Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày
Chương 93
Đại Viên Tử
2024-11-20 21:29:51
Edit: Kuro
Beta: Ka
Hiệu suất công ty game (Minh Thiên) rất cao, chưa đến một tuần đã gửi con búp bê hình người đến. Bọc trong thùng giấy lớn, hai anh trai chuyển phát nhanh giúp đỡ đem hộp vào trong nhà, còn tưởng rằng Trương Tri Âm mua thêm đồ gia dụng quý giá gì đó.
Con búp bê hình người không biết là làm bằng nguyên liệu gì, ôm vào không nhẹ, Trương Tri Âm ước tính cũng gần bảy mươi cân. Càng khó hơn chính là chất da nhẵn nhụi, cảm giác mềm mại, ngay cả mái tóc ngắn màu đen cũng mềm mại thoải mái; chỗ đôi mắt giống như nạm đá quý màu đen, Trương Tri Âm đoán hẳn là một loại vật liệu tổng hợp kiểu mới nào đó, thoạt nhìn vô cùng có hồn, cảm giác khí phách mười phần.
Cả người thoạt nhìn ngẫu nhiên giống như có sức sống.
Là một nam thanh niên xem như có sở thích bình thường, Trương Tri Âm từ khi năm tuổi đã không tiếp xúc qua con búp bê nào tương tự, loại búp bê này, hắn chẳng biết gì về nó, chỉ tình cờ thấy có người nói trên mạng trong nhà có con búp bê hình người giống như vậy. Ngẫu nhiên con này của hắn khả năng được chế tác càng tinh tế hơn, bởi vì vật liệu tốt hơn, nhìn qua so với con búp bê trên mạng đó càng được mô phỏng giống người hơn. Trương Tri Âm cũng chỉ có thể cảm khái mình thiếu hiểu biết, không nghĩ tới bây giờ kỹ thuật đã phát triển tân tiến như vậy.
Hắn đem búp bê hình người lôi ra khỏi túi nhựa cùng bọt biển trong hộp, tạm thời đặt ở trên ghế salon trong phòng khách của mình. Con búp bê hình người được mặc một bộ quần áo, chính là bộ trang phục Y tiến sĩ kinh điển bên trong (Minh Thiên). Mỗi cái khớp của nó linh hoạt ngoài dự đoán của mọi người, sau khi được Trương Tri Âm bày ở trên ghế salon hiện ra tư thế ngồi vô cùng tự nhiên, lại hợp với cặp mắt phản chiếu ánh sáng kia, mơ hồ như chỗ nào Trương Tri Âm đi đến nó đều nhìn chằm.
Trong thoáng chốc Trương Tri Âm càng cho đó là Ân Niệm thật, như thường lệ vào buổi trưa, tẻ nhạt nhìn mình đi tới đi lui. Thần sắc chăm chú, giống như nhìn toàn bộ thế giới.
Trương Tri Âm quơ quơ đầu, bỏ đi cái suy nghĩ này.
Hắn lên mạng tìm hiểu phương pháp thỉnh thoảng bảo dưỡng kiểm tra búp bê như thế nào, hơn thế trong lúc vô tình còn phát hiện loại phương pháp sử dụng búp bê hình người, quả thực mở ra cánh cổng lớn đến thế giới mới.
Hơn hết xem một vài người trên mạng để búp bê hình người cùng ăn cơm với mình, cùng đọc sách, Trương Tri Âm nghĩ đến thấy vô cùng tuyệt vời.
Giờ cơm tối, hắn như quỷ thần xui khiến bày ra hai bộ bát đũa đối xứng, sau đó vất vả ôm búp bê hình người Ân Niệm đến phòng ăn, đặt xuống ghế đối diện với chính mình, ăn cơm với mình.
Mình nhất định là có bệnh, hơn nữa bệnh không nhẹ.
Buổi tối nằm trên giường, nhìn con búp bê hình người được đặt bên cạnh mình còn cao hơn mình, Trương Tri Âm hình như hi vọng gì đó. Con búp bê hình người thiết kế cực kỳ cao cấp, mắt với mi mắt sống động như thật. Trương Tri Âm nhẹ nhàng cúi xuống đưa tay qua cơ thể giúp búp bê nhắm mắt lại, một bên mong mỏi hôm nay có thể trong mơ được trở lại thế giới Minh Thiên, dần dần rơi vào trạng thái ngủ say.
Trong giấc mơ, theo thói quen, hắn hướng qua bên con búp bê hình người, cọ vào.
Con búp bê hình người yên lặng mở mắt, bên môi tựa hồ hiện lên một nụ cười cong cong, lập tức nhẹ nhàng trở mình, đưa tay ra, vô cùng tự nhiên ôm người bên gối.
Ân Tiểu Tưởng không biết từ khi nào chạy ra khỏi ổ nhỏ của mình, chạy vào phòng ngủ, nhanh nhẹn nhảy lên giường, nhìn Ân Niệm, nghiêng đầu: “Ngao?”
Gần đây Ân Niệm không có nhà, phần lớn diện tích lãnh thổ trên giường đều do nó chiếm lĩnh.
Nghe thấy tiếng kêu Ân Niệm liếc mắt trừng mèo nhỏ một cái, lập tức nhấc tay lên, lấy một ngón tay phải đẩy nó xuống.
Ân Tiểu Tưởng rơi xuống đất tự giác co rúc ở chân giường, nhỏ giọng: “…Ô.”
Beta: Ka
Hiệu suất công ty game (Minh Thiên) rất cao, chưa đến một tuần đã gửi con búp bê hình người đến. Bọc trong thùng giấy lớn, hai anh trai chuyển phát nhanh giúp đỡ đem hộp vào trong nhà, còn tưởng rằng Trương Tri Âm mua thêm đồ gia dụng quý giá gì đó.
Con búp bê hình người không biết là làm bằng nguyên liệu gì, ôm vào không nhẹ, Trương Tri Âm ước tính cũng gần bảy mươi cân. Càng khó hơn chính là chất da nhẵn nhụi, cảm giác mềm mại, ngay cả mái tóc ngắn màu đen cũng mềm mại thoải mái; chỗ đôi mắt giống như nạm đá quý màu đen, Trương Tri Âm đoán hẳn là một loại vật liệu tổng hợp kiểu mới nào đó, thoạt nhìn vô cùng có hồn, cảm giác khí phách mười phần.
Cả người thoạt nhìn ngẫu nhiên giống như có sức sống.
Là một nam thanh niên xem như có sở thích bình thường, Trương Tri Âm từ khi năm tuổi đã không tiếp xúc qua con búp bê nào tương tự, loại búp bê này, hắn chẳng biết gì về nó, chỉ tình cờ thấy có người nói trên mạng trong nhà có con búp bê hình người giống như vậy. Ngẫu nhiên con này của hắn khả năng được chế tác càng tinh tế hơn, bởi vì vật liệu tốt hơn, nhìn qua so với con búp bê trên mạng đó càng được mô phỏng giống người hơn. Trương Tri Âm cũng chỉ có thể cảm khái mình thiếu hiểu biết, không nghĩ tới bây giờ kỹ thuật đã phát triển tân tiến như vậy.
Hắn đem búp bê hình người lôi ra khỏi túi nhựa cùng bọt biển trong hộp, tạm thời đặt ở trên ghế salon trong phòng khách của mình. Con búp bê hình người được mặc một bộ quần áo, chính là bộ trang phục Y tiến sĩ kinh điển bên trong (Minh Thiên). Mỗi cái khớp của nó linh hoạt ngoài dự đoán của mọi người, sau khi được Trương Tri Âm bày ở trên ghế salon hiện ra tư thế ngồi vô cùng tự nhiên, lại hợp với cặp mắt phản chiếu ánh sáng kia, mơ hồ như chỗ nào Trương Tri Âm đi đến nó đều nhìn chằm.
Trong thoáng chốc Trương Tri Âm càng cho đó là Ân Niệm thật, như thường lệ vào buổi trưa, tẻ nhạt nhìn mình đi tới đi lui. Thần sắc chăm chú, giống như nhìn toàn bộ thế giới.
Trương Tri Âm quơ quơ đầu, bỏ đi cái suy nghĩ này.
Hắn lên mạng tìm hiểu phương pháp thỉnh thoảng bảo dưỡng kiểm tra búp bê như thế nào, hơn thế trong lúc vô tình còn phát hiện loại phương pháp sử dụng búp bê hình người, quả thực mở ra cánh cổng lớn đến thế giới mới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn hết xem một vài người trên mạng để búp bê hình người cùng ăn cơm với mình, cùng đọc sách, Trương Tri Âm nghĩ đến thấy vô cùng tuyệt vời.
Giờ cơm tối, hắn như quỷ thần xui khiến bày ra hai bộ bát đũa đối xứng, sau đó vất vả ôm búp bê hình người Ân Niệm đến phòng ăn, đặt xuống ghế đối diện với chính mình, ăn cơm với mình.
Mình nhất định là có bệnh, hơn nữa bệnh không nhẹ.
Buổi tối nằm trên giường, nhìn con búp bê hình người được đặt bên cạnh mình còn cao hơn mình, Trương Tri Âm hình như hi vọng gì đó. Con búp bê hình người thiết kế cực kỳ cao cấp, mắt với mi mắt sống động như thật. Trương Tri Âm nhẹ nhàng cúi xuống đưa tay qua cơ thể giúp búp bê nhắm mắt lại, một bên mong mỏi hôm nay có thể trong mơ được trở lại thế giới Minh Thiên, dần dần rơi vào trạng thái ngủ say.
Trong giấc mơ, theo thói quen, hắn hướng qua bên con búp bê hình người, cọ vào.
Con búp bê hình người yên lặng mở mắt, bên môi tựa hồ hiện lên một nụ cười cong cong, lập tức nhẹ nhàng trở mình, đưa tay ra, vô cùng tự nhiên ôm người bên gối.
Ân Tiểu Tưởng không biết từ khi nào chạy ra khỏi ổ nhỏ của mình, chạy vào phòng ngủ, nhanh nhẹn nhảy lên giường, nhìn Ân Niệm, nghiêng đầu: “Ngao?”
Gần đây Ân Niệm không có nhà, phần lớn diện tích lãnh thổ trên giường đều do nó chiếm lĩnh.
Nghe thấy tiếng kêu Ân Niệm liếc mắt trừng mèo nhỏ một cái, lập tức nhấc tay lên, lấy một ngón tay phải đẩy nó xuống.
Ân Tiểu Tưởng rơi xuống đất tự giác co rúc ở chân giường, nhỏ giọng: “…Ô.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro