Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều

Lái xe sang đưa...

Thiển Kính Tử

2024-10-02 09:28:15

Nhóm dịch: Mèo Đen

Tang Dĩ An nhìn số này mấy lần, quả thực không biết, chắc là gọi nhầm số.

“Học muội, có chuyện bận à?” Chu Hạo hỏi.

Tang Dĩ An lắc đầu: “Không có chuyện gì, nhưng em phải về nhà, các học trưởng học tỷ, em đi trước, vào học gặp ạ.”

“Bye tiểu tài nữ học bá.”

Chu Hạo đưa cô ra sân trường: “Tang Dĩ An, vậy thì vào học gặp lại sau.”

“Vâng, cảm ơn học trưởng khen ngợi.”

“Nói gì thế, may là em ở thành phố C, không thì hôm báo danh, câu lạc bộ lồng tiếng bọn anh phải cướp em rồi…” Chu Hạo đang nói, điện thoại Tang Dĩ An reo.

“A lô, xin chào.”

“Ở đâu?”

Tang Dĩ An ngừng một lát, lập tức nghe ra đây là ai, không phải tất cả mọi người đều có giọng thâm Thẩm từ tính như này.

Chú cảnh sát họ Thẩm.

“Tôi ở đại học C, chú, chú có chuyện gì sao?”

“Chờ tôi, mười phút nữa tới.”

“Hả? Không cần, tôi… a lô? Này!” Tang Dĩ An kinh ngạc nhìn điện thoại, cúp nhanh thật…

Chu Hạo bên cạnh hỏi: “Người nhà sốt ruột?”

“Không phải, chỉ là một… chú, tìm em có việc thôi, học trưởng anh mau về đi.”

Chu Hạo cười nói: “Nhà quản nghiêm như vậy? Khó trách em ưu tú như thế, tiểu thư khuê các, đúng là tài nữ nha.”

Nhà quản nghiêm? Tiểu thư khuê các?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tang Dĩ An bật cười, Chu Hạo cũng cười: “Anh vô tình kể chuyện cười?”

E là đây là chuyện hài nhất cô từng nghe.

Cô chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ không ai cần mà may mắn sống sót.

Nhà?

Không có.

Thẩm Vu Nghị tới rất đúng giờ, mười phút sau đến thật, chiếc Bentley kia của anh dừng trước cổng đại học C, quá khoe khoang.

“Wow! Thổ hào!”

“Lái Bentley cũng không hẳn là thổ hào, đây gọi là phong cách!”

“Phong cách cũng phải có tiền! Mau nhìn xem lần này đến đón ai!”

“Mình nói này, không phải con nhà giàu thì cũng là bạn gái của con nhà giàu!”

Tang Dĩ An đứng gần cổng, lòng bàn tay đầy mồ hôi, chột dạ nhìn hướng khác, lại đi sau đám người kia, làm bộ không thấy chiếc xe kia.

Có tin nhắn, Tang Dĩ An mở ra xem, vẫn là hai chữ “Lên xe.”

Tang Dĩ An muốn khóc!

Chú cảnh sát, chú có thể khiêm tốn chút không?! Kiểu này làm sao lên xe!

Còn chưa vào học nha… Cuộc sống đại học bình thản của cô!

Chu Hạo bên cạnh nói đùa: “Đại học C rất nhiều con nhà giàu có, chuyện kiểu này thường xuất hiện.”

Tang Dĩ An lúng túng cười cười: “Học trưởng, em không phải con nhà giàu.”

“Đón em?”

“A…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Hạo kinh ngạc, nhìn kỹ cô, ôn hòa nói: “Nếu chú tới thì nhanh đi đi, xe của chú em cũng sắp thành đài tham quan rồi.”

Tang Dĩ An nghe anh ta trêu chọc, hơi ngượng ngùng.

Sau đó lên chiếc xe sang kia trước con mắt của muôn người, người trên xe từ đầu đến cuối đều không ló mặt.

Tang Dĩ An ngồi hàng ghế sau, vừa lên xe cũng cảm nhận được khí ép, nhìn kính chiếu hậu, dường như tâm tình anh không tốt lắm.

Thẩm Vu Nghị nhíu mày, quét mắt nhìn Chu Hạo.

“Chú cảnh sát, chú tìm tôi có chuyện gì à?” Tang Dĩ An dò xét hỏi.

Cô không sợ trời không sợ đất, không biết tại sao lại sợ người này…

Thẩm Vu Nghị nhìn cô, giọng rất nghiêm túc: “Thân thể không tốt mà chạy loạn cái gì.”

“Tôi không yếu ớt như vậy. A? Sao chú biết thân thể tôi không tốt?” Tang Dĩ An chớp đôi mắt to, nghiêng người tới trước nhìn anh, trông giống như con mèo.

“Ngồi yên.” Thẩm Vu Nghị khởi động xe.

Tang Dĩ An nghĩ tới nghị luận của mọi người vừa rồi, không nhịn được nói: “Chú cảnh sát, sau này chú không nên lái xe sang này đến mấy nơi nhiều người như vậy, sẽ làm người khác hiểu lầm…”

Ánh mắt Thẩm Vu Nghị thâm thúy, khóe môi khẽ nhếch: “Hiểu lầm cái gì?”

“Hiểu lầm quan hệ của chúng ta đó, gì mà được kim chủ bao nuôi, rồi tìm bạn trai con nhà giàu…” Nói xong, Tang Dĩ An im lặng, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Rốt cuộc cô đang nói gì?

Ngay trước mặt cảnh sát mà nói linh tinh gì!

“Vậy cô thích được kim chủ bao nuôi hay là tìm bạn trai con nhà giàu?”

“Ừm, tôi thích… Tôi đều không thích!” Tang Dĩ An chảy cả mồ hôi!

Nguy hiểm, quá nguy hiểm!

Thiếu chút nữa vào tròng rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều

Số ký tự: 0