Cùng nhau tắm r...
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-03 12:34:19
Editor: May
Nói xong câu đó, anh rốt cuộc lười đến tốn nhiều nước miếng, kiềm chế vòng eo nhỏ mềm của cô, bắt đầu trên dưới đòi hỏi lên……
Cho dù xe có hệ thống giảm xóc tốt, cũng vẫn có thể nhìn ra, xe kịch liệt lay động thật lâu đều không có ngừng lại……
----
Cố Thanh Thanh mơ một giấc mộng.
Cô mơ thấy trên người mình cái gì cũng không mặc ngồi ở trong xe, cửa xe mở rộng ra, bên cạnh vây quanh một đống người.
Cô mơ thấy mẹ, anh trai, Lý Du Du, người hầu, thậm chí là Trần Văn Tiệp ông chủ Đỗ, cùng bạn gái đêm nay kia -- một đám đều vây quanh ở bên cạnh xe, vây quanh thân thể không mặc gì của cô chỉ chỉ trỏ trỏ, cười khe khẽ. Cô gian nan co rúc ở một đống mảnh nhỏ quần áo, muốn dùng thứ gì đó che đậy thân thể của mình, ngẩng đầu, lại phát hiện Lãnh Tư Thành quần áo tươi sáng, một thân chỉnh tề, đứng ở dưới tàng cây nhìn cô chật vật, không chỉ không hỗ trợ, còn cười đến càng ác liệt.
Trong nháy mắt kia, kinh hoảng cùng sợ hãi, cùng với một tia hổ thẹn vây quanh cô. Không có người trợ giúp cô hiểu cô, đều đang vui sướng khi người gặp họa nhìn cô chê cười.
Mà người khởi xướng, chính là Lãnh Tư Thành!
Cố Thanh Thanh tỉnh lại trong cơn mê mang, chỉ nghe thấy bên cạnh tựa hồ có giọng nói gọi điện thoại: “7 giờ bay, 6 giờ cần phải đuổi tới? Không phải vẫn luôn đi lối đi VIP ư, muộn một chút không được sao? Đã biết. Chú đi chung cư Khuynh Thành trước, lấy chứng minh nhân dân và hộ chiếu của tôi, 6 giờ tôi nhất định sẽ qua tới.”
Đây là giọng nói của Lãnh Tư Thành, cô ở một bên nửa mộng nửa tỉnh nghe, tựa hồ là Lãnh Tư Thành muốn xuất ngoại, giống như lập tức muốn chuẩn bị đi rồi.
Khi Lãnh Tư Thành chuẩn bị cúp điện thoại, bên kia, trợ lý Trình còn bỏ thêm một câu: “Lãnh tổng, chuyện Trần tiểu thư làm sao bây giờ? Cô ta vẫn luôn đang gọi điện thoại cho ngài.”
Bên này, dừng lại vài giây, cho dù nhắm mắt lại giả bộ ngủ, Cố Thanh Thanh tựa hồ cũng cảm thấy, Lãnh Tư Thành như là chuyển ánh mắt lạnh như băng qua trên mặt cô, giống như nhìn cô vài giây.
Rồi sau đó, bên kia truyền đến giọng nói nhàn nhạt của anh: “Để cô ta đi quay quảng cáo trước, đừng nháo ra phiền toái gì.”
“Được, tôi đã biết.” Trợ lý Trình gật gật đầu, lại hỏi: “Vậy ông chủ Đỗ thì sao? Hiện tại ông ta còn ở bệnh viện, nghe nói, muốn đòi một lời giải thích.”
Bên cạnh, hừ lạnh một tiếng: “Bảo luật sư của tôi đi xử lí! Ngưng hẳn toàn bộ hợp tác với ông ta! Mặt khác, phong tỏa tin tức! Tôi không muốn ở trên báo chí hôm nay, nhìn thấy bất kỳ một chữ nào về Cố Thanh Thanh cùng STAR!”
Nói xong câu đó, anh rốt cuộc lười đến tốn nhiều nước miếng, kiềm chế vòng eo nhỏ mềm của cô, bắt đầu trên dưới đòi hỏi lên……
Cho dù xe có hệ thống giảm xóc tốt, cũng vẫn có thể nhìn ra, xe kịch liệt lay động thật lâu đều không có ngừng lại……
----
Cố Thanh Thanh mơ một giấc mộng.
Cô mơ thấy trên người mình cái gì cũng không mặc ngồi ở trong xe, cửa xe mở rộng ra, bên cạnh vây quanh một đống người.
Cô mơ thấy mẹ, anh trai, Lý Du Du, người hầu, thậm chí là Trần Văn Tiệp ông chủ Đỗ, cùng bạn gái đêm nay kia -- một đám đều vây quanh ở bên cạnh xe, vây quanh thân thể không mặc gì của cô chỉ chỉ trỏ trỏ, cười khe khẽ. Cô gian nan co rúc ở một đống mảnh nhỏ quần áo, muốn dùng thứ gì đó che đậy thân thể của mình, ngẩng đầu, lại phát hiện Lãnh Tư Thành quần áo tươi sáng, một thân chỉnh tề, đứng ở dưới tàng cây nhìn cô chật vật, không chỉ không hỗ trợ, còn cười đến càng ác liệt.
Trong nháy mắt kia, kinh hoảng cùng sợ hãi, cùng với một tia hổ thẹn vây quanh cô. Không có người trợ giúp cô hiểu cô, đều đang vui sướng khi người gặp họa nhìn cô chê cười.
Mà người khởi xướng, chính là Lãnh Tư Thành!
Cố Thanh Thanh tỉnh lại trong cơn mê mang, chỉ nghe thấy bên cạnh tựa hồ có giọng nói gọi điện thoại: “7 giờ bay, 6 giờ cần phải đuổi tới? Không phải vẫn luôn đi lối đi VIP ư, muộn một chút không được sao? Đã biết. Chú đi chung cư Khuynh Thành trước, lấy chứng minh nhân dân và hộ chiếu của tôi, 6 giờ tôi nhất định sẽ qua tới.”
Đây là giọng nói của Lãnh Tư Thành, cô ở một bên nửa mộng nửa tỉnh nghe, tựa hồ là Lãnh Tư Thành muốn xuất ngoại, giống như lập tức muốn chuẩn bị đi rồi.
Khi Lãnh Tư Thành chuẩn bị cúp điện thoại, bên kia, trợ lý Trình còn bỏ thêm một câu: “Lãnh tổng, chuyện Trần tiểu thư làm sao bây giờ? Cô ta vẫn luôn đang gọi điện thoại cho ngài.”
Bên này, dừng lại vài giây, cho dù nhắm mắt lại giả bộ ngủ, Cố Thanh Thanh tựa hồ cũng cảm thấy, Lãnh Tư Thành như là chuyển ánh mắt lạnh như băng qua trên mặt cô, giống như nhìn cô vài giây.
Rồi sau đó, bên kia truyền đến giọng nói nhàn nhạt của anh: “Để cô ta đi quay quảng cáo trước, đừng nháo ra phiền toái gì.”
“Được, tôi đã biết.” Trợ lý Trình gật gật đầu, lại hỏi: “Vậy ông chủ Đỗ thì sao? Hiện tại ông ta còn ở bệnh viện, nghe nói, muốn đòi một lời giải thích.”
Bên cạnh, hừ lạnh một tiếng: “Bảo luật sư của tôi đi xử lí! Ngưng hẳn toàn bộ hợp tác với ông ta! Mặt khác, phong tỏa tin tức! Tôi không muốn ở trên báo chí hôm nay, nhìn thấy bất kỳ một chữ nào về Cố Thanh Thanh cùng STAR!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro