Chương 411 : Cuộc Chiến Cuối Cùng (2)
Team Đang Bí Ý Tưởng
2024-07-24 12:01:13
3 ngày cuối cùng đến ngày quyết đấu, lúc này đã có ba con tàu xuất hiện ở hải vực của hòn đảo huyền thoại Rafael, điểm cuối cùng trong đại hải trình.
Hòn đảo huyền bí này đương nhiên rất nhiều người muốn được tận mắt nhìn thấy một lần trong đời nhưng có lẽ số người có tư cách nhìn thấy nó tuyệt đối không nhiều, những người có tư cách đi đến điểm cuối cùng của hòn đảo này thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Hòn đảo Rafael chính là kinh đô của siêu cường quốc năm xưa, nó là hòn đảo khó bị phá hủy nhất lịch sử loài người, đây cũng là cuộc chiến cuối cùng tại tân thế giới, cuộc chiến chọn ra ngôi vua.
Lúc này có một điều đặc biệt là cả tàu của Shanks cùng Minato dĩ nhiên lại thả neo ngay trên hòn đảo bánh kẹo rộng lớn của Bigmom, ba người đến từ ba thế lực, ba người tưởng như kẻ thù sinh tử vậy mà có thể ngồi cùng nhau có thể ăn thịt uống rượu cười cười nói nói, khung cảnh này thực sự cũng không dễ xảy ra.
Bigmom lúc này thản nhiên ngồi trước mặt cả Shanks cùng Minato, cho dù là phận nữ nhi thì tửu lượng của bà ta cũng kinh khủng vô cùng, ngoài ra sau lưng Bigmom vẫn luôn tồn tại một hắc ảnh, cực kỳ cung kính khom người chưa bao giờ rời khỏi Bigmom một bước.
Minato ánh mắt liếc về phía hắc ảnh sau đó bật cười :”Chán quá à, không biết bà có trò gì tiêu khiển ở đây không ?”.
Bigmom nghe đến đây liền dừng lại sau đó một âm thanh băng lãnh vang lên :”Ngươi muốn chơi trò gì tiểu tử ?, hay là ta và ngươi giải quyết mọi việc ở đây luôn đi, ta còn chưa quên ngươi là kẻ phá đám đâu”.
Minato thản nhiên lắc đầu, tiếp tục bỏ một cái đùi gà vào miệng, về phần Shanks lúc này đã ngửa đầu ra sau hai mắt lim dim, người đàn ông này có vẻ bắt đầu ngà ngà say rồi.
Đương nhiên Shanks có say hay không cũng không ai dám làm gì hắn, một Tứ Hoàng dù say hay tỉnh vẫn cứ là một Tứ Hoàng, chẳng một ai dám coi thường Tứ Hoàng ngay cả khi người này chết đi chứ đừng nói là người này còn sống.
Minato thản nhiên chỉ tay về phía Hoa Cửu Thiên ở sau lưng Bigmom, ánh mắt của hắn khẽ chớp động :”Cho một trong Tứ Vệ của ngươi thử sức với một trong Tứ Vệ của ta thế nào, coi như là giải trí đi ?”.
Minato từ lúc tiến vào bàn tiệc của Bigmom thực sự chưa bao giờ rời mắt khỏi Hoa Cửu Thiên, đây là nhân vật duy nhất trong hàng ngũ Tứ Vệ của Bigmom làm Minato cảm giác được một tia nguy hiểm, kẻ này có thực lực chưa chắc đã thua một Tứ Hoàng chưa kể Minato còn không có một chút thông tin nào của đối phương.
Hoa Cửu Thiên ở sau lưng Bigmom khẽ nhíu mày sau đó thản nhiên trả lời :”Không hứng thú, đánh với ngươi thì được”.
Câu trả lời này của đối phương làm Minato tương đối bất ngờ, bản thân Minato hoàn toàn không nghĩ đến Hoa Cửu Thiên lại được phép nói chuyện khi mà Bigmom chưa đồng ý, điều này nói lên quan hệ của hắn cùng Bigmom không phải chủ và tớ như bình thường.
Đối với các băng hải tặc khác tất nhiên Minato không bất ngờ lắm nhưng băng hải tặc Bigmom thì bà ta vốn là vua, một vị vua với vô số lãnh thổ, binh lính cùng quân thần, đương nhiên khi nhà vua chưa cho phép thì không một ai được quyền lên tiếng.
Không đợi Minato đáp lời thì một giọng nói tương đối lười biếng vang lên, một nhân vật không biết từ bao giờ đã xuất hiện ở cửa lều trường, Akira lúc này cũng đang cầm một bình rượu lớn, bước chân có chút lảo đảo :”Ta thay hắn đồng ý này, ngươi cùng hắn đánh nhau, ta cùng con mụ đeo mặt nạ kia thế nào ?”.
Akira vừa dứt lời thì một luồng gió ập thẳng vào mặt hắn, sau đó bình rượu trên tay Akira vỡ nát, tốc độ ra đòn của đối phương quá nhanh đồng thời cũng quá chính xác có điều hắn vừa ra tay thì sao có thể giấu nổi vũ khí của mình, Hoa Cửu Thiên sử dụng một cây trường thương.
Hoa Cửu Thiên lạnh lùng nhìn Akira :”Ngươi tốt nhất cẩn thận cái miệng của ngươi, nếu không lần tiếp theo không phải chỉ là bình rượu đâu mà là đầu ngươi đấy”.
Akira càng không hề quan tâm, bàn tay hắn thản nhiên lấy một bình rượu mới, về phần Hoa Cửu Thiên lúc này cũng sững người, chiếc mũ che đầu của hắn bị rách ra làm đôi, đáng tiếc là khuôn mặt hắn cũng được bịt kín lại khiến không ai quan sát được cái gì.
Một ngón tay Akira khẽ ngoáy, vẻ mặt đầy khiêu khích nhìn Hoa Cửu Thiên :”Ngươi vừa nói cái gì thế ?, ta nghe không rõ nói lại coi ?”.
…........
Ở trong lều trướng không khí căng thẳng vô cùng thậm chí Shanks cũng phải ghé mắt mà nhìn, Shanks cũng thực sự muốn biết Hoa Cửu Thiên mạnh đến mức nào, nhân vật này không phải là Shanks không biết trái lại bản thân Shanks cũng đã từng được tiếp xúc có điều chưa thấy hắn ra tay bao giờ thôi.
Mihawk cũng đang ngồi cạnh Shanks, lưng dựa vào thành bàn, Mihawk bỗng nhiên nhếch miệng :”Hoa quốc chiến thần quyết đấu với kiếm thần Wano ?, vui nhỉ”.
Có điều cuộc chiến giữa cả hai không diễn ra, đúng hơn là có một việc khác ngăn cản cuộc chiến này, cả Bigmom, Shanks cùng Minato đồng thời nhíu mày nhìn ra ngoài lều trướng, con thuyền rồng của Dragon cũng chậm rãi tiến đến nơi.
Tứ Vệ của Dragon lúc này đều xuất hiện sau lưng ông ta, người đàn ông đứng đầu của lực lượng quân cách mạng thế giới này trên khuôn mặt gắn một chiếc mặt nạ kì dị, một nửa bên mặt là hình đầu rồng còn nửa bên kia là những hình xăm đặc thù.
Dragon tiến đến điều này chứng minh cho cuộc chiến cuối cùng càng ngày càng đến gần hơn, đội hình Tứ Vệ của Dragon bao gồm Kuzan – Vidomina- Crag – Mephala, bốn nhân vật mạnh nhất mà bản thân Dragon có thể triệu tập dưới tay mình, đồng thời ẩn sau Dragon còn một bí mật mà không một ai biết, ông ta nắm trong mình ba trái ác quỷ.
…........
Thời gian tiếp tục trôi qua, mặt trăng dần dần lên cao, trời về đêm, một đêm thật đẹp với muôn vàn vì sao trên bầu trời.
Minato một tay cầm chai rượu, lưng dựa vào một tảng đá lớn, ánh mắt nhìn ra biển cả xa xăm, trong màn đêm yên tĩnh có một tiếng bước chân đi lại càng ngày càng gần.
Người tiến đến lúc này không ngờ lại là Dragon. Dragon cũng chậm dãi dừng lại, ánh mắt khóa chặt thân ảnh có chút đơn bạc của Minato, Dragon sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, một giọng nói lạnh lùng vang lên :”Ta biết những việc ngươi làm ở biển Đông, thực sự mà nói ta rất ấn tượng”.
Minato thở ra một hơi nhìn Dragon :”Ta và ngươi căn bản cùng một loại người thôi, cả hai cùng một lý tưởng nhưng con đường lại khác nhau, có trách thì trách số phận sắp xếp thôi”.
Dragon cũng không phản bác, ông ta thực sự phải học hỏi rất nhiều về Minato, ngay cả trên phương diện là kẻ thù của nhau thì Dragon vẫn cứ lấy biển Đông của Minato làm hình mẫu phát triển cho những vùng đất của mình.
Đột nhiên Dragon nói một câu mà đến Minato cũng không thể giải thích nổi, một câu nói đáng nhẽ không nên xuất ra từ miệng ông ta :”Nếu ngươi là người chiến thắng cuối cùng trong cuộc chiến này, ngươi sẽ làm gì ?, cái thế giới này sẽ biến đổi ra sao?”.
Minato hơi bất ngờ một chút nhưng hắn cũng chẳng nghĩ ngợi gì lâu lắm :”Chịu, ta còn trẻ, ta còn nhiều việc muốn làm, tạm thời không có tính xa như thế có điều nếu ngươi thực sự muốn quan tâm thì có lẽ việc đầu tiên ta làm là nối thế giới này lại về một mối, sau đó xóa bỏ chế độ Thiên Long Nhân”.
Dragon chậm rãi gật đầu, cả hai người đều không đáp, không khí lúc này có chút vi diệu.
Đã ở đây rồi đương nhiên không ai còn đường về, đã bước đến đây thì muốn quay đầu lại cũng không được.
Dragon thở dài một chút sau đó đứng lên, ông ta vươn vai của mình tạo nên những âm thanh răng rắc :”Đi biển 2 ngày liên tục đúng là mệt mỏi thật, ngươi có khách kìa đúng không?, hay lại là một người khó ngủ giống như chúng ta ?”.
Minato bật cười :”Chỉ có mình ngài khó ngủ thôi ngài lãnh tụ à, ta ra đây đương nhiên là có hẹn”.
Dragon bật cười :”Vậy là mỗi mình ta mất ngủ à, chết thật chết thật”.
Từ sau rừng cây âm u một thân ảnh cũng từ từ xuất hiện, người mà Minato gọi đến đây – Tứ Hoàng Tóc Đỏ.
Shanks và Dragon khẽ nhìn nhau, ánh mắt hai người mạnh mẽ va chạm.
“Luffy nó thế nào rồi ?”.
Đây là câu hỏi đầu tiên của Dragon với Shanks, câu hỏi của một người cha đối với đứa con của mình.
Shanks thở dài không đáp, cước bộ tiếp tục thản nhiên di chuyển :”Ngươi không phải là một người cha tốt cũng không phải là một người đàn ông tốt”.
Dragon như chấp nhận câu nói này, ông ta xoay đầu rời đi :”Nam nhân mà, có những việc cho dù không muốn làm cũng bắt buộc phải làm”.
Ngay khi thân hình Dragon sắp biến mất nơi cuối cánh rừng bỗng nhiên Minato lên tiếng :”Hai vị cho ta hỏi một chút, hai vị sống đủ lâu không biết đã nghe đến cái tên Steel chưa ?”.
Cái tên này cũng chỉ mới thoáng hiện ra trong đầu Minato, ánh mắt và khí thế của Minato thay đổi hoàn toàn so với lúc trước, Minato lúc này giống như một đầu bạo long vậy.
Shanks cùng Dragon hai mắt nhìn nhau, cả hai người trong mắt đều xuất hiện một tia khó hiểu nhưng rốt cuộc vẫn cứ gục đầu.
Cả hai người thậm chí không hẹn mà đồng thanh :”Người cuối cùng trong Tứ Vệ của vua hải tặc Gold D Roger, tên thật của kẻ này Steel Sync”.
Shanks thậm chí còn tiếp tục lên tiếng :”Ngươi hỏi ông ta làm gì ?, Sync ông ta đã từ dã cõi đời này lâu rồi”.
Nếu như lúc trước Minato gọi Shanks đến đây muốn tạo dựng một liên minh chống lại Dragon và Bigmom thì lúc này hoàn toàn khác, chỉ một cái tên thôi làm Minato thay đổi 180 độ.
Minato bật cười, một nụ cười ngạo nghễ, bỏ mặc cả Shanks cùng Dragon không hiểu gì, cứ như vậy Minato đi về căn nhà của mình, Bigmom vẫn tương đối hiếu khách, 4 căn nhà trên đảo bánh kẹo này không khác gì 4 cung điện khổng lồ nguy nga tráng lệ
…..........
Tại gia tộc Vinsmoke lúc này, một thân ảnh không ai ngờ được xuất hiện, một thành viên của gia tộc Vongola thậm chí là một thành viên có tư cách mang nhẫn của nhà Vongola – Doflamingo vậy mà xuất hiện.
Ngồi ngay trước mặt Doflamingo là Gold, nhân vật mạnh nhất hiện nay của nhà Vinsmoke. Gold là một người đàn ông to lớn vô cùng, khuôn mặt ẩn sau chiếc mặt nạ bằng vàng, một đầu tóc vàng không khác gì bờm sư tử cả.
“Ta không hiểu, một thành viên nhà Vongola lại đến gia tộc Vinsmoke theo lệnh chính phủ thế giới, ngươi giải thích cho ta được hay không”.
Dofalmingo nhếch miệng, hắn không vì kẻ trước mặt mạnh hơn mình, kẻ trước mặt quyền lực hơn mình mà hắn sợ, đơn giản Doflamingo từ khi bước vào tân thế giới hắn còn chưa biết sợ ai hơn nữa lúc này hắn không có lý do để sợ.
“Fu Fu Fu Fu Fu. Ta đến đây là muốn mời ngươi xuất sơn”.
Gold nắm chặt nắm đấm của mình lại, khí thế của ông ta đè lên người Doflamingo khiến một trong những kẻ từng là Thất Vũ Hải hoàng gia này vậy mà khó thở vô cùng tuy nhiên khóe miệng Doflamingo thủy chung vẫn giữ nụ cười.
“Một”
“Hai”
“B...”.
Đúng lúc này Doflamingo mở miệng :”Sync Steel, ông ta muốn gặp ông”.
….........
Nhà chính của gia tộc Roths lúc này đèn đuốc sáng trưng, hai lão nhân già nua đang vui đùa bên đứa bé chưa đủ 1 tuổi, ánh mắt của cả hai nhu hòa hơn rất nhiều.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng cười, Hancock cùng quý bà Rose vui vẻ nhìn tất cả, thậm chí đến cả tộc trưởng Archil cũng hiếm có dịp buông toàn bộ công tác của bản thân mà về đây quây quần bên gia đình, đương nhiên đây không phải là chủ ý của ông ta mà là lệnh của Đại Trưởng Lão.
Cách đó rất xa trên một căn gác mái cao chót vọt, Tứ Trưởng Lão quan sát tất cả trong mắt của mình tuy nhiên ông ta không có gan nổ súng, cũng không có gan ra tay, Tứ Trưởng Lão lúc này thân hình từ từ biến mất vào trong bóng tối, sống lưng ông ta lạnh toát.
Tỷ lệ ám sát thành công trong nhà chính của gia tộc Roths là 60%.
Tỷ lệ ám sát thành công trong nhà chính của gia tộc Roths khi có Kong ở đó là 10%.
Tỷ lệ ám sát thành công khi có cả Kong cùng Đại Trưởng Lão ở đó là 0.01%.
Vụ thăm dò này Tứ Trưởng Lão thất bại, sống lưng Tứ Trưởng Lão lúc này lạnh toát, ông ta làm sao có thể bình tĩnh được khi chỉ ít giây trước hai ánh mắt già nua nhưng chứa đựng vô tận sát khí khóa chặt mình, áp lực đó mạnh đến nỗi Tứ Trưởng Lão một đỉnh cấp sát thủ cũng vẫn phải lựa chọn rút lui.
…......
Trong căn phòng của mình, Minato lúc này vui vẻ ôm Ah-ran trong lồng ngực, Ah-ran của hắn rất đẹp, nàng đẹp như cửu thiên tiên nữ vậy. Thân thê trắng ngần không mảnh vải che thân cùng làn da mềm mại trắng mị như da em bé, Ah-ran lúc này đang nằm gọn trong lồng ngực của Minato.
Ngón tay của Ah-ran khẽ vân vê trên bộ ngực cơ bắp của hắn, ánh mắt của nàng khẽ liếc nhìn Minato :”Ngươi không lo lắng gì sao?”.
Cho dù cả hai người đã vượt qua giới hạn cuối cùng bất quá Ah-ran vẫn luôn dùng cách này để xưng hô cùng Minato, nàng bề ngoài lạnh lùng vô cùng nhưng thực ra lại cực dễ xấu hổ.
Minato một tay ôm lấy tấm lưng mịn màng của nàng, khóe miệng mỉm cười :”Không sao, việc này càng ngày càng thú vị”.
…......
Minato đương nhiên không biết, ngay trên hòn đảo bánh kẹo này một người quen của hắn xuất hiện, một kẻ mạnh hơn cả thế giới này cộng lại, một người quá lâu rồi Minato không được nhìn thấy thậm chí Minato còn quên luôn cả sự tồn tại của hắn.
Thiên hai chân lơ lửng trên không trung, hai tay chắp lại sau lưng, ánh mắt khẽ nhắm lại cảm nhận từng cơn gió thoáng qua, Thiên cũng mỉm cười, nụ cười giống hệt Minato :”Việc này quả thực càng lúc càng thú vị”.
Hòn đảo huyền bí này đương nhiên rất nhiều người muốn được tận mắt nhìn thấy một lần trong đời nhưng có lẽ số người có tư cách nhìn thấy nó tuyệt đối không nhiều, những người có tư cách đi đến điểm cuối cùng của hòn đảo này thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Hòn đảo Rafael chính là kinh đô của siêu cường quốc năm xưa, nó là hòn đảo khó bị phá hủy nhất lịch sử loài người, đây cũng là cuộc chiến cuối cùng tại tân thế giới, cuộc chiến chọn ra ngôi vua.
Lúc này có một điều đặc biệt là cả tàu của Shanks cùng Minato dĩ nhiên lại thả neo ngay trên hòn đảo bánh kẹo rộng lớn của Bigmom, ba người đến từ ba thế lực, ba người tưởng như kẻ thù sinh tử vậy mà có thể ngồi cùng nhau có thể ăn thịt uống rượu cười cười nói nói, khung cảnh này thực sự cũng không dễ xảy ra.
Bigmom lúc này thản nhiên ngồi trước mặt cả Shanks cùng Minato, cho dù là phận nữ nhi thì tửu lượng của bà ta cũng kinh khủng vô cùng, ngoài ra sau lưng Bigmom vẫn luôn tồn tại một hắc ảnh, cực kỳ cung kính khom người chưa bao giờ rời khỏi Bigmom một bước.
Minato ánh mắt liếc về phía hắc ảnh sau đó bật cười :”Chán quá à, không biết bà có trò gì tiêu khiển ở đây không ?”.
Bigmom nghe đến đây liền dừng lại sau đó một âm thanh băng lãnh vang lên :”Ngươi muốn chơi trò gì tiểu tử ?, hay là ta và ngươi giải quyết mọi việc ở đây luôn đi, ta còn chưa quên ngươi là kẻ phá đám đâu”.
Minato thản nhiên lắc đầu, tiếp tục bỏ một cái đùi gà vào miệng, về phần Shanks lúc này đã ngửa đầu ra sau hai mắt lim dim, người đàn ông này có vẻ bắt đầu ngà ngà say rồi.
Đương nhiên Shanks có say hay không cũng không ai dám làm gì hắn, một Tứ Hoàng dù say hay tỉnh vẫn cứ là một Tứ Hoàng, chẳng một ai dám coi thường Tứ Hoàng ngay cả khi người này chết đi chứ đừng nói là người này còn sống.
Minato thản nhiên chỉ tay về phía Hoa Cửu Thiên ở sau lưng Bigmom, ánh mắt của hắn khẽ chớp động :”Cho một trong Tứ Vệ của ngươi thử sức với một trong Tứ Vệ của ta thế nào, coi như là giải trí đi ?”.
Minato từ lúc tiến vào bàn tiệc của Bigmom thực sự chưa bao giờ rời mắt khỏi Hoa Cửu Thiên, đây là nhân vật duy nhất trong hàng ngũ Tứ Vệ của Bigmom làm Minato cảm giác được một tia nguy hiểm, kẻ này có thực lực chưa chắc đã thua một Tứ Hoàng chưa kể Minato còn không có một chút thông tin nào của đối phương.
Hoa Cửu Thiên ở sau lưng Bigmom khẽ nhíu mày sau đó thản nhiên trả lời :”Không hứng thú, đánh với ngươi thì được”.
Câu trả lời này của đối phương làm Minato tương đối bất ngờ, bản thân Minato hoàn toàn không nghĩ đến Hoa Cửu Thiên lại được phép nói chuyện khi mà Bigmom chưa đồng ý, điều này nói lên quan hệ của hắn cùng Bigmom không phải chủ và tớ như bình thường.
Đối với các băng hải tặc khác tất nhiên Minato không bất ngờ lắm nhưng băng hải tặc Bigmom thì bà ta vốn là vua, một vị vua với vô số lãnh thổ, binh lính cùng quân thần, đương nhiên khi nhà vua chưa cho phép thì không một ai được quyền lên tiếng.
Không đợi Minato đáp lời thì một giọng nói tương đối lười biếng vang lên, một nhân vật không biết từ bao giờ đã xuất hiện ở cửa lều trường, Akira lúc này cũng đang cầm một bình rượu lớn, bước chân có chút lảo đảo :”Ta thay hắn đồng ý này, ngươi cùng hắn đánh nhau, ta cùng con mụ đeo mặt nạ kia thế nào ?”.
Akira vừa dứt lời thì một luồng gió ập thẳng vào mặt hắn, sau đó bình rượu trên tay Akira vỡ nát, tốc độ ra đòn của đối phương quá nhanh đồng thời cũng quá chính xác có điều hắn vừa ra tay thì sao có thể giấu nổi vũ khí của mình, Hoa Cửu Thiên sử dụng một cây trường thương.
Hoa Cửu Thiên lạnh lùng nhìn Akira :”Ngươi tốt nhất cẩn thận cái miệng của ngươi, nếu không lần tiếp theo không phải chỉ là bình rượu đâu mà là đầu ngươi đấy”.
Akira càng không hề quan tâm, bàn tay hắn thản nhiên lấy một bình rượu mới, về phần Hoa Cửu Thiên lúc này cũng sững người, chiếc mũ che đầu của hắn bị rách ra làm đôi, đáng tiếc là khuôn mặt hắn cũng được bịt kín lại khiến không ai quan sát được cái gì.
Một ngón tay Akira khẽ ngoáy, vẻ mặt đầy khiêu khích nhìn Hoa Cửu Thiên :”Ngươi vừa nói cái gì thế ?, ta nghe không rõ nói lại coi ?”.
…........
Ở trong lều trướng không khí căng thẳng vô cùng thậm chí Shanks cũng phải ghé mắt mà nhìn, Shanks cũng thực sự muốn biết Hoa Cửu Thiên mạnh đến mức nào, nhân vật này không phải là Shanks không biết trái lại bản thân Shanks cũng đã từng được tiếp xúc có điều chưa thấy hắn ra tay bao giờ thôi.
Mihawk cũng đang ngồi cạnh Shanks, lưng dựa vào thành bàn, Mihawk bỗng nhiên nhếch miệng :”Hoa quốc chiến thần quyết đấu với kiếm thần Wano ?, vui nhỉ”.
Có điều cuộc chiến giữa cả hai không diễn ra, đúng hơn là có một việc khác ngăn cản cuộc chiến này, cả Bigmom, Shanks cùng Minato đồng thời nhíu mày nhìn ra ngoài lều trướng, con thuyền rồng của Dragon cũng chậm rãi tiến đến nơi.
Tứ Vệ của Dragon lúc này đều xuất hiện sau lưng ông ta, người đàn ông đứng đầu của lực lượng quân cách mạng thế giới này trên khuôn mặt gắn một chiếc mặt nạ kì dị, một nửa bên mặt là hình đầu rồng còn nửa bên kia là những hình xăm đặc thù.
Dragon tiến đến điều này chứng minh cho cuộc chiến cuối cùng càng ngày càng đến gần hơn, đội hình Tứ Vệ của Dragon bao gồm Kuzan – Vidomina- Crag – Mephala, bốn nhân vật mạnh nhất mà bản thân Dragon có thể triệu tập dưới tay mình, đồng thời ẩn sau Dragon còn một bí mật mà không một ai biết, ông ta nắm trong mình ba trái ác quỷ.
…........
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời gian tiếp tục trôi qua, mặt trăng dần dần lên cao, trời về đêm, một đêm thật đẹp với muôn vàn vì sao trên bầu trời.
Minato một tay cầm chai rượu, lưng dựa vào một tảng đá lớn, ánh mắt nhìn ra biển cả xa xăm, trong màn đêm yên tĩnh có một tiếng bước chân đi lại càng ngày càng gần.
Người tiến đến lúc này không ngờ lại là Dragon. Dragon cũng chậm dãi dừng lại, ánh mắt khóa chặt thân ảnh có chút đơn bạc của Minato, Dragon sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, một giọng nói lạnh lùng vang lên :”Ta biết những việc ngươi làm ở biển Đông, thực sự mà nói ta rất ấn tượng”.
Minato thở ra một hơi nhìn Dragon :”Ta và ngươi căn bản cùng một loại người thôi, cả hai cùng một lý tưởng nhưng con đường lại khác nhau, có trách thì trách số phận sắp xếp thôi”.
Dragon cũng không phản bác, ông ta thực sự phải học hỏi rất nhiều về Minato, ngay cả trên phương diện là kẻ thù của nhau thì Dragon vẫn cứ lấy biển Đông của Minato làm hình mẫu phát triển cho những vùng đất của mình.
Đột nhiên Dragon nói một câu mà đến Minato cũng không thể giải thích nổi, một câu nói đáng nhẽ không nên xuất ra từ miệng ông ta :”Nếu ngươi là người chiến thắng cuối cùng trong cuộc chiến này, ngươi sẽ làm gì ?, cái thế giới này sẽ biến đổi ra sao?”.
Minato hơi bất ngờ một chút nhưng hắn cũng chẳng nghĩ ngợi gì lâu lắm :”Chịu, ta còn trẻ, ta còn nhiều việc muốn làm, tạm thời không có tính xa như thế có điều nếu ngươi thực sự muốn quan tâm thì có lẽ việc đầu tiên ta làm là nối thế giới này lại về một mối, sau đó xóa bỏ chế độ Thiên Long Nhân”.
Dragon chậm rãi gật đầu, cả hai người đều không đáp, không khí lúc này có chút vi diệu.
Đã ở đây rồi đương nhiên không ai còn đường về, đã bước đến đây thì muốn quay đầu lại cũng không được.
Dragon thở dài một chút sau đó đứng lên, ông ta vươn vai của mình tạo nên những âm thanh răng rắc :”Đi biển 2 ngày liên tục đúng là mệt mỏi thật, ngươi có khách kìa đúng không?, hay lại là một người khó ngủ giống như chúng ta ?”.
Minato bật cười :”Chỉ có mình ngài khó ngủ thôi ngài lãnh tụ à, ta ra đây đương nhiên là có hẹn”.
Dragon bật cười :”Vậy là mỗi mình ta mất ngủ à, chết thật chết thật”.
Từ sau rừng cây âm u một thân ảnh cũng từ từ xuất hiện, người mà Minato gọi đến đây – Tứ Hoàng Tóc Đỏ.
Shanks và Dragon khẽ nhìn nhau, ánh mắt hai người mạnh mẽ va chạm.
“Luffy nó thế nào rồi ?”.
Đây là câu hỏi đầu tiên của Dragon với Shanks, câu hỏi của một người cha đối với đứa con của mình.
Shanks thở dài không đáp, cước bộ tiếp tục thản nhiên di chuyển :”Ngươi không phải là một người cha tốt cũng không phải là một người đàn ông tốt”.
Dragon như chấp nhận câu nói này, ông ta xoay đầu rời đi :”Nam nhân mà, có những việc cho dù không muốn làm cũng bắt buộc phải làm”.
Ngay khi thân hình Dragon sắp biến mất nơi cuối cánh rừng bỗng nhiên Minato lên tiếng :”Hai vị cho ta hỏi một chút, hai vị sống đủ lâu không biết đã nghe đến cái tên Steel chưa ?”.
Cái tên này cũng chỉ mới thoáng hiện ra trong đầu Minato, ánh mắt và khí thế của Minato thay đổi hoàn toàn so với lúc trước, Minato lúc này giống như một đầu bạo long vậy.
Shanks cùng Dragon hai mắt nhìn nhau, cả hai người trong mắt đều xuất hiện một tia khó hiểu nhưng rốt cuộc vẫn cứ gục đầu.
Cả hai người thậm chí không hẹn mà đồng thanh :”Người cuối cùng trong Tứ Vệ của vua hải tặc Gold D Roger, tên thật của kẻ này Steel Sync”.
Shanks thậm chí còn tiếp tục lên tiếng :”Ngươi hỏi ông ta làm gì ?, Sync ông ta đã từ dã cõi đời này lâu rồi”.
Nếu như lúc trước Minato gọi Shanks đến đây muốn tạo dựng một liên minh chống lại Dragon và Bigmom thì lúc này hoàn toàn khác, chỉ một cái tên thôi làm Minato thay đổi 180 độ.
Minato bật cười, một nụ cười ngạo nghễ, bỏ mặc cả Shanks cùng Dragon không hiểu gì, cứ như vậy Minato đi về căn nhà của mình, Bigmom vẫn tương đối hiếu khách, 4 căn nhà trên đảo bánh kẹo này không khác gì 4 cung điện khổng lồ nguy nga tráng lệ
…..........
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tại gia tộc Vinsmoke lúc này, một thân ảnh không ai ngờ được xuất hiện, một thành viên của gia tộc Vongola thậm chí là một thành viên có tư cách mang nhẫn của nhà Vongola – Doflamingo vậy mà xuất hiện.
Ngồi ngay trước mặt Doflamingo là Gold, nhân vật mạnh nhất hiện nay của nhà Vinsmoke. Gold là một người đàn ông to lớn vô cùng, khuôn mặt ẩn sau chiếc mặt nạ bằng vàng, một đầu tóc vàng không khác gì bờm sư tử cả.
“Ta không hiểu, một thành viên nhà Vongola lại đến gia tộc Vinsmoke theo lệnh chính phủ thế giới, ngươi giải thích cho ta được hay không”.
Dofalmingo nhếch miệng, hắn không vì kẻ trước mặt mạnh hơn mình, kẻ trước mặt quyền lực hơn mình mà hắn sợ, đơn giản Doflamingo từ khi bước vào tân thế giới hắn còn chưa biết sợ ai hơn nữa lúc này hắn không có lý do để sợ.
“Fu Fu Fu Fu Fu. Ta đến đây là muốn mời ngươi xuất sơn”.
Gold nắm chặt nắm đấm của mình lại, khí thế của ông ta đè lên người Doflamingo khiến một trong những kẻ từng là Thất Vũ Hải hoàng gia này vậy mà khó thở vô cùng tuy nhiên khóe miệng Doflamingo thủy chung vẫn giữ nụ cười.
“Một”
“Hai”
“B...”.
Đúng lúc này Doflamingo mở miệng :”Sync Steel, ông ta muốn gặp ông”.
….........
Nhà chính của gia tộc Roths lúc này đèn đuốc sáng trưng, hai lão nhân già nua đang vui đùa bên đứa bé chưa đủ 1 tuổi, ánh mắt của cả hai nhu hòa hơn rất nhiều.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng cười, Hancock cùng quý bà Rose vui vẻ nhìn tất cả, thậm chí đến cả tộc trưởng Archil cũng hiếm có dịp buông toàn bộ công tác của bản thân mà về đây quây quần bên gia đình, đương nhiên đây không phải là chủ ý của ông ta mà là lệnh của Đại Trưởng Lão.
Cách đó rất xa trên một căn gác mái cao chót vọt, Tứ Trưởng Lão quan sát tất cả trong mắt của mình tuy nhiên ông ta không có gan nổ súng, cũng không có gan ra tay, Tứ Trưởng Lão lúc này thân hình từ từ biến mất vào trong bóng tối, sống lưng ông ta lạnh toát.
Tỷ lệ ám sát thành công trong nhà chính của gia tộc Roths là 60%.
Tỷ lệ ám sát thành công trong nhà chính của gia tộc Roths khi có Kong ở đó là 10%.
Tỷ lệ ám sát thành công khi có cả Kong cùng Đại Trưởng Lão ở đó là 0.01%.
Vụ thăm dò này Tứ Trưởng Lão thất bại, sống lưng Tứ Trưởng Lão lúc này lạnh toát, ông ta làm sao có thể bình tĩnh được khi chỉ ít giây trước hai ánh mắt già nua nhưng chứa đựng vô tận sát khí khóa chặt mình, áp lực đó mạnh đến nỗi Tứ Trưởng Lão một đỉnh cấp sát thủ cũng vẫn phải lựa chọn rút lui.
…......
Trong căn phòng của mình, Minato lúc này vui vẻ ôm Ah-ran trong lồng ngực, Ah-ran của hắn rất đẹp, nàng đẹp như cửu thiên tiên nữ vậy. Thân thê trắng ngần không mảnh vải che thân cùng làn da mềm mại trắng mị như da em bé, Ah-ran lúc này đang nằm gọn trong lồng ngực của Minato.
Ngón tay của Ah-ran khẽ vân vê trên bộ ngực cơ bắp của hắn, ánh mắt của nàng khẽ liếc nhìn Minato :”Ngươi không lo lắng gì sao?”.
Cho dù cả hai người đã vượt qua giới hạn cuối cùng bất quá Ah-ran vẫn luôn dùng cách này để xưng hô cùng Minato, nàng bề ngoài lạnh lùng vô cùng nhưng thực ra lại cực dễ xấu hổ.
Minato một tay ôm lấy tấm lưng mịn màng của nàng, khóe miệng mỉm cười :”Không sao, việc này càng ngày càng thú vị”.
…......
Minato đương nhiên không biết, ngay trên hòn đảo bánh kẹo này một người quen của hắn xuất hiện, một kẻ mạnh hơn cả thế giới này cộng lại, một người quá lâu rồi Minato không được nhìn thấy thậm chí Minato còn quên luôn cả sự tồn tại của hắn.
Thiên hai chân lơ lửng trên không trung, hai tay chắp lại sau lưng, ánh mắt khẽ nhắm lại cảm nhận từng cơn gió thoáng qua, Thiên cũng mỉm cười, nụ cười giống hệt Minato :”Việc này quả thực càng lúc càng thú vị”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro