Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch (Bản Dịch)

Không Thể Thay...

Lục Thú

2024-10-28 22:39:50

“Ngươi là?”

Tề Minh nhíu mày hỏi.

“Chủ nhân nhà ta là Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức của Thanh Vân Phong.”

Vị đồng tử trắng nõn này trả lời: “Ngươi đi sẽ biết, không được kéo dài, đi theo ta đi.”

“Đi.”

Tề Minh cân nhắc trong chốc lát, gật gật đầu, đến đi theo vị đồng tử trắng nõn này rời khỏi, bọn Diệp Đôn nhìn, lại cũng không dám nói nhiều lời cái gì.

Xung quanh.

Có không ít đệ tử tạp dịch nhìn lại.

“Tề Minh lại bị đưa đi rồi.”

“Vừa rồi nghe được nói là Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức.”

“Tới thật nhanh.”

“Đó là đương nhiên rồi, bởi vì ngày mai chính là khảo hạch ngoại môn rồi.”

Các đệ tử tạp dịch khác nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Nửa giờ sau.

Tề Minh đi theo vị đồng tử trắng nõn này đi tới nơi mục tiêu, đúng là đình viện lúc đầu của Mục Thanh, còn có vài vị người hầu đang thu dọn và quét tước, hiện giờ đã thành đình viện của vị Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức kia rồi.

“Mời vào.”

Đồng tử trắng nõn ra hiệu.

“Ừ.”

Tề Minh gật gật đầu, dù sao hắn đã tới một lần, cho nên xem như quen thuộc, đi tới Đại đường tiếp khách, đã chạm mặt với Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức.

Chẳng qua.

Ở bên trong Đại đường tiếp khách.

Vị Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức này đưa lưng về phía Tề Minh, Tề Minh vốn tưởng rằng sẽ là một vị lảo giả, lại không ngờ là một vị nam tử trung niên.

Lúc này.

Vị Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức này đang quan sát một bộ Xuân Hạ Thu Vũ Đồ, xem đến vô cùng say mê, đã tập trung tinh thần trong đó rồi, dường như ngay cả Tề Minh đã đến cũng không chú ý tới.

Tề Minh đứng ở tại chỗ, vẫn không có động tác gì nhiều, cũng không có lên tiếng đi quấy rầy.

Thời gian trôi qua.

Nửa giờ sau.

“Không tệ.”

Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức mới gật gật đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xoay người nhìn về phía Tề Minh, giọng điệu có chút khen ngợi nói: “Tâm tính không tệ, có thể bình tĩnh.”

“Ngồi.”

Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức giơ tay ra hiệu.

“Cám ơn Đại trưởng lão.”

Tề Minh đáp lại, ngồi ở trên chỗ ngồi bên cạnh.

“Gọi ta là Phùng lão đi.”

Đại trưởng lão tạp dịch mới nhậm chức nói.

“Vâng, Phùng lão.”

Tề Minh gọi.

“Ừ.”

Phùng lão đánh giá Tề Minh vài lần, nói: “Lần này mời ngươi đến đây, chủ yếu là để hỏi ngươi một chuyện, không cần căng thẳng quá mức.”

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu: “Mời Phùng lão hỏi đến, đệ tử tất nhiên không dám có chút nào giấu diếm.”

“Được.”

Phùng lão mỉm cười: “Vào mấy ngày trước, Mục Thanh do Huyết Liên yêu nữ giả trang một mình gọi ngươi đến gặp, chủ yếu là nói chuyện gì với ngươi? Từ đầu đến cuối, kể lại rõ ràng.”

“Bẩm báo Phùng lão.”

Tề Minh đáp lại: “Vào mấy ngày trước đệ tử bị yêu nữ Ma Tông gọi đến hỏi, bởi vì đệ tử phát hiện trong Thanh Vân Phong có mật thám của Ma Tông, mà lúc yêu nữ Ma Tông biết được tu vi của đệ tử đã đạt tới Luyện Khí tầng năm, thì hy vọng đệ tử tham gia khảo hạch ngoại môn, rửa sạch sỉ nhục của Thanh Vân Phong, làm cho Thanh Vân Phong rạng danh.”

“Chẳng qua từ trước tới giờ đệ tử thích khiêm tốn, chỉ mong muốn yên lặng tu luyện, cũng không muốn tham dự đến trong chuyện vụn vặt gì, thế nhưng yêu nữ Ma Tông lấy chuyện mật thám Ma Tông hiếp bức đệ tử, hơn nữa cho đệ tử một nghìn viên linh thạch hạ phẩm, còn có một môn pháp thuật Linh Huyễn Cửu Bộ.”

“Đệ tử rơi vào đường cùng, thì chỉ có thể tham gia khảo hạch ngoại môn.”

“Ngươi đã là Luyện Khí tầng năm.”

Dáng vẻ Phùng lão có một chút kinh ngạc.

“Đệ tử không dám nói dối.”

Tề Minh nói.

“Linh Huyễn Cửu Bộ tu luyện thế nào?”

Phùng lão hỏi lại.

“Cũng tạm được.”

Tề Minh nói: “Đã đạt tới Xuất Thần Nhập Hóa rồi.”

“Xuất Thần Nhập Hóa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phùng lão càng kinh ngạc, đánh giá thật cẩn thận Tề Minh vài lần: “Ngươi đạt được Linh Huyễn Cửu Bộ chỉ có thời gian mấy ngày, thế nhưng đã Xuất Thần Nhập Hóa à?”

“Đúng vậy.”

Tề Minh nghiêm túc gật đầu.

“Thi triển ra đây.”

Phùng lão trầm giọng nói.

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu.

Soạt! Soạt! Soạt!

Tiếng nói vừa dứt.

Tề Minh bước ra Linh Huyễn Cửu Bộ, bóng dáng linh động, giống như tầng tầng lớp lớp ảo ảnh, bước ra chín bước, lại đi đi lại lại trong Đại đường tiếp khách, vô cùng trôi chảy.

“Thật đúng là Xuất Thần Nhập Hóa.”

Phùng lão quả thật là bị kinh ngạc tới rồi: “Thật không ngờ ở trong viện tạp dịch Thanh Vân Phong chốn giấu một thiên tài như vậy, cho tới bây giờ mới được phát hiện, hơn nữa người đầu tiên phát hiện còn là yêu nữ của Ma tông.”

“Đám rác rưởi của Thịnh hội Thiên Khải kia có thể bỏ qua một thiên tài như vậy, quả nhiên là một đám diễn xiếc được việc không đủ việc xấu có thừa.”

Tề Minh cúi đầu không nói, cũng không dám nói tiếp.

Thân phận của Phùng lão này có thể không đơn giản.

Bởi vì.

Có thể chủ trì Thịnh hội Thiên Khải ở Thiên Khải tông đều là trưởng lão tông môn, mà Phùng lão chẳng qua là Đại trưởng lão tạp dịch, theo lý mà nói, làm sao dám nói bậy về những trưởng lão tông môn như vậy, việc này nếu không cẩn thận bị lọt tới tai của những trưởng lão tông môn kia, nhất định sẽ tìm Phùng lão gây phiền toái.

Cho nên.

Những cái này đã có thể nói rõ, vị Phùng lão này hoàn toàn không sợ những trưởng lão tông môn kia, chỉ biết thân phận và tu vi so với những trưởng lão tông môn thì càng cao càng mạnh hơn.

Đương nhiên rất không đơn giản.

“Khụ khụ.”

Phùng lão ho nhẹ, ý thức được mình có chút nói lỡ miệng, nói: “Tề Minh, ngươi có biết lai lịch của Linh Huyễn Cửu Bộ là cái gì không?”

“Đệ tử không biết.”

Tề Minh khiêm tốn xin chỉ bảo.

“Linh Huyễn Cửu Bộ tuy rằng chính là một môn pháp thuật Luyện Khí kỳ tuyệt cấp, là một trong pháp thuật nền móng của Thánh Linh Đại Pháp trong Ma Đạo Thánh Công của Sinh Ma Đạo trong mười ba ma đạo Vạn Ma Quật, ngoại trừ Linh Huyễn Cửu Bộ, còn có tám môn pháp thuật Luyện Khí kỳ tuyệt cấp, sau khi tu luyện thành công toàn bộ, có thể ngưng kết Thánh Linh Căn Bản Ấn, tiến tới đúc ra Thánh Linh Đạo Cơ, bước vào Sinh Ma Đạo.”

“Này…”

Tề Minh kinh hãi: “Đại trưởng lão, đối với những chuyện này đệ tử hết thảy đều không biết, hoàn toàn không rõ ràng lắm Linh Huyễn Cửu Bộ vậy mà là pháp môn Trúc Cơ của Ma Đạo Thánh Công, nếu như biết, đệ tử tuyệt đối sẽ không học tập nó.”

“Yên tâm.”

Phùng lão cười cười: “Điểm ấy ta vẫn là rõ ràng, cho nên, cũng sẽ không truy cứu chuyện ngươi tu luyện Linh Huyễn Cửu Bộ, không chỉ có như thế, ta sẽ còn ban cho ngươi một môn pháp thuật khác.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch (Bản Dịch)

Số ký tự: 0