Oan Gia Ngõ Hẹp, Tôi Muốn Yêu Chắc

Chương 15 - Giấy Đỏ

Jaypham

2024-05-12 09:18:58

“ Chẳng phải cậu rất thích cậu ta sao? Đây là cơ hội tốt để cậu thể hiện rồi còn gì” Tay hắn kẹp chặt lấy điếu thuốc, ánh mắt vẫn nhìn vào khuôn mặt anh

mà nói

“ Lưu Văn, tôi chơi với cậu bao nhiêu năm nay tính tôi cậu là người hiểu rõ nhất”

Hắn gật đầu “ Tôi biết, được rồi đừng giận cậu muốn hút một điếu không?” Hắn đưa bao thuốc đến trước mặt anh

Lửa giận trong lòng anh cũng dần biến mất cầm lấy một điếu thuốc còn lại trong bao rồi ngậm vào miệng “ Lý Hoành Quân tôi là đang nể mặt cậu”

[…]

Tạ Phi ngồi trong lớp nhìn cô đang chăm chú làm bài nhịn không được liền lên tiếng “ Cậu bỏ qua dễ dàng cho cậu ta thật à?”

Động tác viết bài đều dừng lại, cô nhìn cậu ta rồi nói “ Không bỏ qua thì tôi có thể làm được gì cậu ta? Cậu nói xem”

“ Tôi nhìn cậu ta có một chút quen mắt hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải”

Doãn Đình mắt không rời bài tập nhưng vẫn trả lời cậu ta “ Vậy thì cậu ngồi đó mà suy nghĩ tiếp đi”

Đột nhiên có một nữ học sinh cầm trên tay một cái túi rất to đang lấp ló trước cửa lớp giống như đang tìm ai vậy

Một cậu bạn trong lớp nhìn thấy liền mở miệng chào hỏi “ Cậu muốn tìm ai?”

“ Cậu có thể đưa cái này cho Doãn Đình giúp tôi được không?”

Cậu nam sinh gật đầu nhận lấy túi trên tay nữ sinh đi đến đưa nó trước mặt cô “ Đồ của cậu”

Doãn Đình nghi ngờ nhận lấy không quên nói một tiếng cảm ơn với cậu bạn học sinh

Tạ Phi tò mò nhìn vào trong túi đồ “ Cái gì vậy”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“ Là áo”

“ Tên đó cũng giữ lời hứa thật”

Cô gật đầu “ ừm vậy tớ đi thay đồ đây, cả người ẩm ướt khó chịu chết mất”

“ Vậy cậu đi đi”

[…]

Sau khi cô thay đồ xong cơ thể cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cô cầm lấy đồ đã bị ướt bỏ lại vào trong túi đồ ban nãy.

Doãn Đình nghĩ đến trong lớp chật chội như vậy không có chỗ để cho cô để thứ này nên cô đành phải đi xuống cuối dãy hành lang để để nhờ.

Cô vừa vào thì cảm thấy đông hơn so với thường ngày, cô không quan tâm là mấy chỉ đi về phía tủ đựng quần áo của mình. Thường thì ở đây sẽ để đồ cá nhân của mỗi học sinh nên hôm nay cô thấy nhiều nữ sinh ở trong đây đều là chuyện bình thường

Vừa tiến tới mở cửa tủ cái đầu tiên đập vào mắt cô là tờ giấy màu đỏ được dán lên trên tủ. Tất cả nữ sinh có mặt trong phòng đều nhìn thấy bọn họ cười nói thì thầm to nhỏ với nhau nhưng những lời bọn họ nói đều lọt hết vào tai cô

“ Là tờ giấy đỏ đó, mày có thấy những gì tao đang thấy không?”

“ Tao đâu có đui, lâu lắm rồi mới có người bị dán tờ giấy đỏ lên tủ đấy”

“ Kì này cậu ta chết chắc với Khiết Tỷ rồi”

Cô không hiểu bọn họ đang nói gì Doãn Đình nắm tờ giấy trên kệ xuống, một nữ học sinh bên cạnh thấy vậy liền è dè lên tiếng

“ Cậu bạn này, cậu có biết tờ giấy đỏ này như nào không?”

Cô thật thà lắc đầu “ Không biết”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“ Những ai ở đây mà được Khiết Tỷ gián tờ giấy đỏ thì người đó sẽ bị chịu hình phạt đó”

Cô nhướng mày khó hiểu cầm chặt tờ giấy trên tay “ Tôi đã đắt tội gì với cậu ta đâu?”

Cô bạn đứng đấy lắc đầu không nói gì liền nhanh chóng rời khỏi đây bọn nữ sinh còn lại cũng vậy. Bây giờ trong phòng này chỉ còn có mình cô, Doãn Đình cầm tờ giấy trên tay vò nát nó rồi vứt vào sọt rác quay trở về phòng học

[..]

Doãn Đình thờ ơ xem như không có chuyện gì xảy ra

cô đi lại chỗ ngồi như bình thường. Tiết này là tiết tự học nên là cô cũng tự làm bài tập của mình, một nữ sinh trong phòng nhìn thấy cô lại càng gai mắt

Cô ta giả vờ đi lấy nước nhưng lại cố tình làm đỗ hết số nước có trong bình vào trong vỡ cô rồi giả vờ như không biết gì

“ Xin lỗi xin lỗi tôi không cố ý”

Doãn Đình nhanh chóng cầm tập đẩy hết nước ra ngoài.

Tạ Phi ngồi bênh cạnh nhịn không được lên tiếng

“ là cậu cố tình có phải không?”

Cậu ta như bị nói trúng tim đen liền chối “ Không phải là do tôi không để ý nên mới…”

“ Được rồi Tạ Phi cậu đừng làm khó cậu ta tớ đi phơi hết đóng này là được dù sao cậu ấy cũng không cố ý”

Cô không quan tâm đến nữ sinh đứng trước mặt chỉ đứng dậy cầm lấy tập sách vừa bị người khác làm ướt đi ra ngoài

Tạ Phi cũng nhanh chóng đi theo sau lưng cô nhưng khi lướt ngang qua người nữ sinh kia bước chân cậu dừng lại, ánh mắt cảnh cáo nhìn cậu ta

“ Đừng để tôi biết được cậu có ý giở trò với cậu ấy nếu không hậu quả của cậu giống như chai nước này vậy đó” Cậu vừa nói vừa bóp chặt lấy chai nước trên tay

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp, Tôi Muốn Yêu Chắc

Số ký tự: 0