[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
Tình Hình Borne...
Dong Wook Lee
2024-10-17 08:37:25
Chương 551. Tình Hình Borneo, Bairan Và Pangea.
Tại Borneo.
Các người chơi Gauss bắt đầu cảm thấy hưng phấn.
‘Gì cơ? Tận 9 triệu đô la cho việc gây thương tích? ‘
‘900 triệu để giết …!’
Có bao nhiêu cơ hội như thế này sẽ xuất hiện trước những người bình thường chứ? Chắc chắn là tỉ lệ cực kì thấp đến mức sẽ không có gì lạ nếu họ chưa gặp chuyện này bao giờ. Đề nghị của Katz đã đủ để thu phục các người chơi Gauss.
‘Tiền!’
‘Mình sẽ trở nên giàu có!’
Tiền! Tiền! Tiền! Đây là một xã hội tư bản đã sản sinh ra những con quái vật mới, đó là một hiện tượng rất đáng mơ ước đối với Katz.
“Seuron, cho tôi đấm một phát.”
“Thôi, cứ chết đi là được rồi. Nhé? Làm ơn đi mà.”
Con mắt của những người chơi Gauss đã thay đổi. Họ đã bộc lộ ý định giết một người có thứ hạng cao mà họ thường không dám chống lại. Seuron giờ đã bị coi là con mồi giống như một con gà bị mắc kẹt trong một trang trại gia cầm vậy. Seuron nuốt nước bọt khi thấy mình bị vây quanh bởi những người chơi Gauss.
“Các người thực sự tin lời hắn ta nói à? Các người đúng chỉ là những kẻ ngu? ”
Cấp độ trung bình của những người chơi Gauss là 100, và không có ranker nào trong số họ cả. Nếu Seuron có một số cộng sự như Katz thì hẳn anh ta sẽ không quan tâm có bao nhiêu đối thủ làm gì. Tuy nhiên, khác với Katz, Seuron lúc này đang đơn độc ở giữa lãnh thổ của kẻ thù. Anh ta đã bị cô lập giữa hàng ngàn kẻ thù. Điều này khiến ngay cả ‘Kẻ Săn Linh Hồn’ Seuron cũng phải cảm thấy căng thẳng.
Seuron xác định rằng anh phải thật cẩn thận và cố gắng nói với vẻ bình tĩnh, “Nó đâu có phải là 90 nghìn đô la hay 900 nghìn đô la đâu. Nó là 9 triệu và 900 triệu đô la đấy. Liệu hắn ta có giữ lời hứa đó không?”
Nói cách khác, nó trị giá hàng trăm hàng nghìn tỷ đồng. Bất kể một người nào giàu có đến đâu đi nữa thì có bao giờ có việc bỏ ra ngần ấy tiền chỉ để săn một người trong trò chơi không? Đó chắc chắn là một trò lừa bịp. Seuron chắc chắn về điều đó và mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ.
“Đó là rất nhiều tiền. Dù Katz có giàu cỡ nào, anh ta cũng có thể thực sự tiêu nhiều như vậy không?”
“Cái đó thì … Mình sẽ tin nó nếu như là một số tiền thực tế hơn.”
Họ có thể kiếm đủ tiền để thay đổi cuộc đời nếu gây được thương tích cho Seuron! Tình trạng bất thường này cuối cùng đã gây khó khăn cho Katz. Những người chơi Gauss đã bắt đầu nghi ngờ những lời Katz nói và Seuron cảm thấy nhẹ nhõm.
“Kukuku! Kha kha kha!” Vai Katz rung lên khi anh ấy cười từ trên tường thành. “Con người thật buồn cười. Nó nằm ngoài sức tưởng tượng của các ngươi nên các ngươi phủ nhận nó ư? Xem kìa, trí tưởng tượng của các ngươi quá là kém. ”
Đó là vấn đề duy nhất họ sợ à? Vậy thì Katz sẽ điều chỉnh mức độ.
“Ta sẽ sửa lại số tiền. Ta sẽ đưa 100 triệu yên cho những người làm được Seuron bị thương và 10 tỷ yên cho kẻ sẽ giết được anh ta. Ta hứa với danh nghĩa của Tập đoàn JIN. Giờ sao? Các ngươi đã tin chưa? ” (21 tỷ và 2000 tỷ VNĐ)
Mọi người đã không biết rằng một kẻ có nhiều tiền và bị điên thì đáng sợ như thế nào. Tại sao ư? Vì thật hiếm khi thấy một kẻ điên có nhiều tiền!
“Các ngươi đang làm gì đấy? Nếu muốn kiếm tiền thì phải giết được tên ăn mày đó ”. Katz nhắc họ với đôi mắt lạnh lùng.
Và đó là hiệu lệnh.
“Aaaaaa!”
Những người chơi trong quân đội Gauss đã không còn chần chừ gì nữa. Katz đã đưa ra những ưu đãi còn tốt hơn nhiều so với phần thưởng nhiệm vụ và khiến tất cả đều đổ xô về phía Seuron. Seuron đã co rúm người lại vì ngạc nhiên và gầm lên.
“Chết tiệt…! Chết tiệt!! Chơi Đồ Mạnhhhhhhh! ”
Bang hội Chơi Đồ Mạnh đúng là một cơn ác mộng đối với Seuron. Anh ta đã bị giết bởi một người nông dân trong cuộc xâm lược của Reidan và đã không thể làm được gì nhiều trong Giải Đấu Quốc Tế vì các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã mặc những món đồ mà Grid làm ra. Seuron rất ghét Chơi Đồ Mạnh vì đó là những kẻ đã để lại vết nhơ cho cuộc đời anh. Anh muốn chà đạp họ và thoát khỏi quá khứ đáng xấu hổ ấy.
Vậy mà bây giờ anh lại bị sức mạnh của đồng tiền chà đạp? Tại sao anh ấy lại bị mắc kẹt trong tình huống liên quan với các thành viên Chơi Đồ Mạnh mãi vậy? Nó đủ để khiến Seuron phát điên.
“Các người nghĩ rằng có thể để lại vết xước cho ta sao?”
“Giết! Giết Seuron! ”
“Chúng ta không có ai mạnh cả. Hãy đánh anh ta cùng một lúc! Chỉ một cú thôi cũng là rất nhiều tiền rồi! ”
“Nó là của tôi!!”
Một cuộc đụng độ giữa Seuron tức giận và những người chơi Gauss mù quáng vì tiền! Katz thì tận hưởng cảnh tượng dữ dội ấy từ trên tường thành.
Sức mạnh của đồng tiền có thể biến kẻ thù thành đồng minh đã khiến cả thế giới rung chuyển.
Cuộc công thành Bairan có diễn biến rất đặc biệt. Đó là cuộc công thành đầu tiên mà vai trò của kẻ bị công thành và kẻ đi công thành đã hoàn toàn đảo ngược.
Ầmmmm!
Cánh cổng thành Bairan vốn đang đóng chặt lại một lần nữa mở ra.
“Ặc! Lại nữa!”
“Họ lại tấn công một lần nữa! Hãy dùng binh lính làm lá chắn! ”
Những người chơi thuộc Vĩnh Hằng lập tức bắt đầu rút lui. Các đội hình đã sụp đổ ngay lập tức. Đội hình đã trở nên hỗn loạn do người chơi và hệ thống chỉ huy tạm thời bị tê liệt. Chiến trường ngay lập tức trở thành một đống hỗn độn.
Cùng lúc đó.
“Ta sẽ cho các người thấy tinh thần của ta hôm nay.”
Pon cưỡi một con ngựa trắng chạy qua cánh cổng vừa mở và ném thương của mình ra. Đó là [Thương Điện Từ].
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngọn thương sét thổi qua đội quân Vĩnh Hằng như một cơn bão sét. Hàng trăm binh lính và người chơi chuyển thành màu xám.
“Kiaaa!”
Pon rút một ngọn thương mới ra và chạy ra ngoài. Anh ta xông vào đội hình Vĩnh Hằng đã sụp đổ và vung ngọn thương của mình liên tục. Những người lính bị tàn sát ngay lập tức. Đó là hiện trường của một cuộc thảm sát một phía do sự chênh lệch sức mạnh quá lớn. Nhưng cuộc thảm sát lại không kéo dài lâu.
Chỉ 100 người. Pon mới chỉ đánh bại được 100 người trước khi lấy lại ngọn thương của mình và quay trở lại.
“Những kẻ ngu ngốc! Ta đã bảo là không được để hàng ngũ tan vỡ! ”
“Chỉnh đốn lại hàng ngũ mau! Đợt tấn công tiếp theo của kẻ địch sắp tới!”
Các chỉ huy xác minh rằng Pon đã đi mất và ra lệnh cho quân lính. Họ muốn những vũ khí công thành đến sau phải được hộ tống. Nhưng thời gian lại quá eo hẹp. Ngoài ra, những người chơi cũng là một vấn đề nữa. Cấp độ trung bình của những người chơi tại Bairan chỉ là 140. Ngoài một số ít người ra thì phần lớn là những người chơi cấp thấp chưa qua huấn luyện quân sự. Các chỉ huy đã cố gắng hết sức nhưng tốc độ của đội quân vẫn quá chậm.
Trong lúc đó, Yura bước ra khỏi cổng.
“Ta không thể để cho các ngươi sử dụng vũ khí công thành.”
Bùm!
Một Kẻ Diệt Quỷ nhận được sức mạnh phép thuật bóng tối mỗi khi họ giết được loài quỷ. Sau đó cô có thể sử dụng phép thuật bóng tối này như một nguồn tài nguyên để kích hoạt các kỹ năng đặc biệt. Một trong số đó là phép thuật bóng tối. Đây là đặc chiêu của Yura vì cô là người từng đứng đầu trong bảng xếp hạng pháp sư bóng tối. Cô triệu hồi ra những quả cầu đen và bắn phá những quân lính địch đang hộ tống vũ khí công thành. Mục tiêu của cô là vũ khí công thành và không ai có thể ngăn cản cô cả.
Những người lính tinh nhuệ của Vĩnh Hằng mới chỉ ở cấp độ 180. Nên khả năng của họ đã trở nên vô dụng trước sự nhanh nhẹn và hiếu chiến của Yura và khiến họ rơi vào cảnh bất lực.
Ầmmmm!
“Chết tiệt! Chúng ta sẽ để cô ta càn quấy trong bao lâu nữa hả? ”
Những người chơi Vĩnh Hằng đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình khi họ nhìn thấy vũ khí công thành sụp đổ và tự trấn an mình. Họ bắt đầu tập trung tấn công Yura. Họ háo hức hoàn thành nhiệm vụ bằng cách bắn tên và phép thuật ra. Cấp độ trung bình của họ thấp hơn những người lính nhưng Yura vẫn cảm thấy mệt mỏi vì cuộc chiến đã kéo dài năm ngày rồi.
Ầmmmm!
“Rất tiếc.”
Yura bắt đầu dính đòn. Cô ấy đã bước ra khỏi lâu đài để chiến đấu, vì vậy thể chất và tinh thần của cô ấy đã đạt mức giới hạn của mình. Nhưng tin tốt là những người chơi của Vĩnh Hằng rất yếu. Sự khác biệt về cấp độ và vật phẩm là quá lớn nên Yura đã không bị thương nặng. Sau khi đánh bại số lượng người là 100 và cô gần như không thể chịu đựng được các cuộc tấn công của kẻ thù nữa thì cô quay trở lại lâu đài.
Rầm!
Cô ngồi phịch xuống ngay khi cánh cổng đóng lại. Yura ngồi xuống. Cô thở hổn hển và đổ mồ hôi, còn Pon nói với cô.
“Nguồn cung sắp hết rồi. Các cung thủ trên tường thành không còn nhiều mũi tên nữa và sắp hết thuốc rồi. Chúng ta có thể chỉ còn sống được hai ngày nữa thôi.”
Yura, Toon và các thành viên giỏi giang khác của Chơi Đồ Mạnh đều đang tập trung ở Bairan. Họ luân phiên nhau đi ra khỏi lâu đài và tấn công kẻ thù để bảo vệ lâu đài mà không bị tổn thất quân số. Nhưng điều này không thể thực hiện mãi được. Họ không được nghỉ ngơi đầy đủ nên tốc độ phục hồi thể lực của họ rất chậm và độ bền của các vật phẩm của họ đã đang ở mức thấp nhất. Thuốc của họ cũng đã cạn kiệt.
Đó là một tình huống tuyệt vọng cho Bairan. Nhưng Yura không muốn từ bỏ Bairan.
“Không được… mình nhất định phải giữ được nó. Sẽ rất nguy hiểm cho Patrian nếu Bairan sụp đổ ”.
Họ có thể trụ được bao lâu nữa đây? Yura, Pon, Toon và các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã liều mạng nhưng không thể cầm cự quá hai ngày. Bairan sẽ kết thúc nếu như không có quân tiếp viện.
Chaaeng! Chaeeeeeng!
“Á! Á! ”
Phập.
“Hự!”
Khu Rừng Mặt Trời Đỏ. Đối với các người chơi Hàn Quốc, nó còn được biết đến với cái tên ‘Khu Rừng Thôi Miên’ nữa. Đó là nơi làm cho con người nhìn thấy những quang cảnh kỳ lạ. Nhưng những con Tay Đua Dubrick – sinh vật rất nhanh nhẹn được coi là ‘không thể săn được’ nhờ đặc điểm giống loài của mình lại đang bị tàn sát chỉ bởi duy nhất một kiếm sĩ.
Xoẹt!
Phập!
Đó là một tốc độ không thể tránh được. Thanh kiếm trắng thuộc về Kraugel đã chặn những con Tay Đua Dubrick có tốc độ nhanh hơn con người ba lần. Những con quái vật cao hơn anh ấy 60 cấp đã phải chết. Anh ấy lau mồ hôi trên làn da đẹp như phụ nữ và vén tóc ra sau tai. Chiếc mũi cao và đôi mắt sâu của anh đã lộ rõ ra. Đó là một người đàn ông đẹp trai đến mức đủ để thu phục trái tim của cả đàn ông và phụ nữ.
“Kraugel.”
Hao đến bên cạnh Kraugel. Sau khi phát hiện ra rằng người của Ares đang nhắm tới Kraugel, anh ta đã ở bên cạnh Kraugel để có thể bảo vệ Kraugel. Và Hao hỏi với vẻ mặt lo lắng.
“Không đi giúp Chơi Đồ Mạnh có ổn không?”
Kraugel rất thích Chơi Đồ Mạnh và anh đã không thể che giấu sự thiếu kiên nhẫn của mình trong lúc liên tục nghe ngóng tình hình chiến sự của Chơi Đồ Mạnh. Có vẻ như anh ấy rất muốn đi giúp Chơi Đồ Mạnh. Nhưng Kraugel vẫn tiếp tục đi săn mà không đến Vương Quốc Vĩnh Hằng.
“Hãy cho tôi biết nếu có điều gì đã ngăn cản anh hành động. Tôi sẽ hỗ trợ anh”.
Kraugel có thể cho biết Hao nghĩ gì trong lòng vì bây giờ anh đã khá quen thân với Hao. Kraugel nở một nụ cười cay đắng và nói, “Grid sẽ không muốn nhận sự giúp đỡ từ tôi.”
“Tại sao anh nghĩ thế?”
“Vì chúng tôi đã là đối thủ của nhau trước khi là bạn”.
Trên Pangea ở lục địa phía Đông.
“Hôm nay là ngày thứ ba rồi…”
Ttang! Ttang! Ttang!
Những thợ rèn Búa Trắng thấy không thoải mái. Vì Grid đã liên tục nện búa trong ba ngày vừa qua. Có người nào có thể ổn sau ba ngày làm việc mà không nghỉ ngơi không? Đặc biệt là việc rèn đòi hỏi một sức chịu đựng khủng khiếp nữa. Họ rất lo lắng về sức khỏe của Grid.
“Lò Trưởng White, chúng ta phải làm gì nếu Grid ngã xuống đây? Cậu ấy nên nghỉ ngơi một lúc đi chứ?”
White lắc đầu trước câu hỏi lo lắng ấy. White cũng có dấu hiệu của sự mệt mỏi. Đó là hậu quả của việc White đứng xem Grid làm việc mà không ngủ trong ba ngày qua.
“Đừng làm phiền sự tập trung của Công Tước Đức Hạnh Của Pangea.”
Grid là một nghệ nhân. Một khi họ đã đặt hết tâm hồn vào việc chế tạo một món đồ thì họ sẽ không dừng lại để ăn uống và nghỉ ngơi. Công việc mới là điều quan trọng nhất đối với họ. White biết điều này vì ông đã lớn lên trong khi dõi theo công việc của cha mình. Ông ấy không bao giờ có ý định làm phiền Grid. Và đó là một sự lựa chọn tuyệt vời.
Nhờ vậy mà Grid đã có thể tập trung với sự hỗ trợ của White và thành công trong việc tinh luyện [Hơi Thở Chu Tước] sớm hơn dự kiến một ngày.
“Giờ thì… Giờ thì mới đến công việc thực sự.”
Phừnggg!
Grid làm tăng nhiệt độ của lò lên. [Kiên Nhẫn Thợ Rèn Huyền Thoại] đã được kích hoạt lần thứ tư và làm giảm sự mệt mỏi của cậu ấy.
Ttang! Ttang! Ttang!
Grid bắt đầu chế tạo [Chu Tước Cung]. Cậu ấy có một linh cảm mơ hồ gì đó.
‘Kiệt tác tốt nhất sẽ được sinh ra.’
Và đó là một sự tự tin có cơ sở.
Chương 552. Tình Huống Bất Ngờ.
—- Hết Chương —
Tại Borneo.
Các người chơi Gauss bắt đầu cảm thấy hưng phấn.
‘Gì cơ? Tận 9 triệu đô la cho việc gây thương tích? ‘
‘900 triệu để giết …!’
Có bao nhiêu cơ hội như thế này sẽ xuất hiện trước những người bình thường chứ? Chắc chắn là tỉ lệ cực kì thấp đến mức sẽ không có gì lạ nếu họ chưa gặp chuyện này bao giờ. Đề nghị của Katz đã đủ để thu phục các người chơi Gauss.
‘Tiền!’
‘Mình sẽ trở nên giàu có!’
Tiền! Tiền! Tiền! Đây là một xã hội tư bản đã sản sinh ra những con quái vật mới, đó là một hiện tượng rất đáng mơ ước đối với Katz.
“Seuron, cho tôi đấm một phát.”
“Thôi, cứ chết đi là được rồi. Nhé? Làm ơn đi mà.”
Con mắt của những người chơi Gauss đã thay đổi. Họ đã bộc lộ ý định giết một người có thứ hạng cao mà họ thường không dám chống lại. Seuron giờ đã bị coi là con mồi giống như một con gà bị mắc kẹt trong một trang trại gia cầm vậy. Seuron nuốt nước bọt khi thấy mình bị vây quanh bởi những người chơi Gauss.
“Các người thực sự tin lời hắn ta nói à? Các người đúng chỉ là những kẻ ngu? ”
Cấp độ trung bình của những người chơi Gauss là 100, và không có ranker nào trong số họ cả. Nếu Seuron có một số cộng sự như Katz thì hẳn anh ta sẽ không quan tâm có bao nhiêu đối thủ làm gì. Tuy nhiên, khác với Katz, Seuron lúc này đang đơn độc ở giữa lãnh thổ của kẻ thù. Anh ta đã bị cô lập giữa hàng ngàn kẻ thù. Điều này khiến ngay cả ‘Kẻ Săn Linh Hồn’ Seuron cũng phải cảm thấy căng thẳng.
Seuron xác định rằng anh phải thật cẩn thận và cố gắng nói với vẻ bình tĩnh, “Nó đâu có phải là 90 nghìn đô la hay 900 nghìn đô la đâu. Nó là 9 triệu và 900 triệu đô la đấy. Liệu hắn ta có giữ lời hứa đó không?”
Nói cách khác, nó trị giá hàng trăm hàng nghìn tỷ đồng. Bất kể một người nào giàu có đến đâu đi nữa thì có bao giờ có việc bỏ ra ngần ấy tiền chỉ để săn một người trong trò chơi không? Đó chắc chắn là một trò lừa bịp. Seuron chắc chắn về điều đó và mọi người cũng bắt đầu nghi ngờ.
“Đó là rất nhiều tiền. Dù Katz có giàu cỡ nào, anh ta cũng có thể thực sự tiêu nhiều như vậy không?”
“Cái đó thì … Mình sẽ tin nó nếu như là một số tiền thực tế hơn.”
Họ có thể kiếm đủ tiền để thay đổi cuộc đời nếu gây được thương tích cho Seuron! Tình trạng bất thường này cuối cùng đã gây khó khăn cho Katz. Những người chơi Gauss đã bắt đầu nghi ngờ những lời Katz nói và Seuron cảm thấy nhẹ nhõm.
“Kukuku! Kha kha kha!” Vai Katz rung lên khi anh ấy cười từ trên tường thành. “Con người thật buồn cười. Nó nằm ngoài sức tưởng tượng của các ngươi nên các ngươi phủ nhận nó ư? Xem kìa, trí tưởng tượng của các ngươi quá là kém. ”
Đó là vấn đề duy nhất họ sợ à? Vậy thì Katz sẽ điều chỉnh mức độ.
“Ta sẽ sửa lại số tiền. Ta sẽ đưa 100 triệu yên cho những người làm được Seuron bị thương và 10 tỷ yên cho kẻ sẽ giết được anh ta. Ta hứa với danh nghĩa của Tập đoàn JIN. Giờ sao? Các ngươi đã tin chưa? ” (21 tỷ và 2000 tỷ VNĐ)
Mọi người đã không biết rằng một kẻ có nhiều tiền và bị điên thì đáng sợ như thế nào. Tại sao ư? Vì thật hiếm khi thấy một kẻ điên có nhiều tiền!
“Các ngươi đang làm gì đấy? Nếu muốn kiếm tiền thì phải giết được tên ăn mày đó ”. Katz nhắc họ với đôi mắt lạnh lùng.
Và đó là hiệu lệnh.
“Aaaaaa!”
Những người chơi trong quân đội Gauss đã không còn chần chừ gì nữa. Katz đã đưa ra những ưu đãi còn tốt hơn nhiều so với phần thưởng nhiệm vụ và khiến tất cả đều đổ xô về phía Seuron. Seuron đã co rúm người lại vì ngạc nhiên và gầm lên.
“Chết tiệt…! Chết tiệt!! Chơi Đồ Mạnhhhhhhh! ”
Bang hội Chơi Đồ Mạnh đúng là một cơn ác mộng đối với Seuron. Anh ta đã bị giết bởi một người nông dân trong cuộc xâm lược của Reidan và đã không thể làm được gì nhiều trong Giải Đấu Quốc Tế vì các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã mặc những món đồ mà Grid làm ra. Seuron rất ghét Chơi Đồ Mạnh vì đó là những kẻ đã để lại vết nhơ cho cuộc đời anh. Anh muốn chà đạp họ và thoát khỏi quá khứ đáng xấu hổ ấy.
Vậy mà bây giờ anh lại bị sức mạnh của đồng tiền chà đạp? Tại sao anh ấy lại bị mắc kẹt trong tình huống liên quan với các thành viên Chơi Đồ Mạnh mãi vậy? Nó đủ để khiến Seuron phát điên.
“Các người nghĩ rằng có thể để lại vết xước cho ta sao?”
“Giết! Giết Seuron! ”
“Chúng ta không có ai mạnh cả. Hãy đánh anh ta cùng một lúc! Chỉ một cú thôi cũng là rất nhiều tiền rồi! ”
“Nó là của tôi!!”
Một cuộc đụng độ giữa Seuron tức giận và những người chơi Gauss mù quáng vì tiền! Katz thì tận hưởng cảnh tượng dữ dội ấy từ trên tường thành.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sức mạnh của đồng tiền có thể biến kẻ thù thành đồng minh đã khiến cả thế giới rung chuyển.
Cuộc công thành Bairan có diễn biến rất đặc biệt. Đó là cuộc công thành đầu tiên mà vai trò của kẻ bị công thành và kẻ đi công thành đã hoàn toàn đảo ngược.
Ầmmmm!
Cánh cổng thành Bairan vốn đang đóng chặt lại một lần nữa mở ra.
“Ặc! Lại nữa!”
“Họ lại tấn công một lần nữa! Hãy dùng binh lính làm lá chắn! ”
Những người chơi thuộc Vĩnh Hằng lập tức bắt đầu rút lui. Các đội hình đã sụp đổ ngay lập tức. Đội hình đã trở nên hỗn loạn do người chơi và hệ thống chỉ huy tạm thời bị tê liệt. Chiến trường ngay lập tức trở thành một đống hỗn độn.
Cùng lúc đó.
“Ta sẽ cho các người thấy tinh thần của ta hôm nay.”
Pon cưỡi một con ngựa trắng chạy qua cánh cổng vừa mở và ném thương của mình ra. Đó là [Thương Điện Từ].
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngọn thương sét thổi qua đội quân Vĩnh Hằng như một cơn bão sét. Hàng trăm binh lính và người chơi chuyển thành màu xám.
“Kiaaa!”
Pon rút một ngọn thương mới ra và chạy ra ngoài. Anh ta xông vào đội hình Vĩnh Hằng đã sụp đổ và vung ngọn thương của mình liên tục. Những người lính bị tàn sát ngay lập tức. Đó là hiện trường của một cuộc thảm sát một phía do sự chênh lệch sức mạnh quá lớn. Nhưng cuộc thảm sát lại không kéo dài lâu.
Chỉ 100 người. Pon mới chỉ đánh bại được 100 người trước khi lấy lại ngọn thương của mình và quay trở lại.
“Những kẻ ngu ngốc! Ta đã bảo là không được để hàng ngũ tan vỡ! ”
“Chỉnh đốn lại hàng ngũ mau! Đợt tấn công tiếp theo của kẻ địch sắp tới!”
Các chỉ huy xác minh rằng Pon đã đi mất và ra lệnh cho quân lính. Họ muốn những vũ khí công thành đến sau phải được hộ tống. Nhưng thời gian lại quá eo hẹp. Ngoài ra, những người chơi cũng là một vấn đề nữa. Cấp độ trung bình của những người chơi tại Bairan chỉ là 140. Ngoài một số ít người ra thì phần lớn là những người chơi cấp thấp chưa qua huấn luyện quân sự. Các chỉ huy đã cố gắng hết sức nhưng tốc độ của đội quân vẫn quá chậm.
Trong lúc đó, Yura bước ra khỏi cổng.
“Ta không thể để cho các ngươi sử dụng vũ khí công thành.”
Bùm!
Một Kẻ Diệt Quỷ nhận được sức mạnh phép thuật bóng tối mỗi khi họ giết được loài quỷ. Sau đó cô có thể sử dụng phép thuật bóng tối này như một nguồn tài nguyên để kích hoạt các kỹ năng đặc biệt. Một trong số đó là phép thuật bóng tối. Đây là đặc chiêu của Yura vì cô là người từng đứng đầu trong bảng xếp hạng pháp sư bóng tối. Cô triệu hồi ra những quả cầu đen và bắn phá những quân lính địch đang hộ tống vũ khí công thành. Mục tiêu của cô là vũ khí công thành và không ai có thể ngăn cản cô cả.
Những người lính tinh nhuệ của Vĩnh Hằng mới chỉ ở cấp độ 180. Nên khả năng của họ đã trở nên vô dụng trước sự nhanh nhẹn và hiếu chiến của Yura và khiến họ rơi vào cảnh bất lực.
Ầmmmm!
“Chết tiệt! Chúng ta sẽ để cô ta càn quấy trong bao lâu nữa hả? ”
Những người chơi Vĩnh Hằng đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình khi họ nhìn thấy vũ khí công thành sụp đổ và tự trấn an mình. Họ bắt đầu tập trung tấn công Yura. Họ háo hức hoàn thành nhiệm vụ bằng cách bắn tên và phép thuật ra. Cấp độ trung bình của họ thấp hơn những người lính nhưng Yura vẫn cảm thấy mệt mỏi vì cuộc chiến đã kéo dài năm ngày rồi.
Ầmmmm!
“Rất tiếc.”
Yura bắt đầu dính đòn. Cô ấy đã bước ra khỏi lâu đài để chiến đấu, vì vậy thể chất và tinh thần của cô ấy đã đạt mức giới hạn của mình. Nhưng tin tốt là những người chơi của Vĩnh Hằng rất yếu. Sự khác biệt về cấp độ và vật phẩm là quá lớn nên Yura đã không bị thương nặng. Sau khi đánh bại số lượng người là 100 và cô gần như không thể chịu đựng được các cuộc tấn công của kẻ thù nữa thì cô quay trở lại lâu đài.
Rầm!
Cô ngồi phịch xuống ngay khi cánh cổng đóng lại. Yura ngồi xuống. Cô thở hổn hển và đổ mồ hôi, còn Pon nói với cô.
“Nguồn cung sắp hết rồi. Các cung thủ trên tường thành không còn nhiều mũi tên nữa và sắp hết thuốc rồi. Chúng ta có thể chỉ còn sống được hai ngày nữa thôi.”
Yura, Toon và các thành viên giỏi giang khác của Chơi Đồ Mạnh đều đang tập trung ở Bairan. Họ luân phiên nhau đi ra khỏi lâu đài và tấn công kẻ thù để bảo vệ lâu đài mà không bị tổn thất quân số. Nhưng điều này không thể thực hiện mãi được. Họ không được nghỉ ngơi đầy đủ nên tốc độ phục hồi thể lực của họ rất chậm và độ bền của các vật phẩm của họ đã đang ở mức thấp nhất. Thuốc của họ cũng đã cạn kiệt.
Đó là một tình huống tuyệt vọng cho Bairan. Nhưng Yura không muốn từ bỏ Bairan.
“Không được… mình nhất định phải giữ được nó. Sẽ rất nguy hiểm cho Patrian nếu Bairan sụp đổ ”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Họ có thể trụ được bao lâu nữa đây? Yura, Pon, Toon và các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã liều mạng nhưng không thể cầm cự quá hai ngày. Bairan sẽ kết thúc nếu như không có quân tiếp viện.
Chaaeng! Chaeeeeeng!
“Á! Á! ”
Phập.
“Hự!”
Khu Rừng Mặt Trời Đỏ. Đối với các người chơi Hàn Quốc, nó còn được biết đến với cái tên ‘Khu Rừng Thôi Miên’ nữa. Đó là nơi làm cho con người nhìn thấy những quang cảnh kỳ lạ. Nhưng những con Tay Đua Dubrick – sinh vật rất nhanh nhẹn được coi là ‘không thể săn được’ nhờ đặc điểm giống loài của mình lại đang bị tàn sát chỉ bởi duy nhất một kiếm sĩ.
Xoẹt!
Phập!
Đó là một tốc độ không thể tránh được. Thanh kiếm trắng thuộc về Kraugel đã chặn những con Tay Đua Dubrick có tốc độ nhanh hơn con người ba lần. Những con quái vật cao hơn anh ấy 60 cấp đã phải chết. Anh ấy lau mồ hôi trên làn da đẹp như phụ nữ và vén tóc ra sau tai. Chiếc mũi cao và đôi mắt sâu của anh đã lộ rõ ra. Đó là một người đàn ông đẹp trai đến mức đủ để thu phục trái tim của cả đàn ông và phụ nữ.
“Kraugel.”
Hao đến bên cạnh Kraugel. Sau khi phát hiện ra rằng người của Ares đang nhắm tới Kraugel, anh ta đã ở bên cạnh Kraugel để có thể bảo vệ Kraugel. Và Hao hỏi với vẻ mặt lo lắng.
“Không đi giúp Chơi Đồ Mạnh có ổn không?”
Kraugel rất thích Chơi Đồ Mạnh và anh đã không thể che giấu sự thiếu kiên nhẫn của mình trong lúc liên tục nghe ngóng tình hình chiến sự của Chơi Đồ Mạnh. Có vẻ như anh ấy rất muốn đi giúp Chơi Đồ Mạnh. Nhưng Kraugel vẫn tiếp tục đi săn mà không đến Vương Quốc Vĩnh Hằng.
“Hãy cho tôi biết nếu có điều gì đã ngăn cản anh hành động. Tôi sẽ hỗ trợ anh”.
Kraugel có thể cho biết Hao nghĩ gì trong lòng vì bây giờ anh đã khá quen thân với Hao. Kraugel nở một nụ cười cay đắng và nói, “Grid sẽ không muốn nhận sự giúp đỡ từ tôi.”
“Tại sao anh nghĩ thế?”
“Vì chúng tôi đã là đối thủ của nhau trước khi là bạn”.
Trên Pangea ở lục địa phía Đông.
“Hôm nay là ngày thứ ba rồi…”
Ttang! Ttang! Ttang!
Những thợ rèn Búa Trắng thấy không thoải mái. Vì Grid đã liên tục nện búa trong ba ngày vừa qua. Có người nào có thể ổn sau ba ngày làm việc mà không nghỉ ngơi không? Đặc biệt là việc rèn đòi hỏi một sức chịu đựng khủng khiếp nữa. Họ rất lo lắng về sức khỏe của Grid.
“Lò Trưởng White, chúng ta phải làm gì nếu Grid ngã xuống đây? Cậu ấy nên nghỉ ngơi một lúc đi chứ?”
White lắc đầu trước câu hỏi lo lắng ấy. White cũng có dấu hiệu của sự mệt mỏi. Đó là hậu quả của việc White đứng xem Grid làm việc mà không ngủ trong ba ngày qua.
“Đừng làm phiền sự tập trung của Công Tước Đức Hạnh Của Pangea.”
Grid là một nghệ nhân. Một khi họ đã đặt hết tâm hồn vào việc chế tạo một món đồ thì họ sẽ không dừng lại để ăn uống và nghỉ ngơi. Công việc mới là điều quan trọng nhất đối với họ. White biết điều này vì ông đã lớn lên trong khi dõi theo công việc của cha mình. Ông ấy không bao giờ có ý định làm phiền Grid. Và đó là một sự lựa chọn tuyệt vời.
Nhờ vậy mà Grid đã có thể tập trung với sự hỗ trợ của White và thành công trong việc tinh luyện [Hơi Thở Chu Tước] sớm hơn dự kiến một ngày.
“Giờ thì… Giờ thì mới đến công việc thực sự.”
Phừnggg!
Grid làm tăng nhiệt độ của lò lên. [Kiên Nhẫn Thợ Rèn Huyền Thoại] đã được kích hoạt lần thứ tư và làm giảm sự mệt mỏi của cậu ấy.
Ttang! Ttang! Ttang!
Grid bắt đầu chế tạo [Chu Tước Cung]. Cậu ấy có một linh cảm mơ hồ gì đó.
‘Kiệt tác tốt nhất sẽ được sinh ra.’
Và đó là một sự tự tin có cơ sở.
Chương 552. Tình Huống Bất Ngờ.
—- Hết Chương —
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro