Không gặp gỡ là...
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-03 12:34:19
Một câu này đổi lấy chính là Lãnh Tư Thành xoay người đi vào phòng tắm,
tiếng móc dây lưng va chạm kim loại vang lên, tiếp theo, một cái quần
tây ném tới. Cô mới vừa tiến lên tiếp nhận, cửa phòng tắm “rầm” một
tiếng đóng lại thật mạnh, thiếu chút nữa đụng vào mặt cô.
Cố Thanh Thanh sờ sờ mũi, ném quần áo của anh vào sọt giặt quần áo. Đi đến trước bàn trang điểm, đối diện gương làm khô tóc ẩm ướt.
Tuy rằng vừa rồi Lãnh Tư Thành không để ý cô, nhưng mà, anh không có chán ghét trốn xa, cũng không có bày ra một bộ dáng xú mặt.
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, cô lập tức đứng dậy, chuẩn bị đưa khăn tắm cho anh. Mới vừa đi đến cạnh cửa, cửa phòng tắm chợt “cạch” một tiếng mở ra, toàn thân trên dưới Lãnh Tư Thành không có bất kỳ che đậy gì, cứ như vậy thẳng thắn xuất hiện ở trước mặt cô!
Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, anh vừa lõa thể xuất hiện ở trước mắt cô, cô vẫn là sẽ có chút một chút không thích ứng. Cúi đầu, ấp ủ một chút, cô lại tiến lên, “Cho anh, khăn lông của anh.”
Tuy rằng tiến lên, cô vẫn không dám liếc mắt nhìn -- toàn thân anh như cũ, chỉ là hơi hơi nghiêng người, lại cúi đầu, tay cầm khăn tắm liền đưa về phía trước.
Lãnh Tư Thành qua một lúc vẫn không nhúc nhích, cũng không trả lời. Cố Thanh Thanh có điểm kỳ quái, mới vừa nhấc đầu, liền phát hiện Lãnh Tư Thành đi một bước về phía trước, đến gần cô.
Cố Thanh Thanh hoảng sợ, phản xạ có điều kiện lui về phía sau một bước. Cô lui bước, anh ngược lại đi một bước tới gần phía trước. Anh càng tới gần, cô liền càng dịch bước nhỏ về sau, dịch dịch, chợt cẳng chân thối lui đến mép giường, vừa cong, cô lập tức ngồi ở mép giường, Lãnh Tư Thành lại tiến lên một bước, khoảng cách giữa hai người, không vượt qua mười centimet.
Cô ngồi, anh đứng, cô chỉ cần vừa nhấc đầu là có thể nhìn đến bộ phận quan trọng -- của anh, cho dù hai người đã kết hôn ba năm, cô cũng đã sớm không phải thiếu nữ không hiểu chuyện đời, nhưng chói lọi xuất hiện ở trước mặt cô như vậy, cô thật sự không thể coi như không thấy.
Cho dù không nhìn anh, hai người dựa vào gần, hơi nước ấm áp trên người anh, hơn nữa mùi hương sữa tắm, vẫn là không khổng chế được chui vào chóp mũi của cô, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Nhận thấy được đầu cô gái nhỏ trước mặt đều sắp thấp đến trên sàn nhà, giọng nói Lãnh Tư Thành liền vang lên ở trên đỉnh đầu: “Cô trốn cái gì? Lại không phải lần đầu tiên, trên dưới toàn thân tôi, có chỗ nào là cô chưa từng thấy qua?”
Cố Thanh Thanh sờ sờ mũi, ném quần áo của anh vào sọt giặt quần áo. Đi đến trước bàn trang điểm, đối diện gương làm khô tóc ẩm ướt.
Tuy rằng vừa rồi Lãnh Tư Thành không để ý cô, nhưng mà, anh không có chán ghét trốn xa, cũng không có bày ra một bộ dáng xú mặt.
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, cô lập tức đứng dậy, chuẩn bị đưa khăn tắm cho anh. Mới vừa đi đến cạnh cửa, cửa phòng tắm chợt “cạch” một tiếng mở ra, toàn thân trên dưới Lãnh Tư Thành không có bất kỳ che đậy gì, cứ như vậy thẳng thắn xuất hiện ở trước mặt cô!
Mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, anh vừa lõa thể xuất hiện ở trước mắt cô, cô vẫn là sẽ có chút một chút không thích ứng. Cúi đầu, ấp ủ một chút, cô lại tiến lên, “Cho anh, khăn lông của anh.”
Tuy rằng tiến lên, cô vẫn không dám liếc mắt nhìn -- toàn thân anh như cũ, chỉ là hơi hơi nghiêng người, lại cúi đầu, tay cầm khăn tắm liền đưa về phía trước.
Lãnh Tư Thành qua một lúc vẫn không nhúc nhích, cũng không trả lời. Cố Thanh Thanh có điểm kỳ quái, mới vừa nhấc đầu, liền phát hiện Lãnh Tư Thành đi một bước về phía trước, đến gần cô.
Cố Thanh Thanh hoảng sợ, phản xạ có điều kiện lui về phía sau một bước. Cô lui bước, anh ngược lại đi một bước tới gần phía trước. Anh càng tới gần, cô liền càng dịch bước nhỏ về sau, dịch dịch, chợt cẳng chân thối lui đến mép giường, vừa cong, cô lập tức ngồi ở mép giường, Lãnh Tư Thành lại tiến lên một bước, khoảng cách giữa hai người, không vượt qua mười centimet.
Cô ngồi, anh đứng, cô chỉ cần vừa nhấc đầu là có thể nhìn đến bộ phận quan trọng -- của anh, cho dù hai người đã kết hôn ba năm, cô cũng đã sớm không phải thiếu nữ không hiểu chuyện đời, nhưng chói lọi xuất hiện ở trước mặt cô như vậy, cô thật sự không thể coi như không thấy.
Cho dù không nhìn anh, hai người dựa vào gần, hơi nước ấm áp trên người anh, hơn nữa mùi hương sữa tắm, vẫn là không khổng chế được chui vào chóp mũi của cô, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Nhận thấy được đầu cô gái nhỏ trước mặt đều sắp thấp đến trên sàn nhà, giọng nói Lãnh Tư Thành liền vang lên ở trên đỉnh đầu: “Cô trốn cái gì? Lại không phải lần đầu tiên, trên dưới toàn thân tôi, có chỗ nào là cô chưa từng thấy qua?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro