Phá lập đan
Chú Hề Mũi Xanh
2024-01-29 00:40:59
Hiên Viên Như Ngọc nhìn nhìn, ngửi ngửi viên đan dược hình dạng bất quy
tắc trong tay, tự nhủ, cái này nhìn thế nào cũng không giống đồ vật có
thể ăn, còn cái mùi như chất thải của động vật nào đó, ác tâm chết.
Rống. Một con hung thú dạng giống gấu xám có cặp sừng ngắn trên đầu bạo hống. Nó nhất định phải tìm ra kẻ bụng hư kia, đi phân xong còn để mùi hôi thối lan tỏa khắp ba ngàn dặm khiến nó không tìm được chỗ trốn. Kẻ này nhất định có thù với nó, thật độc ác, phải róc xương lột da, không thể tha thứ.
- Vô lượng mẹ nó thiên tôn, con gì đi ị thối như vậy? Hung chết ta mất.
Một tên đạo sĩ phàn nàn với các đồng bọn, đám kia không nói nhưng đều chấp nhận, cái mùi này, cả đám bịt mồm bịt mũi, hận sinh không thể luyến. Chỉ duy nhất một đạo sĩ trẻ tuổi ngu ngơ, mũi ta tịt, không ngửi thấy mùi vị gì, các ngươi có phóng đại quá lên không?
- Cẩn thận, có hung thú đến gần. Là thiết giáp hùng. Nhanh bày trận nghênh chiến.
Thiết giáp hùng đang tìm kiếm đầu nguồn mùi thối, quyết tâm tìm con thú bụng có vấn đề kia đánh ba trăm hiệp hỏi cho ra lẽ, hóa ra bụng hư không phải hung thú, lại là bảy tám tên nhân tộc này, đáng chết, đáng chết, đáng chết, lũ nhân tộc lúc nào cũng ác tâm như vậy.
Thiết giáp hùng đỏ mắt xông đến, một tát chụp xuống đánh vào lồng phòng ngự của đám người đạo sĩ, lực phản chấn khiến nó rất đau. Trên lồng phòng ngự đã chi chít vết rạn, hai đạo sĩ tu vi thấp trực tiếp lùi ba bước thổ huyết, trận pháp liền hỗn loạn tan rã.
Thiết giáp hùng thừa thắng tấn công tới tấp khiến tám đạo sĩ đau khổ chống đỡ, vừa đánh vừa lui, cuối cùng hai người một nhóm chia bốn hướng khác nhau chạy trốn.
Thiết giáp hùng đuổi theo hai tên chạy hướng mùi thối tỏa ra, nó xác định mùi vị ác tâm kia chắc chắn ở trên hai nhân tộc này, kẻ không ngửi thấy mùi thối chắc chắn đã quen với vị của mình là đáng nghi nhất, phải đuổi giết không tha.
- Phía trước có nhà, nhanh, dẫn thiết giáp hùng qua đó, lợi dụng bọn hắn cản trở để chúng ta thừa cơ chạy trốn.
Bành. Hai người đang chạy bỗng va chạm mạnh vào trận pháp vô hình đánh văng ngược trở về. Họ nhìn nhau, có thể bố trí trận pháp cao minh như vậy chắc chắn là kẻ không đơn giản, mạng họ có cứu rồi.
- Cứu mạng! Cứu mạng a!
Hai người Ngô Thần bị kinh động bước ra nhìn. Hắn không dám tùy tiện dùng thần thức, e ngại khiến con hung thú nào chú ý sẽ nguy hiểm, nên đến lúc trận pháp bị kích hoạt mới phát giác có sinh vật đến gần.
Hai tên đạo sĩ thấy Hiên Viên Như Ngọc không có ý mở trận liền tránh ra, tìm đường khác mà chạy. Thiết giáp hùng ngửi thấy mùi hình như không phải hướng hai đạo sĩ kia tỏa ra liền từ bỏ truy đuổi. Nó nhìn chằm chằm Hiên Viên Như Ngọc, hay đúng hơn là nhìn viên đan dược kỳ dị trong tay nàng.
Mùi hôi thối tỏa ra từ viên đan dược đó nhưng.. nó muốn ăn a. Làm một thiết giáp hùng mạnh mẽ, bá chủ một phương, mê đắm cả trăm thiết giáp hùng cái, bây giờ, muốn ăn "viên chất thải hôi thối" đó, thật mất mặt. Bản năng nói với nó thứ đó là thiên tài địa bảo, ăn xong liền tấn cấp. Nó bắt đầu công kích trận pháp.
Hai tên đạo sĩ thấy thiết giáp hùng không còn truy đuổi, thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ ẩn nấp quan sát. Họ thấy hình dạng dị tật của Hiên Viên Như Ngọc liền cảm giác xấu xí không thể tả, bỗng chữ "nô" trên má trái nàng đập vào mắt họ.
- Đây.. đây là nô lệ của Huyền Minh giáo. Chúng ta giao ả cho Huyền Minh giáo đổi được tiền thưởng cũng đủ ăn ngon uống sướng ba tháng.
- Nô lệ đều bị phá hủy kinh mạch phế bỏ tu vi, làm cách nào ả bố trí được trận pháp cao minh như vậy? Chẳng lẽ còn có đồng bọn?
- Hiện tại thiết giáp thú tấn công vẫn không thấy đồng bọn ả ta xuất hiện, có lẽ hắn đi săn rồi.
- Đợi có cơ hội, chúng ta lén bắt ả đi lãnh thưởng. Nếu không trở về báo tin cũng được món lợi nhỏ.
- Hay a.
- Không tốt. Có hung thú khác tiến đến. Chúng ta nhanh rút lui!
Hai người Ngô Thần cũng phát giác lạ thường nhưng hung thú vây công quá đông, chỉ đành cầu mong phép màu nào đó giúp họ thoát khốn.
Rất nhớ Math bé nhỏ, những lúc như thế này, chỉ cần cô bé một cấm chú liền giải quyết, nhanh gọn và kích thích.
- Như Ngọc, đám hung thú này đến vì phá lập đan, ngươi nhanh ăn nó đi.
- Sư phụ.. - Quá thối, nàng không muốn ăn.
- Như Ngọc ăn đi. Xong ta cho ngươi ba cái đùi gà. Thế nào? - Ngô Thần dụ dỗ.
- Năm cái.
- Được.
Trả giá quá dễ dàng, nàng cảm thấy như mình bị hố.
- Thêm mười bình co ca lạnh.
- Thành giao.
- Nhưng sư phụ, thối quá!
Này này này, nói cho rõ, là viên phá lập đan này thối, không phải ta, Ngô Thần im lặng kháng nghị.
Âm thanh dịu dàng của nàng thông qua sóng não trực tiếp xuất hiện trong đầu khiến hắn nổi da gà. Hy vọng sau khi phục hồi, nàng có thể nói chuyện bình thường, âm thanh sẽ không ngọt như thế này, tránh cho hắn nghĩ linh tinh.
Hiên Viên Như Ngọc híp mắt nhìn hắn, có động lực giúp nàng không còn e ngại, cho phá lập đan vào miệng, nuốt xuống. Linh khí tứ phương tụ lại, bao vây nàng hình thành một cái kén.
Ngô Thần đứng hộ pháp, canh chừng các hung thú vì thấy nàng ăn mất thiên tài địa bảo mà trở nên bạo động.
Rất nhanh, kén linh khí tan đi, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện. Nếu không phải chứng kiến toàn trình, Ngô Thần tưởng chừng đổi người rồi.
Hiên Viên Như Ngọc thoát thai hoán cốt, mọi thương tích đều biến mất, nàng rõ ràng còn xinh đẹp hơn trước khi gặp nạn gấp trăm lần.
Phá lập đan, tên như công dụng, phá rồi lại lập, khiến một người thể chất bình thường cũng trở thành tiên thể, từ đây tu hành thăng cấp cứ như ăn cơm uống nước.
Một tiên thể băng cơ ngọc cốt nàng, có thể không xinh đẹp hơn sao.
- Ùi, ba ba nhanh lau nước bọt đi kìa. Vẻ mặt gì xấu xí chết. - Tiểu tinh linh không nhìn nổi nữa, kháng nghị.
Ngô Thần ngượng ngùng chùi miệng. Hắn còn là thanh niên huyết khí phương cương, sau này mỗi ngày đối mặt nữ đệ tử xinh đẹp, mạng hắn nguy cơ sớm tối a.
- Sư phụ! - Hiên Viên Như Ngọc e thẹn gọi.
Ngô Thần trực tiếp sụp đổ, lâm vào tự bế, mạng già ta xong rồi, quá ngọt, ngọt đến xốp giòn, rất muốn nếm thử miệng nàng có phải vừa ăn đường hay không.
Hiên Viên Như Ngọc mỉm cười đắc ý, hắn nghĩ gì nàng còn không biết sao. Về sau cứ dùng giọng điệu này, ngọt chết khúc gỗ nào đó. Phạt hắn tội rõ ràng biết tâm ý nàng trong giấc mơ, cứ giả trang ngu ngơ. Nếu không phải đang trong vòng vây hung thú, nàng sẽ cho hắn thấy sự lợi hại của mình.
Các hung thú hung hăng tấn công hơn nửa giờ, pháp trận bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ. Chúng càng điên cuồng phá hoại, vết rạng lan ra rất nhanh.
Phốc. Tiếng vỡ vang lên. Cả đám hung thú cướp đường lao tới, muốn cắn nuốt Hiên Viên Như Ngọc. Nhân loại này vừa ăn thiên tài địa bảo, ăn nàng cũng đồng dạng.
- Như Ngọc, bịt tai, chạy..
Ầm, ầm.. tiếng mìn nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên khiến mặt đất run rinh từng đợt. Các quả bom khói cũng đúng lúc phun ra, sương khói mù trời, tạo cơ hội cho Ngô Thần lôi kéo Hiên Viên Như Ngọc chạy trốn.
Rống. Một con hung thú dạng giống gấu xám có cặp sừng ngắn trên đầu bạo hống. Nó nhất định phải tìm ra kẻ bụng hư kia, đi phân xong còn để mùi hôi thối lan tỏa khắp ba ngàn dặm khiến nó không tìm được chỗ trốn. Kẻ này nhất định có thù với nó, thật độc ác, phải róc xương lột da, không thể tha thứ.
- Vô lượng mẹ nó thiên tôn, con gì đi ị thối như vậy? Hung chết ta mất.
Một tên đạo sĩ phàn nàn với các đồng bọn, đám kia không nói nhưng đều chấp nhận, cái mùi này, cả đám bịt mồm bịt mũi, hận sinh không thể luyến. Chỉ duy nhất một đạo sĩ trẻ tuổi ngu ngơ, mũi ta tịt, không ngửi thấy mùi vị gì, các ngươi có phóng đại quá lên không?
- Cẩn thận, có hung thú đến gần. Là thiết giáp hùng. Nhanh bày trận nghênh chiến.
Thiết giáp hùng đang tìm kiếm đầu nguồn mùi thối, quyết tâm tìm con thú bụng có vấn đề kia đánh ba trăm hiệp hỏi cho ra lẽ, hóa ra bụng hư không phải hung thú, lại là bảy tám tên nhân tộc này, đáng chết, đáng chết, đáng chết, lũ nhân tộc lúc nào cũng ác tâm như vậy.
Thiết giáp hùng đỏ mắt xông đến, một tát chụp xuống đánh vào lồng phòng ngự của đám người đạo sĩ, lực phản chấn khiến nó rất đau. Trên lồng phòng ngự đã chi chít vết rạn, hai đạo sĩ tu vi thấp trực tiếp lùi ba bước thổ huyết, trận pháp liền hỗn loạn tan rã.
Thiết giáp hùng thừa thắng tấn công tới tấp khiến tám đạo sĩ đau khổ chống đỡ, vừa đánh vừa lui, cuối cùng hai người một nhóm chia bốn hướng khác nhau chạy trốn.
Thiết giáp hùng đuổi theo hai tên chạy hướng mùi thối tỏa ra, nó xác định mùi vị ác tâm kia chắc chắn ở trên hai nhân tộc này, kẻ không ngửi thấy mùi thối chắc chắn đã quen với vị của mình là đáng nghi nhất, phải đuổi giết không tha.
- Phía trước có nhà, nhanh, dẫn thiết giáp hùng qua đó, lợi dụng bọn hắn cản trở để chúng ta thừa cơ chạy trốn.
Bành. Hai người đang chạy bỗng va chạm mạnh vào trận pháp vô hình đánh văng ngược trở về. Họ nhìn nhau, có thể bố trí trận pháp cao minh như vậy chắc chắn là kẻ không đơn giản, mạng họ có cứu rồi.
- Cứu mạng! Cứu mạng a!
Hai người Ngô Thần bị kinh động bước ra nhìn. Hắn không dám tùy tiện dùng thần thức, e ngại khiến con hung thú nào chú ý sẽ nguy hiểm, nên đến lúc trận pháp bị kích hoạt mới phát giác có sinh vật đến gần.
Hai tên đạo sĩ thấy Hiên Viên Như Ngọc không có ý mở trận liền tránh ra, tìm đường khác mà chạy. Thiết giáp hùng ngửi thấy mùi hình như không phải hướng hai đạo sĩ kia tỏa ra liền từ bỏ truy đuổi. Nó nhìn chằm chằm Hiên Viên Như Ngọc, hay đúng hơn là nhìn viên đan dược kỳ dị trong tay nàng.
Mùi hôi thối tỏa ra từ viên đan dược đó nhưng.. nó muốn ăn a. Làm một thiết giáp hùng mạnh mẽ, bá chủ một phương, mê đắm cả trăm thiết giáp hùng cái, bây giờ, muốn ăn "viên chất thải hôi thối" đó, thật mất mặt. Bản năng nói với nó thứ đó là thiên tài địa bảo, ăn xong liền tấn cấp. Nó bắt đầu công kích trận pháp.
Hai tên đạo sĩ thấy thiết giáp hùng không còn truy đuổi, thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ ẩn nấp quan sát. Họ thấy hình dạng dị tật của Hiên Viên Như Ngọc liền cảm giác xấu xí không thể tả, bỗng chữ "nô" trên má trái nàng đập vào mắt họ.
- Đây.. đây là nô lệ của Huyền Minh giáo. Chúng ta giao ả cho Huyền Minh giáo đổi được tiền thưởng cũng đủ ăn ngon uống sướng ba tháng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nô lệ đều bị phá hủy kinh mạch phế bỏ tu vi, làm cách nào ả bố trí được trận pháp cao minh như vậy? Chẳng lẽ còn có đồng bọn?
- Hiện tại thiết giáp thú tấn công vẫn không thấy đồng bọn ả ta xuất hiện, có lẽ hắn đi săn rồi.
- Đợi có cơ hội, chúng ta lén bắt ả đi lãnh thưởng. Nếu không trở về báo tin cũng được món lợi nhỏ.
- Hay a.
- Không tốt. Có hung thú khác tiến đến. Chúng ta nhanh rút lui!
Hai người Ngô Thần cũng phát giác lạ thường nhưng hung thú vây công quá đông, chỉ đành cầu mong phép màu nào đó giúp họ thoát khốn.
Rất nhớ Math bé nhỏ, những lúc như thế này, chỉ cần cô bé một cấm chú liền giải quyết, nhanh gọn và kích thích.
- Như Ngọc, đám hung thú này đến vì phá lập đan, ngươi nhanh ăn nó đi.
- Sư phụ.. - Quá thối, nàng không muốn ăn.
- Như Ngọc ăn đi. Xong ta cho ngươi ba cái đùi gà. Thế nào? - Ngô Thần dụ dỗ.
- Năm cái.
- Được.
Trả giá quá dễ dàng, nàng cảm thấy như mình bị hố.
- Thêm mười bình co ca lạnh.
- Thành giao.
- Nhưng sư phụ, thối quá!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Này này này, nói cho rõ, là viên phá lập đan này thối, không phải ta, Ngô Thần im lặng kháng nghị.
Âm thanh dịu dàng của nàng thông qua sóng não trực tiếp xuất hiện trong đầu khiến hắn nổi da gà. Hy vọng sau khi phục hồi, nàng có thể nói chuyện bình thường, âm thanh sẽ không ngọt như thế này, tránh cho hắn nghĩ linh tinh.
Hiên Viên Như Ngọc híp mắt nhìn hắn, có động lực giúp nàng không còn e ngại, cho phá lập đan vào miệng, nuốt xuống. Linh khí tứ phương tụ lại, bao vây nàng hình thành một cái kén.
Ngô Thần đứng hộ pháp, canh chừng các hung thú vì thấy nàng ăn mất thiên tài địa bảo mà trở nên bạo động.
Rất nhanh, kén linh khí tan đi, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện. Nếu không phải chứng kiến toàn trình, Ngô Thần tưởng chừng đổi người rồi.
Hiên Viên Như Ngọc thoát thai hoán cốt, mọi thương tích đều biến mất, nàng rõ ràng còn xinh đẹp hơn trước khi gặp nạn gấp trăm lần.
Phá lập đan, tên như công dụng, phá rồi lại lập, khiến một người thể chất bình thường cũng trở thành tiên thể, từ đây tu hành thăng cấp cứ như ăn cơm uống nước.
Một tiên thể băng cơ ngọc cốt nàng, có thể không xinh đẹp hơn sao.
- Ùi, ba ba nhanh lau nước bọt đi kìa. Vẻ mặt gì xấu xí chết. - Tiểu tinh linh không nhìn nổi nữa, kháng nghị.
Ngô Thần ngượng ngùng chùi miệng. Hắn còn là thanh niên huyết khí phương cương, sau này mỗi ngày đối mặt nữ đệ tử xinh đẹp, mạng hắn nguy cơ sớm tối a.
- Sư phụ! - Hiên Viên Như Ngọc e thẹn gọi.
Ngô Thần trực tiếp sụp đổ, lâm vào tự bế, mạng già ta xong rồi, quá ngọt, ngọt đến xốp giòn, rất muốn nếm thử miệng nàng có phải vừa ăn đường hay không.
Hiên Viên Như Ngọc mỉm cười đắc ý, hắn nghĩ gì nàng còn không biết sao. Về sau cứ dùng giọng điệu này, ngọt chết khúc gỗ nào đó. Phạt hắn tội rõ ràng biết tâm ý nàng trong giấc mơ, cứ giả trang ngu ngơ. Nếu không phải đang trong vòng vây hung thú, nàng sẽ cho hắn thấy sự lợi hại của mình.
Các hung thú hung hăng tấn công hơn nửa giờ, pháp trận bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ. Chúng càng điên cuồng phá hoại, vết rạng lan ra rất nhanh.
Phốc. Tiếng vỡ vang lên. Cả đám hung thú cướp đường lao tới, muốn cắn nuốt Hiên Viên Như Ngọc. Nhân loại này vừa ăn thiên tài địa bảo, ăn nàng cũng đồng dạng.
- Như Ngọc, bịt tai, chạy..
Ầm, ầm.. tiếng mìn nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên khiến mặt đất run rinh từng đợt. Các quả bom khói cũng đúng lúc phun ra, sương khói mù trời, tạo cơ hội cho Ngô Thần lôi kéo Hiên Viên Như Ngọc chạy trốn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro