Phản Diện Giả Mạo Không Muốn Chết
Chương 31
Hoa Lưu Anh
2024-07-10 22:47:11
Cùng lúc đó Ngụy Đồ Thanh theo sau Ngũ Sở không muốn hắn biết chàng đi theo nên chỉ lén lút đi ngóng tình hình. Trước mắt là phủ của Lương quý phi mới đến trước cổng thôi mà Ngụy Đồ Thanh cảm thấy áp lực ngang
" Đây là phủ của Lương quý phi sao? So với phủ của mình thì nó to gấp đôi luôn á " chàng cảm thán
Ngũ Sở lần đầu bước vào trong trực tiếp gặp mặt Lương quý phi thì chút bất an “Cái cảm giác này…sao lại quen thuộc với mình vậy? Kì lạ…”
Lương quý phi khi nhìn thấy Ngũ Sở lần đầu tiên đến phủ của bà có chút bất ngờ " Sao nó lại đến đây? " bà dần trấn an lại cảm xúc bình tĩnh hỏi
" Ngọn gió nào lại đưa hoàng thượng của ta đến đây? "
" Hoàng thượng của bà? Ta không phải của bà gì hết bớt nói hàm hồ lại…" y cáu gắt nói
Nhìn dáng vẻ không thích khi nói chuyện với mình Lương quý phi trong lòng có chút buồn" Ta quá lời rồi…Hôm nay hoàng thượng đến gặp ta có chuyện gì sao? Ta có thể giúp gì được cho ngươi? "
Y lấy trong người ra một tờ giấy có những nét viết nguyềnh ngoằng đặt xuống bàn " Bà có biết mấy kí tự kì lạ trong này không? "
" Ta không biết những chữ kì lạ này. Mấy chữ này chắc chỉ có người không được đi học nên mới viết nguyềnh ngoằng như thế thôi, nếu chữ của ta thì ta sẽ viết dễ đọc hơn " Lương quý phi nâng tách trà lên mà từ từ thưởng thức
Thấy Lương quý phi chối bỏ như vậy y tức giận mà đe doạ " Nếu bà có liên quan đến việc này ta nhất định sẽ không tha cho bà đâu " nói rồi y quay người rời đi để lại tờ giấy trên bàn trong vẻ mặt điềm tĩnh của Lương quý phi, sau khi Ngũ Sở rời đi Lương quý phi mới đặt tách trà xuống mà ra hiệu cho thuộc hạ của mình " Điều tra cái ch* của Cảnh Tống Khang không được để lộ ra bất kì sơ hở gì "
" Vâng…có báo tin này cho Ngụy Đồ Thanh không ạ? "
Bà cười khẩy: " Ha… Giờ hắn đã khác trước kia rồi, ta không chắc là hắn còn làm việc dưới quyền của ta nữa không nên vẫn phải đề phòng hắn. Chuyện này lại do hắn tự tay làm rồi "
" Ý của người là… hoàng tử Lâu Bạch của nước Lâu Lam ư? "
Lương quý phi có chút tức giận " Ừm, chưa được lệnh của ta mà hắn dám tự ý hành động thật là ngu xuẩn "
" Vậy hoàng thượng nên đối phó ra sao?"
" Hoàng nhi muốn làm gì thì cứ để nó làm, ta vẫn sẽ bảo vệ nó " Lương quý phi dịu giọng nói
Thuộc hạ nghe xong có chút bất ngờ
" Hoàng thượng là con của người sao? "
" Ừm đúng vậy… Ngươi đừng để chuyện này truyền ra ngoài, đừng để nó biết được ta là mẹ nó. Hiện tại nó vẫn chưa biết được chuyện này mà chỉ coi ta là Lương quý phi nếu nó biết ta là mẹ nó chắc nó sẽ hận ta mà không muốn nhìn thấy ta lần nào nữa" Lương quý phi trầm mặc với nhiều tâm tư
Tin này được Ngụy Đồ Thanh rình rập trên mái nhà nghe thấy chàng bị sốc khi biết sự thật " Cái gì vậy? Bà ta là mẹ của hắn ư? Sao nó rối não quá vậy? Ở thế giới này đúng là nhiều điều mà mình không thể ngờ tới được…Vậy mình và hắn là huynh đệ cùng một mẹ hay khác vậy? Mình và hắn là con ai? " đang mải suy nghĩ thì chàng truợt chân nên làm mái nhà có tiếng động
" Là ai? " Lương quý phi lập tức lo lắng mà nhìn lên phía trên định sai thuộc hạ lên kiểm tra. Ngụy Đồ Thanh hoảng loạn không biết nên làm gì thì Ly Đàm chạy tới với thân hình là con chồn ló đầu xuống dưới, Lương quý phi nhìn thấy một con chồn thì bình tĩnh trở lại<code>Ngụy Đồ Thanh nhân cơ hội mà nhảy xuống dưới qua bức tường để Ly Đàm quẫy riễu tiếng động. Sau khi Ngụy Đồ Thanh ra ngoài một cách an toàn thì Ly Đàm mới chạy đi </code>" Cảm ơn cô nhiều nhé…"
" Sao ngươi lại ở đây? "
"Ta đang điều tra về cái ch* của Cảnh Tống Khang thì biết được tin sốc lắm " chàng nhìn Ly Đàm với vẻ mặt lo lắng
" Vụ gì? "
" Cái tên…" vừa dứt lời Ngũ Sở xuất hiện mà tiến lại gần Ngụy Đồ Thanh
" Thì ra ngươi ở đây "
"Ngươi sao lại ở đây? "
" Ta mới là người nên hỏi câu đó mới đúng" Ngũ Sở nhìn Ngụy Đồ Thanh với nét mặt nghi ngờ
" À…ta chỉ đi tìm Ly Đàm thôi "chàng nhấc Ly Đàm lên vội vã giải thích
" Vậy sao? Thì ra Ly Đàm là tên thú cưng của ngươi sao? "Ngũ Sở nhìn chằm chằm Ngụy Đồ Thanh khiến chàng đổ mồ hôi hột
" Sao mình phải cư xử như bị bắt quả tang làm việc xấu vậy? " chàng lẩm bẩm nói
" Việc xấu? Ngươi đang mập mờ chuyện gì sao? " Ngũ Sở càng thêm nghi ngờ Ngụy Đồ Thanh
" Ta không phải người của Lương quý phi, ta nói thật đấy… Ngươi phải tin ta…" chàng ấp úng nói, thấy dáng vẻ tự khai của Ngụy Đồ Thanh, Ngũ Sở cũng không muốn làm khó chàng nữa
" Được rồi, ta tin ngươi "
" Sao cơ? Sao ngươi lại tin ta nhanh như vậy? "
" Hắn có cảm tình đặc biệt với ngươi nên mới không làm khó ngươi, nếu không ngươi sẽ bị hắn moi ra hết thông tin mật mà quăng xác của ngươi khi hết giá trị " Ly Đàm nhấn mạnh từng chữ
" Ngươi đừng nói nữa thì hơn " chàng lấy tay bóp nhẹ cổ Ly Đàm khiến cô giẫy giụa mà không làm gì được
" Đây là phủ của Lương quý phi sao? So với phủ của mình thì nó to gấp đôi luôn á " chàng cảm thán
Ngũ Sở lần đầu bước vào trong trực tiếp gặp mặt Lương quý phi thì chút bất an “Cái cảm giác này…sao lại quen thuộc với mình vậy? Kì lạ…”
Lương quý phi khi nhìn thấy Ngũ Sở lần đầu tiên đến phủ của bà có chút bất ngờ " Sao nó lại đến đây? " bà dần trấn an lại cảm xúc bình tĩnh hỏi
" Ngọn gió nào lại đưa hoàng thượng của ta đến đây? "
" Hoàng thượng của bà? Ta không phải của bà gì hết bớt nói hàm hồ lại…" y cáu gắt nói
Nhìn dáng vẻ không thích khi nói chuyện với mình Lương quý phi trong lòng có chút buồn" Ta quá lời rồi…Hôm nay hoàng thượng đến gặp ta có chuyện gì sao? Ta có thể giúp gì được cho ngươi? "
Y lấy trong người ra một tờ giấy có những nét viết nguyềnh ngoằng đặt xuống bàn " Bà có biết mấy kí tự kì lạ trong này không? "
" Ta không biết những chữ kì lạ này. Mấy chữ này chắc chỉ có người không được đi học nên mới viết nguyềnh ngoằng như thế thôi, nếu chữ của ta thì ta sẽ viết dễ đọc hơn " Lương quý phi nâng tách trà lên mà từ từ thưởng thức
Thấy Lương quý phi chối bỏ như vậy y tức giận mà đe doạ " Nếu bà có liên quan đến việc này ta nhất định sẽ không tha cho bà đâu " nói rồi y quay người rời đi để lại tờ giấy trên bàn trong vẻ mặt điềm tĩnh của Lương quý phi, sau khi Ngũ Sở rời đi Lương quý phi mới đặt tách trà xuống mà ra hiệu cho thuộc hạ của mình " Điều tra cái ch* của Cảnh Tống Khang không được để lộ ra bất kì sơ hở gì "
" Vâng…có báo tin này cho Ngụy Đồ Thanh không ạ? "
Bà cười khẩy: " Ha… Giờ hắn đã khác trước kia rồi, ta không chắc là hắn còn làm việc dưới quyền của ta nữa không nên vẫn phải đề phòng hắn. Chuyện này lại do hắn tự tay làm rồi "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Ý của người là… hoàng tử Lâu Bạch của nước Lâu Lam ư? "
Lương quý phi có chút tức giận " Ừm, chưa được lệnh của ta mà hắn dám tự ý hành động thật là ngu xuẩn "
" Vậy hoàng thượng nên đối phó ra sao?"
" Hoàng nhi muốn làm gì thì cứ để nó làm, ta vẫn sẽ bảo vệ nó " Lương quý phi dịu giọng nói
Thuộc hạ nghe xong có chút bất ngờ
" Hoàng thượng là con của người sao? "
" Ừm đúng vậy… Ngươi đừng để chuyện này truyền ra ngoài, đừng để nó biết được ta là mẹ nó. Hiện tại nó vẫn chưa biết được chuyện này mà chỉ coi ta là Lương quý phi nếu nó biết ta là mẹ nó chắc nó sẽ hận ta mà không muốn nhìn thấy ta lần nào nữa" Lương quý phi trầm mặc với nhiều tâm tư
Tin này được Ngụy Đồ Thanh rình rập trên mái nhà nghe thấy chàng bị sốc khi biết sự thật " Cái gì vậy? Bà ta là mẹ của hắn ư? Sao nó rối não quá vậy? Ở thế giới này đúng là nhiều điều mà mình không thể ngờ tới được…Vậy mình và hắn là huynh đệ cùng một mẹ hay khác vậy? Mình và hắn là con ai? " đang mải suy nghĩ thì chàng truợt chân nên làm mái nhà có tiếng động
" Là ai? " Lương quý phi lập tức lo lắng mà nhìn lên phía trên định sai thuộc hạ lên kiểm tra. Ngụy Đồ Thanh hoảng loạn không biết nên làm gì thì Ly Đàm chạy tới với thân hình là con chồn ló đầu xuống dưới, Lương quý phi nhìn thấy một con chồn thì bình tĩnh trở lại<code>Ngụy Đồ Thanh nhân cơ hội mà nhảy xuống dưới qua bức tường để Ly Đàm quẫy riễu tiếng động. Sau khi Ngụy Đồ Thanh ra ngoài một cách an toàn thì Ly Đàm mới chạy đi </code>" Cảm ơn cô nhiều nhé…"
" Sao ngươi lại ở đây? "
"Ta đang điều tra về cái ch* của Cảnh Tống Khang thì biết được tin sốc lắm " chàng nhìn Ly Đàm với vẻ mặt lo lắng
" Vụ gì? "
" Cái tên…" vừa dứt lời Ngũ Sở xuất hiện mà tiến lại gần Ngụy Đồ Thanh
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Thì ra ngươi ở đây "
"Ngươi sao lại ở đây? "
" Ta mới là người nên hỏi câu đó mới đúng" Ngũ Sở nhìn Ngụy Đồ Thanh với nét mặt nghi ngờ
" À…ta chỉ đi tìm Ly Đàm thôi "chàng nhấc Ly Đàm lên vội vã giải thích
" Vậy sao? Thì ra Ly Đàm là tên thú cưng của ngươi sao? "Ngũ Sở nhìn chằm chằm Ngụy Đồ Thanh khiến chàng đổ mồ hôi hột
" Sao mình phải cư xử như bị bắt quả tang làm việc xấu vậy? " chàng lẩm bẩm nói
" Việc xấu? Ngươi đang mập mờ chuyện gì sao? " Ngũ Sở càng thêm nghi ngờ Ngụy Đồ Thanh
" Ta không phải người của Lương quý phi, ta nói thật đấy… Ngươi phải tin ta…" chàng ấp úng nói, thấy dáng vẻ tự khai của Ngụy Đồ Thanh, Ngũ Sở cũng không muốn làm khó chàng nữa
" Được rồi, ta tin ngươi "
" Sao cơ? Sao ngươi lại tin ta nhanh như vậy? "
" Hắn có cảm tình đặc biệt với ngươi nên mới không làm khó ngươi, nếu không ngươi sẽ bị hắn moi ra hết thông tin mật mà quăng xác của ngươi khi hết giá trị " Ly Đàm nhấn mạnh từng chữ
" Ngươi đừng nói nữa thì hơn " chàng lấy tay bóp nhẹ cổ Ly Đàm khiến cô giẫy giụa mà không làm gì được
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro