Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu
Chương 27
2024-09-30 21:29:14
"Có thôi hay không hả? Giá cả để sẵn ở đó không biết tự mình xem sao? Còn bảo đảm dinh dưỡng gì hả, thế nào, giới thiệu cái tốt nhất cho anh, anh mua được không?"
Giọng nói của nữ nhân viên không nhỏ, lập tức thu hút không ít người đều nhìn lại.
Thật ra cũng có thể hiểu được.
Thứ mà Lâm Phong đang mặc là một chiếc áo ngắn tay hiệu Fatfish đại hạ giá với giá 18 nhân dân tệ, nhìn biết là đồ cùi bắp rồi.
Quần cũng là hiệu Fatfish, 25 tệ, giày là một đôi xăng đan.
Toàn thân viết ba chữ lớn là Con nhà nghèo!
Ăn mặc như vậy, lại yêu cầu mình giới thiệu nồi cơm điện loại tốt nhất, đây không phải coi mình làm trò cười sao?
Hơn nữa, ngày hôm nay có hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, nhiệm vụ của người bán hàng nào không nặng chứ?
Cái loại con nhà nghèo từ lúc mới sinh ra, mua một bó hành nhỏ cũng mặc cả bớt một thêm hai, loại này là khó dây dưa nhất!
Cái được không đủ bù cái mất!
Không ít người đồng loạt đưa mắt tới, Lâm Phong cũng không cảm thấy khó chịu.
Nếu là trước đây, ngay cả loại cửa hàng này anh cũng không dám vào, thế nhưng giờ này khắc này, trong túi anh thật sự có tiền, lại chỉ cảm thấy buồn cười.
Quả nhiên trong xã hội này, không có tiền sẽ bị khinh thường!
"Để em tới giới thiệu cho anh!"
Dường như sợ ảnh hưởng không tốt, một cô gái trẻ vội vã buông ly nước chạy về Lâm Phong.
Cô gái này mới vào làm, khuyến mãi lớn ngày hôm nay cô ấy phụ trách mảng rẻ tiền nhất, lợi nhuận ít nhất.
Nữ nhân viên trước đó là cựu trào trong cửa hàng, rất giỏi nhìn người.
Cô gái trẻ không hiểu chuyện, bị cửa hàng điếm đẩy ra giải vây.
Không phải là sợ Lâm Phong giận, mà là sợ chuyện này bị nhiều người nhìn thấy, ảnh hưởng không tốt mà thôi.
"Được."
Lâm Phong cũng không muốn làm khó cô gái trẻ, đi theo sau cô gái trẻ xem nồi cơm điện.
"Anh nói anh muốn dạng nồi cơm điện gì? Có thể nói lại với em được không? Hồi nãy em đứng xa, không có nghe rõ."
Cô gái trẻ ngại ngùng cười cười.
Lâm Phong kiên trì nói: "Nấu cơm ngon một chút, có thể nấu canh, có thể nấu cháo, có thể bảo tồn chất dinh dưỡng ở mức độ cao nhất, chỉ cần mấy tiếng là có thể chín, có không?"
Cô gái trẻ gật gật đầu.
Mang theo Lâm Phong đi tới tận cùng, trước mặt là một quầy tương đối vắng vẻ nhưng rất cao.
"Đây là nồi cơm điện đắt tiền nhất trong cửa hàng, công năng nào anh nói thì nó cũng có, hơn nữa đã thông qua trung tâm kiểm nghiệm độc quyền của quốc gia, làm cơm vô cùng ngon, có thể đảm bảo độ tươi của nguyên liệu ở mức độ cao nhất, thậm chí có thể lựa chọn xem đó là gạo dẻo dành cho người già hay gạo cứng mà người trẻ thích ăn, chỉ là giá tiền..."
Cô gái trẻ do dự giây lát, ngại ngùng nói cười: "Có hơi đắt, tới 1999 tệ!"
Lâm Phong dán sát mắt vào quan sát kỹ nồi cơm điện này.
Toàn thân màu hắc kim, quả thật trông rất cao lớn.
Giá cả gần như tương đương một máy chiếc máy điều hòa không khí không biến tần!
Trong lúc cô gái trẻ cho rằng Lâm Phong sẽ chê đắt không mua, nhưng không ngờ Lâm Phong lại gật đầu, đưa tay chỉ chỉ nồi cơm điện nói.
"Bán cho anh 2 cái, giá tiền này cũng được."
Anh chuẩn bị mua một cái cho bà Hoàng.
Mấy ngày hôm trước bà Hoàng còn than phiền với mình, nói cơm trong nhà cứng quá, làm mòn răng giả của bà!
Vừa hay mua cho bà một cái!
Lâm Phong vừa nói xong lập tức khiến cô gái trẻ hoảng hồn, ngay cả nữ nhân viên đang tập trung giới thiệu nồi cơm điện cho đôi vợ chồng cũng kinh ngạc tròn xoe mắt, quay phắt lại nhìn về phía bọn họ!
Giọng nói của nữ nhân viên không nhỏ, lập tức thu hút không ít người đều nhìn lại.
Thật ra cũng có thể hiểu được.
Thứ mà Lâm Phong đang mặc là một chiếc áo ngắn tay hiệu Fatfish đại hạ giá với giá 18 nhân dân tệ, nhìn biết là đồ cùi bắp rồi.
Quần cũng là hiệu Fatfish, 25 tệ, giày là một đôi xăng đan.
Toàn thân viết ba chữ lớn là Con nhà nghèo!
Ăn mặc như vậy, lại yêu cầu mình giới thiệu nồi cơm điện loại tốt nhất, đây không phải coi mình làm trò cười sao?
Hơn nữa, ngày hôm nay có hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, nhiệm vụ của người bán hàng nào không nặng chứ?
Cái loại con nhà nghèo từ lúc mới sinh ra, mua một bó hành nhỏ cũng mặc cả bớt một thêm hai, loại này là khó dây dưa nhất!
Cái được không đủ bù cái mất!
Không ít người đồng loạt đưa mắt tới, Lâm Phong cũng không cảm thấy khó chịu.
Nếu là trước đây, ngay cả loại cửa hàng này anh cũng không dám vào, thế nhưng giờ này khắc này, trong túi anh thật sự có tiền, lại chỉ cảm thấy buồn cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả nhiên trong xã hội này, không có tiền sẽ bị khinh thường!
"Để em tới giới thiệu cho anh!"
Dường như sợ ảnh hưởng không tốt, một cô gái trẻ vội vã buông ly nước chạy về Lâm Phong.
Cô gái này mới vào làm, khuyến mãi lớn ngày hôm nay cô ấy phụ trách mảng rẻ tiền nhất, lợi nhuận ít nhất.
Nữ nhân viên trước đó là cựu trào trong cửa hàng, rất giỏi nhìn người.
Cô gái trẻ không hiểu chuyện, bị cửa hàng điếm đẩy ra giải vây.
Không phải là sợ Lâm Phong giận, mà là sợ chuyện này bị nhiều người nhìn thấy, ảnh hưởng không tốt mà thôi.
"Được."
Lâm Phong cũng không muốn làm khó cô gái trẻ, đi theo sau cô gái trẻ xem nồi cơm điện.
"Anh nói anh muốn dạng nồi cơm điện gì? Có thể nói lại với em được không? Hồi nãy em đứng xa, không có nghe rõ."
Cô gái trẻ ngại ngùng cười cười.
Lâm Phong kiên trì nói: "Nấu cơm ngon một chút, có thể nấu canh, có thể nấu cháo, có thể bảo tồn chất dinh dưỡng ở mức độ cao nhất, chỉ cần mấy tiếng là có thể chín, có không?"
Cô gái trẻ gật gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mang theo Lâm Phong đi tới tận cùng, trước mặt là một quầy tương đối vắng vẻ nhưng rất cao.
"Đây là nồi cơm điện đắt tiền nhất trong cửa hàng, công năng nào anh nói thì nó cũng có, hơn nữa đã thông qua trung tâm kiểm nghiệm độc quyền của quốc gia, làm cơm vô cùng ngon, có thể đảm bảo độ tươi của nguyên liệu ở mức độ cao nhất, thậm chí có thể lựa chọn xem đó là gạo dẻo dành cho người già hay gạo cứng mà người trẻ thích ăn, chỉ là giá tiền..."
Cô gái trẻ do dự giây lát, ngại ngùng nói cười: "Có hơi đắt, tới 1999 tệ!"
Lâm Phong dán sát mắt vào quan sát kỹ nồi cơm điện này.
Toàn thân màu hắc kim, quả thật trông rất cao lớn.
Giá cả gần như tương đương một máy chiếc máy điều hòa không khí không biến tần!
Trong lúc cô gái trẻ cho rằng Lâm Phong sẽ chê đắt không mua, nhưng không ngờ Lâm Phong lại gật đầu, đưa tay chỉ chỉ nồi cơm điện nói.
"Bán cho anh 2 cái, giá tiền này cũng được."
Anh chuẩn bị mua một cái cho bà Hoàng.
Mấy ngày hôm trước bà Hoàng còn than phiền với mình, nói cơm trong nhà cứng quá, làm mòn răng giả của bà!
Vừa hay mua cho bà một cái!
Lâm Phong vừa nói xong lập tức khiến cô gái trẻ hoảng hồn, ngay cả nữ nhân viên đang tập trung giới thiệu nồi cơm điện cho đôi vợ chồng cũng kinh ngạc tròn xoe mắt, quay phắt lại nhìn về phía bọn họ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro