Gặp nhau (4)
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-03 12:34:19
Editor: May
Này chứng minh, Lãnh Tư Thành mặc kệ ở bên ngoài chơi bao nhiêu phụ nữ, phu nhân chính phòng của anh, vẫn là địa vị thật sự vững chắc!
Từ Tử Câm còn ôm cánh tay anh nói: “Anh Tư Thành, sao anh không hỏi chị gái của em? Mấy năm nay chị của em ở nước ngoài, chính là rất nhớ anh.”
Lãnh Tư Thành làm bộ không nghe thấy lời nói của cô ta, chỉ là nhìn Nhiếp Chi Ninh, biểu tình thực nghiêm túc, giọng nói cũng rất lớn: “Chi Ninh, nếu lựa chọn đính hôn, cả đời này của anh liền phải phụ trách với Tử Câm! Chuyện quá khứ, coi như là phong cảnh đi ngang qua, về sau, bạn lữ của anh, chỉ có thể là Tử Câm!”
Anh nói xong, ánh mắt hơi hơi nhìn quét toàn trường, chỉ là, lúc nhìn đến cánh cửa hông, như là nhìn thấy người nào đó, ánh mắt bỗng dưng dừng lại!
Anh nhìn thấy gì? Là anh hoa mắt sao? Anh lại có thể nhìn đến, Cố Thanh Thanh mặc lễ phục nhỏ thật xinh đẹp, tóc dài rối tung hơi cuốn anh yêu nhất, đứng ở cạnh cửa nhìn anh?
Liền ở dưới cơn sửng sốt kia, người cạnh cửa tựa hồ nhoáng lên, biến mất giống như là bọt biển.
Không có khả năng, anh sẽ không nhìn lầm! Kia hẳn là không phải ảo giác của anh, tuyệt đối chính là Cố Thanh Thanh!
Anh hơi nhíu ấn đường, nhét dao bánh kem trong tay vào trong tay Nhiếp Chi Ninh, hất tay Từ Tử Câm kéo cánh tay anh ra, trực tiếp bước qua!
Từ Tử Câm sửng sốt, vội vàng tiến lên một bước: “Anh Tư Thành, anh làm sao vậy?”
Lãnh Tư Thành nhìn cũng không liếc nhìn cô ta một cái, cũng không để ý tới cô ta nện bước đuổi theo, chính mình càng đi càng nhanh, cuối cùng gần như là chạy, đi về phía cửa hông!
Tuy rằng cảm thấy có điểm nghi hoặc, dù sao bữa tiệc hôm nay là nhà họ Từ tổ chức, không nhận được thiệp mời là không thể tiến vào. Nhưng mà, ai biết có phải Nhiếp Chi Ninh lén gửi một phần cho cô hay không? Cho nên, vừa rồi lúc Nhiếp Chi Ninh nhìn thấy bên người anh không có Cố Thanh Thanh, còn vẻ mặt kinh ngạc thêm thần sắc thất vọng?
Nếu thật là Cố Thanh Thanh, nếu cô thật là trang điểm thật xinh đẹp lại đây, cô là tới xem ai, cô là được ai mời tới đây?
Lãnh Tư Thành vừa đi, người giữa sân cũng là nghị luận sôi nổi, chỉ nhìn thấy sắc mặt anh hơi trầm xuống, tốc độ bước chân cực nhanh, lập tức liền rời đi!
“Rầm” một tiếng mở cửa, quả nhiên, cửa thật đúng là đứng một người!
Trong nháy mắt tròng mắt Lãnh Tư Thành liền sắc bén lên, ngó trái ngó phải, hành lang bên này ngoại trừ người này, lại không còn ai khác, anh tiến lên một bước: “Sao lại là anh?”
Này chứng minh, Lãnh Tư Thành mặc kệ ở bên ngoài chơi bao nhiêu phụ nữ, phu nhân chính phòng của anh, vẫn là địa vị thật sự vững chắc!
Từ Tử Câm còn ôm cánh tay anh nói: “Anh Tư Thành, sao anh không hỏi chị gái của em? Mấy năm nay chị của em ở nước ngoài, chính là rất nhớ anh.”
Lãnh Tư Thành làm bộ không nghe thấy lời nói của cô ta, chỉ là nhìn Nhiếp Chi Ninh, biểu tình thực nghiêm túc, giọng nói cũng rất lớn: “Chi Ninh, nếu lựa chọn đính hôn, cả đời này của anh liền phải phụ trách với Tử Câm! Chuyện quá khứ, coi như là phong cảnh đi ngang qua, về sau, bạn lữ của anh, chỉ có thể là Tử Câm!”
Anh nói xong, ánh mắt hơi hơi nhìn quét toàn trường, chỉ là, lúc nhìn đến cánh cửa hông, như là nhìn thấy người nào đó, ánh mắt bỗng dưng dừng lại!
Anh nhìn thấy gì? Là anh hoa mắt sao? Anh lại có thể nhìn đến, Cố Thanh Thanh mặc lễ phục nhỏ thật xinh đẹp, tóc dài rối tung hơi cuốn anh yêu nhất, đứng ở cạnh cửa nhìn anh?
Liền ở dưới cơn sửng sốt kia, người cạnh cửa tựa hồ nhoáng lên, biến mất giống như là bọt biển.
Không có khả năng, anh sẽ không nhìn lầm! Kia hẳn là không phải ảo giác của anh, tuyệt đối chính là Cố Thanh Thanh!
Anh hơi nhíu ấn đường, nhét dao bánh kem trong tay vào trong tay Nhiếp Chi Ninh, hất tay Từ Tử Câm kéo cánh tay anh ra, trực tiếp bước qua!
Từ Tử Câm sửng sốt, vội vàng tiến lên một bước: “Anh Tư Thành, anh làm sao vậy?”
Lãnh Tư Thành nhìn cũng không liếc nhìn cô ta một cái, cũng không để ý tới cô ta nện bước đuổi theo, chính mình càng đi càng nhanh, cuối cùng gần như là chạy, đi về phía cửa hông!
Tuy rằng cảm thấy có điểm nghi hoặc, dù sao bữa tiệc hôm nay là nhà họ Từ tổ chức, không nhận được thiệp mời là không thể tiến vào. Nhưng mà, ai biết có phải Nhiếp Chi Ninh lén gửi một phần cho cô hay không? Cho nên, vừa rồi lúc Nhiếp Chi Ninh nhìn thấy bên người anh không có Cố Thanh Thanh, còn vẻ mặt kinh ngạc thêm thần sắc thất vọng?
Nếu thật là Cố Thanh Thanh, nếu cô thật là trang điểm thật xinh đẹp lại đây, cô là tới xem ai, cô là được ai mời tới đây?
Lãnh Tư Thành vừa đi, người giữa sân cũng là nghị luận sôi nổi, chỉ nhìn thấy sắc mặt anh hơi trầm xuống, tốc độ bước chân cực nhanh, lập tức liền rời đi!
“Rầm” một tiếng mở cửa, quả nhiên, cửa thật đúng là đứng một người!
Trong nháy mắt tròng mắt Lãnh Tư Thành liền sắc bén lên, ngó trái ngó phải, hành lang bên này ngoại trừ người này, lại không còn ai khác, anh tiến lên một bước: “Sao lại là anh?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro