Chuyện xưa như...
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-03 12:34:19
Editor: May
Cố Thanh Thanh sửng sốt vài giây, mắt thấy xe kia chạy đến dừng xe ven đường, cô cũng thật cẩn thận theo sau. Quả nhiên nhìn thấy xe dừng lại, hai người xuống xe, kéo cánh tay lẫn nhau, đi một công ty bách hóa loại lớn gần đó.
Cố Thanh Thanh một đường theo nhìn, trăm phần trăm xác định người đàn ông kia là Trương Phục Hưng. Người nữ lại là không quen biết. Chỉ là, người nữ này mặc tựa hồ đều thực thời thượng, dáng người cao gầy, vừa thấy chính là giống như một tiểu thư nhà giàu. Hai người kia đi vào một cửa hàng đồ trang điểm xa hoa trong trung tâm thương mại, tựa hồ là người nữ chọn lựa nước hoa. Khi chọn lựa nước hoa, Trương Phục Hưng còn vẫn luôn nói chuyện cười đùa với cô ta, tựa hồ trêu chọc cô gái kia rất cao hứng, hai người nháo thành một đoàn.
Nếu, cô không có nhớ lầm, Lý Du Du từng nói qua, Trương Phục Hưng cá tính thẹn thùng. Lúc cô gặp mặt anh ta, anh ta cũng là không thích nói chuyện.
Chính là, thứ bảy trước không phải Lý Du Du còn đắc ý dào dạt mang theo cô đi xem nhẫn cưới, nói là chuyện tốt tới gần sao? Vậy Trương Phục Hưng sao lại sẽ……
Cố Thanh Thanh cách hai cái quầy mắt lạnh nhìn hai người kia thân thiết, thấp giọng gọi điện thoại: “Du Du, thời gian này luôn không thấy Phục Hưng nhà cậu, anh ta đi nơi nào?”
Lý Du Du bên kia có điểm ồn, tựa hồ còn đang làm việc: “Thanh Thanh, tớ ở Giang Nam quay ngoại cảnh. Chuyện gì? Cậu nói lớn một chút.”
Cô thật sự không biết nói với bạn tốt như thế nào, nghĩ nghĩ, thay đổi phương thức mở miệng, “Không phải cậu nói các người muốn kết hôn sao? Lần sau mang anh ta lại đây cùng nhau gặp mặt?”
“À à, cậu nói Phục Hưng sao, anh ấy nói anh ấy đi công tác a, anh ấy đi công tác tớ cũng đi công tác, vừa lúc.”
Đi công tác? Cô thấy là ra quỹ đi! Trừ phi Trương Phục Hưng có một anh em sinh đôi cùng trứng, nếu không người trước mắt này, trăm phần trăm là anh ta!
“Cậu sẽ không sợ, chẳng may về sau Trương Phục Hưng giống như ba cậu, có tiền liền đồi bại ư?”
“Sao có thể!” Lý Du Du đắc ý dào dạt, “Lúc năm nhất tớ và anh ấy liền ở bên nhau, nhiều năm như vậy tình cảm kiên định như vàng, sau này nhà tớ giải tỏa có tiền, tớ cũng không nói cho anh ấy biết. Anh ấy vẫn luôn không ghét bỏ nhà tớ “Nghèo”, liền chờ sau khi kết hôn với anh ấy, cho anh ấy một kinh hỉ đấy!”
Chỉ sợ không phải kinh hỉ, là kinh hách đi!
“Mặc kệ thế nào, cậu cũng phải thận trọng một chút, rốt cuộc đã bàn đến chuyện cưới hỏi với anh ta. Chẳng may……”
Lý Du Du lại thần kinh thô hơn nữa, cũng cảm thấy sự tình có chút không thích hợp, “Thanh Thanh, cậu làm sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì không?”
“Tớ……” Cố Thanh Thanh vừa mới chuẩn bị mở miệng, bên kia, có người tựa hồ đang kêu Lý Du Du đi qua, cô ấy gật đầu ứng thừa một câu, lại nói: “Không thèm nghe cậu nói nữa, cuối tuần này tớ trở về, cuối tuần chúng ta lại trò chuyện!”
Cố Thanh Thanh sửng sốt vài giây, mắt thấy xe kia chạy đến dừng xe ven đường, cô cũng thật cẩn thận theo sau. Quả nhiên nhìn thấy xe dừng lại, hai người xuống xe, kéo cánh tay lẫn nhau, đi một công ty bách hóa loại lớn gần đó.
Cố Thanh Thanh một đường theo nhìn, trăm phần trăm xác định người đàn ông kia là Trương Phục Hưng. Người nữ lại là không quen biết. Chỉ là, người nữ này mặc tựa hồ đều thực thời thượng, dáng người cao gầy, vừa thấy chính là giống như một tiểu thư nhà giàu. Hai người kia đi vào một cửa hàng đồ trang điểm xa hoa trong trung tâm thương mại, tựa hồ là người nữ chọn lựa nước hoa. Khi chọn lựa nước hoa, Trương Phục Hưng còn vẫn luôn nói chuyện cười đùa với cô ta, tựa hồ trêu chọc cô gái kia rất cao hứng, hai người nháo thành một đoàn.
Nếu, cô không có nhớ lầm, Lý Du Du từng nói qua, Trương Phục Hưng cá tính thẹn thùng. Lúc cô gặp mặt anh ta, anh ta cũng là không thích nói chuyện.
Chính là, thứ bảy trước không phải Lý Du Du còn đắc ý dào dạt mang theo cô đi xem nhẫn cưới, nói là chuyện tốt tới gần sao? Vậy Trương Phục Hưng sao lại sẽ……
Cố Thanh Thanh cách hai cái quầy mắt lạnh nhìn hai người kia thân thiết, thấp giọng gọi điện thoại: “Du Du, thời gian này luôn không thấy Phục Hưng nhà cậu, anh ta đi nơi nào?”
Lý Du Du bên kia có điểm ồn, tựa hồ còn đang làm việc: “Thanh Thanh, tớ ở Giang Nam quay ngoại cảnh. Chuyện gì? Cậu nói lớn một chút.”
Cô thật sự không biết nói với bạn tốt như thế nào, nghĩ nghĩ, thay đổi phương thức mở miệng, “Không phải cậu nói các người muốn kết hôn sao? Lần sau mang anh ta lại đây cùng nhau gặp mặt?”
“À à, cậu nói Phục Hưng sao, anh ấy nói anh ấy đi công tác a, anh ấy đi công tác tớ cũng đi công tác, vừa lúc.”
Đi công tác? Cô thấy là ra quỹ đi! Trừ phi Trương Phục Hưng có một anh em sinh đôi cùng trứng, nếu không người trước mắt này, trăm phần trăm là anh ta!
“Cậu sẽ không sợ, chẳng may về sau Trương Phục Hưng giống như ba cậu, có tiền liền đồi bại ư?”
“Sao có thể!” Lý Du Du đắc ý dào dạt, “Lúc năm nhất tớ và anh ấy liền ở bên nhau, nhiều năm như vậy tình cảm kiên định như vàng, sau này nhà tớ giải tỏa có tiền, tớ cũng không nói cho anh ấy biết. Anh ấy vẫn luôn không ghét bỏ nhà tớ “Nghèo”, liền chờ sau khi kết hôn với anh ấy, cho anh ấy một kinh hỉ đấy!”
Chỉ sợ không phải kinh hỉ, là kinh hách đi!
“Mặc kệ thế nào, cậu cũng phải thận trọng một chút, rốt cuộc đã bàn đến chuyện cưới hỏi với anh ta. Chẳng may……”
Lý Du Du lại thần kinh thô hơn nữa, cũng cảm thấy sự tình có chút không thích hợp, “Thanh Thanh, cậu làm sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì không?”
“Tớ……” Cố Thanh Thanh vừa mới chuẩn bị mở miệng, bên kia, có người tựa hồ đang kêu Lý Du Du đi qua, cô ấy gật đầu ứng thừa một câu, lại nói: “Không thèm nghe cậu nói nữa, cuối tuần này tớ trở về, cuối tuần chúng ta lại trò chuyện!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro