Ông Xã Cực Sủng: Cục Cưng Mau Tới Đây
Món Quà Bí Mật
Bách Hương Mật
2024-11-08 22:25:17
Một lúc sau, Mặc Đình làm xong bữa tối rồi lên tầng, đẩy cửa bước vào đã thấy Đường Ninh ngồi trên giường ôm bó hoa. Cô đang đếm số bông hồng, hai má đỏ bừng, đôi môi mỏng lúc đóng lúc mở, thật khiến người ta mê hoặc…
“Đây là lần đầu tiên em nhận được nhiều hoa như vậy!” Đường Ninh kinh ngạc thốt lên: “Mặc Đình, em thực sự rất ngạc nhiên...”
Mặc Đình nhìn vẻ mặt mãn nguyện của cô, khoanh hai tay trước ngực, liếc nhìn cô từ trên cao xuống: “Sao em dễ nuôi vậy? Chỉ cần vài bông hoa cũng có thể khiến em hạnh phúc như thế này. Anh có rất nhiều thứ muốn tặng cho em. Nhưng từ trước đến nay em chưa bao giờ nói đến nhu cầu của bản thân mình. Tại sao em không giống như những phụ nữ khác? Muốn kim cương, muốn châu báu? Hoặc là muốn tiếng tăm, muốn thành tựu…?
Đường Ninh khẽ cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn Mặc Đình đáp: “Em muốn tất cả con người của anh, còn chưa đủ tham lam sao?”
“Em muốn cuộc hôn nhân của anh, muốn danh hiệu là vợ của anh, muốn một nửa tài sản của anh, thậm chí muốn nhiều hơn nữa trong nửa sau cuộc đời của anh. Châu báu? Thành tựu? Những thứ đó em có thể tự mình thực hiện. Hơn nữa, có thứ gì đáng quý hơn anh sao?”
Trái tim Mặc Đình rung động, anh nghiêng người hôn Đường Ninh, “Miệng lưỡi ngọt quá, anh không nhịn được, muốn ăn.”
Đường Ninh nắm lấy vai Mặc Đình, nghiêm túc đáp lại nụ hôn say đắm của anh. Môi răng triền miên giao thoa, hai người không tránh được ngã nhào trên giường lớn, Đường Ninh bị Mặc Đình đè dưới thân, áo trên cũng bị anh cởi ra ném xuống đất. Mọi chuyện xảy ra chỉ ngắn ngủn trong vài chục giây.
Đường Ninh không nhịn được càng muốn nhiều hơn, cô cũng đưa tay cởi cúc áo sơ mi của Mặc Đình, khi nhìn thấy làn da màu đồng của anh lộ ra trước mặt, má Đường Ninh đỏ bừng, mất tự nhiên quay sang một bên.
Mặc Đình cười khẽ, ôm cổ Đường Ninh, đưa mắt nhìn lại, nhẹ giọng hỏi: “Muốn sao?”
“Anh thì sao?” Đường Ninh khôn ngoan hỏi lại.
“Em biết anh đang chờ đợi điều gì mà, Đường Ninh, chỉ cần em nói em thích, anh có thể...” Mặc Đình ghé sát vào tai cô thì thầm quyến rũ: “Khiến em cả đêm không ra khỏi giường.”
Đường Ninh biết anh đang ám chỉ điều gì, vì vậy cô khẩn trương trả lời Mặc Đình: “Em... không chắc chắn về trái tim mình, nhưng em muốn sống với anh cả đời, Mặc Đình.”
Mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng tốt, chuyện hòa vào linh hồn của nhau chỉ còn là vấn đề thời gian, cho nên... Mặc Đình không buông tha cô như mọi khi, mà quấn lấy cô đến cùng cực, cho cô vui sướng. Đôi khi... những việc kiểu này, có nhiều cách để thoả mãn đối phương.
Sau khi triền miên, bọn họ ôm chặt lấy nhau, Đường Ninh áp vào trong ngực Mặc Đình, giọng điệu bất mãn: “Em thấy anh mua... thứ đó, em tưởng anh...”
“Thứ gì?” Mặc Đình tay phải chống đầu, tay trái vuốt ve lưng Đường Ninh.
Đường Ninh từ dưới gối lấy ra gói Durex, đưa cho Mặc Đình, “Chính là cái này, em còn tưởng rằng anh muốn em... em cũng... cố ý đi tắm rửa... Thật mất mặt!”
Mặc Đình cau mày khi nhìn thấy thứ kia: “Cỡ của anh chỉ như thế này thôi sao?”
Cái tên Lục Triệt này...
“Anh còn hỏi nữa!”
“Không phải xấu hổ.” Mặc Đình cười nhẹ, khóe miệng nhếch lên một vòng cung rất đẹp: “Anh chết mê loại phản ứng này của em.”
“Đừng nói nữa ...” Đường Ninh vùi mình vào trong chăn.
Mặc Đình vội ôm vợ vào lòng an ủi: “Được rồi, nói chuyện công việc đi. Em nhận quay phim chụp ảnh cho tạp chí Secret rồi đúng không?”
“Sao vậy?” Đường Ninh thò đầu ra: “Sợ em thua Mặc Vũ Nhu sao?”
“Nếu em muốn đến Mĩ để quay phim chụp ảnh thì hãy sắp xếp lịch trình và cho anh biết càng sớm càng tốt.” Mặc Đình thần bí nói.
--
“Đây là lần đầu tiên em nhận được nhiều hoa như vậy!” Đường Ninh kinh ngạc thốt lên: “Mặc Đình, em thực sự rất ngạc nhiên...”
Mặc Đình nhìn vẻ mặt mãn nguyện của cô, khoanh hai tay trước ngực, liếc nhìn cô từ trên cao xuống: “Sao em dễ nuôi vậy? Chỉ cần vài bông hoa cũng có thể khiến em hạnh phúc như thế này. Anh có rất nhiều thứ muốn tặng cho em. Nhưng từ trước đến nay em chưa bao giờ nói đến nhu cầu của bản thân mình. Tại sao em không giống như những phụ nữ khác? Muốn kim cương, muốn châu báu? Hoặc là muốn tiếng tăm, muốn thành tựu…?
Đường Ninh khẽ cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn Mặc Đình đáp: “Em muốn tất cả con người của anh, còn chưa đủ tham lam sao?”
“Em muốn cuộc hôn nhân của anh, muốn danh hiệu là vợ của anh, muốn một nửa tài sản của anh, thậm chí muốn nhiều hơn nữa trong nửa sau cuộc đời của anh. Châu báu? Thành tựu? Những thứ đó em có thể tự mình thực hiện. Hơn nữa, có thứ gì đáng quý hơn anh sao?”
Trái tim Mặc Đình rung động, anh nghiêng người hôn Đường Ninh, “Miệng lưỡi ngọt quá, anh không nhịn được, muốn ăn.”
Đường Ninh nắm lấy vai Mặc Đình, nghiêm túc đáp lại nụ hôn say đắm của anh. Môi răng triền miên giao thoa, hai người không tránh được ngã nhào trên giường lớn, Đường Ninh bị Mặc Đình đè dưới thân, áo trên cũng bị anh cởi ra ném xuống đất. Mọi chuyện xảy ra chỉ ngắn ngủn trong vài chục giây.
Đường Ninh không nhịn được càng muốn nhiều hơn, cô cũng đưa tay cởi cúc áo sơ mi của Mặc Đình, khi nhìn thấy làn da màu đồng của anh lộ ra trước mặt, má Đường Ninh đỏ bừng, mất tự nhiên quay sang một bên.
Mặc Đình cười khẽ, ôm cổ Đường Ninh, đưa mắt nhìn lại, nhẹ giọng hỏi: “Muốn sao?”
“Anh thì sao?” Đường Ninh khôn ngoan hỏi lại.
“Em biết anh đang chờ đợi điều gì mà, Đường Ninh, chỉ cần em nói em thích, anh có thể...” Mặc Đình ghé sát vào tai cô thì thầm quyến rũ: “Khiến em cả đêm không ra khỏi giường.”
Đường Ninh biết anh đang ám chỉ điều gì, vì vậy cô khẩn trương trả lời Mặc Đình: “Em... không chắc chắn về trái tim mình, nhưng em muốn sống với anh cả đời, Mặc Đình.”
Mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng tốt, chuyện hòa vào linh hồn của nhau chỉ còn là vấn đề thời gian, cho nên... Mặc Đình không buông tha cô như mọi khi, mà quấn lấy cô đến cùng cực, cho cô vui sướng. Đôi khi... những việc kiểu này, có nhiều cách để thoả mãn đối phương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi triền miên, bọn họ ôm chặt lấy nhau, Đường Ninh áp vào trong ngực Mặc Đình, giọng điệu bất mãn: “Em thấy anh mua... thứ đó, em tưởng anh...”
“Thứ gì?” Mặc Đình tay phải chống đầu, tay trái vuốt ve lưng Đường Ninh.
Đường Ninh từ dưới gối lấy ra gói Durex, đưa cho Mặc Đình, “Chính là cái này, em còn tưởng rằng anh muốn em... em cũng... cố ý đi tắm rửa... Thật mất mặt!”
Mặc Đình cau mày khi nhìn thấy thứ kia: “Cỡ của anh chỉ như thế này thôi sao?”
Cái tên Lục Triệt này...
“Anh còn hỏi nữa!”
“Không phải xấu hổ.” Mặc Đình cười nhẹ, khóe miệng nhếch lên một vòng cung rất đẹp: “Anh chết mê loại phản ứng này của em.”
“Đừng nói nữa ...” Đường Ninh vùi mình vào trong chăn.
Mặc Đình vội ôm vợ vào lòng an ủi: “Được rồi, nói chuyện công việc đi. Em nhận quay phim chụp ảnh cho tạp chí Secret rồi đúng không?”
“Sao vậy?” Đường Ninh thò đầu ra: “Sợ em thua Mặc Vũ Nhu sao?”
“Nếu em muốn đến Mĩ để quay phim chụp ảnh thì hãy sắp xếp lịch trình và cho anh biết càng sớm càng tốt.” Mặc Đình thần bí nói.
--
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro