Phác Hoạ Ánh Mắt Si Tình Của Một Người Có Khó Không
Chương 3
Maithao@123
2024-06-26 08:56:56
Sau trận tinh phong hoán vũ làm dậy sóng toàn bộ cả tinh cầu vì bộ đôi
thiếu tướng Sở Bạch Niên và nữ quân y trẻ tuổi sẽ trở thành phó thiếu
đồng hành bên cạnh Trình Thiếu Sương, hàng loạt ảnh cặp của hai người
đều được treo trên khắp toàn cầu, kể cả các tinh cầu lân cận khác họ đều ca ngợi tinh cầu Tân Tiến Vi An Hiếu Thuận chính là nơi sản sinh ra các nhân tài danh giá phát triển vì hoà bình của đất nước.
Những tinh cầu khác để thể hiện lòng thành kính sẽ gửi lễ vật và các nhân tài có triển vọng ở tinh cầu họ về tân tiến Vi An Hiếu Thuận để góp sức cùng cống hiến cũng như làm rạng danh tinh cầu họ cho họ hưởng tiếng thơm lây chính vì thế ngay từ sáng sớm toàn bộ các tinh cầu đều cùng nhau thắp đèn Ánh Sáng để gửi lời chúc phúc của thần đến các thiếu niên trẻ tuổi tương lai sẽ là người bảo vệ đất nước lên đường bình an vừa đưa tiễn vừa nhận các lễ vật hiếm có khó tìm được gửi về từ các nơi khác xem như bày tỏ lòng thành kính.
*thắp đèn Ánh Sáng: Là phong tục đưa hương bày tỏ lòng thành kính đến các vị thần và mong các vị thần phù hộ cho con cháu họ lên đường bình an, đèn ánh sáng càng bay cao công danh của người đó càng phát triển.
Trên khắp các diễn đàn đều ca ngợi hai người họ tài sắc vẹn toàn song long hoán vũ, thậm trí có người còn thừa cơ đem bán ảnh cặp cho người dân và các fan cặp điên cuồng mua, đã bán được với giá rất cao vì vậy mà ảnh của họ trải dài trên các toà nhà lớn xuống đến những vùng quê hẻo lánh ít người sinh sống cũng được dán khắp nơi.
Người người nhà nhà đều mở tiệc ăn mừng quần chúng trên mạng vì điên cuồng cắn hạt dưa tám chuyện tinh cầu.
"Niên Sương Vi Thượng là tên fan cặp mọi người mau nhanh chóng đăng ký kẻo hết chỗ"
+837353..
"Các cô có cảm thấy họ sinh ra là dành cho nhau không, quá đẹp đôi đi"
+29836..
"Còn phải bàn sao, hai người họ là lương duyên trời định, dù có thế nào cũng không ai chia cắt được họ đâu"
+99812..
"Thật đáng tiếc cho các cô gái ôm mộng si tình Sở Bạch Niên, người ta vốn đã là hoa có chủ rồi chúng ta muốn cũng chỉ là trà nữ mà thôi, chết tâm đi TT"
+72553..cảm thán
"À đúng rồi hình như nhà Trình gia đã đưa Viên Noãn gì đó vào gia phả rồi đúng không, thế chẳng phải truyền thông hôm qua đưa tin nói "Trình Thiếu Sương là con gái độc nhất vô nhị của hào môn Trình gia" là sai sao?"
+2
"Cô quên rồi sao, sao có thể đem con nhỏ mô côi ngu đần đó ra so sánh với Sương Nhi chứ, cô ta còn không bằng móng chân của Sương Nhi, chẳng qua Trình phu nhân hiền lành thấy thương hại cô ta nên mới mang cô ta về ghi tên vào gia phả, dù cô ta có được coi là chị gái trên danh nghĩa đi chăng nữa thì bùn lầy cũng chỉ nên quay về với vũng bùn mà thôi"
+976543311..
"Đúng thế đúng thế cô ta sao có cửa với Sương Nhi, nghe bảo cô ta nuôi mộng trèo cao muốn bám vào Sở thiếu tướng để làm phu nhân hào môn đúng là ngu ngốc, đến cả Sở Bạch Niên của em gái mà cũng dám đụng"
+8373638..
"Bác của Chú của Anh của Chị của Mẹ tôi có quen biết đến người làm trong nhà Trình gia nói rằng, con nhỏ Viên Noãn kia ảo tưởng mình là thiên kim nên luôn bắt nạt bọn họ còn đánh cả Sương Nhi không chỉ thế mỗi lần Trình phu nhân dẫn Sương Nhi sang chơi với Sở Bách Niên cô ta cũng làm ầm lên đòi đi cùng, đúng là quỷ tâm cơ, không biết ơn thì thôi còn hại Sương Nhi, Sở thiếu tướng căm ghét cô ta còn không kịp"
+726263838..
"Đúng là lòng lang dạ sói, Trình gia đem cô ta về dạy dỗ suốt mấy năm trời mà do cô ta bất tài vô dụng nên chẳng làm nên trò trống gì, thấy điểm số cô ta thi trên văn phòng quân đội mà nhục nhã dùm, mong sau chuyện này cô ta sớm ngày tỉnh ngộ biết thân biết phận mà chúc phúc cho Sương Nhi đi"
+726272882..
....
Viên Noãn Noãn đương nhiên biết trên mạng đang bàn tán gì về mình, cô chỉ im lặng đọc im lặng rơi nước mắt chốn không người, rồi lặng lẽ lau mặt, quay lại bộ dạng không để tâm, mạnh mẽ tươi cười, cô biết hết mọi chuyện, tuy không phản bác nhưng việc cô là trẻ mồ côi là thật và việc mơ mộng hão huyền với Sở Bách Niên cũng là thật, nhưng mà cô không hề muốn trèo cao cô chỉ muốn được cậu ấy nhìn thêm một chút, quan tâm một chút muốn cậu ấy thấy cô có giá trị có thể giúp đỡ được cho cậu ấy.
Viên Noãn Noãn cô chỉ mong Sở Bách Niên quan tâm đến cô một chút chút thôi là cô vui lắm rồi, bọn họ mắng cô là trà nữ mắng cô là không biết xấu hổ mà thèm muốn người của em gái mình, cô biết chứ nhưng A Sương đã nói rằng A Sương không thích Sở Bách Niên một tí nào nên cô càng thêm có lòng tin, dù sau này A Sương nói thích Sở Bạch Niên cô cũng không phản đối dù sao yêu một người cũng đâu cần phải ở bên cạnh người đó cả đời cô chỉ muốn thu hẹp khoảng cách, từng trút từng trút một tiến lại gần Sở Bạch Niên, trừng đó thôi trái tim cô cũng vui rồi.
Viên Noãn Noãn biết để làm được điều đó cô nhất định phải thi đỗ vào văn phòng quân đội công tác và chiến lược của tinh cầu thì mới có cơ hội lại gần Sở Bách Niên cũng như bảo vệ em gái nhỏ nhắn A Sương của cô.
Viên Noãn vẫn nhớ lời hứa hồi nhỏ cô hứa bảo vệ một cậu bé trong trại buôn người sau này cô lại hứa bảo vệ A Sương chính vì vậy cô không được để khoảng cách của mình ngày càng xa hai người họ, xa giấc mơ của cô.
Dù cô không biết mình có thích quân y hay không nhưng cô vẫn sẽ thử một lần.
Nếu được sẽ đi tiếp
Nếu không được sẽ âm thầm quan sát từ xa.
Ngay từ sáng sớm Viên Noãn Noãn đã dậy sớm chuẩn bị đồ cho Trình Thiếu Sương, ba mẹ cô đều làm trong quân đội đi sớm về khuya ngay cả ngày trọng đại của con gái họ cũng bận bịu từ đêm qua đến giờ, để tổ chức buổi đưa tiền vô cùng long trọng, thân là người mang trọng trách lớn họ phải đi từ sớm nên không thể trách họ.
Trình gia đúng là hào môn, căn biệt thự họ ở bốn bề đón gió xuân tẩy trần, sân vườn trước sau như một bày biện lung linh tinh sao, tượng đá, đài sen đều như hoa như ngọc, đất dưới chân họ là đất phước lành của thần dải đá lát tinh sảo mà đơn giản không quá chói mắt, cây đại cổ thụ lớn ở ngay sân sau phát triển mạnh mẽ nghe nói cây có tuổi thọ còn lớn hơn gia phả Trình gia ba đời nay luôn xem nó như trân bảo tuy nhà lớn cửa rộng nhưng lại không có một người làm nào, bọn họ đã bị đuổi đi từ lâu nhưng không ai hay biết ngày người của Trình gia chỉ còn lại một quản gia quản sổ sách và tài xế già lâu năm chính vì thế mọi chuyện lớn bé trong nhà đều do một tay Viên Noãn chăm sóc.
Trình Thiếu Sương vốn là một thiếu nữ 18 tuổi còn mang nét ngây thơ, tính cách cô phóng khoáng tinh nghịch khi làm việc lại nghiêm túc chính trực vậy nên được lòng dân chúng là điều hiển nhiên không thể bàn cãi.
Nhưng cô gái nhỏ này hiện giờ đang ôm gối đá chăn tư thế có bao nhiêu xấu bấy nhiêu, Viên Noãn không nhìn tiếp được lập tức sốc chăn lên làm Trình Sương lăn một vòng trên giường, đập mặt vào gối, cô không ngẩng dậy mà còn vùi mặt vô gối lẩm bẩm van nài:
"Noãn Noãn chị tha cho em đi, trời còn chưa sáng bắt em dậy làm gì" Trình Sương gãi đầu ngủ tiếp
"A Sương mau dậy, còn không dậy nữa sẽ muộn mất" Viên Noãn nhẹ nhành lay người Trình Sương.
"Mười phút nữa, không em muốn ngủ thêm ba mươi phút nữa rồi dậy được không Noãn Noãn" Trình Sương vừa dùng giọng ngái ngủ làm nũng vừa kéo chăn phủ lên đỉnh đầu.
Viên Noãn không nhìn nổi nữa lập tức lật chăn mở cửa sổ để ánh nắng bên ngoài chiếu vào.
"Trình Thiếu Sương hôm nay là lễ đưa tiễn còn không dậy sẽ khỏi thắp đèn Ánh Sáng mất, em là nhân vật quan trọng sao có thể vắng mặt, dậy ngay cho chị không dậy thì đừng nhìn mặt chị nữa"
Cô nói bằng giọng nghiêm nghị người trên giường liền bật dậy ngay lập tức tuân mệnh đi rửa mặt chải tóc.
"Không được làm chị Noãn Noãn giận, chị Noãn Noãn mà giận sẽ vô cùng đáng sợ" Trình Thiếu Sương miệng vừa lẩm bẩm vừa đánh răng rửa mặt nhanh lẹ sau đó nhanh chóng xuống dưới nhà.
Quả nhiên trên bàn đã bày biện đẹp đẽ, đồ ăn đều là Viên Noãn dùng thực phẩm cao cấp nấu thành sơn hào hải vị làm Trình Sương ăn quên hình tượng.
"Đúng là không sửa được tật ham ăn của em" Viên Noãn nhéo má Trình Sương một cái.
"Da thịt không còn như trước nữa đến cái má cũng không mềm như hồi nhỏ" Viên Noãn nhỏ giọng trêu ghẹo.
"A Sương à sau này em phải rèn luyện ở biên giới tinh cầu vô cùng nguy hiểm, vì vậy chị đã chuẩn bị cho em hết vật dụng hằng ngày không thiếu thứ gì em cố gắng chịu khổ rồi trở về an toàn nghe không" Cô xoa nhẹ đầu Trình Sương tận tình rặn dò.
Trình Sương ngẩng đầu lên dụi đầu vào tay cô làm nũng nói:
"Em nhất định sẽ trở về an toàn, đến khi em về chị phải thưởng nóng cho em biết không" Trình Sương cười hả hê rồi cắm mặt vào ăn tiếp.
Viên Noãn đã quá quen với một Trình Sương vô tư thế này rồi, cô luôn mong rằng mình mãi bảo vệ được nét ngây thơ chất phác của em gái nhưng dù thế nào em ấy cũng đã dính vào khói lửa nhân gian rồi sẽ trưởng thành lên thôi.
"Dù em có ra sao vẫn là em gái nhỏ của chị"
Viên Noãn áp đầu mình vào trán Trình Sương nhỏ nhẹ nói.
"Mong phúc lành của thần sẽ đến bên em, mong em bình an chờ ngày trở về"
[(3) Phác Hoạ Ánh Mắt Của Một Người Khi Ấy Dạt Dào Tình Thương]
Khoảng cách giữa hai ta ngày càng xa rồi phải không?
Đừng lo em sẽ cố gắng hết sức để kéo nó về lại như lúc ban đầu.
"Viên Noãn mơ mộng quá đẹp rồi, khoảng cách ngay từ ban đầu vốn dĩ đã chẳng gần nhau"
Những tinh cầu khác để thể hiện lòng thành kính sẽ gửi lễ vật và các nhân tài có triển vọng ở tinh cầu họ về tân tiến Vi An Hiếu Thuận để góp sức cùng cống hiến cũng như làm rạng danh tinh cầu họ cho họ hưởng tiếng thơm lây chính vì thế ngay từ sáng sớm toàn bộ các tinh cầu đều cùng nhau thắp đèn Ánh Sáng để gửi lời chúc phúc của thần đến các thiếu niên trẻ tuổi tương lai sẽ là người bảo vệ đất nước lên đường bình an vừa đưa tiễn vừa nhận các lễ vật hiếm có khó tìm được gửi về từ các nơi khác xem như bày tỏ lòng thành kính.
*thắp đèn Ánh Sáng: Là phong tục đưa hương bày tỏ lòng thành kính đến các vị thần và mong các vị thần phù hộ cho con cháu họ lên đường bình an, đèn ánh sáng càng bay cao công danh của người đó càng phát triển.
Trên khắp các diễn đàn đều ca ngợi hai người họ tài sắc vẹn toàn song long hoán vũ, thậm trí có người còn thừa cơ đem bán ảnh cặp cho người dân và các fan cặp điên cuồng mua, đã bán được với giá rất cao vì vậy mà ảnh của họ trải dài trên các toà nhà lớn xuống đến những vùng quê hẻo lánh ít người sinh sống cũng được dán khắp nơi.
Người người nhà nhà đều mở tiệc ăn mừng quần chúng trên mạng vì điên cuồng cắn hạt dưa tám chuyện tinh cầu.
"Niên Sương Vi Thượng là tên fan cặp mọi người mau nhanh chóng đăng ký kẻo hết chỗ"
+837353..
"Các cô có cảm thấy họ sinh ra là dành cho nhau không, quá đẹp đôi đi"
+29836..
"Còn phải bàn sao, hai người họ là lương duyên trời định, dù có thế nào cũng không ai chia cắt được họ đâu"
+99812..
"Thật đáng tiếc cho các cô gái ôm mộng si tình Sở Bạch Niên, người ta vốn đã là hoa có chủ rồi chúng ta muốn cũng chỉ là trà nữ mà thôi, chết tâm đi TT"
+72553..cảm thán
"À đúng rồi hình như nhà Trình gia đã đưa Viên Noãn gì đó vào gia phả rồi đúng không, thế chẳng phải truyền thông hôm qua đưa tin nói "Trình Thiếu Sương là con gái độc nhất vô nhị của hào môn Trình gia" là sai sao?"
+2
"Cô quên rồi sao, sao có thể đem con nhỏ mô côi ngu đần đó ra so sánh với Sương Nhi chứ, cô ta còn không bằng móng chân của Sương Nhi, chẳng qua Trình phu nhân hiền lành thấy thương hại cô ta nên mới mang cô ta về ghi tên vào gia phả, dù cô ta có được coi là chị gái trên danh nghĩa đi chăng nữa thì bùn lầy cũng chỉ nên quay về với vũng bùn mà thôi"
+976543311..
"Đúng thế đúng thế cô ta sao có cửa với Sương Nhi, nghe bảo cô ta nuôi mộng trèo cao muốn bám vào Sở thiếu tướng để làm phu nhân hào môn đúng là ngu ngốc, đến cả Sở Bạch Niên của em gái mà cũng dám đụng"
+8373638..
"Bác của Chú của Anh của Chị của Mẹ tôi có quen biết đến người làm trong nhà Trình gia nói rằng, con nhỏ Viên Noãn kia ảo tưởng mình là thiên kim nên luôn bắt nạt bọn họ còn đánh cả Sương Nhi không chỉ thế mỗi lần Trình phu nhân dẫn Sương Nhi sang chơi với Sở Bách Niên cô ta cũng làm ầm lên đòi đi cùng, đúng là quỷ tâm cơ, không biết ơn thì thôi còn hại Sương Nhi, Sở thiếu tướng căm ghét cô ta còn không kịp"
+726263838..
"Đúng là lòng lang dạ sói, Trình gia đem cô ta về dạy dỗ suốt mấy năm trời mà do cô ta bất tài vô dụng nên chẳng làm nên trò trống gì, thấy điểm số cô ta thi trên văn phòng quân đội mà nhục nhã dùm, mong sau chuyện này cô ta sớm ngày tỉnh ngộ biết thân biết phận mà chúc phúc cho Sương Nhi đi"
+726272882..
....
Viên Noãn Noãn đương nhiên biết trên mạng đang bàn tán gì về mình, cô chỉ im lặng đọc im lặng rơi nước mắt chốn không người, rồi lặng lẽ lau mặt, quay lại bộ dạng không để tâm, mạnh mẽ tươi cười, cô biết hết mọi chuyện, tuy không phản bác nhưng việc cô là trẻ mồ côi là thật và việc mơ mộng hão huyền với Sở Bách Niên cũng là thật, nhưng mà cô không hề muốn trèo cao cô chỉ muốn được cậu ấy nhìn thêm một chút, quan tâm một chút muốn cậu ấy thấy cô có giá trị có thể giúp đỡ được cho cậu ấy.
Viên Noãn Noãn cô chỉ mong Sở Bách Niên quan tâm đến cô một chút chút thôi là cô vui lắm rồi, bọn họ mắng cô là trà nữ mắng cô là không biết xấu hổ mà thèm muốn người của em gái mình, cô biết chứ nhưng A Sương đã nói rằng A Sương không thích Sở Bách Niên một tí nào nên cô càng thêm có lòng tin, dù sau này A Sương nói thích Sở Bạch Niên cô cũng không phản đối dù sao yêu một người cũng đâu cần phải ở bên cạnh người đó cả đời cô chỉ muốn thu hẹp khoảng cách, từng trút từng trút một tiến lại gần Sở Bạch Niên, trừng đó thôi trái tim cô cũng vui rồi.
Viên Noãn Noãn biết để làm được điều đó cô nhất định phải thi đỗ vào văn phòng quân đội công tác và chiến lược của tinh cầu thì mới có cơ hội lại gần Sở Bách Niên cũng như bảo vệ em gái nhỏ nhắn A Sương của cô.
Viên Noãn vẫn nhớ lời hứa hồi nhỏ cô hứa bảo vệ một cậu bé trong trại buôn người sau này cô lại hứa bảo vệ A Sương chính vì vậy cô không được để khoảng cách của mình ngày càng xa hai người họ, xa giấc mơ của cô.
Dù cô không biết mình có thích quân y hay không nhưng cô vẫn sẽ thử một lần.
Nếu được sẽ đi tiếp
Nếu không được sẽ âm thầm quan sát từ xa.
Ngay từ sáng sớm Viên Noãn Noãn đã dậy sớm chuẩn bị đồ cho Trình Thiếu Sương, ba mẹ cô đều làm trong quân đội đi sớm về khuya ngay cả ngày trọng đại của con gái họ cũng bận bịu từ đêm qua đến giờ, để tổ chức buổi đưa tiền vô cùng long trọng, thân là người mang trọng trách lớn họ phải đi từ sớm nên không thể trách họ.
Trình gia đúng là hào môn, căn biệt thự họ ở bốn bề đón gió xuân tẩy trần, sân vườn trước sau như một bày biện lung linh tinh sao, tượng đá, đài sen đều như hoa như ngọc, đất dưới chân họ là đất phước lành của thần dải đá lát tinh sảo mà đơn giản không quá chói mắt, cây đại cổ thụ lớn ở ngay sân sau phát triển mạnh mẽ nghe nói cây có tuổi thọ còn lớn hơn gia phả Trình gia ba đời nay luôn xem nó như trân bảo tuy nhà lớn cửa rộng nhưng lại không có một người làm nào, bọn họ đã bị đuổi đi từ lâu nhưng không ai hay biết ngày người của Trình gia chỉ còn lại một quản gia quản sổ sách và tài xế già lâu năm chính vì thế mọi chuyện lớn bé trong nhà đều do một tay Viên Noãn chăm sóc.
Trình Thiếu Sương vốn là một thiếu nữ 18 tuổi còn mang nét ngây thơ, tính cách cô phóng khoáng tinh nghịch khi làm việc lại nghiêm túc chính trực vậy nên được lòng dân chúng là điều hiển nhiên không thể bàn cãi.
Nhưng cô gái nhỏ này hiện giờ đang ôm gối đá chăn tư thế có bao nhiêu xấu bấy nhiêu, Viên Noãn không nhìn tiếp được lập tức sốc chăn lên làm Trình Sương lăn một vòng trên giường, đập mặt vào gối, cô không ngẩng dậy mà còn vùi mặt vô gối lẩm bẩm van nài:
"Noãn Noãn chị tha cho em đi, trời còn chưa sáng bắt em dậy làm gì" Trình Sương gãi đầu ngủ tiếp
"A Sương mau dậy, còn không dậy nữa sẽ muộn mất" Viên Noãn nhẹ nhành lay người Trình Sương.
"Mười phút nữa, không em muốn ngủ thêm ba mươi phút nữa rồi dậy được không Noãn Noãn" Trình Sương vừa dùng giọng ngái ngủ làm nũng vừa kéo chăn phủ lên đỉnh đầu.
Viên Noãn không nhìn nổi nữa lập tức lật chăn mở cửa sổ để ánh nắng bên ngoài chiếu vào.
"Trình Thiếu Sương hôm nay là lễ đưa tiễn còn không dậy sẽ khỏi thắp đèn Ánh Sáng mất, em là nhân vật quan trọng sao có thể vắng mặt, dậy ngay cho chị không dậy thì đừng nhìn mặt chị nữa"
Cô nói bằng giọng nghiêm nghị người trên giường liền bật dậy ngay lập tức tuân mệnh đi rửa mặt chải tóc.
"Không được làm chị Noãn Noãn giận, chị Noãn Noãn mà giận sẽ vô cùng đáng sợ" Trình Thiếu Sương miệng vừa lẩm bẩm vừa đánh răng rửa mặt nhanh lẹ sau đó nhanh chóng xuống dưới nhà.
Quả nhiên trên bàn đã bày biện đẹp đẽ, đồ ăn đều là Viên Noãn dùng thực phẩm cao cấp nấu thành sơn hào hải vị làm Trình Sương ăn quên hình tượng.
"Đúng là không sửa được tật ham ăn của em" Viên Noãn nhéo má Trình Sương một cái.
"Da thịt không còn như trước nữa đến cái má cũng không mềm như hồi nhỏ" Viên Noãn nhỏ giọng trêu ghẹo.
"A Sương à sau này em phải rèn luyện ở biên giới tinh cầu vô cùng nguy hiểm, vì vậy chị đã chuẩn bị cho em hết vật dụng hằng ngày không thiếu thứ gì em cố gắng chịu khổ rồi trở về an toàn nghe không" Cô xoa nhẹ đầu Trình Sương tận tình rặn dò.
Trình Sương ngẩng đầu lên dụi đầu vào tay cô làm nũng nói:
"Em nhất định sẽ trở về an toàn, đến khi em về chị phải thưởng nóng cho em biết không" Trình Sương cười hả hê rồi cắm mặt vào ăn tiếp.
Viên Noãn đã quá quen với một Trình Sương vô tư thế này rồi, cô luôn mong rằng mình mãi bảo vệ được nét ngây thơ chất phác của em gái nhưng dù thế nào em ấy cũng đã dính vào khói lửa nhân gian rồi sẽ trưởng thành lên thôi.
"Dù em có ra sao vẫn là em gái nhỏ của chị"
Viên Noãn áp đầu mình vào trán Trình Sương nhỏ nhẹ nói.
"Mong phúc lành của thần sẽ đến bên em, mong em bình an chờ ngày trở về"
[(3) Phác Hoạ Ánh Mắt Của Một Người Khi Ấy Dạt Dào Tình Thương]
Khoảng cách giữa hai ta ngày càng xa rồi phải không?
Đừng lo em sẽ cố gắng hết sức để kéo nó về lại như lúc ban đầu.
"Viên Noãn mơ mộng quá đẹp rồi, khoảng cách ngay từ ban đầu vốn dĩ đã chẳng gần nhau"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro