Ông Xã Cực Sủng: Cục Cưng Mau Tới Đây
:đêm Tân Hôn.
Bách Hương Mật
2024-11-08 22:25:17
Vừa nói xong, cuối cùng Mặc Đình cũng không cần kiềm chế nữa, một tay nắm thắt lưng, hôn lên môi của cô, một tay vén làn váy đã ướt đẫm.
Đầu óc Đường Ninh ong ong rung động, bởi vì cô chưa bao giờ biết, nụ hôn lại có dạng như vậy, có ma lực đến thế, để cho cô gần như mất cả lý trí
Sau khi hạ vòi sen xuống, Đường Ninh say mê nhìn vẻ đẹp cực phẩm của Mặc Đình, nốt ruồi trên vành tai sáng lấp lánh như kim cương, ánh mắt nóng bỏng như muốn nuốt cô từng chút từng chút một.
Đúng là, cho dù chỗ đó đã dựng đứng lên, anh cũng không vội vàng chiếm lấy cô mà lấy khăn tắm sạch sẽ bọc cô lại, sau đó bế cô lên chiếc gường phủ đầy hoa hồng, sau đó, bóng dáng to lớn đè xuống, sau khi mang bảo hộ, sau đó, khi anh chân chính tiến vào người cô, lại cảm giác được sự cản trở...
Đường NInh rên đau một tiếng, sau đó Mặc Đình rồi khỏi, dùng chăn ôm chặt cô.
Anh cho rằng, Đường Ninh trong giới giải trí, lại ở chung với Hàn Vũ Phàm, nên đây không thể là lần đầu tiên của cô được, nhưng mà... Cảm giác vừa rồi, không sai đâu, cô còn chưa trải qua chuyện này lần nào...
"Làm sao vậy? Đường Ninh cảm giác được Mặc Đình ngừng lại, không khỏi ngẩng đầu lên hỏi, hai má hồng hồng rất mê người.
"Lần sau đi." Mặc Đình vì chuyện này mà ngạc nhiên, đồng thời, cũng là ảo não bởi vì đã nghĩ sai về Đường Ninh.
"Anh bất mãn sao?"
"Nếu như tôi lại đi vào như lúc nãy... Cô nhất định sẽ bị thương." Mặc Đình mặt áo tắm vào, sao đó lại nằm lên gường, cố gắng bình thường dục vọng, anh không muốn cho Đường Ninh lần đầu lại có cảm giác xấu, "Sao lại không nói cho tôi biết, cô chưa có kinh nghiệm?"
"Loại chuyện này, tôi phải nói sao đây?" Đường Ninh rúc vào hõm vai của Mặc Đình trả lời, "Anh biết rồi sao."
"Vậy còn, vừa này có tính không? Chúng ta cuối cùng đã làm.... hay vẫn chưa?"
"Không cần là làm hay không làm, cô cũng là Mặc phu nhân, chạy không thoát đâu..." Nói xong, Mặc Đình đứng dậy, đỡ Đường Ninh ngồi xuống, sau đó liền quay vào phòng tắm, "Để xem cô có bị thương hay không?"
Đường Ninh nhìn thấy bộ dạng căng thẳng của anh, nhất thời phì cười một cái: "Anh không giống như những người trong giới hình dung."
"Vậy cô nghĩ tôi như thế nào?" Mặc Đình thả cô vào bồn tắm, sau đó xả nước.
"Ông hoàng trong làng giải trí, sát phạt quả quyết, không có nhân tính."
"Đó là đối với người khác, tôi là như vậy!" Mặc Đình thành thật nói, "Nhưng là cô... Nếu đã thành vợ của tôi, lại tình nguyện tin tương tôi, như thế... Tôi cũng sẽ dùng sự thành tâm mà đối đãi với cô."
"Nhưng mà Đường Ninh, tôi chỉ muốn cảnh cáo cô một chuyện."
"Đối với tôi, một lần bất trung, trăm lần không thể tha thứ, cho dù là lừa gạt phản bội, tôi tuyệt đối không tha thứ."
Đường Ninh thoải mái hoạt động chân tay, tới chóp mũi của Mặc Đình :"Thật khéo nha, tôi cũng như vậy."
Một đêm này, quan hệ của hai người họ thật ra chỉ tới một nửa, nhưng trong lòng đã sớm ở chung một chỗ rồi, sáng sớm hôm sau, bị ánh náng chiếu vào làm cho Đường Ninh tỉnh giấc, nhưng vị trí bên cạnh đã sớm lạnh rồi.
Đường Ninh cứ tưởng là Mặc Đình đã rời đi, nhưng mà... Anh đang ngồi đọc tài liệu trong phòng khách đợi cô.
"Đã chuẩn bị quần áo mới cho cô rồi, trong phòng tắm, cô chuẩn bị một chút, chúng ta đi thôi."
Đường Ninh gật đầu, quay vào phòng tắm,nhưng lúc này Hàn Vũ Phàm lại gọi đến.
Đường Ninh có chút xấu hổ, nhưng mà Mặc Đình lại nhíu mày :" Cô hi vọng tôi đến đón?"
Đầu óc Đường Ninh ong ong rung động, bởi vì cô chưa bao giờ biết, nụ hôn lại có dạng như vậy, có ma lực đến thế, để cho cô gần như mất cả lý trí
Sau khi hạ vòi sen xuống, Đường Ninh say mê nhìn vẻ đẹp cực phẩm của Mặc Đình, nốt ruồi trên vành tai sáng lấp lánh như kim cương, ánh mắt nóng bỏng như muốn nuốt cô từng chút từng chút một.
Đúng là, cho dù chỗ đó đã dựng đứng lên, anh cũng không vội vàng chiếm lấy cô mà lấy khăn tắm sạch sẽ bọc cô lại, sau đó bế cô lên chiếc gường phủ đầy hoa hồng, sau đó, bóng dáng to lớn đè xuống, sau khi mang bảo hộ, sau đó, khi anh chân chính tiến vào người cô, lại cảm giác được sự cản trở...
Đường NInh rên đau một tiếng, sau đó Mặc Đình rồi khỏi, dùng chăn ôm chặt cô.
Anh cho rằng, Đường Ninh trong giới giải trí, lại ở chung với Hàn Vũ Phàm, nên đây không thể là lần đầu tiên của cô được, nhưng mà... Cảm giác vừa rồi, không sai đâu, cô còn chưa trải qua chuyện này lần nào...
"Làm sao vậy? Đường Ninh cảm giác được Mặc Đình ngừng lại, không khỏi ngẩng đầu lên hỏi, hai má hồng hồng rất mê người.
"Lần sau đi." Mặc Đình vì chuyện này mà ngạc nhiên, đồng thời, cũng là ảo não bởi vì đã nghĩ sai về Đường Ninh.
"Anh bất mãn sao?"
"Nếu như tôi lại đi vào như lúc nãy... Cô nhất định sẽ bị thương." Mặc Đình mặt áo tắm vào, sao đó lại nằm lên gường, cố gắng bình thường dục vọng, anh không muốn cho Đường Ninh lần đầu lại có cảm giác xấu, "Sao lại không nói cho tôi biết, cô chưa có kinh nghiệm?"
"Loại chuyện này, tôi phải nói sao đây?" Đường Ninh rúc vào hõm vai của Mặc Đình trả lời, "Anh biết rồi sao."
"Vậy còn, vừa này có tính không? Chúng ta cuối cùng đã làm.... hay vẫn chưa?"
"Không cần là làm hay không làm, cô cũng là Mặc phu nhân, chạy không thoát đâu..." Nói xong, Mặc Đình đứng dậy, đỡ Đường Ninh ngồi xuống, sau đó liền quay vào phòng tắm, "Để xem cô có bị thương hay không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Ninh nhìn thấy bộ dạng căng thẳng của anh, nhất thời phì cười một cái: "Anh không giống như những người trong giới hình dung."
"Vậy cô nghĩ tôi như thế nào?" Mặc Đình thả cô vào bồn tắm, sau đó xả nước.
"Ông hoàng trong làng giải trí, sát phạt quả quyết, không có nhân tính."
"Đó là đối với người khác, tôi là như vậy!" Mặc Đình thành thật nói, "Nhưng là cô... Nếu đã thành vợ của tôi, lại tình nguyện tin tương tôi, như thế... Tôi cũng sẽ dùng sự thành tâm mà đối đãi với cô."
"Nhưng mà Đường Ninh, tôi chỉ muốn cảnh cáo cô một chuyện."
"Đối với tôi, một lần bất trung, trăm lần không thể tha thứ, cho dù là lừa gạt phản bội, tôi tuyệt đối không tha thứ."
Đường Ninh thoải mái hoạt động chân tay, tới chóp mũi của Mặc Đình :"Thật khéo nha, tôi cũng như vậy."
Một đêm này, quan hệ của hai người họ thật ra chỉ tới một nửa, nhưng trong lòng đã sớm ở chung một chỗ rồi, sáng sớm hôm sau, bị ánh náng chiếu vào làm cho Đường Ninh tỉnh giấc, nhưng vị trí bên cạnh đã sớm lạnh rồi.
Đường Ninh cứ tưởng là Mặc Đình đã rời đi, nhưng mà... Anh đang ngồi đọc tài liệu trong phòng khách đợi cô.
"Đã chuẩn bị quần áo mới cho cô rồi, trong phòng tắm, cô chuẩn bị một chút, chúng ta đi thôi."
Đường Ninh gật đầu, quay vào phòng tắm,nhưng lúc này Hàn Vũ Phàm lại gọi đến.
Đường Ninh có chút xấu hổ, nhưng mà Mặc Đình lại nhíu mày :" Cô hi vọng tôi đến đón?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro