Về nhà cũ (4)
Bích Ngọc Tiêu
2024-11-23 00:41:46
Editor: May
Lãnh Tư Thành một phen nắm da lông sau cổ tiểu Wales, kéo nó ra bên ngoài -- sau đó “vèo” một tiếng ném ra xe, lại “rầm” một tiếng đóng cửa xe, tiểu gia hỏa ở bên ngoài “Lưng tròng” kháng nghị, anh cũng không để ý tới, móc một cái khăn tay ra, vẻ mặt ghét bỏ ném cho Cố Thanh Thanh, “Dơ muốn chết, nhanh lau đi.”
Chính anh cũng bị nước miếng tiểu Wales rửa mặt, vì sao chỉ muốn chính mình lau? Quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ nhìn thấy chính Lãnh Tư Thành cũng rút một cái khăn giấy ra lau lau mặt, tiện tay ném cho trợ lý Trình. Cô cũng lau khô trên mặt, Lãnh Tư Thành còn lập tức nói: “Em đi xuống từ bên kia.”
Hai người một trước một sau xuống xe, tiểu Wales lại chạy tới, bị Lãnh Tư Thành tay mắt lanh lẹ ôm chặt, ngăn trở xu thế vật nhỏ này nhào lên trên người Cố Thanh Thanh, hai người một chó đi về phía trước.
Không cần nhìn, liền biết trong phòng khẳng định có rất nhiều người, bởi vì, bãi đỗ xe bên ngoài phía trước dừng mấy chiếc xe, còn chưa đi vào, bên trong liền có tiếng cười nói.Lạc Thanh Tuyết đi ra cửa trước, nhìn hai người một chó đi tới, vội vàng cười: “Tới? Mau tiến vào.”
Vừa đến cửa, Từ Tử Câm bên trong liền lôi kéo Nhiếp Chi Ninh chạy ra ngoài: “Anh Tư Thành, anh đã trở lại?”
Mới vừa đến cửa, nhìn thấy Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh đứng song song ngoài cửa -- còn có một con Samoyed kêu “gâu” một tiếng, Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh bên trong đều ngẩn người.
Chẳng qua, sau khi sửng sốt, Từ Tử Câm khinh bỉ nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, liền dừng ánh mắt ở trên người Lãnh Tư Thành. Mà Nhiếp Chi Ninh, lại vẫn luôn nhìn Cố Thanh Thanh, rất lâu sau mới dời ánh mắt đi.Lãnh Tư Thành nhẹ buông tay, tiểu Wales nhảy xuống tới, bị Lạc Thanh Tuyết dắt đi vào.
Lãnh Tư Thành hơi nhấc cằm, nhìn nhìn tình huống trong nhà.
Quả nhiên, một nhà chú hai đều ở đây, hai nhà Từ Bá Tiên và Từ Trọng Tục, ngoại trừ Từ Tử Bội thì đều tới, cha mẹ nhà họ Nhiếp cũng đều tới rồi.
Nhà họ Từ ở ba năm trước đây không từ mà biệt, Lãnh Vân Đình và Lạc Thanh Tuyết ngoài miệng không nói, lại đều lười đến ứng phó. Nếu không phải nhà họ Từ nhà họ Nhiếp gần đầy cố ý hợp tác sinh ý với tập đoàn Lãnh thị, lần này lại đưa lên lễ nặng, hơn nữa cìn là Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh hai tiểu bối tới gõ cửa, bà hoàn toàn đến cửa cũng lười mở.
Lãnh Tư Thành một phen nắm da lông sau cổ tiểu Wales, kéo nó ra bên ngoài -- sau đó “vèo” một tiếng ném ra xe, lại “rầm” một tiếng đóng cửa xe, tiểu gia hỏa ở bên ngoài “Lưng tròng” kháng nghị, anh cũng không để ý tới, móc một cái khăn tay ra, vẻ mặt ghét bỏ ném cho Cố Thanh Thanh, “Dơ muốn chết, nhanh lau đi.”
Chính anh cũng bị nước miếng tiểu Wales rửa mặt, vì sao chỉ muốn chính mình lau? Quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ nhìn thấy chính Lãnh Tư Thành cũng rút một cái khăn giấy ra lau lau mặt, tiện tay ném cho trợ lý Trình. Cô cũng lau khô trên mặt, Lãnh Tư Thành còn lập tức nói: “Em đi xuống từ bên kia.”
Hai người một trước một sau xuống xe, tiểu Wales lại chạy tới, bị Lãnh Tư Thành tay mắt lanh lẹ ôm chặt, ngăn trở xu thế vật nhỏ này nhào lên trên người Cố Thanh Thanh, hai người một chó đi về phía trước.
Không cần nhìn, liền biết trong phòng khẳng định có rất nhiều người, bởi vì, bãi đỗ xe bên ngoài phía trước dừng mấy chiếc xe, còn chưa đi vào, bên trong liền có tiếng cười nói.Lạc Thanh Tuyết đi ra cửa trước, nhìn hai người một chó đi tới, vội vàng cười: “Tới? Mau tiến vào.”
Vừa đến cửa, Từ Tử Câm bên trong liền lôi kéo Nhiếp Chi Ninh chạy ra ngoài: “Anh Tư Thành, anh đã trở lại?”
Mới vừa đến cửa, nhìn thấy Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh đứng song song ngoài cửa -- còn có một con Samoyed kêu “gâu” một tiếng, Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh bên trong đều ngẩn người.
Chẳng qua, sau khi sửng sốt, Từ Tử Câm khinh bỉ nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, liền dừng ánh mắt ở trên người Lãnh Tư Thành. Mà Nhiếp Chi Ninh, lại vẫn luôn nhìn Cố Thanh Thanh, rất lâu sau mới dời ánh mắt đi.Lãnh Tư Thành nhẹ buông tay, tiểu Wales nhảy xuống tới, bị Lạc Thanh Tuyết dắt đi vào.
Lãnh Tư Thành hơi nhấc cằm, nhìn nhìn tình huống trong nhà.
Quả nhiên, một nhà chú hai đều ở đây, hai nhà Từ Bá Tiên và Từ Trọng Tục, ngoại trừ Từ Tử Bội thì đều tới, cha mẹ nhà họ Nhiếp cũng đều tới rồi.
Nhà họ Từ ở ba năm trước đây không từ mà biệt, Lãnh Vân Đình và Lạc Thanh Tuyết ngoài miệng không nói, lại đều lười đến ứng phó. Nếu không phải nhà họ Từ nhà họ Nhiếp gần đầy cố ý hợp tác sinh ý với tập đoàn Lãnh thị, lần này lại đưa lên lễ nặng, hơn nữa cìn là Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh hai tiểu bối tới gõ cửa, bà hoàn toàn đến cửa cũng lười mở.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro