Ông Xã Cực Sủng: Cục Cưng Mau Tới Đây
Lâm Vi (1)
Bách Hương Mật
2024-11-08 22:25:17
Sau khi dặn dò Lâm Vi và chị Long xong, Đường Ninh nhớ đến lời dặn trước đó của Mặc Đình, sau khi cô có lịch trình, trước tiên phải báo cho anh, cho nên Đường Ninh lập tức gửi thông tin qua cho Mặc Đình, tuy rằng cô không biết rốt cuộc Mặc Đình muốn làm gì, nhưng mà cô biết rõ, Mặc Đình tuyệt đối sẽ không bao giờ làm hại cô.
Sau khi Mặc Đình nhìn thấy lịch trình của Đường Ninh, liền lập tức bảo Lục Triệt kiểm tra số hiệu chuyến bay của Đường Ninh, sau đó đứng trước cửa sổ sát đất cực lớn của Hải Thụy, gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Ninh……”
“Vâng?” Đường Ninh cúi đầu đáp lại một chữ ngắn gọn, bởi vì Lâm Vi vẫn còn đang ở trên xe. Mà đối với Lâm Vi, cô vẫn còn chưa hoàn toàn tin tưởng, cho nên, cô vẫn rất cẩn thận, chỉ là nghe được chữ Ninh kia của Mặc Đình, trong lòng cô không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp.
“Tôi đã bảo Lục Triệt nâng cấp khoang thương gia của em lên thành khoang hạng nhất, việc này có gây bất tiện gì cho em không?” Mặc Đình có hơi băn khoăn, sợ ảnh hưởng đến Đường Ninh, ngộ nhỡ cô có kế hoạch gì đó.
“Đương nhiên là không.” Đường Ninh hiểu được suy nghĩ của Mặc Đình khi hỏi cô, cũng rất cảm động sự săn sóc của Mặc Đình.
Chuyến bay ngày mai, vốn dĩ là phải ngồi cạnh Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm, nhưng mà ngẫm lại, Mặc Vũ Nhu sẽ chịu yên tĩnh thành thật sao? Có Mặc Đình sắp xếp như thế, cô có thể yên ổn nghỉ ngơi trên máy bay, nhưng mà nâng cấp một mình cô, vậy Lâm Vi và chị Long…….
“Vậy buổi tối chúng ta về nhà bàn lại.”
“Từ từ……” Đường Ninh vội vàng gọi Mặc Đình lại.
Mặc Đình nghe ra được cô đang lưỡng lự, cũng đoán ra được là có thể cô đang không tiện nói chuyện, cho nên liền nói với cô: “Có gì bất tiện thì cứ gửi tin nhắn cho tôi.”
“Được.” Đường Ninh gật đầu, sau khi cúp điện thoại, liền nhắn tin cho Mặc Đình về băn khoăn trong lòng mình, về cô gái Lâm Vi này, cô vẫn chưa thể hoàn toàn yên tâm, nhưng mà…… nếu Lâm Vi đi theo cô, vậy thì cô cũng không thể phân biệt đối xử giữa Lâm Vi và chị Long, làm vậy rất dễ đánh mất nhân tâm.
Mặc Đình nhìn vấn đề của cô, khóe miệng thật tự nhiên vẽ lên một đường cong đẹp mắt, bởi vì tuy rằng Đường Ninh suy nghĩ thật chu toàn, thế nhưng trước sau vẫn thiếu một chút năng lực nhìn nhận toàn cục, điểm này thì anh hoàn toàn có thể bù đắp cho những khuyết điểm của Đường Ninh, cho nên, vợ chồng bọn họ mới có thể nhanh chóng hòa hợp với nhau, bởi vì anh chính là người đàn ông có thể giúp Đường Ninh phân rõ phương hướng, có khả năng giúp cô đưa ra quyết định.
“Em có thể đánh cược một lần, chị Long tuy rằng trung thành, nhưng mà năng lực có hạn. Lâm Vi thì ngược lại, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng mà dù sao cô ấy cũng đã từng đi theo nghệ sĩ nổi tiếng, năng lực về các phương diện đều mạnh hơn chị Long, huống chi, toàn bộ mọi thứ về Lâm Vi đều nằm trong tay chúng ta, cho dù là thua cược, cùng lắm thì không nhận được gì thôi.”
“Em hiểu rồi, ông xã…..” Đường Ninh nhìn hồi âm của Mặc Đình, nhất thời liền bình tĩnh trở lại, cả người đều trở nên thoải mái.
“Khoang máy bay của hai người đó, tôi cũng nâng cấp, đừng lo lắng……”
Đường Ninh chỉ biết, chồng của cô là nhân trung Đế Vương, am hiểu nhất là vận dụng quyền mưu, sao có thể không nghĩ đến mấy việc nhỏ này được?
.........
Đêm khuya, dưới ánh đèn hoa lệ, Hàn Vũ Phàm đang ở giữa phòng ngủ sắp xếp hành lý, Mặc Vũ Nhu ôm lấy anh ta từ phía sau, giọng nói thật mềm mại yếu đuối, hoàn toàn khác với cái người nổi giận ở phòng họp, cứ như hai người khác nhau: "Em xin lỗi, Vũ Phàm, trong cuộc họp lúc sáng là em khômg đúng, không suy nghĩ cho anh."
"Được rồi, nhiều năm như vậy rồi, anh còn không biết tính tình của em sao? Em ngẫm lại xem, nếu anh không quan tâm em, không lo lắng cho em và con, anh cần gì phải tự mình đi Mỹ chứ?" Hàn Vũ Phàm cất va ly vào, xoay người nhìn Mặc Vũ Nhu: "Hiện tại em phải thật nhẫn nại, không nên cứng đối cứng với Đường Ninh, tránh cho làm mình bị thương."
"Nhưng mà em lo lắng...... lo lắng anh sẽ nối lại tình xưa với cô ta!"
"Em nói cái gì vậy? Em biết rõ người anh yêu chính là em, đừng nghĩ nhiều, tương lai còn có rất nhiều ngày tháng tốt đẹp đang chờ chúng ta, tội gì phải so đo với cái đồ đê tiện đó." Hàn Vũ Phàm trấn an Mặc Vũ Nhu: "Hiện tại em là phụ nữ có thai, phải luôn giữ cho tâm trạng vui vẻ."
Sau khi Mặc Đình nhìn thấy lịch trình của Đường Ninh, liền lập tức bảo Lục Triệt kiểm tra số hiệu chuyến bay của Đường Ninh, sau đó đứng trước cửa sổ sát đất cực lớn của Hải Thụy, gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Ninh……”
“Vâng?” Đường Ninh cúi đầu đáp lại một chữ ngắn gọn, bởi vì Lâm Vi vẫn còn đang ở trên xe. Mà đối với Lâm Vi, cô vẫn còn chưa hoàn toàn tin tưởng, cho nên, cô vẫn rất cẩn thận, chỉ là nghe được chữ Ninh kia của Mặc Đình, trong lòng cô không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp.
“Tôi đã bảo Lục Triệt nâng cấp khoang thương gia của em lên thành khoang hạng nhất, việc này có gây bất tiện gì cho em không?” Mặc Đình có hơi băn khoăn, sợ ảnh hưởng đến Đường Ninh, ngộ nhỡ cô có kế hoạch gì đó.
“Đương nhiên là không.” Đường Ninh hiểu được suy nghĩ của Mặc Đình khi hỏi cô, cũng rất cảm động sự săn sóc của Mặc Đình.
Chuyến bay ngày mai, vốn dĩ là phải ngồi cạnh Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm, nhưng mà ngẫm lại, Mặc Vũ Nhu sẽ chịu yên tĩnh thành thật sao? Có Mặc Đình sắp xếp như thế, cô có thể yên ổn nghỉ ngơi trên máy bay, nhưng mà nâng cấp một mình cô, vậy Lâm Vi và chị Long…….
“Vậy buổi tối chúng ta về nhà bàn lại.”
“Từ từ……” Đường Ninh vội vàng gọi Mặc Đình lại.
Mặc Đình nghe ra được cô đang lưỡng lự, cũng đoán ra được là có thể cô đang không tiện nói chuyện, cho nên liền nói với cô: “Có gì bất tiện thì cứ gửi tin nhắn cho tôi.”
“Được.” Đường Ninh gật đầu, sau khi cúp điện thoại, liền nhắn tin cho Mặc Đình về băn khoăn trong lòng mình, về cô gái Lâm Vi này, cô vẫn chưa thể hoàn toàn yên tâm, nhưng mà…… nếu Lâm Vi đi theo cô, vậy thì cô cũng không thể phân biệt đối xử giữa Lâm Vi và chị Long, làm vậy rất dễ đánh mất nhân tâm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc Đình nhìn vấn đề của cô, khóe miệng thật tự nhiên vẽ lên một đường cong đẹp mắt, bởi vì tuy rằng Đường Ninh suy nghĩ thật chu toàn, thế nhưng trước sau vẫn thiếu một chút năng lực nhìn nhận toàn cục, điểm này thì anh hoàn toàn có thể bù đắp cho những khuyết điểm của Đường Ninh, cho nên, vợ chồng bọn họ mới có thể nhanh chóng hòa hợp với nhau, bởi vì anh chính là người đàn ông có thể giúp Đường Ninh phân rõ phương hướng, có khả năng giúp cô đưa ra quyết định.
“Em có thể đánh cược một lần, chị Long tuy rằng trung thành, nhưng mà năng lực có hạn. Lâm Vi thì ngược lại, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng mà dù sao cô ấy cũng đã từng đi theo nghệ sĩ nổi tiếng, năng lực về các phương diện đều mạnh hơn chị Long, huống chi, toàn bộ mọi thứ về Lâm Vi đều nằm trong tay chúng ta, cho dù là thua cược, cùng lắm thì không nhận được gì thôi.”
“Em hiểu rồi, ông xã…..” Đường Ninh nhìn hồi âm của Mặc Đình, nhất thời liền bình tĩnh trở lại, cả người đều trở nên thoải mái.
“Khoang máy bay của hai người đó, tôi cũng nâng cấp, đừng lo lắng……”
Đường Ninh chỉ biết, chồng của cô là nhân trung Đế Vương, am hiểu nhất là vận dụng quyền mưu, sao có thể không nghĩ đến mấy việc nhỏ này được?
.........
Đêm khuya, dưới ánh đèn hoa lệ, Hàn Vũ Phàm đang ở giữa phòng ngủ sắp xếp hành lý, Mặc Vũ Nhu ôm lấy anh ta từ phía sau, giọng nói thật mềm mại yếu đuối, hoàn toàn khác với cái người nổi giận ở phòng họp, cứ như hai người khác nhau: "Em xin lỗi, Vũ Phàm, trong cuộc họp lúc sáng là em khômg đúng, không suy nghĩ cho anh."
"Được rồi, nhiều năm như vậy rồi, anh còn không biết tính tình của em sao? Em ngẫm lại xem, nếu anh không quan tâm em, không lo lắng cho em và con, anh cần gì phải tự mình đi Mỹ chứ?" Hàn Vũ Phàm cất va ly vào, xoay người nhìn Mặc Vũ Nhu: "Hiện tại em phải thật nhẫn nại, không nên cứng đối cứng với Đường Ninh, tránh cho làm mình bị thương."
"Nhưng mà em lo lắng...... lo lắng anh sẽ nối lại tình xưa với cô ta!"
"Em nói cái gì vậy? Em biết rõ người anh yêu chính là em, đừng nghĩ nhiều, tương lai còn có rất nhiều ngày tháng tốt đẹp đang chờ chúng ta, tội gì phải so đo với cái đồ đê tiện đó." Hàn Vũ Phàm trấn an Mặc Vũ Nhu: "Hiện tại em là phụ nữ có thai, phải luôn giữ cho tâm trạng vui vẻ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro