Cô còn không ph...
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-03 12:34:19
Editor: May
Một đám người quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy tới một đám người mênh mông. Đứng ở thứ nhất, thình lình chính là -- Lâm Chu Dật!
Sao sẽ là anh ta? Sao lại là anh ta? Không chỉ là Cố Thanh Thanh lắp bắp kinh hãi, mấy mỹ nữ bất mãn bên cạnh cũng đều kinh ngạc. Lâm Chu Dật đứng ở trong một đám người, trên mặt tuy rằng mang theo một chút cười nhạt, lại thoạt nhìn thong dong bình tĩnh, giữa giơ tay nhấc chân đều có một cổ khí chất lãnh đạo chân thật đáng tin.
Nhìn thấy anh lại đây, mấy giám khảo phỏng vấn đều cung cung kính kính cúi đầu: “Tổng giám đốc.”
Lâm Chu Dật liếc mắt nhìn mỹ nữ kia một cái, tay duỗi ra: “Tư liệu cô ta.”
Giám khảo phỏng vấn đưa lên, Lâm Chu Dật cúi đầu lật xem: “Số 38, tốt nghiệp đại học C, làm việc ở công ty quảng cáo X hai năm. Phương diện nghiệp vụ bình thường không có gì đặc biệt. Luận bằng cấp, kinh nghiệm, năng lực nghiệp vụ, không có một chút vượt trội, xin hỏi cô có tự tin gì nghi ngờ phán đoán của tôi?”
“Tôi……” Mỹ nữ kia một trận hổ thẹn, không dám nhiều lời một câu, cúi đầu chạy trối chết.
Người vây xem dần dần tan đi, Cố Thanh Thanh áp lực cực lớn, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lâm Chu Dật một cái, tiến lên một bước, nâng lên đủ dũng khí nói: “Lâm tổng, tôi có lời muốn nói với ngài.”
Lâm Chu Dật quay đầu, nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm túc của Cố Thanh Thanh, ngay sau đó gật đầu: “Được.”
Trong văn phòng.
Lâm Chu Dật đóng cửa lại, nhìn Cố Thanh Thanh có chút câu nệ cười cười: “Cố tiểu thư mời ngồi. Muốn uống cái gì?”
Cố Thanh Thanh lắc đầu: “Không cần cám ơn.” Cô nghĩ nghĩ lại nói: “Lâm tổng, sao anh……” Cô muốn hỏi, vì sao Lâm Chu Dật ở chỗ này?
Lâm Chu Dật cười: “Tôi vốn dĩ là tổng giám đốc của Húc Dật. Thu mua Minh Thịnh cũng là vì Húc Dật.”
“Tôi không rõ lắm, vì sao ngài muốn tuyển tôi?”
Lâm Chu Dật ngồi ở ghế xoay tròn nhìn cô: “Cô là cảm thấy tôi đang vì làm việc riêng mà làm rối kỉ cương? Hay là cảm thấy, cơ chế Húc Dật chúng tôi chính là dùng người không khách quan?”
“Tôi không phải ý tứ này……” Cố Thanh Thanh cuống quít lắc đầu.
Nhìn thấy cô có chút hoảng loạn, Lâm Chu Dật ngược lại cười: “Được rồi, nói tôi ‘ vì làm việc riêng mà làm rối kỉ cương’, ‘ dùng người không khách quan ’ cũng không sai. Cố tiểu thư, tôi thật là quyết định lựa chọn cô.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, tươi cười trên mặt Lâm Chu Dật ngược lại thu lại, “Chuẩn xác mà nói, là tôi thực thưởng thức cô. Tôi xem qua tư liệu của cô, tốt nghiệp thạc sĩ đại học N, thành tích ưu tú, đề cương luận văn quảng cáo cũng tương đối xuất sắc. Ở Minh Thịnh tham dự mấy dự án quảng cáo, tuy rằng không phải cô trực tiếp phụ trách, nhưng cô lại cung cấp sáng ý cực kỳ quan trọng, danh tiếng ở trong các đồng nghiệp cũng rất tốt. Đương nhiên, có thể cô kinh nghiệm không đủ, nhưng là, so với khuyết điểm về phương diện kinh nghiệm của cô, tôi càng thưởng thức năng lực của cô.”
Một đám người quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy tới một đám người mênh mông. Đứng ở thứ nhất, thình lình chính là -- Lâm Chu Dật!
Sao sẽ là anh ta? Sao lại là anh ta? Không chỉ là Cố Thanh Thanh lắp bắp kinh hãi, mấy mỹ nữ bất mãn bên cạnh cũng đều kinh ngạc. Lâm Chu Dật đứng ở trong một đám người, trên mặt tuy rằng mang theo một chút cười nhạt, lại thoạt nhìn thong dong bình tĩnh, giữa giơ tay nhấc chân đều có một cổ khí chất lãnh đạo chân thật đáng tin.
Nhìn thấy anh lại đây, mấy giám khảo phỏng vấn đều cung cung kính kính cúi đầu: “Tổng giám đốc.”
Lâm Chu Dật liếc mắt nhìn mỹ nữ kia một cái, tay duỗi ra: “Tư liệu cô ta.”
Giám khảo phỏng vấn đưa lên, Lâm Chu Dật cúi đầu lật xem: “Số 38, tốt nghiệp đại học C, làm việc ở công ty quảng cáo X hai năm. Phương diện nghiệp vụ bình thường không có gì đặc biệt. Luận bằng cấp, kinh nghiệm, năng lực nghiệp vụ, không có một chút vượt trội, xin hỏi cô có tự tin gì nghi ngờ phán đoán của tôi?”
“Tôi……” Mỹ nữ kia một trận hổ thẹn, không dám nhiều lời một câu, cúi đầu chạy trối chết.
Người vây xem dần dần tan đi, Cố Thanh Thanh áp lực cực lớn, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lâm Chu Dật một cái, tiến lên một bước, nâng lên đủ dũng khí nói: “Lâm tổng, tôi có lời muốn nói với ngài.”
Lâm Chu Dật quay đầu, nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm túc của Cố Thanh Thanh, ngay sau đó gật đầu: “Được.”
Trong văn phòng.
Lâm Chu Dật đóng cửa lại, nhìn Cố Thanh Thanh có chút câu nệ cười cười: “Cố tiểu thư mời ngồi. Muốn uống cái gì?”
Cố Thanh Thanh lắc đầu: “Không cần cám ơn.” Cô nghĩ nghĩ lại nói: “Lâm tổng, sao anh……” Cô muốn hỏi, vì sao Lâm Chu Dật ở chỗ này?
Lâm Chu Dật cười: “Tôi vốn dĩ là tổng giám đốc của Húc Dật. Thu mua Minh Thịnh cũng là vì Húc Dật.”
“Tôi không rõ lắm, vì sao ngài muốn tuyển tôi?”
Lâm Chu Dật ngồi ở ghế xoay tròn nhìn cô: “Cô là cảm thấy tôi đang vì làm việc riêng mà làm rối kỉ cương? Hay là cảm thấy, cơ chế Húc Dật chúng tôi chính là dùng người không khách quan?”
“Tôi không phải ý tứ này……” Cố Thanh Thanh cuống quít lắc đầu.
Nhìn thấy cô có chút hoảng loạn, Lâm Chu Dật ngược lại cười: “Được rồi, nói tôi ‘ vì làm việc riêng mà làm rối kỉ cương’, ‘ dùng người không khách quan ’ cũng không sai. Cố tiểu thư, tôi thật là quyết định lựa chọn cô.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt, tươi cười trên mặt Lâm Chu Dật ngược lại thu lại, “Chuẩn xác mà nói, là tôi thực thưởng thức cô. Tôi xem qua tư liệu của cô, tốt nghiệp thạc sĩ đại học N, thành tích ưu tú, đề cương luận văn quảng cáo cũng tương đối xuất sắc. Ở Minh Thịnh tham dự mấy dự án quảng cáo, tuy rằng không phải cô trực tiếp phụ trách, nhưng cô lại cung cấp sáng ý cực kỳ quan trọng, danh tiếng ở trong các đồng nghiệp cũng rất tốt. Đương nhiên, có thể cô kinh nghiệm không đủ, nhưng là, so với khuyết điểm về phương diện kinh nghiệm của cô, tôi càng thưởng thức năng lực của cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro