang Nhạc, cũng rất có tài năng. Có người nói rằng vừa vào phòng thực nghiệm thời điểm tận thể xảy ra liền đột phát, thoát được một kiếp” – Tiểu Kim nói.
“À”. Trương Tri Âm không nhịn được hỏi “ Nếu ở phòng thực nghiệm w mọi người đều gặp nạn, như vậy là ai nói thông tin về Ân Niệm cùng Lý Niệm?”
Tiểu Kim: “Là Ân dược sĩ tự mình nói ra”. Không có chút nghi ngờ nào.
Trương Tri Âm: “…”. Hắn tin Ân Niệm không phải loại người cố ý nói dối để lấy tiếng tăm, nhưng không hiểu sao hắn lại lừa dối để lấy danh tiếng. Nếu như không phải đã biết trước, người thường sẽ không hề nghi ngờ.
Cũng có thể không hoàn toàn là lời nói dối.
Công ty game thiết lập thông tin Y trong game cũng là từ nhỏ đã là thần đồng, khen thưởng vô số và vân vân. Chỉ là không giải thích vì sao hắn lại tạo ra tận thế, giống như đột nhiên mắc bệnh, nhưng đa số người chơi cũng không truy cứu kĩ.
Ngày thứ hai, bốn đội trưởng triệu tập tất cả tổ trưởng, vội vã dẫn họ đến phòng họp lớn, nói là Ân dược sĩ muốn khảo sát phụ cận căn cứ, muốn đích thân tuyển một nhóm nhỏ bảo vệ hắn.
Loại nhiệm vụ này thoải mái, ít nguy hiểm mà phúc lợi cao, còn có một nhớm võ giả lợi hại thoạt nìn rất quen mắt, nói không chừng lại kiếm được chỗ tốt.
Tuy nói vậy nhưng nhất định sẽ tuyển một hoặc hai nhóm tinh anh nhỏ, vì vừa trải qua mẫu thuẫn nội bộ khá gay gắt nên cả bốn đội không có hi vọng được chọn ___ tổ trưởng một tổ vẫn có khả năng. Nhưng bọn họ còn phải đi thu thập quân số do Ân dược sĩ tuyển, không thể không đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bons đội trưởng được thông báo tương đối trễ, xem ra căn cứ vốn không muốn họ được chọn, thế nhưng khi Ân dược sĩ đến, liếc mắt liền nói “Chỉ có những người này?”
Vì vậy liền ra thông báo gọi cả tứ và tam đội tới.
Cho nên đợi bọn họ đến, tất cả đều đã đông đủ.
Ân Niệm ngồi ở vị trí chính giữa, thủ lĩnh cùng Tang Nhạc ngồi hai bên thấp hơn hắn. Tuy nói “Cường long không áp địa đầu xà” nhưng Ân Niệm không có chút gì gọi là đoạt vị trí thủ lĩnh, tất cả mọi người cùng thủ lĩnh đều coi đó là điều hiển nhiên.
Ân Niệm còn mang bộ dạng lạnh băng, nghe động tĩnh cũng chỉ nhẹ nhàng mở mắt nhìn các đội trước mắt, hoàn toàn không chú ý dáng dấp của họ.
Giữa hai người cách nhau cũng chỉ đến mười mét, chỉ là hai đầu gian nhà mà thôi, nhìn người kia, Trương Tri Âm cảm thấy cổ họng dâng lên một cảm giác chua xót.
Bọn họ là như vậy, gần ngay trước mặt nhưng xa tận chân trời, vừa quen vừa lạ. Chỉ vừa hai ngày trước hắn còn là một con mèo, tùy ý làm nũng trong lòng Ân Niệm, được hắn hôn môi, vuốt ve, tắm, ăn cơm, giơ móng vuốt đánh hắn lại bị hắn nhẹ nhàng nắm lấy, thân thiết đến mức còn ngủ chung giường…Nhưng bây giờ tất cả lại trở về hiện thực, cho dù cùng tồn tại ở một thế giới, Trương Tri Âm với Ân Niệm cũng chỉ là quan hệ qua đường mà thôi.
Trương Tri Âm yên lặng cúi thấp đầu.
Ân Niệm đột nhiên nhíu mày.
Thủ lĩnh luôn yên lặng quan sát động tính, thấy vậy lập tức hỏi: “Ngài có chuyện gì không vừa lòng?”
Ân Niệm lắc đầu, hỏi: “Người tới không đủ sao?”
Thủ lĩnh nhìn một lượt, gật đầu lia lịa: “Đến đông đủ, đến đông đủ, ngài có thể tùy ý chọn một tổ để bảo vệ”
Ân Niệm gật đầu, đột nhiên đứng lên, đi thẳng tới chỗ Trương Tri Âm
Thâm tâm bốn đội trưởng phấn chấn lên.
Trương Tri Âm nhìn không ngừng thân ảnh đang tới gần mình, một lần nữa mất đi năng lực suy tính.
Cuối cùng Ân Niệm dừng ở trước mặt hắn, nhàn nhạt nói: “Nhóm này đi”
Du Khôn cùng đội trưởng khác đều vô cùng ngạc nhiên.
Tang Nhạc đối chiếu tư liệu trên tay, nhíu mày lại: “Nhóm này…Dị năng hệ Băng cấp bốn? Không tính là mạnh đúng không?”
Dừng một chút, hiếm khi thấy hắn giải thích thêm: “Các ngươi tương đối kém, ta muốn tìm nhóm mạnh”
Tang Nhạc: “…”
Hắn đi tới, nhỏ giọng hỏi Ân Niệm: “…Dược sĩ, ngươi tại sao lại chọn nhóm này?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thuận mắt” – Ân Niệm ném hai chữ, rời khỏi gian phòng.
Tất nhiên không phải thuận mắt. Ân Niệm nhìn, đắc ý với thủ đoạn vụng về của mình.
Ta thích hắn, cần gì phải nói cho các người biết.
…Có thể quang minh chính đại cùng Tri Âm nhiều ngày, mỗi ngày đều đi với hắn. Không đúng, làm cho hắn lúc nào cũng ở cạnh mình, không thể đi chỗ khác…
Hắn chậm rãi tản bộ, trên mặt vẫn biểu cảm lạnh lùng hờ hững.
Đáng thương cho Trương Tri Âm bị thủ lĩnh liên tiếp giáo huấn, mãi đến tối mới rời đi.
Bọn Đại Đao nghe tin tức này đều rất hưng phấn.
Ngày tiếp theo Ân Niệm muốn đi xem nguồn nước, thực sự không nguy hiểm gì, Trương Tri Âm chỉ dẫn theo Tiểu Kim và Đại Đao.
Không biết có phải ảo giác hay không, trong nháy mắt khi mình đi theo phía sau đổi trưởng, Tiểu Kim cảm nhận được một luồng khí đến từ Ân dược sĩ, vô cùng ghét bỏ.
Bốn người đi mang theo không khí có phần nặng nề.
Dù sao Tiểu Kim cũng được xem như một thiếu niên nhiều chuyện, không chịu được yên tĩnh. Hắn rất thích gây sự cùng Đại Đao.
“Tên Du Khôn kia mỗi ngày mắt đều để trên đỉnh đầu, cho là có người chống lưng, không coi người khác ra gì. Người yêu của đội trưởng không phải lợi hại lắm sao?”
Trương Tri Âm thất hồn lạc phách ở cạnh Ân Niệm, không để ý hai người đằng sau đang nói gì.
Ân Niệm lại lặng lẽ dỏng tai nghe.
______Lẽ nào khi không chú ý, Tri Âm đã nói cho người khác biết hắn thích mình?
…Thật đáng ghét, bỏ lỡ cơ hội được nghe Tri Âm tỏ tình…
…Vậy khi quay lại ta cũng phải nói với tất cả mọi người ta yêu Tri Âm…
Đại Đao: “Éc, người ngươi nói lần trước là thật?”
Tiểu Kim: “Không sai, là hắn”
So với “người yêu đã chết” thì người yêu của đội trưởng là người mang dị năng Không gian cao cấp dễ nghe hơn nhiều. Dị năng Không gian cao cấp không dễ dàng chết như vậy ___ vẫn câu nói cũ, đánh không lại thì chạy chứ sao.
Ân dược sĩ vẫn luôn cao lãnh đi phía trước đột nhiên quay đầu lại: “Các ngươi nói ai?”
Người mà đội trưởng các người yêu lẽ nào không phải Y dược sĩ trong truyền thuyết? ____ Đây là tiếng lòng Ân Niệm ngay lúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro