Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu
Chương 46
2024-09-30 21:29:14
Lâm Phong cười lên tiếng chào hai người.
"Anh muốn tìm tôi làm quảng cáo sao?"
Kính Hãn Thanh hỏi.
Lâm Phong gật đầu, cười nói: "Đúng, tôi muốn bên anh giúp tôi quảng cáo trái cây của tôi, siêu cấp anh đào, tôi đã xem rất nhiều clip ăn thử siêu cấp dâu tây trên Bilibili, không gạt hai người, đây là dâu tây do tôi trồng."
Đã có rất nhiều người làm clip ăn thử siêu cấp dâu tây, những clip này cũng khá hot trên mạng.
Cũng chính bởi vì như vậy, bên phía Kính Hãn Thanh nghe nói là ăn thử siêu cấp anh đào, một loại chưa từng thấy trước đây, vì vậy họ quyết định thảo luận về vấn đề hợp tác.
"Tôi nói rõ trước, chúng tôi sẽ giải thích và đánh giá trung thực về hương vị trái cây của anh, còn cả phẩm chất như thế nào, còn nữa, có thể đưa đến sở nghiên cứu, đương nhiên điều kiện tiên quyết là anh có lòng tin đối với trái cây của mình, như vậy thì có thể thể hiện đầy đủ tính ưu việt của siêu cấp anh đào, có thể được nhiều người chấp nhận hơn."
Trợ lý của Kính Hãn Thanh nói.
Lâm Phong gật đầu: "Tôi biết."
Anh đáp rồi lấy quả anh đào ra khỏi túi nylon vẫn xách nãy giờ, đẩy tới trước mặt hai người.
"Đây chính là siêu cấp anh đào của tôi, không cần biết đánh giá thế nào, bên anh chỉ cần nói thật là được rồi, kế hoạch sẽ giao cho bên anh, tôi sẽ trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của bên anh, được không?"
Lâm Phong không hiểu tự truyền thông.
Anh có lòng tin đối với nông sản do không gian của mình tạo ra.
Kính Hãn Thanh nghi ngờ thăm dò quả anh đào, bỗng nhiên hai con mắt sáng rực như đèn pha ô tô!
Chậc!
Quả anh đào này cũng to quá rồi đó?
"Thứ này nhất định có thể hot!"
Gã rốt cuộc đã có hứng thú, xoay người nói với trợ lý.
"Chúng ta nhanh quay clip đi!! Anh cảm thấy tư liệu thực tế này rất tốt Lần đầu tiên trên Internet được ăn quả anh đào to cỡ quả bóng bàn! Tuyệt đối rất tốt!"
Trợ lý cũng thấy cơ hội làm ăn, vội ký hợp đồng với Lâm Phong, mang theo quả anh đào cùng Kính Hãn Thanh trở về.
Lâm Phong được thông báo rằng ngày mai mới có thể xem được clip, dù sao quay phim cắt ghép chỉnh sửa biên tập gì gì đó, đều cần thời gian nhất định.
Ngày mai, đã là tốc độ nhanh nhất rồi.
Lâm Phong cũng biết, làm clip cũng tốn rất nhiều công sức.
Anh lái xe ba bánh, mua gia vị còn thiếu trong nhà, lúc này mới đi về nhà.
Vừa mới đẩy cửa ra, chỉ nghe thấy tiếng nước rào rào ở trong nhà.
Lâm Phong sửng sốt.
Ban đầu anh còn tưởng rằng trong nhà có trộm, đợi thấy nước văng trên bàn uống trà thì anh mới phát giác, đây là kiệt tác của cá chép trắng.
Anh vui vẻ đi cất đồ, sau tới xem thì lập tức kinh ngạc!
Chỉ thấy trong chậu sứ trắng, cá chép trắng vui sướng bơi qua bơi lại, mà ở bên cạnh của nó, hơn trăm quả trứng cá nhỏ như vừng đen quay xung quanh ở bên cạnh, một mảng đen như mực, trông vô cùng chấn động!
Đây là...
Cá chép trắng sinh tiểu bảo bảo rồi? !
Trong chậu sứ trắng, cá chép trắng dường như cảm giác được điều gì đó, vẫy vẫy đuôi, Lâm Phong vội lấy từ thức ăn cho cá ở cái túi để bên cạnh, bỏ vào trong nước.
Cá chép trắng sinh bảo bảo, tiêu hao không nhỏ, nhanh chóng ăn hết sạch số thức ăn vừa bỏ xuống.
Lâm Phong thấy thế, biết lần này quá đói rồi, lập tức bỏ thêm chút thức ăn, lúc này cá chép trắng ăn còn dư lại mấy viên, ý bảo mình ăn no rồi.
Nhìn đống trứng cá chép trông giống như hạt vừng đen nhỏ, Lâm Phong thầm hiểu, chỉ cần số này trong số trứng cá chép này có một hai con giống như ba của chúng, anh sẽ lời to.
Lâm Phong bưng chậu sứ trắng cho vào trong bếp, lắc mình tiến vào không gian, múc một muỗng nước linh tuyền ra thay nước cho cá chép trắng, sau khi thấy cá chép vô cùng thích thú vỗ vỗ mặt nước, anh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Anh muốn tìm tôi làm quảng cáo sao?"
Kính Hãn Thanh hỏi.
Lâm Phong gật đầu, cười nói: "Đúng, tôi muốn bên anh giúp tôi quảng cáo trái cây của tôi, siêu cấp anh đào, tôi đã xem rất nhiều clip ăn thử siêu cấp dâu tây trên Bilibili, không gạt hai người, đây là dâu tây do tôi trồng."
Đã có rất nhiều người làm clip ăn thử siêu cấp dâu tây, những clip này cũng khá hot trên mạng.
Cũng chính bởi vì như vậy, bên phía Kính Hãn Thanh nghe nói là ăn thử siêu cấp anh đào, một loại chưa từng thấy trước đây, vì vậy họ quyết định thảo luận về vấn đề hợp tác.
"Tôi nói rõ trước, chúng tôi sẽ giải thích và đánh giá trung thực về hương vị trái cây của anh, còn cả phẩm chất như thế nào, còn nữa, có thể đưa đến sở nghiên cứu, đương nhiên điều kiện tiên quyết là anh có lòng tin đối với trái cây của mình, như vậy thì có thể thể hiện đầy đủ tính ưu việt của siêu cấp anh đào, có thể được nhiều người chấp nhận hơn."
Trợ lý của Kính Hãn Thanh nói.
Lâm Phong gật đầu: "Tôi biết."
Anh đáp rồi lấy quả anh đào ra khỏi túi nylon vẫn xách nãy giờ, đẩy tới trước mặt hai người.
"Đây chính là siêu cấp anh đào của tôi, không cần biết đánh giá thế nào, bên anh chỉ cần nói thật là được rồi, kế hoạch sẽ giao cho bên anh, tôi sẽ trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của bên anh, được không?"
Lâm Phong không hiểu tự truyền thông.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh có lòng tin đối với nông sản do không gian của mình tạo ra.
Kính Hãn Thanh nghi ngờ thăm dò quả anh đào, bỗng nhiên hai con mắt sáng rực như đèn pha ô tô!
Chậc!
Quả anh đào này cũng to quá rồi đó?
"Thứ này nhất định có thể hot!"
Gã rốt cuộc đã có hứng thú, xoay người nói với trợ lý.
"Chúng ta nhanh quay clip đi!! Anh cảm thấy tư liệu thực tế này rất tốt Lần đầu tiên trên Internet được ăn quả anh đào to cỡ quả bóng bàn! Tuyệt đối rất tốt!"
Trợ lý cũng thấy cơ hội làm ăn, vội ký hợp đồng với Lâm Phong, mang theo quả anh đào cùng Kính Hãn Thanh trở về.
Lâm Phong được thông báo rằng ngày mai mới có thể xem được clip, dù sao quay phim cắt ghép chỉnh sửa biên tập gì gì đó, đều cần thời gian nhất định.
Ngày mai, đã là tốc độ nhanh nhất rồi.
Lâm Phong cũng biết, làm clip cũng tốn rất nhiều công sức.
Anh lái xe ba bánh, mua gia vị còn thiếu trong nhà, lúc này mới đi về nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa mới đẩy cửa ra, chỉ nghe thấy tiếng nước rào rào ở trong nhà.
Lâm Phong sửng sốt.
Ban đầu anh còn tưởng rằng trong nhà có trộm, đợi thấy nước văng trên bàn uống trà thì anh mới phát giác, đây là kiệt tác của cá chép trắng.
Anh vui vẻ đi cất đồ, sau tới xem thì lập tức kinh ngạc!
Chỉ thấy trong chậu sứ trắng, cá chép trắng vui sướng bơi qua bơi lại, mà ở bên cạnh của nó, hơn trăm quả trứng cá nhỏ như vừng đen quay xung quanh ở bên cạnh, một mảng đen như mực, trông vô cùng chấn động!
Đây là...
Cá chép trắng sinh tiểu bảo bảo rồi? !
Trong chậu sứ trắng, cá chép trắng dường như cảm giác được điều gì đó, vẫy vẫy đuôi, Lâm Phong vội lấy từ thức ăn cho cá ở cái túi để bên cạnh, bỏ vào trong nước.
Cá chép trắng sinh bảo bảo, tiêu hao không nhỏ, nhanh chóng ăn hết sạch số thức ăn vừa bỏ xuống.
Lâm Phong thấy thế, biết lần này quá đói rồi, lập tức bỏ thêm chút thức ăn, lúc này cá chép trắng ăn còn dư lại mấy viên, ý bảo mình ăn no rồi.
Nhìn đống trứng cá chép trông giống như hạt vừng đen nhỏ, Lâm Phong thầm hiểu, chỉ cần số này trong số trứng cá chép này có một hai con giống như ba của chúng, anh sẽ lời to.
Lâm Phong bưng chậu sứ trắng cho vào trong bếp, lắc mình tiến vào không gian, múc một muỗng nước linh tuyền ra thay nước cho cá chép trắng, sau khi thấy cá chép vô cùng thích thú vỗ vỗ mặt nước, anh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro